●   Bản rời    

Buổi Nói Chuyện Trước Công Chúng Tại Nhà Thờ Riverside, New York Của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh Ngày 25-9-2001 Sau Biến Cố 9-11

Buổi Nói Chuyện Trước Công Chúng Tại Nhà Thờ Riverside, New York

Của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh Ngày 25-9-2001 Sau Biến Cố 9-11

DuyênSinh dịch

http://sachhiem.net/TONGIAO/tgD/Duyensinh10.php

24-Nov-2014

Lời người chuyển ngữ: Chiến tranh và hận thù chẳng những là một loại chất độc tàn phá quê hương đất nước Việt Nam; ngăn chận sự tiến bộ của dân tộc Việt Nam; đưa đời sống của nhân dân Việt Nam thụt lùi trở lại cả trăm năm so với các dân tộc đương thời trên thế giới… mà nó còn đưa tới một tình trạng bệnh hoạn lan tràn trong một số người, làm cho họ không thể thoát khỏi ngục tù vô minh của chính họ sau gần nửa thế kỷ chiến tranh chấm dứt. Giờ đây thì họ đã trở thành những con người không còn thuốc chữa. Họ đã trở thành một mối nguy cho xã hội…

Gần đây, trên mạng lưới internet người ta thường nhắc tới từ ngữ “vu khống là một căn bệnh bất trị.” Đúng là như vậy. Vu khống, chụp mũ, bôi bẩn người khác… là những thủ đoạn của những người đang mắc bệnh. Họ không thể sống nổi trong hòa bình. Họ luôn cần chiến tranh, và nếu không có chiến tranh thì họ cũng phải kích động tranh cải bằng cách vu khống, chụp mũ, nhục mạ… bất cứ những ai trong quá khứ đã dám lên tiếng tranh đấu cho hòa bình Việt Nam. Một trong những nạn nhân của họ là Thiền Sư Thích Nhất Hạnh.

Lá Thư Làng Mai số 25, ra ngày 12 tháng 2 năm 2002, trang 6, viết:


Nhà thờ Riverside, NewYork. Ảnh năm 2005

Buổi thuyết giảng tại nhà thờ Riverside quả thật là một phép lạ. Trước hôm 25.9.01 nhiều người đã lo lắng cho Thầy, sợ Thầy sẽ bị ám hại ngay trong đêm diễn thuyết, bởi vì Thầy đã muốn nói lên một tiếng nói mà ít ai dám nói. Có một số những vị nhân sĩ trong giới lãnh đạo chính trị, doanh nghiệp, trí thức đã tỏ ý yểm trợ Thầy, hứa sẽ đến có mặt để giới thiệu Thầy đêm đó, nhưng đã không đến được. Lý do sâu xa không phải là vì họ bận rộn, nhưng vì họ biết tiếng nói nhân bản này sẽ làm cho họ mất quần chúng, bởi vì các giới quần chúng đang sôi sục hận thù, ai nấy đều muốn yểm trợ chiến tranh. Hận thù không phải là lý do duy nhất, ngoài hận thù còn có lý do sợ hãi. Vì sợ hãi nên người ta muốn tỏ ra mình can đảm, sẵn sàng để đối phó bằng bạo lực; sợ rằng nói ra lời nói của thương yêu, của từ bi thì sẽ bị người ta xem là mình yếu đuối và bất lực, cũng như người đi ban đêm sợ ma thì hay hát lớn lên để tỏ ra rằng mình không sợ, nhưng có thể là mình đang run. Ngoài lý do hận thù và sợ hãi, còn có lý do tự ái bị tổn thương. Nước Mỹ thường nghĩ mình là mạnh nhất hoàn cầu, đánh ai thì kẻ ấy thua, và không ai có thể đánh bại được mình, và chạm được đến mình.

Kể từ đó, họ căm thù Thầy Nhất Hạnh vì Thầy Nhất Hạnh dám tranh đấu cho hòa bình, cho sự thương yêu và hiểu biết. Khi số đông quần chúng bắt đầu thấy được tầm quan trọng của sự thương yêu và hiểu biết, và bắt đầu ủng hộ Thầy Nhất Hạnh, thì cũng là lúc mà họ cảm thấy họ bị quần chúng bỏ rơi. Để tiếp tục chứng bệnh cuồng tín và hiếu chiến, họ quay sang đánh phá Thầy Nhất Hạnh và đánh phá bất cứ ai không chấp nhận bản chất hiếu chiến của họ, bằng cách vu khống, chụp mũ, xuyên tạc, nhục mạ… tất cả những người có sự suy nghĩ khác họ.

