●   Bản rời    

TT: Những Lý Do Việt Nam Không Thể Thiết Lập Ngoại Giao Với Vatican (Nguyễn Mạnh Quang)

Tâm Thư Gửi Nhà Nước Việt Nam

Nguyễn Mạnh Quang

http://sachhiem.net/NMQ/TAMTHU/NMQtt_02a.php

| bản in | ¿ trở ra mục lục | 29 tháng 3, 2009

PHẦN I

(tiếp theo)

 

CHƯƠNG 2

NHỮNG LÝ DO KHIẾN CHO VIỆT NAM
KHÔNG NÊN THIẾT LẬP BANG GIAO VỚI VATICAN

 

Trong chương này, chúng tôi xin trình bày những lý do TẠI SAO mà chúng tôi thiết tha thỉnh cầu chính quyền Việt Nam cương quyết giữ vững lập trường KHÔNG đặt quan hệ ngọai giao với Tòa Thánh Vatican. Dưới đây là những lý do này:

1.- Tòa Khâm sứ chắc chắn sẽ là một ngai vàng của tòa thánh Vatican ở Việt Nam. Yếu tố cực kỳ quan trọng là một khi đã thiết lập bang giao với Vatican rồi, thì Toà Thánh La Mã sẽ có tòa đại sứ ở Hà Nội và vị đại sứ của Vatican sẽ ngự trị ở trong tòa đại sứ này. Mối nguy hiểm là khi đó Toà Thánh La Mã sẽ tìm đủ mọi cách để thuyết phục các vị đại sứ của các quốc gia khác ở Hà Nội đề cử viên đại sứ của Vatican làm trưởng đoàn đại sứ các nước ngoài ở Việt Nam. Sự kiện này được sách Roman Catholicism nói rõ như sau:

Vị đại sứ của Vatican tại quốc gia sở tại sẽ tìm cách vận động được chỉ định làm trưởng đoàn ngoại giao, như vậy ông ta sẽ ở cấp bậc cao hơn các vị đại sử của các nước khác tại đây.” (“In each counrty to which a papal ambassador is sent Rome seeks to have her ambassador desingated as the dean of the diplomatic corps, thus giving him rank above the other ambassadors.” [16]

Lúc đó, Tòa Đai Sứ (Khâm Sứ) của Vatican là trụ sở của Vatican tại Hà Nội để các cho hồng y, tổng giám mục, giám mục và linh mục công khai đến đó để bàn mưu tính kế xúi giục giáo dân nổi đánh phá chính quyền và đất nước ta. Đồng thời, giáo dân càng trở nến ngang ngược hơn, họ chỉ cần biết hành động theo lời xúi bẩy của các đấng bề trên của họ mà không cần biết đến luật pháp quốc gia như trong các vụ nổi loạn tại số 142 Phố Nhà Chung, Hà Nội trong thời gian từ 18/12/2007 đến ngày 30/1/2008, và vụ gây bạo loạn phá tường tràn vào chiếm đóng Công ty may Chiến Thắng tại số 180 Đường Nguyễn Lương Bằng (Phương Đồn Đa, Hà Nội) từ ngày 18/8/2008 cho đến nay (30/8/2008).

Những hành động can thiệp vào nội tình Việt Nam từ cuối thế kỷ 18 với những việc làm vận động đế quốc Pháp cùng siêu cường Hoa Kỳ liên minh với Vatican để cùng can thiệp vào nội tình Việt Nam và việc vận dụng tín đồ Da-tô người Việt thành những người phản quốc chống lại đất nước chúng ta trong mấy thế kỷ vừa qua là những kinh nghiệm xương máu cho chúng ta thấy rằng thiết lập bang giao với Vatican là một việc làm vô cùng nguy hiểm cho tổ quốc Việt Nam.

2.- Tạo một sự bất công giữa các tôn giáo . Không thể đối xử bình đẳng với các tôn giáo khác nếu một tôn giáo có một "Tòa Khâm" thiết lập. Nước ta có nhiều tôn giáo khác, lại là những tôn giáo lớn, mà nền văn hóa đã tỏa rộng trong đại đa số của mọi tầng lớp nhân dân. Tất cả những tôn giáo này không ai có một "triều đình" cho Giáo chủ như Công giáo, do đó không thể có một tiếng nói đại diện như một "tòa khâm sứ". Thật là vô lý khi để cho một tôn giáo có tỉ lệ chỉ bằng 7 phần trăm lại có một cơ chế đại diện cho riêng họ, và lại cũng là đại diện cho một cơ cấu pháp lý ở nước ngoài như thế.

3.- Vatican theo chế độ quân chủ tăng lữ chuyên chế (Sacerdotal monarchy) toàn trị. Với chế độ Giáo Hoàng, giáo hội duy trì một chính sách độc tài, lạc hậu mà ngày nay thế giới văn minh đều từ bỏ. Hơn nữa, Giáo Hội La Mã là một chế độ hết sức phi nhân, phản dân chủ, phản nhân quyền nhất trong các chế độ chính trị trong lịch sử. Trong rất nhiều tài liệu mà chúng tôi đã trình bày ở nhiều tác phẩm khác nhau, chế độ Vatican cực kỳ độc ác, vô cùng gian xảo, và quỷ quyệt.

Trong khi loài người đã tiến đến trình độ văn minh với những tiến bộ về khoa học và kỹ thuật đi đôi với những bước tiến trong các lãnh vực nhân văn, chính trị, nhân quyền và tự do tín ngưỡng, THÌ Vatican vẫn còn theo đuổi chủ trương “tôn giáo chỉ đạo chính quyền”, vẫn duy trì thể chế tăng lữ quân chủ chuyên chế trung ương tập quyền toàn trị.

