●   Bản rời    

Nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ - Bông Hồng ấy ngày xưa (Trần Tuyết Hoa)

Nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ,

Bông Hồng ấy ngày xưa

Trần Tuyết Hoa

(Nhân mùa Vu Lan đầu tiên ở Canada)

19 tháng 1, 2009

Các bài về Phạm Thế Mỹ: 1 2 3 4

Sài Gòn hồi đó sau biến cố 1963, người Phật tử trong và ngoài nước có dịp đi, về gặp nhau thường xuyên hơn để xây dựng đạo pháp trong lòng dân tộc.

Từ đó, có một tập quán hơi là lạ nhưng cũng khá dễ thương bỗng phát sinh trong giới Phật tử trẻ, đa số là thanh niên, học sinh, sinh viên Phật tử chúng tôi, còn gìn giữ cho đến bây giờ. Đó là cái thói quen rất đẹp “Bông hồng cài áo” nhân ngày Đại lễ Vu Lan ở chùa và các trung tâm văn hóa, xã hội Phật giáo. Ban đầu do thầy Nhất Hạnh đi du học nước ngoài, khi đến Nhật Bản thấy được hình ảnh cao quý, đẹp đẽ này của các bạn sinh viên bản xứ nên thầy đem về VN phổ biến mà Sài Gòn là rầm rộ nhất, để cho SV Phật tử chúng tôi có thêm một hình ảnh đẹp trong ngày Báo hiếu.

Xin trích dẫn một đọan lời thầy Nhất Hạnh trong tập Bông Hồng cài áo xuất bản sau 1963: “…Tây phương không có ngày Vu Lan nhưng cũng có”Ngày Mẹ”(Mother’s Day) mồng mười tháng năm. Tôi nhà quê không biết cái tục ấy. Có một ngày tôi đi với thầy Thiên Ân tới nhà sách Ginza ở Đông kinh, nửa đường gặp mấy người sinh viên Nhật Bản, bạn của thầy Thiên Ân. Có một cô sinh viên hỏi nhỏ thầy Thiên Ân một câu, rồi lấy trong giỏ ra một bông hoa Cẩm Chướng màu trắng cài vào khuy áo tràng của tôi. Tôi lạ lùng, bở ngở, không biết cô làm gì, nhưng không dám hỏi, cố giữ vẻ tự nhiên, nghĩ rằng có một tục lệ chi đó. Sau khi họ nói chuyện xong, chúng tôi vào nhà sách, thầy Thiên Ân mới giảng cho tôi biết đó là Ngày Mẹ, theo tục Tây phương. Nếu anh còn mẹ,anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa màu trắng. Tôi nhìn lại bông hoa trên áo mà cảm thấy tủi thân. Tôi cũng mồ côi như bất cứ một đứa trẻ vô phúc nào, chúng tôi không có cái tự hào được cài trên áo một bông hoa màu hồng. Người được hoa trắng sẽ cảm thấy xót xa nhớ thương, không quên mẹ dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ,và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi, có khóc than cũng không còn kịp nữa. Tôi thấy cái tục cài hoa đó đẹp và nghĩ rằng mình có thể bắt chước áp dụng trong ngày báo hiếu Vu Lan.”…

Thầy Thiên Ân sau đó về dạy triết học Zen ở Đại học Văn khoa Sài gòn. Tôi được hân hạnh học với thầy niên khóa 1964-1965. Nhóm Cử nhân Triết Đông chúng tôi còn nhớ như in, cứ đến giờ Zen của thầy, được nghe cái giọng Huế hiền lành, vô chấp của thầy đều đều trong lúc giảng bài là chúng tôi cứ có cảm giác như thầy trò đang ngồi thiền thực sự trong lớp học mà quên hết mọi sự đời ở ngòai kia…

Thế rồi, hằng năm sau đó cứ đến gần ngày Vu Lan ở Sài Gòn, đi đâu cũng nghe vang vang trên chương trình phát thanh, về sau có cả chương trình truyền hình của Phật giáo bài hát “Lòng Mẹ” của Y Vân, và nhất là bài “Bông hồng cài áo” của nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ được phổ thơ của thầy Nhất Hạnh với các giọng ca sinh viên truyền cảm. Trong các chương trình văn nghệ Vu Lan vào những năm ấy, tác phẩm “Bông hồng cài áo” luôn được Đòan văn nghệ SV Đại học Vạn Hạnh chúng tôi trang trọng mở đầu với dàn hợp xướng trên 60 sinh viên Phật tử Sài Gòn và Vạn Hạnh trong bộ đồng phục áo dài và sơ mi trắng có cài chiếc bông hồng đỏ trên ngực, với những khuôn mặt trẻ trung, rạng rỡ hạnh phúc của những đứa con đang còn mẹ…Dạo đó, tôi thường xuyên có mặt trong các chương trình Văn nghệ của Tổng Hội SV Sài Gòn và cả Vạn Hạnh nữa. Hôm nào tôi không bận bịu trong các vai Múa hay Nhạc cảnh thì phải đứng vào hàng đồng ca của dàn hợp xướng dưới sự chỉ huy của người nhạc sĩ tài hoa Phạm Thế Mỹ, anh rất chịu khó và công phu hướng dẫn cho các giọng lĩnh xướng, xô lô hòa cùng tòan ban thật tuyệt vời, đã một thời làm say lòng người nghe đến ngây ngất bàng hoàng, đến sụt sùi rơi lệ. Hỡi các giọng ca xô lô thân thương một thời: Miên Đức Thắng, Nguyễn Xuân An, Mai Hoa, Phi Huệ… Bây giờ các em đang ở đâu ? Sao tôi cứ nhớ mãi, nhớ hoài trong lòng những lời ca đó ngọt ngào, an ủi như lời ru xưa êm đềm của mẹ: “Một bông hồng cho anh… cho em…cho những ai đang còn mẹ. Để lòng vui sướng hơn…”