Một bằng chứng cụ thể về vu khống rõ ràng nhất của họ là việc vu khống Thầy Nhất Hạnh vọng ngữ. Họ kết tội Thầy Nhất Hạnh đã nói trong bài nói chuyện trước công chúng tại nhà thờ Riverside, New York ngày 25-9-2001, là máy bay Mỹ đã bỏ bom giết chết “ba trăm ngàn” dân Bến Tre. “Một sự vu khống mà họ đã bịa đặt ra từ cửa miệng của họ, và giờ đây, trước công chúng và sự thật, thì họ cũng phải nuốt vào bằng cửa miệng của họ”. Thật là tội nghiệp!.. 

Tuy nhiên vu khống, chụp mũ, và nhục mạ… của họ không thể trở thành trầm trọng nếu không có sự phụ họa của một vài Phật tử tại gia hoặc một vài vị xuất gia. Quý vị này phạm giới ngay giữa công chúng, khi họ ủng hộ và đẩy mạnh thêm sự vu khống, chụp mũ, và nhục mạ người khác mà không tìm hiểu cho rõ ràng, không trưng bày được bằng chứng để buộc tội nạn nhân của họ. Đây là một tình trạng tệ hại nhất trong ngành truyền thông do những người bệnh hoạn từ hậu quả của thù hận trong chiến tranh Việt Nam gây ra, mà kết quả cho thấy, họ đã cố tình ngửa mặt phun nước bọt lên trời, nhưng không trúng trời mà trúng vào mặt họ.

Dám nói lên sự thật (chân lý) là một việc chẳng những khó khăn, mà lại còn nguy hiểm đến tính mạng. Nền văn minh nhân loại ngày nay cực kỳ hưng thịnh cũng nhờ hàng hàng lớp lớp những người, nhất là các nhà bác học, dám nói lên sự thật. Bản tuyên ngôn độc lập của Mỹ nói “Tất cả mọi người sinh ra bình đẳng” trong khi rất nhiều người trong xã hội Mỹ lúc đó phủ nhận chân lý bình đẳng. Tổng Thống Abraham Lincoln là người dám cả gan giải phóng nô lệ bằng cách thực thi câu nói trên nên ông bị bắn chết. Nhà nghiên cứu Darwin dám nói vạn vật nương nhau mà sinh trong khi Kinh Thánh nói vạn vật do Thiên Chúa tạo ra, đã gây hiềm khích triền miên. Nhà bác học Galileo Galilei dám cả gan nói trái đất hình tròn trong khi Kinh Thánh nói trái đất hình vuông (Ezekiel 7:1-2), nên Galileo bị quản thúc tại gia cho tới chết. Và Thầy Nhất Hạnh dám cả gan nói “Từ bi, Hiểu và Thương” có thể giải quyết xung đột trên thế giới, trong khi một số người khác nói chỉ có “hận thù và bom đạn” mới có thể giải quyết xung đột trên thế giới, nên Thầy bị vu khống, bị chụp mũ, và bị bôi bẩn… Mời độc giả đọc bài chuyển ngữ phía dưới, và bản chánh tiếng Anh bằng cách bấm vào đường dẫn sau:

http://www.thezensite.com/ZenTeachings/Essence_of_compassion.html


Năm 1967, Martin Luther King đề cử Giải Nobel Hòa bình cho thầy Thích Nhất Hạnh. Ảnh www.giadinhonline.vn/

NỘI DUNG BÀI CHUYỂN NGỮ

Ngày 25-9-2001

Các bạn thân mến, tôi muốn nói cho các bạn biết là làm thế nào tôi có thể thực tập để làm chủ được cơn giận của tôi. Trong thời gian chiến tranh Việt Nam, người dân Việt Nam đã phải chịu gánh lấy rất nhiều bất công. Hàng ngàn người, bao gồm cả bạn bè của tôi, nhiều đệ tử của tôi, đã bị giết, làm tôi rất tức giận. Tôi biết có một lần, tại thành phố Bến Tre, một thành phố có ba trăm ngàn dân cư ngụ, đã bị không quân Mỹ bỏ bom chỉ vì một vài người du kích đến thành phố này. Họ đã đến thành phố này với cố gắng để bắn hạ máy bay Mỹ. Các du kích quân đã không thành công, và sau đó thì họ bỏ đi, và thành phố Bến tre đã bị tàn phá. Tôi rất giận khi những người trong quân đội có trách nhiệm sau đó đã tuyên bố họ phải phá hủy thành phố Bến Tre để cứu thành phố Bến Tre.

