|
24-Jan-2012 |
LTS: Ý tưởng lạc quan về sự chết đã có trong triết lý nhà Phật. Nhưng ngày
nay, cả bên Âu Mỹ cũng bắt đầu có một số người thể hiện bằng nhiều hình thức
khác nhau. Một trong những thể hiện tích cực được làm gọi là Celebration
of Life (Tưởng Niệm Cuộc Đời), thay vì Memorial Service, đám táng thông
thường trước đây. Trong việc cử hành lễ này, người ta tập trung nhiều vào những
thành tựu cuộc sống, những người mà người chết đã có liên hệ, và những di
sản tinh thần để lại. Đi dự một buổi Tưởng Niệm Cuộc Đời này, chúng ta sẽ
thấy một buổi tiệc giống như những party thường, và tưởng tượng
như có mặt người vừa mất ở đó. Người ta ăn uống ca hát vui vẻ với nhau, kể
lại những gì "người ấy" vẫn làm với họ.Bài thơ sau đây có
cùng một quan niệm như thế. Về tựa đề và âm điệu, bài thơ này làm người ta nhớ lại bài
thơ trứ danh của thi sĩ Du Tử Lê được làm từ năm 1977, có chép lại dưới đây.
Tuy nhiên, về hồn thơ thì bài thơ mới này có vẻ lạc quan trong lúc bài của
Du Tử Lê mang nhiều tiếng than u buồn hơn. Bài thơ không ký tên, do Gmailers (gmail@TVStar.com)
chuyển từ WorldNews@.com. Xin mời các bạn thưởng thức. (SH)
2012/1/20 WorldNews@.com
Khi Tôi Chết
Khi tôi chết, viếng tang đừng buồn bả
Cười cho to, kể chuyện tếu vui đùa ,
Trong sáu tấm biết chắc tôi hả dạ,
Lên tinh thần, ấm áp buổi tiển đưa
Nếu làm biếng, cứ nằm nhà thoải mái
Viếng thăm chi, vài phút có thêm gì ?
Mắt đã nhắm. Lạnh thân. Da bầm tái .
Dẫu bôi son, trát phấn cũng thâm chì .
Tôi đi trước, hẹn gặp nhau ở đó,
Ai thay da mãi mãi sống trăm đời .
Kẻ trước người sau, xếp hàng xuống mộ
Biết đâu là khởi điểm cuộc rong chơi .
Nếu có khóc, khóc cho người còn lại,
Bỡi từ nay thiếu vắng nỗi đầy vơi .
Cũng mất mát, dáng hình, lời thân ái
Tựa nương nhau, hụt hẫng giữa đất trời .
Đừng đăng báo, phân ưu lời cáo phó
Chuyện thường tình, phí giấy có ích chi ?
Gởi mua gạo, giúp người nghèo đói khó
Dịu đau buồn những kiếp sống hàn vi,
Trỗi nhạc vui cho người người ý thức,
Cuộc nhân sinh sống chết cũng tương đồng,
Khi nằm xuống, xuôi tay và nhắm mắt
Thì đau buồn hạnh phúc cũng hư không .
Đừng xây mộ, khắc bia ghi tên tuổi
Vài trăm năm hoang vắng, chẳng ai hoài .
Vũ trụ vô cùng, thời gian tiếp nối,
Tỉ tỉ người đã chết tự sơ khai
Khi tôi chết đừng ma chay đình đám,
Hỏa thiêu tàn, tro xác gởi về quê
Dẫu bốn biển, cũng là nhà, bầu bạn
Trong tôi còn tha thiết chút tình mê
Thì cũng C, H, O, N kết lại
Nắm tro xương hài cốt khác nhau gì
Nhưng đất mẹ chan hòa niềm thân ái
Cho tôi về, dù cát bụi vô tri .
Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển
http://thuvien.maivoo.com/tho/Du-Tu-Le/Khi-Toi-Chet-Hay-Dem-Toi-Ra-Bien-10478.html
Du Tử Lê
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đời lưu vong không cả một
ngôi mồ
vùi đất lạ thịt xương e khó rã
hồn không đi sao trở lại quê nhà
Khi
tôi chết hãy đem tôi ra biển
nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
bên kia biển
là quê hương tôi đó
rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì
Khi tôi chết hãy đem
tôi ra biển
và nhớ đừng vội vuốt mắt cho tôi
cho tôi hướng vọng quê tôi lần
cuối
biết đâu chừng xác tôi chẳng đến nơi
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đừng ngập ngừng vì ái ngại cho tôi
những năm trước bao người ngon miệng cá
thì sá gì thêm một xác cong queo
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
cho tôi về
gặp lại các con tôi
cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
từ những mắt đã buồn
hơn bóng tối
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
và trên đường hãy nhớ hát
quốc ca
ôi lâu quá không còn ai hát nữa
(bài hát giờ cũng như một hồn ma)
Khi
tôi chết nỗi buồn kia cũng hết
đời lưu vong tận tuyệt với linh hồn.
12-77