Chế độ chuyên chế của họ được duy trì như một điều kiện cần thiết để thực hiện dã tâm thống trị thế giới như lịch sử đã chứng minh. Đặc tính này thể hiện trong những cách thu nạp tín đồ bất chấp thủ đoạn. Lợi dụng tình yêu lứa đôi hôn nhân, dùng bạo lực thế quyền để cưỡng bách nhân dân dưới quyền phải theo đạo (nếu không thì chụp mũ theo địch), dùng chính sách ngu dân và nhồi sọ để kìm hãm nhân dân dưới quyền mãi mãi ở trong tình trạng ngu dốt theo đúng kế sách “dân ngu dễ trị và dễ lừa gạt”.

Nhờ vào những thủ đoạn và hành động gian manh và dã man này, Vatican mới có thể tiếp tục theo đuổi cái nghề buôn bán tín lý hoang đường theo kiểu “cưới vợ cho Hà Bá” với những trò ảo thuật “bí tích”, “phép lạ”, “phép mầu” và mới có thể tồn tại cho đến ngày nay.

4.- Vatican hoàn toàn không có một chút uy tín gì về chính trị. Không những thế, Vatican còn bị nhân dân thế giới khinh rẻ, ghê tởm và lên án nặng nề vì đã gây ra hàng chục rặng núi tội ác chống lại nhân loại trong gần hai ngàn năm qua. Đã được nói rõ trong phần Dẫn Nhập ở trên. Vatican không gia nhập tổ chức Liên Hiệp Quốc. Với thực trạng này, Vatican hoàn toàn không có tiếng nói trong tổ chức quốc tế. Như vậy, về vấn đề vận động dư luận quốc tế, Vatican hòan tòan không có ảnh hường tốt hay xấu đến Việt Nam. Vatican là một quốc gia nhỏ bé cả về lãnh thổ (chỉ có 400,000 mét vuông hay 0. 4 cây số vuông) và về dân số chỉ có khoảng 900 người (vào năm 1995)

5.- Vatican không có giá trị gì về văn hóa và văn minh và hầu như toàn thể nhân dân thế giới đều ghê tởm. Lý do vì nền văn hóa này :

a.- Lừa bịp để bắt người trở thành mê tín theo kiểu “Cưới Vợ Cho Hà Bá”. Các thầy phù này lại không phải ở địa vị khiêm nhường như các thầy phù trong xã hội Á đông ngày nay. Họ huênh hoang khoác lác, tự phong là đại diện duy nhất của Thượng Đế ở trong cõi trần gian, nhận vơ là được toàn quyền làm chủ địa cầu và quản trị loài người.

b.- Phi dân chủ và vô cùng bạo ngược. Nền văn hóa luôn chủ trương tiêu diệt tất cả các nền văn hóa và văn minh không phải là Ki-tô giáo.

c.- Phi luân [Matthew (10: 34-37)], loạn luân [Sáng Thế Ký (19:30-38)], vong bản, phản dân tộc. Qua thời gian, họ đã thành công đào tạo nên những hạng người “Thà mất nước, chứ không thà mất chúa”, chỉ biết “Tuyệt đối tin tưởng vào Tòa Thánh Vatican” và “triệt để tuân hành lệnh truyền của các đấng bề trên” trong hệ thống quyền lực của Giáo Hội La Mã.

d.- Có truyền thống nuôi dưỡng hận thù và trả thù một cách cực kỳ man rợ (sẽ được nói rõ nơi Chương 12, Phần II ở dưới). Nền văn hóa này hòan toàn trái ngược với nền văn hóa cổ truyền của dân tộc Việt Nam với truyền thống khoan dung tha thứ đúng theo triết lý “lấy ân trả óan” của nhà Phật và “dĩ trực báo oán” của Nho giáo Giáo.

e.- Đặt giáo luật lên trên pháp luật quốc gia, đặt quyền lợi của Vatican lên trên quyền lợi của đất nước. Những buổi lễ "dâng hiến" có một ý nghĩa thật đen tối. Chính quyền Ngô Đình Diện đã phải đem nước Việt Nam dâng hiến cho Giáo Hội La Mã qua những giáo ngữ như "Dâng nước Việt Nam cho Đức Mẹ" (Đức Mẹ làm gì với cái lễ như thế?). "Hận thù" cũng được tàng hình bằng những chiêu bài “dâng cao cờ vàng ba sọc đỏ”, “giữ vững lằn ranh Quốc –Cộng”, đòi hỏi Tổ Quốc chúng ta phải "ăn năn”.

Những chiến dịch này nhằm mục đích phủ nhận công lao ông cha chúng ta đã lên tục chiến đấu đánh đuổi Liên Minh Xâm Lược để giành lại chủ quyền độc lập cho dân tộc và đòi lại miền Nam để đem giang sơn về một mối. Thái độ và lời lẽ ngang ngược (coi giáo luật đứng trên luật pháp Việt Nam) trong văn thư số 10/GHVN đề ngày 25/9/2008 của Tổng Giám Mục Nguyễn Văn Nhơn (chủ tịch Hồi Đồng Giám Mục Việt Nam) trả lời văn thư số 1437/UBND-NC ngày 23/9/2008 của ông Nguyễn Thế Thảo (chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Hà Nội và trong Thư phúc đáp của Tỉnh Dòng Cứu Thế Việt Nam đề ngày 19/12/2008 gửi ông Chủ Tịch UBND TP Hà Nội là bằng chứng rõ ràng nhất nói lên sự lời khẳng định cho sự thật này.

6.- Vatican không có môt chút khả năng quân sự, kinh tế cũng như thương mại. Thông thường ai cũng nghĩ rằng những yếu tố khả dĩ để thiết lập ngoại giao giữa hai quốc gia là mong có thể hợp tác về một phương diện nào đó trong các lãnh vực quân sự, chính trị, kinh tế cũng như thương mại để mưu cầu lợi ích hổ tương cho nhau.

Ai nói có thể trông cậy vào Vatican để bàn về những điều này? Chẳng những không ích gì mà trái lại, Giáo hội sẽ tích cực đoàn ngũ hóa tín đồ bản địa và tổ chức thành những đạo quân thứ 5 nằm vùng trong lòng dân tộc, thu thập các tin tức tình báo chiến lược rồi báo cáo về cho Vatican. Sau đó, Vatican sẽ vận động và liên kết các đế quốc xâm lược với sự hợp tác của các đạo quân thứ 5 này làm nội công, xuất quân đánh chiếm Việt Nam làm thuộc địa như họ đã làm trong thế kỷ 19.