Một cảnh ở Bến tre ngày nay

Nhưng tại thời điểm đó, tôi đã là một học viên, một học viên vững chãi. Tôi đã không nói bất cứ điều gì, tôi cũng đã không hành động. Bởi vì tôi biết rằng hành động hoặc nói những điều gì trong khi đang tức giận là không khôn ngoan. Nói và hành động trong khi đang tức giận có thể tạo ra rất nhiều sự tàn phá. Tôi quay trở lại với chính tôi, tôi nhận diện sự tức giận của chính tôi, tôi ôm ấp sự tức giận của chính tôi, và tôi nhìn sâu vào bản chất của đau khổ của chính tôi.

Trong truyền thống Phật giáo, chúng ta có phương pháp thực tập hơi thở chánh niệm, đi bộ chánh niệm, là để chúng ta có thể chế tác năng lượng chánh niệm. Năng lượng chánh niệm là năng lượng mà chúng ta có thể nhận diện ra nó. Nhận diện ra nó để nó có thể ôm ấp và chuyển hóa sự tức giận của chúng ta. Chánh niệm là năng lượng giúp chúng ta ý thức được những gì đang xảy ra ở bên trong và ở xung quanh chúng ta, mà ai cũng có thể thực tập. Nếu bạn uống một tách trà mà bạn biết rằng bạn đang uống một tách trà, đó là bạn đang uống trà trong chánh niệm. Khi bạn thở vào mà bạn biết rằng bạn đang thở vào, vì bạn đang tập trung sự chú ý vào hơi thở vào của bạn, đó là bạn đang thở trong chánh niệm. Khi bạn bước một bước chân mà bạn biết rằng bạn đang bước một bước chân, đó là bạn đang bước một bước chân trong chánh niệm. Việc thực hành cơ bản tại các trung tâm thiền, là thực hành để tạo ra năng lượng chánh niệm từng giây phút trong cuộc sống hàng ngày của bạn. Khi bạn tức giận, bạn ý thức được bạn đang tức giận. Bạn ý thức được bạn đang tức giận là vì trong bạn đã có đủ năng lượng chánh niệm mà bạn đã gặt hái được bằng thực tập. Đó là lý do bạn có đủ khả năng để nhận diện, để ôm ấp, để nhìn sâu, và để hiểu được bản chất tự nhiên của sự đau khổ đang có mặt ở trong bạn.

Chẳng những tôi có thể hiểu được bản chất của sự đau khổ tại Việt Nam, mà tôi cũng còn hiểu rằng nhân dân Mỹ cũng phải chịu đựng sự đau khổ đó, giống như người Việt Nam đã phải chịu đựng đau khổ trong suốt thời kỳ chiến tranh Việt Nam vậy. Người thanh niên Mỹ đã được gửi đến Việt Nam để giết và để bị giết, đã phải trải qua rất nhiều đau khổ, và đau khổ đã tiếp tục cho đến ngày hôm nay. Gia đình của họ đau khổ, quốc gia của họ cũng đau khổ. Tôi cũng có thể nhận thấy rằng nguyên nhân của sự đau khổ của chúng tôi tại Việt Nam không phải do các chiến binh Mỹ gây ra, mà là do một chính sách không khôn ngoan. Đó là do sự nhầm lẫn. Đó là do nỗi sợ hãi nằm trên nền tảng của chính sách Mỹ trong chiến tranh Việt Nam.

Nhiều người Việt Nam đã phải tự thiêu để kêu gọi chấm dứt sự hủy diệt này. Họ không muốn gây đau đớn cho người khác, mà chỉ muốn dành sự đau đớn đó cho bản thân của họ, như là một thông điệp gây sự chú ý lên thế giới. Nhưng âm thanh của máy bay và âm thanh của bom đạn đã lấn át, đưa chúng tôi tới tình trạng không có bao nhiêu người nghe được tiếng kêu gọi. Vì thế cho nên tôi quyết định tới Mỹ để kêu gọi chấm dứt sự bạo động. Đó là vào năm 1966. Và vì lý do đó mà tôi bị ngăn cấm hồi hương, phải sống lưu vong kể từ năm 1966.

Tôi đã có thể nhận thức được rằng kẻ thù thực sự của con người không phải là con người. Kẻ thù thực sự của con người là sự thiếu hiểu biết, sự kỳ thị, sự sợ hãi, sự tham ái, và là sự bạo động. Tôi không thù ghét người dân Mỹ, tôi không thù ghét đất nước Mỹ. Tôi đến Mỹ là để cầu xin một cái nhìn sâu sắc, để từ cái nhìn sâu sắc đó, chính phủ Mỹ có thể điều chỉnh lại chính sách của họ. Tôi còn nhớ tôi đã gặp được Bộ Trưởng Quốc Phòng Robert MacNamara. Tôi đã kể lại cho ông nghe sự thật về đau khổ của người Mỹ và người Việt. Bộ Trưởng McNamara đã giữ tôi lại với ông một thời gian dài để lắng nghe một cách sâu sắc hơn tiếng nói của tôi, và tôi cũng rất biết ơn sự lắng nghe sâu sắc đó của ông. Ba tháng sau, khi chiến tranh trở nên khốc liệt, tôi nghe nói ông đã từ chức.