Những giọng ca cứ vút cao lên chơi vơi như muốn cuốn hút cả lòng người. Ôi ! Những lời ca thân thương ấy đã cứ vương vấn mãi theo tôi, chơi vơi đến nao lòng, theo tôi đi khắp nửa vòng trái đất, đến một vùng đất lạnh xa xôi băng giá. Mùa Vu Lan năm ấy, tôi cố tìm đến chùa Huyền Không ở Montréal, Canada để được nghe bài “Bông hồng cài áo” do các em sinh viên, học sinh Việt Nam ở đây trình diễn và để được cầu nguyện cho mẹ và nhớ về mẹ…

Lần này, tôi không còn được hân hoan đón nhận chiếc bông hồng đỏ như những năm xưa ở quê nhà, mà tôi phải ngậm ngùi buồn đau đón nhận chiếc bông hồng trắng giá băng, nó lạnh lùng hơn cả cái băng giá của xứ này. Vì trước đó một tháng, tôi nhận được tin nhà, mẹ tôi vừa qua đời ! Chiếc bông hồng trắng của mùa Vu Lan năm ấy, với tôi như đã thay thế vành khăn tang “mất mẹ”. Mẹ ơi ! Mùa báo hiếu này, con không thể mang bông hồng đỏ về khoe với mẹ như hồi đó được nữa, vì con đã thực sự mất mẹ rồi, mẹ ơi ! Ở đây, con đang đau đớn nhận một bông hồng trắng, lòng ngậm ngùi rưng rưng… nhưng tai con vẫn nghe bản nhạc “Bông hồng cài áo” của ngày xưa đó mẹ à ! Con đang nghe và đang cầu nguyện cho mẹ đây. Những giọt nước mắt lại một lần nữa lăn dài trên má con hôm nay, âu cũng là những giọt “nước đang chảy về nguồn” đó, thưa mẹ ! Tôi cứ cúi đầu cầu nguyện và suy nghĩ miên man về mẹ tôi trong nước mắt… Ôi ! Một hình ảnh không thể thiếu đã khắc sâu đậm nét vào tâm trí tôi tự bao giờ ?!....

Tôi nghe mơ hồ như có tiếng ai đó đang gọi tôi. Buổi lễ đã kết thúc. Thầy mời đi thọ trai – Tôi giật mình ngớ ngẩn. Mùa Vu Lan đầu tiên ở Canada đã qua nhanh trong tôi như vậy à ? Sao tai tôi vẫn còn nghe mãi dư âm của giọng hát ai đó… “Một bông hồng cho những ai… cho những ai đang còn mẹ…” như một hoang tưởng viễn mơ chăng ?

Rồi những năm sau, lênh đênh đây đó nơi quê người, tôi vẫn cố tìm đến chùa để được tiếp tục nhớ về mẹ, cầu nguyện cho mẹ trong những ngày nao nao của mùa Báo Hiếu. Đôi khi tôi được nghe và được hát lại bài ca “Bông hồng cài áo” của năm nào trên đất khách mà lòng vẫn còn xao xuyến không nguôi – Mẹ ơi ! Giờ đây lòng con đang thèm được cài lên áo một bông hồng đỏ của năm xưa mà cũng không được nữa rồi! Rất nhiều khi “lá muốn rụng về cội”, nhưng cội đã chờ lâu quá…, chết khô mất rồi ! Cội không còn đợi lá được nữa lá ơi ! Và lá giờ đây cũng chỉ còn biết thì thầm, xào xạt đớn đau một mình :

“Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Nhớ về quê mẹ ruột đau chín chiều” !

 

Sài Gòn, Mùa Vu Lan 2551, năm 2007

Trang Văn Học




Đó đây


2025-09-19 - Vụ xây nhà trên đất người khác: Quyết định "Nóng" của UBND phường -

2025-09-19 - Rõ ràng ngay trước khuôn viên Nhà Trắng nhé. - Ngày 2/9/2025, các bạn rter thật tuyệt vời!