Vatican cũng không có sức mạnh và tiềm năng về kinh tế cũng như thương mại để trao đổi với Việt Nam, mà lại còn nhiều "điểm đáng nói" rất tiêu cực trong vấn đề này. Trong trường hợp Nếu Vatican có viện trợ tài chánh cho Việt Nam để thực hiện một dự án nào đó, THÌ đây chỉ là một sách lược “thả con xăn xắt bắt con cá rô” mà thôi.

Chủ trương bất di bất dịch của Vatican là theo đuổi sách lược sử dụng giới tu sĩ và tín đồ bản địa để đánh phá và cướp chính quyền, thiết lập chế độ đạo phiệt Ca-tô làm tay sai rồi tiến hành kế hoạch Ki-tô hóa bằng bạo lực. Trên chiến lược  này, Vatican hủy diệt tận gốc rễ tất cả các di sản văn hóa và công trình kiến trúc của các tôn giáo và nền văn hóa khác. Chủ trương này đã được thể hiện một các trắng trợn qua lời tuyên bố của các vị chức sắc cao cấp trong Giáo Hội hay bằng những quyết định, thánh lệnh hay sắc chỉ.

Rõ ràng nhất là (1) lời tuyên bố của Giáo Hoàng Leo I (440-461) vào năm 451, rằng “Quyền hành của giáo hoàng phải bao trùm lên tất cả quyền hành của các nhà cầm quyền thế tục”, (2) bản tuyên cáo "Dictatus papae" đưc ban hành trong thời Giáo Hoàng Gregory VII (1073-1085), và các thánh chỉ hay sắc chỉ đợợc ban hành trong thế kỷ 15 trong đó có Sắc Chỉ Romanus Pontifex ban hành vào ngày 8/1/1454 trong thời Giáo Hoàng Nicholas V (1447-1455). Những sự kiện này đều được sách sử ghi lại rõ ràng và đầy đủ. Sách Roman Catholicism viết:

Khi đặt cái mũ ba tầng đặt lên đầu vị tân giáo hoàng, vị hồng y điều khiển buổi lễ tấn phong đọc lời tuyên bố dưới đây:

Tiếp nhận cái vương miện ba tầng này có nghĩa là Ngài biết rằng Ngài là Cha của các vua chúa, là Chúa tể của thế giới và là người đại diện của Chúa Jesus Cứu Thế…” (Sách Da-tô Niên Giám Quốc Gia)

Sách Giáo Lý Vấn Đáp của Địa Phận New York viết:

“Giáo hoàng giữ vai trò đại diện của Chúa Jesus Ki-tô ở trên trái đất. Do cái thần quyền này, giáo hoàng có đầy đủ quyền lực tối cao về tín ngưỡng và đạo đức bao trùm lên tất cả các linh mục và tất cả tín đồ Da-tô. Ông thực sự là người đại diện của Chúa Ki-tô, là vị lãnh đạo của Giáo Hội, là cha, là thày của tất cả tín đồ Ca-tô và là cha của tất cả mọi người. Ông là nhà lãnh đạo không lầm lẫn, là người có quyền đặt ra các tín điều, có quyền triệu tập các hội đồng giáo sĩ và có quyền phán xét trong các hội đồng này; ông cũng là vị chúa tể của toàn cầu, là trọng tài trên thế giới, là vị phán quan tối cao ở cả thiên đường và ở nơi dương thế, ông có quyền phán xét tất cả mọi người và không ai có quyền phán xét ông. Ông chính là Chúa ở trên trái đất này.”

Trong sắc lệnh “The Reunion of Christendom”, Giáo Hoàng Leo XIII (1878-1903) tuyên bố rằng “giáo hoàng là Chúa Toàn Năng ở trên trái đất này.”

Như vậy, Giáo Hội La Mã tự cho rằng giáo hoàng là đại diện của Chúa Ki-tô, là chúa tể ở thế gian này, quyền hành của ông ta không phải chỉ giới hạn trong Giáo Hội La Mã mà còn bao trùm lên trên tất cả các vua chúa, tổng thống, các nhà cầm quyền thế tục, và tất cả các dân tộc trong tất cả các quốc gia ở trên thế giới. Sự thật đã xẩy ra là các giáo hoàng đã hành xử quyền lực này ở trong các quốc gia mà quyền lực của Giáo Hội đủ mạnh. Các giáo hoàng đã từng rút phép thông công, truất phế các vua chúa và các thống đốc (phó vương) như trường hợp Nữ Hoàng Elizabeth I (1558-1603) của nước Anh và trường hợp Hoàng Đế Henry IV (1056-1106) của nước Đức, các giáo hoàng cũng đã từng mưu đồ xúi giục nhân dân nổi loạn chống lại các chính quyền không triệt để tuân hành lệnh truyền của Vatican bằng cách tuyên bố rằng tín đồ Ca-tô không có nghĩa vụ phải trung thành với các chính quyền này. Tuy nhiên, ở Hoa Kỳ, các giáo hoàng không thể hành xử như vậy được vì rằng Giáo Hội không có quyền hành ở nước Mỹ và vì Hiến Pháp Hoa Kỳ được coi như là tấm khiên chống lại mọi sự can thiệp từ bên ngoài.