Hận thù và giận dữ không có ở trong trái tim của tôi. Đó là lý do tại sao tôi đã được nhiều người trẻ trên đất nước của tôi lắng nghe. Tôi ủng hộ họ đi theo con đường hòa giải, và tất cả chúng tôi đã cùng nhau tạo thành một tổ chức tại Paris với mục đích mang tới hòa bình. Tôi hy vọng bạn bè của tôi ở đây tại New York cũng có thể làm như vậy. Tôi hiểu, tôi hiểu sự đau khổ và sự bất công, và tôi cũng cảm thấy tôi hiểu sâu sắc sự đau khổ của thành phố New York tại Mỹ. Tôi cảm thấy tôi là một người New Yorker. Tôi cảm thấy tôi là một người Mỹ.

NY Sep 11_2001

Vài hình ảnh khi tháp đôi ở Nữu Ước bị tấn công bằng máy bay đâm vào ngày 11 tháng 9, 2001.
Ảnh http://themillenniumreport.com/ và http://www.presstv.ir/

Tôi [1] muốn có mặt ở đó với bạn, để cùng với bạn, không hành động, bạn sẽ không nói gì khi bạn không bình tĩnh. Có nhiều cách mà chúng ta có thể quay trở về với chính chúng ta và thực hành để tái khám phá lại sự bình tĩnh của chúng ta, sự an lạc của chúng ta, sự sáng suốt của chúng ta. Có nhiều cách mà chúng ta có thể thực hành để hiểu được nguyên nhân thực sự gây ra đau khổ. Và sự hiểu biết đó sẽ giúp chúng ta làm những gì cần thiết, và không làm những gì không cần thiết để có thể gây nguy hại cho chúng ta và cho người khác. Chúng ta hãy thực tập hơi thở chánh niệm nửa phút trước khi chúng ta tiếp tục bài pháp thoại.

Trong tâm lý học Phật giáo, chúng ta nói về ý thức bằng cách dùng từ ngữ hạt giống. Chúng ta có hạt giống của sự giận dữ trong tâm thức của chúng ta. Chúng ta có hạt giống của sự tuyệt vọng, sự sợ hãi. Nhưng chúng ta cũng có hạt giống của sự hiểu biết, hạt giống của trí tuệ, của từ bi và của tha thứ. Nếu chúng ta biết làm thế nào để tưới tẩm hạt giống trí tuệ và từ bi trong chúng ta, hạt giống đó sẽ tự chuyển hóa thành các loại năng lượng mạnh, giúp chúng ta thực hiện được hành động tha thứ và mở được lòng từ bi. Nó có thể mang lại sự êm dịu ngay lập tức cho đất nước của chúng ta, cho thế giới của chúng ta. Đó là niềm tin của tôi.

Tôi tin tưởng một cách mạnh mẽ rằng bạn, một người Mỹ, có rất nhiều sự khôn ngoan và lòng từ bi bên trong trái tim của bạn. Tôi muốn làm một người bạn tốt nhất của bạn khi bạn bắt đầu hành động, vì lợi ích của nước Mỹ, và cũng vì lợi ích của thế giới. Với sự sáng suốt, với sự hiểu biết và với lòng từ bi, bạn sẽ có khả năng quay lại với những người đã gây ra rất nhiều thiệt hại và đau khổ cho bạn, và để bạn có thể hỏi họ rất nhiều câu hỏi.

Chúng tôi không hiểu hết sự đau khổ của quý vị, quý vị có thể cho chúng tôi biết được không? Chúng tôi đã không làm điều gì gây đau khổ cho quý vị, chúng tôi đã không cố gắng tiêu diệt quý vị, không kỳ thị quý vị, nhưng không hiểu tại sao quý vị đã làm như vậy đối với chúng tôi? Có lẽ quý vị là người có rất nhiều đau khổ ở trong quý vị. Chúng tôi muốn lắng nghe quý vị. Chúng tôi có thể giúp được quý vị. Và có thể làm việc cùng nhau với quý vị, chúng tôi và quý vị có thể giúp xây dựng hòa bình trên thế giới.” Và nếu bạn là người có thực tập vững chãi, và nếu bạn có từ bi khi nói lên câu này, họ sẽ cho bạn biết nỗi khổ của họ.