2025-09-19 - Sốc thật…! Ngày 2 tháng 9 năm 2025… trước Nhà Trắng… xuất hiện… hát vang - Nhưng tới giờ mới hay!!

2025-09-17 - Ông Putin chính thức “bấm nút” hạt nhân, Mỹ khẩn cấp gọi 27 nước hành động nóng -

2025-09-17 - Góc nhìn sự thật: Vạch mặt các loại tà đạo khiến bao gia đình tan cửa, nát nhà | -

2025-09-13 - Quốc Hội California thông qua dự luật cấm nhân viên công lực che mặt - Ở California, dự luật này được Quốc Hội tiểu bang do đảng Dân Chủ nắm thế đa số thông qua hôm Thứ Năm. Đây là một trong hàng loạt dự luật mà Quốc Hội California đang cân nhắc năm nay để phản ứng với những vụ bố ráp người nhập cư không giấy tờ.

2025-09-13 - Ông Charlie Kirk là ai mà nước Mỹ phải treo cờ rủ toàn Liên bang? -

2025-09-13 - Tỷ phú Phạm Nhật Vượng tăng thêm 1 tỷ USD, bà Hằng quay xe chửi người hâm mộ -

2025-09-10 - VTV4 - Kiều Bào Hướng Về Lá Cờ Tổ Quốc - nhân lễ kỷ niệm 80 năm Ngày Quốc Khánh 2/9.

2025-09-08 - CẢNH GIÁC- 1 trường tiểu học treo nhiều tranh nói về luật nhân quả để dạy học sinh - Phòng Văn hóa - xã hội, phường Phú Mỹ, TP.HCM đã đi kiểm tra và yêu cầu trường tiểu học tháo gỡ các bức tranh dạy về nhân quả dán trên tường vì không đúng quy định của Luật Giáo dục.



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2025-09-18 - Thánh Kinh Dạy MÊ TÍN _ Luật SOTAH - Những người từ bỏ niềm tin thiên chúa -

● 2025-09-14 - TIN NÓNG - HÀNG NGHÌN NGƯỜI DÂN HÀ NỘI ĐÃ XUỐNG ĐƯỜNG !!!! - FB Đức Tin -

● 2025-09-10 - Cùng nhau ch ư ở i th ằng cám ơn thực dân Pháp! - Cộng đồng mạng -

● 2025-08-22 - TGM Ngô Quang Kiệt xem làm kim chỉ nam câu "Thà mất nước chứ không chịu mất Chúa" của Linh mục Hoàng Quỳnh! - Lý Thái Xuân -

● 2025-08-13 - Nhận Thư Người Bạn Trở Thành Mục Sư và Ghi Chú - Lý Thái Xuân -

● 2025-08-07 - NHỮNG KẺ TIÊU THỤ TÀI SẢN DO PHẠM TỘI MÀ CÓ - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-07 - Khởi kiện các cán bộ tòa án có dấu hiệu xâm phạm tư pháp trên vụ kiện của tôi. - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-07 - Thánh giá trên nhẫn bạc, gậy cầm trên tay và dấu ấn quyền lực trên ghế là dấu chỉ nhận biết ai là giám m - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-07 - NHỮNG CON ỐC SÊN MẶC PHẨM PHỤC - Miệng Ốc Sên chỉ để ăn và ị, chứ không dành để nói - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-07 - Những linh mục và những đứa trẻ giống như 2 giọt nước! - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-07 - Bệnh ko được chữa, ăn không được ăn mà người béo đến mức người ta gọi là "Nam heo" - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-07 - Cặp phạm trù đối ngẫu là “Nhân từ và công lý” - Công lý là trói buộc còn từ tâm là tháo cỡi! - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-06 - Vài Thủ Thuật Giữ Số Đông Cho Nhà Thờ - FB Hien Tran -

● 2025-08-04 - Chúa tạo ra kich bản, rồi trừng phạt toàn bộ diễn viên đã hoàn thành kịch bản - Nguyễn Thiện Thanh/Những người từ bỏ -

● 2025-08-04 - Tại sao lại là Châu Âu chứ không phải là ai khác đi xâm chiếm mọi ngóc ngách trên trái đất? - FB Võ Hiền -

● 2025-08-01 - Dẹp “m.ẹ” nó cái cơ quan Thanh tra trong Giáo hội đi - có tai mà như điếc, có miệng mà như câm, có mắt mà nh - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-01 - Đức cha Hai “Vừa ăn c.ướp vừa la làng” - Tại sao tôi giúp gia đình bà Quí? - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-01 - Chiếm Đất Của Bà Già 100 Tuổi, Xây Nhà Mục Vụ, Rồi Nói Láo "Người Chết Hiến Đất" Trong Sách "Lịch Sử H - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-01 - Lễ Mở Tay - Truyền Chức Cho Các Tân Linh Mục - Thoa Kim Phan -

● 2025-08-01 - Học Cao Hơn Linh Mục - Không nên đóng tiền để xây học viện Công Giáo - Thoa Kim Phan -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 >>>