Cho đến ngày nay, giáo hoàng vẫn còn sử dụng danh nghĩa “nhân danh Chúa” để đòi hỏi tất cả các dân tộc trên thế giới phải tuân phục ông ta. Nhiều khi sự tuân phục này diễn ra dưới một hình thức đặc biệt hết sức đê tiện, ngay cả các hồng y là những chức sắc cao cấp chỉ thua giáo hoàng có một bậc mà cũng phải quỳ gối phủ phục gục mặt xuống trước chỗ ông ta ngồi để hôn bàn chân của ông ta! Cho đến ngày nay, các giáo hoàng cũng vẫn còn xưng là đại diện Thượng Đế và khăng khăng đòi mọi người phải gọi ông ta là “Đức Thánh Cha”, chứ không đuợc gọi tên ông ta.”  [10]

Cũng trong tác phẩm này, trong một trang sách khác, tác giả Loraine Boettner viết:

“Khi là thiểu số, Giáo Hội La Mã là con cừu. Khi ngang số, Giáo Hội La Mã La Mã là con cáo. Khi chiếm đa số, Giáo Hội La Mã là con cọp”. [“Rome in the minority is a lamb. Rome as an equal is a fox. Rome in the majority is a tiger.”] [11]

Kinh nghiệm của Mỹ:

Chính vì lẽ này mà Tổng Thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln mới tuyên bố:

"Cuộc nội chiến này sẽ chẳng bao giờ xẩy ra nếu không có ảnh hưởng ác độc của Dòng Tên. Vì chính sách (xâm thực) của Giáo Hội La Mã mà giang sơn chúng ta đã nhuộm đầy máu của chính những người con cao quý nhất của chúng ta. Dù rằng giữa miền Nam và miền Bắc có nhiều khác biệt lớn lao về vấn đề nô lệ, nhưng cả Tổng Thống Jeff Davis (của miền Nam) cũng như tất những nhân vật lãnh đạo khác trong chính quyền miền Nam, không có ai dám nghĩ đến việc tấn công miền Bắc nếu họ không trông cậy vào những lời hứa hẹn của Dòng Tên rằng nếu miền Nam tấn công miền Bắc thì Giáo Hội La Mã, và ngay cả nước Pháp nữa, sẽ gửi tiền bạc và vũ khí đến tiếp viện cho họ. Khi nhân dân Hoa Kỳ nhận thức được rằng chính các ông giám mục và tất cả các tu sĩ khác của Giáo Hội La Mã ở Hoa Kỳ phải chịu trách nhiệm về cuộc chiến đẫm máu và đầy nước mắt này, tôi cảm thấy thương xót cho họ. Từ sự hiểu biết tình hình của đất nước, tôi phải giấu kín những gì tôi biết về vấn đề này; vì rằng Nếu nhân dân Hoa Kỳ biết hết sự thật (về chuyện này) cuộc chiến sẽ biến thành cuộc chiến tranh tôn giáo, sẽ trở nên tàn khốc với tất cả đặc tính của một cuộc chiến tranh tôn giáo và máu của người dân Hoa Kỳ sẽ đổ ra gấp mười lần. Ở vào trường hợp này, cả miền Nam lẫn miền Bắc đều trở nên vô cùng tàn nhẫn để tận diệt lẫn nhau. Khi đó, những tín hữu Tin Lành ở cả miền Bắc lẫn miền Nam sẽ cùng nhau đoàn kết để tận diệt hết các ông tu sĩ Dòng Tên và các tu sĩ khác của Giáo Hội La Mã nếu họ nghe được những gì Giáo-sư Morse đã nói với tôi về những âm mưu được hoạch định ngay tại La Mã để tiêu hủy chế độ Cộng Hòa Hoa Kỳ của chúng ta, và Nếu họ biết được rằng các ông tu sĩ và các bà phước của Giáo Hội La Mã hàng ngày nhập cảnh vào Hoa Kỳ những người với bề ngoài là truyền đạo, dạy học và săn sóc những người ốm đau, mà thực chất chỉ là những tên gián điệp của Giáo Hoàng, của Napoleon (Đệ III của nước Pháp) và của những tên bạo chúa khác ở Âu châu đến đây để phá hoại những cơ cấu chính quyền của chúng ta, làm cho nhân dân ta mất thiện cảm với hiến pháp và luật lệ của chúng ta, để phá hoại các trường học của chúng ta. Mục đích của họ là làm cho đất nước chúng ta trở thành hỗn loạn, một tình trạng vô chính phủ như họ đã làm ở Ái Nhĩ Lan, ở Mễ Tây Cơ, ở Tây Ban Nha, và ở bất kỳ nơi nào mà nhân dân ở đó muốn được sống đời tự do."

"Tổng Thống Abraham Lincoln nói tiếp: "Có phải là một sự vô lý hay không, nếu đem cho một người một cái gì mà chính họ đã thề thù ghét, nguyền rủa và hủy diệt? Và vào bất kỳ khi nào có thể làm được một cách an toàn, Giáo Hội La Mã có thù ghét, nguyền rủa và hủy diệt tự do lương tâm hay không? Tôi là người đứng về phía tự do của lương tâm theo ý nghĩa cao thượng nhất, rộng rãi nhất và cao cả nhất. Nhưng tôi không thể nào lại trao tự do lương tâm cho Giáo Hoàng và những người tín đồ của ông ta khi mà qua các công đồng của họ, qua các nhà thần học của họ và qua luật thánh của họ, tôi vẫn còn nghe thấy tiếng nói lương tâm của họ ra lệnh cho họ phải thiêu đốt và bóp cổ vợ con tôi cho đến chết, và cắt cổ tôi khi mà họ có cơ hội!. Nhân dân ta ngày nay hình như chưa hiểu được điều này. Nhưng rồi sớm hay muộn, ánh sáng của công lý sẽ làm sáng tỏ điều này, và khi đó tất cả mọi người sẽ hiểu rằng không thể nào trao tự do lương tâm cho những người đã thề phải tuân phục một ông Giáo Hoàng tự phong cho chính mình cái quyền được sát hại những người khác biệt niềm tin tôn giáo với ông ta."[12] .