Trong Phật giáo chúng ta nói về thực tập hạnh lắng nghe. Lắng nghe một cách từ bi, là một phương pháp tuyệt vời mà chúng ta có thể khôi phục truyền thông - truyền thông giữa các đối tác, truyền thông giữa cha và con, truyền thông giữa mẹ và con gái, truyền thông giữa các quốc gia. Sự thực tập lắng nghe một cách sâu sắc cần được khích lệ bởi các bậc cha mẹ, bởi các đối tác, do đó họ có thể hiểu được sự đau khổ của người khác. Những người khác đó có thể là những người vợ của chúng ta, là chồng của chúng ta, là con trai hay con gái của chúng ta. Chúng ta có thể có đủ thiện chí để lắng nghe, nhưng nhiều người trong chúng ta đã mất năng lực để lắng nghe, bởi vì những người ấy có rất nhiều sự bực tức và bạo động. Những người ấy đã không biết làm thế nào để nói lời ái ngữ; họ luôn đổ lỗi và phân bua. Ngôn ngữ của họ thường là cay đắng. Ngôn ngữ của họ luôn khơi dậy sự khó chịu và sự giận dữ trong chúng ta, và làm cho chúng ta mất khả năng lắng nghe một cách sâu sắc với lòng từ bi. Tôi nghĩ, tôi tin, tôi có niềm tin, rằng, một người cha, nếu người cha đó biết làm thế nào để lắng nghe con trai của ông một cách sâu sắc, lắng nghe con trai của ông với một tấm lòng từ bi, ông ấy sẽ có thể mở cửa trái tim con trai của ông, để khôi phục truyền thông giữa ông và con trai của ông.

Các dân biểu trong quốc hội và các thượng nghị sĩ cũng nên rèn luyện bản thân trong nghệ thật lắng nghe một cách từ bi và sâu sắc. Trong quốc gia có rất nhiều đau khổ, và nhiều người cảm thấy nỗi đau khổ của họ không được ai biết tới. Đó là lý do tại sao các chính trị gia, các thành viên trong căn nhà lập pháp, các thành viên của quốc hội phải rèn luyện bản thân trong nghệ thuật lắng nghe – để lắng nghe người dân của họ, để lắng nghe những đau khổ trong nước, bởi vì có sự bất công ở trong nước, bởi vì có sự kỳ thị ở trong nước. Có rất nhiều tức giận ở trong nước. Nếu chúng ta có thể lắng nghe nhau, chúng ta cũng có thể nghe những người bên ngoài đất nước của chúng ta. Nhiều người trong số họ đang ở trong một tình trạng tuyệt vọng, vì có nhiều đau khổ, bất công và kỳ thị. Năng lượng bạo động và sự tuyệt vọng trong họ là rất lớn. Và nếu chúng ta biết cách lắng nghe họ trên cương vị của một quốc gia về nỗi khổ của họ, chúng ta có thể mang lại rất nhiều sự dễ chịu cho họ. Họ sẽ cảm thấy rằng họ đang được hiểu. Điều đó có thể dập tắc quả bom trong họ.

Tôi thường khuyên một cặp vợ chồng khi họ giận nhau. Tôi khuyên họ nên trở về với hơi thở chánh niệm của họ, nên đi bộ trong chánh niệm, ôm ấp lấy sự tức giận trong họ, và nhìn sâu vào bản chất của sự tức giận của họ. Và họ có thể chuyển hóa tức giận của họ chỉ trong mười lăm phút hoặc vài giờ. Nếu họ không thể làm điều đó, thì họ nên nói với người bạn đời của họ rằng họ đang đau khổ, rằng họ đang tức giận, và rằng họ muốn người bạn đời hiểu cho họ điều đó. Họ sẽ cố gắng nói một cách bình tĩnh. “Em yêu, anh đang đau khổ, và anh muốn em biết điều đó.” Và ở tại Làng Mai, nơi tôi sống và thực tập, chúng tôi khuyên bạn bè của chúng tôi không nên giữ sự tức giận trong người hơn hai mươi bốn tiếng đồng hồ mà không nói cho người khác biết. “Em ơi, anh đang đau khổ, và anh muốn em biết điều đó. Anh không hiểu lý do tại sao em đã làm một điều như vậy đối với anh.Anh không hiểu lý do tại sao em đã nói một điều như vậy đối với anh.” Đó là điều đầu tiên mà họ cần nói với người bạn đời. Và nếu họ không đủ bình tĩnh để nói với người bạn đời, họ có thể viết vào một mảnh giấy.

Điều thứ hai họ có thể nói hay viết ra là, “Anh đang làm hết sức của anh.” Nó có nghĩa là “Anh đang thực tập không nói bất cứ điều gì, không làm bất cứ điều gì khi anh đang giận dữ, bởi vì anh biết rằng làm như vậy anh sẽ tạo thêm đau khổ. Vì vậy, anh ôm lấy sự tức giận của anh, anh nhìn sâu vào bản chất của sự tức giận của anh.” Bạn nên nói với người bạn đời của bạn rằng bạn đang thực hành quán chiếu sự tức giận của bạn, để hiểu biết sự tức giận của bạn, để tìm xem nếu sự tức giận đó có đến từ sự hiểu lầm của riêng bạn hay không, có đến từ sự nhận thức sai lầm, từ sự thiếu chánh niệm, hoặc từ sự vụng về của bạn hay không.

Và điều thứ ba bạn có thể nói với anh ấy hoặc chị ấy là, “Tôi cần sự giúp đỡ của anh.” Thường thường khi chúng ta tức giận người nào đó, chúng ta muốn làm ngược lại. Chúng ta nói, “Tôi không cần anh. Tôi có thể tự giải quyết bởi chính tôi.” Khi nói “Tôi cần anh giúp đỡ” có nghĩa là “tôi cần anh thực tập, tôi cần anh nhìn sâu, tôi cần anh giúp tôi vượt qua cơn giận bởi vì tôi đang đau khổ.” Và nếu tôi đau khổ, không có cách nào anh có được hạnh phúc, vì hạnh phúc không phải là một vấn đề cá nhân. Nếu người khác đau khổ, không có cách nào bạn có thể thực sự có hạnh phúc cho một mình bạn. Vì vậy, việc giúp đỡ người khác để họ vơi bớt đau khổ, để họ có thể mỉm cười, điều đó cũng sẽ làm cho bạn có được hạnh phúc.

Bụt nói, “Cái này như thế này, vì cái kia như thế kia (this is because that is).” Ba câu mà tôi đề nghị sau đây là ngôn ngữ của tình yêu đích thực. Ngôn ngữ đó sẽ gây cảm hứng cho người khác thực hành, để nhìn sâu, và để cùng nhau, bạn sẽ mang lại sự hiểu biết và hòa giải. Tôi đề nghị bạn bè của tôi viết ra những câu ấy trên một mảnh giấy và nhét vào ví đựng tiền của họ. Mỗi khi họ tức giận người bạn đời của họ, tức giận con trai hoặc con gái của họ, họ có thể thực tập hơi thở chánh niệm, lấy mảnh giấy đó ra, và đọc. Nó sẽ là một tiếng chuông chánh niệm nói với bạn những gì nên làm và những gì không nên làm. Đây là ba câu nói bằng ngôn ngữ tình yêu đích thực: “Tôi đang đau khổ và tôi muốn bạn biết điều đó.” “Tôi đang làm hết sức của tôi.” “Xin giúp tôi.

Tôi tin rằng trong một cuộc xung đột quốc tế, cùng thực tập giống nhau là điều chúng ta có thể làm được. Đó là lý do tại sao tôi đề nghị với nước Mỹ, trên cương vị của một quốc gia, cũng có thể thực tập như vậy. Bạn sẽ nói với những người mà bạn tin là nguyên nhân của sự đau khổ mà bạn phải chịu đựng, rằng bạn muốn họ biết điều đó, rằng bạn muốn biết lý do tại sao họ đã làm như vậy đối với bạn, trong khi bạn thực hành lắng nghe một cách sâu sắc và với lòng từ bi của bạn.

Phẩm chất con người của chúng ta rất quan trọng, bởi vì câu hỏi đó, câu tuyên bố không phải là một sự lên án, nhưng là một sự sẵn sàng tạo ra truyền thông đích thực. “Chúng tôi sẵn sàng lắng nghe quý vị. Chúng tôi biết rằng quý vị đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ nên mới làm một điều như vậy đối với chúng tôi. Quý vị có thể đã nghĩ chúng tôi là nguyên nhân gây ra đau khổ cho quý vị. Vì vậy, xin quý vị vui lòng cho chúng tôi biết nếu chúng tôi đã cố gắng để tiêu diệt quý vị? hoặc chúng tôi đã cố gắng kỳ thị quý vị? để chúng tôi có thể hiểu được. Và chúng tôi tin rằng khi chúng tôi hiểu được nỗi khổ của quý vị, chúng tôi mới có thể giúp đỡ được cho quý vị.” Đó là những gì mà chúng ta gọi là “ái ngữ” hoặc “ngôn ngữ của hiểu và thương” trong đạo Bụt, nó có mục đích tạo ra truyền thông, khôi phục truyền thông. Và khi truyền thông được phục hồi, hòa bình sẽ có thể đạt được.