Việc Giáo Hội La Mã xúi giục các tiểu bang miền Nam ly khai, viện trợ tài chánh cùng nhân sự và tích cực tiếp tay cho miền Nam tiến hành chiến tranh chống lại miền Bắc khiến cho chính quyền Hoa Kỳ cắt đứt quan hệ ngoại giao với Tòa Thánh Vatican kể từ đó cho đến năm 1984. Sự kiện này được ông Lương Minh Sơn ghi lại sự kiện này như sau:

"Đối với Hoa Kỳ, mặc dầu là đất nước được gây dựng trên nền tảng luân lý và đạo đức của niềm tin nơi Thiên Chúa (Judeo-Christian), tổ tiên của người Mỹ là những người Âu Châu đã từng bỏ chạy qua đây để tránh sự ruồng bắt của Tòa Thánh La Mã trong thời kỳ "Inquisition". Thành thử, Hiến Pháp Hoa Kỳ nghiêm cấm và tách rời mọi sự liên hệ về quyền lực chính trị giữa chính quyền và tôn giáo, không phải chỉ vì trình độ ý thức chính trị cao mà còn là vì những kinh nghiệm đau đớn có thật lúc trước. Nếu Hoa Kỳ đã cấm bang giao với Cộng Sản Trung Quốc trong 23 năm (1949-1972), với Cộng Sản Việt Nam trong 19 năm (1975-1994) vì không tương quan trên chính kiến và quyền lợi, thì Hoa Kỳ cũng đã từng cấm bang giao với Vatican trong 117 năm (1867-1984). Điều này cho thấy, trong thập niên 1950, Ngô Đình Diệm được Đức Hồng Y Spellman và các Ủy Viên Chính Trị Tôn Giáo của một số nhà thờ Mỹ đưa đi gặp một số giới chức Hoa Kỳ chẳng những phải bằng trường hợp bí mật để che dấu nhân dân Hoa Kỳ mà còn không thể nào hợp pháp được với hiến pháp của Hiệp Chủng Quốc. Trong khi ông Diệm cho giới chức Hoa Kỳ biết rằng ông "tin tưởng vào Vatican và ông chống Cộng cực lực" thì năm 1960, Thượng Nghị Sĩ John F. Kennedy đã phải khẳng định với Phó Tổng Thống Richard Milhous Nixon và hàng chục triệu người Mỹ rằng mọi quyết định của ông trên cương vị của một Tổng Thống Hiệp Chủng Quốc sẽ không thể nào bị chi phối bởi tôn giáo của ông. Lý do là vì ông Kennedy đang tranh cử để trở thành tổng thống đầu tiên và duy nhất của Hoa Kỳ cho đến ngày hôm nay là người Thiên Chúa Giáo La Mã trong một quốc gia mà gần 80% dân số không phải là những người có cùng giáo phái, và không có quyền bang giao với Vatican, {WAR. Census of Religious Groups in U.S."]

Richard M. Nixon và dư luận người Mỹ thắc mắc về trường hợp tín ngưỡng của John F. Kennedy không phải vì tôn giáo nhưng là vì chính trị. Hoa Kỳ là một quốc gia chấp nhận đa tôn giáo với hơn 180 hệ phái từ đủ mọi tôn giáo, trong đó có khoảng 60 triệu là người Thiên Chúa La Mã. Vatican vừa là Tòa Thánh với nhiệm vụ phát huy và bảo tồn giáo luật, vừa là một quốc gia có nhiệm vụ phát biểu và khẳng định quan điểm chính trị để bảo vệ quyền lợi đối với các quốc gia khác trong cộng đồng thế giới. Và Kennedy muốn trở thành tổng thống của một quốc gia đang bị cấm bang giao với quốc gia mà tâm linh ông tin tưởng là điều mà nhân dân Hoa Kỳ có quyền biết trong năm 1960. Nỗi thắc mắc này đã hiện ra trong cuộc bỏ phiếu với sự kiện Kennedy được trội hơn Nixon chỉ có 113.067 dân phiếu trong tổng số 69 triệu phiếu đi bầu, có nghĩa là chưa được 2 phần ngàn số phiêu [6], [TRA, "Political Events - 1960". Thành thử, nếu Ngô Đình Diệm đã trở thành một "Spanish Inquisitor" thì ngay cả Kennedy cũng không thể nào có thẩm quyền để tiếp tục dung túng ông. Và nếu vấn đề "Inquisition" đã từng có thật ở miền Nam Việt Nam thì Cộng Sản không phải là nỗi kinh hoàng duy nhất đã xẩy đến cho dân tộc Việt. - Hồ Sơ Ngũ Giác Đài."[13]

Đánh bại được miền Nam và mang lại được nền thống nhất đất nước là công lao vĩ đại và tài lãnh đạo vô cùng khôn khéo của Tổng Thống Abraham Lincoln. Nhờ vậy mà Hoa Kỳ mới có thể dồn nỗ lực vào công cuộc kiến thiết đất nước và mở rộng lãnh thổ về phía Tây tới tận bở biển Thái Bình Dương, về phía bắc tới vĩ tuyến 49 rồi lại mua thêm Alaska của nước Nga, về phía nam xuống tới Vịnh Mễ Tây Cơ và biên giới Mexico. Cũng nhờ vậy mà quốc gia này càng ngày càng trở nên hùng mạnh. Chính vì lẽ này mà nhân dân Hoa Kỳ đã coi Tổng Thống Lincoln là một trong hai vị tống thống vĩ đại nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, và đã dành cho ông một chỗ ngồi danh dự nhất trong lịch sử, sánh ngang cùng với Tổng Thống George Washington. Để tri ơn hai vị tổng thống vĩ đại này, Quốc Hội Hoa Kỳ đã chọn một ngày quốc lễ của đất nước gọi là Ngày Tổng Thống (President’ s Day). Ngày quốc lễ này được ấn định vào Ngày Thứ Hai của tuần lễ thứ ba trong Tháng Hai hàng năm.