Mùa hè này, một nhóm người Palestine đến Làng Mai và thực tập cùng chung với một nhóm người Do Thái, họ có tất cả vài chục người. Chúng tôi tài trợ cho họ đến để họ có thể cùng nhau thực tập với tăng thân Làng Mai. Trong hai tuần, họ đã học ngồi thiền với chúng tôi, đi thiền hành với chúng tôi, thưởng thức bữa ăn im lặng với chúng tôi, và ngồi yên lặng để lắng nghe nhau. Họ thực tập rất thành công. Vào cuối tuần thứ hai của khóa thực tập, họ đã cho Làng Mai một báo cáo tuyệt vời. Một phụ nữ nói: “Thầy, đây là lần đầu tiên trong đời của chúng tôi mà chúng tôi tìm thấy hòa bình ở Trung Đông là có thật.” Một thanh niên nói: “Thầy, khi tôi lần đầu tiên đến Làng Mai, tôi không tin rằng Làng Mai là một cái gì có thật, bởi vì trong tình hình của đất nước của chúng tôi, chúng tôi sống trong sợ hãi và tức giận. Khi con của chúng tôi lên xe buýt, chúng tôi không chắc chắn rằng chúng nó sẽ được trở về nhà. Khi chúng tôi đi vào các siêu thị, chúng tôi không chắc chắn rằng chúng tôi sẽ sống sót để trở về với gia đình. Khi chúng tôi tới Làng Mai, chúng tôi thấy mọi người nhìn nhau với lòng từ ái, nói chuyện với nhau một cách vui vẻ, đi bộ một cách hài hòa, và tất cả mọi việc đều được làm trong chánh niệm. Chúng tôi không tin rằng chúng tôi có thể làm được như vậy, vì đó là những gì không thực tế đối với chúng tôi.”

Nhưng trong khung cảnh yên bình của làng Mai, họ đã có thể thực tập ở bên nhau, sống chung với nhau, và để lắng nghe nhau, và cuối cùng thự sự hiểu biết đã đến. Họ hứa rằng khi họ trở về Trung Đông, họ sẽ tiếp tục thực tập. Họ sẽ tổ chức một ngày thực hành mỗi tuần ở cấp địa phương và một ngày chánh niệm ở cấp quốc gia. Và họ có kế hoạch đến Làng Mai với một nhóm lớn hơn để tiếp tục thực hành thương yêu và hiểu biết.

Tôi nghĩ rằng nếu các quốc gia như là nước Mỹ có thể tổ chức ở một nơi mà mọi người có thể tới với nhau và dành thời gian thực tập hòa bình với nhau, sau đó họ sẽ có thể làm cho bình an cảm xúc của họ, làm cho bình an nỗi sợ hãi của họ, và sự thương thuyết hòa bình sẽ đến với họ một cách dễ dàng hơn nhiều.

THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH
(Duyên Sinh chuyển ngữ)

GHI CHÚ:

[1] Người chuyển ngữ đổi chữ “You” ra chữ “I” trong bản tiếng Anh trong khi chuyển ngữ

Bài đọc thêm:

- Thiền Sư Thích Nhất Hạnh: Nạn Nhân Đấu Tố Của Vô Minh, Hiếu Chiến & Cuồng Tín (Trần Chung Ngọc)

- Vài Ý Kiến Về Bài Thuyết Pháp Công Cộng Của Thiền Sư Nhất Hạnh Tại Nhà Thờ Riverside, NY (Bùi Kha)

- Vạch Trần Âm Mưu Đánh Phá Phật Giáo Ở Nam Cali (Trần Chung Ngọc)

____________________

Các bài của tác giả Duyên Sinh trên sachhiem.net

_____________________

Các bài cùng tác giả

 ▪ Đóm Lửa Hồng Ở Ngay Bên Trong Giáo Hội Công Giáo - Duyên Sinh

Phong Trào 969: Một quả báo! - Duyên Sinh

Bức Điện Văn 243 - Duyên Sinh phổ biến

Trận Chiến Từ Bên Trong - Duyên Sinh

Chiến Tranh Tôn Giáo Tại Nhật Bản: Một Bài Học Tại Việt Nam - Duyên Sinh

Xâm Nhập Tôn Giáo Vào Ayutthaya: Một Bài Học Tại Việt Nam - Duyên Sinh

Á Phiện, Bạch Phiến, Và Chiến Tranh Tôn Giáo Dưới Thời Diệm, Và Thiệu Kỳ - Duyên Sinh