Cũng nên biết, vì nhu cầu chiến lược, chính quyền của Cộng Hòa trong thời Tổng Thống Reagan (20/1/1981–20/1/1989) và thời Tổng Thống Bush (bố) (21/1/1989–20/1/1983), phải cấu kết với Nhà Thờ Vatican để lật đổ các chính quyền Cộng Sản ở Ba Lan và nhiều chính quyền Cộng Sản khác ở Đông Âu. Vì thế mới có chuyện Hoa Kỳ trở lại thân thiện với Vatican, nhưng đó cũng chỉ là giai đoạn. Hiến Pháp Hoa Kỳ vẫn giữ nguyên vẹn Tu Chiến Hiên Số 1, trong đó có điều khỏan “tách rời tôn giáo ra khỏi chính quyền”. Vì thế mà Nhà Thờ Vatican không thể lợi dụng sự thân thiện có tính cách giai đọan trong thời Tổng Thống Reagan (1981-1989) và Tổng Thống Bush (1988-1993) để can thiệp vào các công việc của chính quyền. Tuy nhiên, dù là mang lại thành quả như ý muốn của Đảng Cộng Hòa, thì việc cấu kết với Nhà Thờ Vatican cũng làm cho nhân dân Mỹ ghê sợ và tìm cách lánh xa Đảng Cộng Hòa. Cũng vì thế mà trong kỳ bầu cử vào tháng 11/1992, nhân dân Hoa Kỳ bất tín nhiệm Đảng Cộng Hòa và đưa Đảng Dân Chủ lên cầm quyền với hy vọng điều khỏan “tôn giáo tách rời khỏi chính quyền” được triệt để tôn trọng. Xin xem thêm tiểu mục Trường Hợp 12 (Phần VI) trong tập sách Họ và Chúng Ta. Tập sách này đã được đưa lên sáchhiem.net từ ngày 29/12/2008.

7.- Vatican vẫn còn bám chặt lấy Việt Nam, vẫn còn tiếp tục đánh pháp chính quyền và đất nước Việt Nam: Sau ngày 30/4/1975, Hoa Kỳ cuốn gói ra đi khỏi Việt Nam, đứa con đẻ của Giải Pháp Bảo Đại là chính quyền Miên Nam được Hoa Kỳ nuôi dưỡng từ tháng 7/1954 cũng rã đám tan hàng và bọn đầu nậu của các chình quyền tay sai này cũng cuốn gói trốn ra ngọai quốc sống lưu vong giống như Lê Chiêu Thống và bọn tòng vong chạy trốn sang Trung Hoa hồi đầu năm 1789.

Tuy nhiên, kể từ đó cho đến nay, Vatican vẫn còn tiếc rẻ, không chịu buông tha Việt Nam. Cũng vì thế mà Vatican đã liên tục vận dụng khối tín đồ người Việt, đặc biệt là những tín đồ Da-tô người Việt ở hải ngoại làm đủ mọi trò chống phá Việt Nam với dã tâm tạo cơ hội thuận lợi để vận động ngọai cường dùng sức ép can thiệp vào nội tình Việt Nam như Vatican đã làm trong thế kỷ 19. Nếu kế hoạch này thành công, Vatican sẽ dùng bọn “Thà mất nước, chứ không thà mất Chúa” hay “nhất Chúa, nhì cha, thứ ba Ngô Tổng Thống” để thành lập một chính đảng có danh xưng là “Đảng Dân Chủ Thiên Chúa Giáo” và một hai chính đảng ngoại vi khác trong cái chiêu bài gọi là “dân chủ đa nguyên”. Bước kế tiếp, Vatican sẽ dần dần lấn chiếm tiếm đoạt quyền lực ở Việt Nam theo kế sách cổ truyền mà Vatican đã sử dụng từ thế kỷ thứ 4 cho đến ngày nay (Xin xem Phần I ở sau).

Thủ đọan gian manh qủy quyệt này của Vatican đã được sử gia Loraine Boettner trình bày rõ ràng trong cuốn Roman Catholicism với nguyên văn như sau:

Xuyên suốt chiều dài lịch sử, Giáo Hội La Mã đã tìm cách chiếm đọat quyền lực của nhà nước, nhưng chẳng bao giờ Giáo Hội sẵn sàng từ bỏ quyền lực của Giáo Hội để nhường cho nhà nước. Giáo Hội luôn luôn chống lại việc đóng thuế cho nhà nước, ngay cả tiền thuế đánh vào các tài sản thuần túy dùng vào việc kinh doanh thương mại do chính Giáo Hội làm chủ và chinh Giáo Hội quản lý. Việc Giáo Hội vẫn liên tục can thiệp vào các công việc chính trị ngay cả đến việc bảo trợ cho các đảng phái chính trị của Giáo Hội khi mà thế lực của Giáo Hội đủ mạnh. Thường thường các đảng phái chính trị này có danh xưng là đảng “Dân Chủ Thiên Chúa Giáo” hay một danh xưng khác tương tự. Giáo Hội đã làm như vậy ở các nước Ý, Pháp, Đức, Hòa Lan, Bỉ, v.v… Nhiệm vụ chính của các chính đảng này là chống đối nhà nước. Chắc chắn là Giáo Hội cũng có kế hoạch làm như vậy ở Hoa Kỳ khi mà thế lực của Giáo Hội đủ mạnh ở quốc gia này.” [14]

Ghê gớm hơn nữa, Vatican còn có biệt tài siêu việt về lươn lẹo, lật lọng, đổi trắng thay đen và ăn không nói có. Chuyện Giáo Hội xử lý bà Jeanne d'Arc là một trường hợp đỉển hình trong khu rừng thành tích ghê tởm này của Giáo Hội.

Bà Jeanne d'Arc là một nữ anh hùng của dân tộc Pháp. Vào những năm cuối thập niên 1430, chính quyền Anh liên kết với Giáo Hội La Mã đem quân xâm lăng nước Pháp. Bà Jeane d'Arc chiêu mộ được một số quân lính kháng chiến chống lại liên quân Anh-Vatican. Sau một thời gian chiến đấu anh dũng, bà bị quân Anh bắt được. Người Anh đã tính thả bà ra, nhưng Giáo Hội La Mã lại khăng khăng làm áp lực đòi phải đưa bà ra tòa án dị giáo, vu oan cho Bà là "con mụ phù thủy" và "tà giáo", rồi trói vào một cái cọc thiêu sống bà cho tới chết vào năm 1431. Nhận xét về biệt tài vu oan giá họa của Giáo Hội La Mã trong vụ này, học giả Phan Đình Diệm viết:

Trong 7 chương tội mà Giáo Hội Công Giáo Roma La-tinh cáo thú, có nhiều tội danh phải kể là “vượt tội” mang cấp số cộng hay cấp số nhân. Ví dụ: Giáo Hội phạm tội A, muốn giấu kỹ và bưng bít tội A, Giáo Hội nhắm mắt phạm thêm tội B để bảo vệ tính bí nhiệm của tội A. Giáo Hội bị cuốn hút vào quy luật giây chuyền của những con bài dominos, Giáo Hội sẽ phạm thêm tội C để bảo vệ (che giấu)) tội A và tộc B…. Thử tưởng tượng từ ngày Giám-mục Pierre Cauchon (đồng âm với con heo) thiêu sống Bà Thánh Jeanne d’ Arc, cho đến ngày Bà được phong thánh là hơn 400 năm, các tòa giảng của Giáo Hội trên khắp cõi Âu Châu phải ăn gian nói dối và vu oan giá họa cho Bà bao nhiều lần? Giết bà cũng một tay Giáo Hội, phong thánh cho Bà cũng một tay Giáo Hội, nhưng có mấy ai được may mắn như Bà. Hầu hết các trọng tội mà Giáo hội phạm tại các “Tòa Điều Tra Dị Giáo” là tội đẻ ra tội theo cấp số cộng và cấp số nhân.”[15]

8.- Vatican vẫn chưa chính thức xin lỗi Việt Nam để nhận lãnh trách nhiệm bồi thường thiệt hại cả về tinh thần lẫn vật chất cho đất nước và nhân dân ta từ giữa thế kỷ 19 cho đến ngày 30/4/1975. Trong khi đó thì Vatican đã chính thức xin lỗi Trung Hoa dù rằng tội ác của Giáo Hội chống phá Trung Hoa nếu đem so với những rặng núi tội ác của Giáo Hội chống lại Việt Nam từ cuối thế kỳ 18 (khi Giám-mục Pigneau de Béhaine (Bá Đa Lộc) vận động chính quyền Pháp viện trợ quân sự và tìm quân viện giúp cho Nguyễn Ánh đánh bại nhà Tây Sơn) cho đến ngày 30/4/1975 thì chẳng khác nào như đem một mô đất so với rặng núi Hoàng Liên Sơn.

Tóm lại, Nếu thiết lập quan hệ ngọai giao với Vatican, THÌ sẽ nguy hại vô cùng, và không có một điều nào có lợi cho nước nhà.

 

Xem tiếp: Chủ Trương Thống Trị Toàn Cầu Của Giáo Hội La Mã

 

CHÚ THÍCH


[10] Loraine Boettner, Roman Catholicism (Phillipspburg, New Jersey: The Presbyterian and Reformed Publishing Company, 1962), pp 127-128.

[When the triple crown is placed on the head of a new pope at his “coronation” ceremony the ritual prescribes the following declaration by the officiating cardinal: “Receive the tiara adorned with three crowns, and know what thou art the Father of Pricnces and Kings, Ruler of the World, the Vicar of our Saviour Jesus Christ….” (National Catholic Almanac.)

The New York Catechism says:

The pope takes the place of Jesus Christ on earth… By divine right the pope has supreme and full power in faith and morals over each and every pastor and his flock. He is the true Vicar of Christ, the head of the entire church, the father and teacher of all Christians. He is the infallible ruler, the founder of dogmas, the author of and the judge of councils; the universal ruler, the arbiter of the world, the supreme judge of heaven and earth, the judge of all, being judged by no one, God himself on earth.”

And pope Leo XIII (1878-1903), in his encyclical, The Reunion of Christendom (1885), declared that the pope holds “upon this earth the place of God Almighty.”

Thus the Roman Church holds that the pope, as the vicar of Christ on earth, is the ruler of the world, supreme not only over the Roman Church itself but over all kings, presidents, and civil rulers, indeed over all peoples and nations. The fact is that on numerous occasions the popes have exercised that authority in countries where the Roman Church was strong. They have excommunicated and deposed kings and governors and, as in the cases of Queen Elizabeth I of England, and Emperor Henry IV of Germany, they have attempted to arouse rebellions by releasing subjects from any alliegiances to their rulers. They have been prevented from exercising such authority in the United States because they do not control here and because our Constitution serves as a shield against such outside interference.

The pope thus demands a submission from his people, and indeed from all people in so far as he is able to make effective, which is due only God. Sometimes that submission takes a particularly servile form, with even the cardinals, the next highest ranking officials in the Roman Church, prostrating themselves before him and kissing his feet! The popes have gone so far in assuming the place of God that they even insist on being call His name. E.g. “the Holy Father,” "His Holiness, etc…”]

[11] Loraine Boettner, Ibid., p. 424.

[12] Jack.T.Chick , Smokescreens (Chino, Chick Publications, 1983) tr. 85-86. ["This war would never been possible without the sinister influence of the Jesuits. We owe it to the popery that we now see our land reddened with the blood of her noblest sons. Though there were great differences of opinion between the South and the North on the question of slavery, neither Jeff Davis nor anyone of the leading men of the Confederacy would have dared to attack the North, had they not relied on the promises of the Jesuits, that, under the mask of Democracy, the money and the arms of the Roman Catholic, even the arms of France were at their disposal, if they would attack us. I pity the priests, the bishops and monks of Rome in the United States, when the people realize that they are, in great part, responsible for the tears and the blood shed in this war. I conceal what I know, on that subject, from the knowledge of the nation; for if the people knew the whole truth, this war would turn into a religious war, and it would at once, take a tenfold more savage and bloody character. It would become merciless as all both sides. The Protestants both the North and the South would surely united to exterminate the priests and the Jesuits, if they could hear what Professor Morse has said to me of the plots made in the very city of Rome to destroy this Republic, and if they could learn how the priests, the nuns, and the monks, which daily land on our shores, under the pretext of preaching their religion, instructing the people in their schools, taking care of the sick in the hospitals, are nothing else but the emissaries of the Pope, of Napoleon, and the other despots of Europe, to undermine our institutions, alienate the hearts of our people from our constitution, and our laws, destroy our schools, and prepare a reign of anarchy here as they have done in Ireland, in Mexico, in Spain, and wherever there are any people who want to be free."