Cái Chết của một Tôn Giáo Lớn - Duyên Sinh

Chính Người Công Giáo Đã Giết Ngô Đình Diệm - Duyên Sinh

Chiêu Thức Mới Của Những Kẻ "Đồng Hành Cùng Quân Giặc" - Diễn Đàn

Cuộc Tàn Sát Trẻ Thơ Vô Tội Theo Kinh Thánh - Duyên Sinh

Ca-Tô Giáo Là Một Hiểm Họa - Duyên Sinh

Làm Thế Nào Để Phát Triển Tuệ Giác? - Duyên Sinh

Buổi Nói Chuyện Trước Công Chúng Tại Nhà Thờ Riverside, New York Của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh Ngày - Thiền Sư Thích Nhất Hạnh

Tại Sao Tôi Chống Chiến Tranh Việt Nam? - Mục sư Martin Luther King Jr. - Duyên Sinh

Khủng Bố ISIS: Nguyên Nhân Và Hậu Quả - Duyên Sinh

Hai Quả Bom Nguyên Tử Của Vatican Thả Xuống Nhật Bản Kết Thúc Thế Chiến II ? - Duyên Sinh

Ngô Đình Diệm Là Nguyên Nhân Của Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam - Duyên Sinh

*** Cờ Sao - Cờ Sọc *** Phong Trào Văn Thân Do Vua Hàm Nghi Lãnh Đạo Trôi Dạt Về Đâu? - Duyên Sinh

Phản Biện Bài “Thành Quả Hỗ Tương: Ấn Quang-Cộng Sản” của tác giả Nguyễn Kim Khánh - Duyên Sinh


▪ 1 2 >>>

Trang Tôn Giáo




Đó đây


2024-04-19 - Israel Tấn Công Trả Đũa Iran -

2024-04-19 - 80 Năm Thực Dân Pháp Đô Hộ Việt Nam - Văn minh hay bóc lột? -

2024-04-19 - HOÀNG NAM: DÂN TA ĐÃ QUÁ NHÂN TỪ VỚI HỌ NGÔ - Gửi Hoàng Nam, chủ kênh Challenge Me.

2024-04-18 - "THUẾ THUỘC ĐỊA" - 60 NĂM CHÂU PHI VẪN LÀ BÒ SỮA NUÔI BÉO NƯỚC PHÁP -

2024-04-18 - Ổi Xanh: 274. Ông Võ Văn Thưởng từ chức. Thái độ của HDH và một số YouTuber... bố đời. -

2024-04-17 - Sidney, Úc: 1 Giám mục bị đâm trong lúc làm lễ - Không biết Chúa làm gì mà bắt các giám mục của Chúa phải đổ vỏ! Các đây mấy năm, có viên chức chính phủ đề nghị treo bảng ở các nhà thờ "Đây là nơi nguy hiểm cho trẻ con"

2024-04-16 - Đọc báo QĐND - Bài viết: Không "chính trị hoá" các vụ án kinh tế -

2024-04-14 - Trực tiếp tại Ấp Chiến Lược Bolsa? Quê hương Nhà dâm chủ cuội Nguyễn Văn Đài Rè - Bạn có tin ở đây là Hưng Yên, gần Hà Nội? Cứ tưởng như một thành phố ở Châu Âu!

2024-04-13 - Nhận Diện Cách Mạng Màu Tại Việt Nam -

2024-04-12 - 326-2: Vì Sao Không Thể Đặt Tên Đường Lê Văn Duyệt Ở Quãng Ngãi? -



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2024-04-19 - “CỬA LÒ - KHÁT VỌNG TOẢ SÁNG” - Nguyễn Tiến Trung -

● 2024-04-16 - Bất bình trước sự san bằng, trộn lẫn CHÍNH /TÀ của những người mù sử: HOÀNG NAM - Chủ kênh Challenge Me - FB Lý Thái Xuân -

● 2024-04-01 - Phim ĐÀO PHỞ & PIANO -Tại sao không nên đánh dấu người yêu nước bằng biểu hiệu của một tập thể thiểu số - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -

● 2024-01-29 - Nhân Quyền Ở Nước Mỹ: Vụ Án Oan, 70 Năm Sau Khi Tử Hình Bé George Stinney - - Giác Hạnh sưu tầm -

● 2024-01-29 - NOEL - Ba Giáo Hoàng John Paul II, Benedict XVI, Francis I Thú Nhận Đã Bịp Chiên- Cừu Chuyện Jesus Ra Đời - Ri Nguyen -

● 2024-01-29 - Một dàn đồng ca, ngày càng đặt câu hỏi về quyền lực của Giáo hoàng - John L. Allen Jr. -

● 2024-01-29 - Tỷ lệ phá thai nơi người công giáo lại cao hơn nơi người ngoài công giáo! - Lê Hải Nam -

● 2024-01-29 - Kinh Khải Huyền Cho Biết Jesus Là Một Tên Ác Qủy Đê Tiện, Man Rợ - Ri Nguyễn -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 >>>