"And then President Abraham Lincoln went on to say: "Is it not an absurdity to give a man a thing which is sworn to hate, curse, and destroy? And does not the Church of Rome hate, curse and destroy liberty of conscience whenever she can do it safely? I am for liberty of conscience in its noblest, broadest, highest sense. But I cannot give librerty of conscience to the Pope and to his followers, the Papists, so long as they tell me, through all their councils, theologians, and canon laws, that their conscience orders them to burn my wife, strange my children, and cut my throat when they find their opportunity! This does not seem to be understood by the people today. But sooner or later, the light of common sense will make it clear to every one that no liberty of conscience can be granted to men who are sworn to obey the Pope, who pretends to have right to put death those who differ from him religion." ]

[13] Lê Hữu Dản, Sự Thật (Đặc San Xuân Đinh Sửu 1997), (Fremont, CA: TXB: 1997), tr 28-29.

[14] Loraine Boettner, Ibid., p.15.  [“Throughout history the Roman Church has sought to gain power from the state, but has never willingly relinquished power to the state. It has always resented paying taxes to the state, even on purely commercial properties that are owned and operated by it, and it has resented any law requiring priests to pay income taxes. The continual meddling on the Roman Church in politics, even to the extent of sponsoring Roman Catholic political parties where it is strong enough to do so (usually known as the “Christian Democratic” party, or similar name, as in Italy, France, Germany, Holland, Belgium, etc.), has caused much resentment. That, no doubt, is also its plan for the United States if and when it becomes strong enough. …”]

[15] Phan Đinh Diệm,”Mea Culpa – Giáo Hội Công Giáo Roma La-tinh Cáo Thú Tội Lỗi Ngàn Năm.www.kitohoc.com/Bai/Net066.html Ngày 4/5/2000.

[16] Loraine Bottner, Ibid., tr. 130

 

Trang Nguyễn Mạnh Quang




Đó đây


2024-05-10 - Linh mục ở Dallas bị bắt vì hai tội dâm dục với trẻ em ở Garland - Linh mục Ricardo Reyes Mata ở Dallas bị buộc tội "chạm" vào bộ phận riêng của hai đứa trẻ một cách không thích hợp, cảnh sát cho biết hôm thứ Ba.

2024-05-08 - CDBHB3663. Không thể để cho những kẻ tự cho mình là “vùng cấm”! -

2024-05-08 - CDBHB3660. Đàm Vĩnh Hưng thiếu trách nhiệm tôn trọng lịch sử đất nước -

2024-05-08 - Kiên quyết bác bỏ những luận điệu xuyên tạc Chiến thắng ĐBP - Nhận diện - VNews -

2024-05-08 - Bộ trưởng Quốc phòng Pháp thăm đồi A1, hầm Đờ Cát | Tiền Phong TV -

2024-05-05 - VTV Đặc biệt: Vòng vây lửa - Hồ sơ mật của Pháp về Điện Biên Phủ lần đầu được giải mã -

2024-05-05 - Em bé “được cưng nhất” lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ -

2024-05-05 - Tập Cận Bình thử máy … alô … “đuổi cổ” Blinken về Mỹ nghen. Họp mật căng thẳng … Tiktok -

2024-05-03 - Dự án kênh đào Funan Techo đầy tham vọng của Campuchia làm dấy lên mối lo ngại gần xa - “Một số người có nhiều đất nên dù bị ảnh hưởng bởi dự án này vẫn có thể di chuyển. Nhưng tôi không có mảnh đất nào khác”, người dân huyện Koh Thom, tỉnh Kandal cho biết. “Người thân của tôi khi đến thăm đều bật điện thoại lên để nghe tin tức về con kênh này. Tôi đã bảo họ đừng nghe.”

2024-05-03 - Phó thủ tướng Campuchia bày tỏ về các quan ngại quanh dự án kênh đào Funan Techo - Sun Chanthol, Phó thủ tướng Campuchia, cho biết dự án sẽ không ảnh hưởng đến môi trường ở Campuchia hay Việt Nam.



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2024-04-21 - KHÔNG BIẾT NHỤC - Một Nhóm Việt Nam vinh danh các lính Hàn trong chiến tranh Việt Nam! - SH sưu tầm -

● 2024-04-19 - “CỬA LÒ - KHÁT VỌNG TOẢ SÁNG” - Nguyễn Tiến Trung -

● 2024-04-16 - Bất bình trước sự san bằng, trộn lẫn CHÍNH /TÀ của những người mù sử: HOÀNG NAM - Chủ kênh Challenge Me - FB Lý Thái Xuân -

● 2024-04-01 - Phim ĐÀO PHỞ & PIANO -Tại sao không nên đánh dấu người yêu nước bằng biểu hiệu của một tập thể thiểu số - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -

● 2024-01-29 - Nhân Quyền Ở Nước Mỹ: Vụ Án Oan, 70 Năm Sau Khi Tử Hình Bé George Stinney - - Giác Hạnh sưu tầm -

● 2024-01-29 - NOEL - Ba Giáo Hoàng John Paul II, Benedict XVI, Francis I Thú Nhận Đã Bịp Chiên- Cừu Chuyện Jesus Ra Đời - Ri Nguyen -

● 2024-01-29 - Một dàn đồng ca, ngày càng đặt câu hỏi về quyền lực của Giáo hoàng - John L. Allen Jr. -

● 2024-01-29 - Tỷ lệ phá thai nơi người công giáo lại cao hơn nơi người ngoài công giáo! - Lê Hải Nam -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 >>>

.

Trang Sách Hiếm

| ©2012 |