 |
14 tháng 6, 2008
|



Ngày nay, khu
lăng mộ và tượng đài Nguyễn Thái Học và các anh hùng Việt Nam Quốc Dân
Đảng (VNQDĐ) tọa lạc trong Công Viên Yên Hòa thuộc tỉnh Yên Bái (xưa:
Yên Báy).
Tỉnh lỵ nằm dọc theo sông
Hồng, phiá Tây Bắc của Hà Nội, và cách thành phố này 150 Km. Công viên
dài 2.000m, rộng 500m, phía trước là đại lộ Nguyễn Thái Học, con đường
chính của Yên Bái. Vị trí công viên Yên Hòa được đặt tại "Nhà Máy Xay"
cũ, nơi đã đặt máy chém, gần sát khám đường của Tỉnh lỵ.
Phía sau là một dòng sông,
giữa dòng có núi, trên núi có nhiều miếu và đền. Tượng Nguyễn Thái Học
và các liệt sĩ hướng về phía Đông Nam. Các pho tượng trông rất giống và
hữu thần, nhất là tượng Xứ Nhu. Sau tượng Xứ Nhu là tượng của một lính
lệ.
Cổng có hàng chữ di ngôn
của Nguyễn Thái Học: "KHÔNG THÀNH CÔNG CŨNG THÀNH NHÂN", được chống đỡ
bằng 17 trụ cột xây bằng xi-măng cốt sắt, hình bán nguyệt. Mỗi trụ cột
tượng trưng cho một vị anh hùng đã hi sinh vì Tổ Quốc tại Yên Báy. Một
khối đá hình thang (đối diện với phần mộ) có ghi câu : "CHẾT VÌ TỔ QUỐC
CHẾT VINH QUANG". Khối đá màu đen này là nơi an vị hài cốt của 17 liệt
sĩ Yên Báy (13 bị chém ngày 17 tháng 6 năm 1930 và 4 bị xử tử một ngày
trước đó). Một bia đá đồ sộ ghi tên 17 vị anh hùng này gồm có:
1-Nguyễn Thái Học. 2-Phó
Đức Chính. 3-Bùi Tử Toàn. 4-Bùi Văn Chuẩn. 5-Nguyễn An. 6-Hà Văn Lạc.
7-Đào Văn Nhít. 8-Ngô Văn Du. 9-Nguyễn Đức Thịnh. 10-Nguyễn Văn Tiểm.
11-Đỗ Văn Xứ. 12-Bùi Văn Cửu. 13-Nguyễn Như Liên. 14-Nguyễn Văn Thinh.
15-Nguyễn Thanh Thuyết. 16-Ngô Hải Hoàng. 17-Nguyễn Hát Thuần (?).

Ca khúc Nguyễn Thái Học (video)
music sheet
Lời: Tâm Thơ
Nhạc: Ngô Nguyên Trần
Trích đoạn "Tiểu Sử Nguyễn Thái Học" do Nhượng Tống viết
Anh bị giam hơn ba
tháng trời. Chiều ngày 16 tháng 6, Anh và các đồng chí trong số án chém,
tất cả 13 người bị giải đi Yên Báy. Từ trong buồng giam kín bước ra qua
trại giam ngoài, Anh chào anh em nghỉ lại. Anh vừa đi vừa nói:
- Chúng tôi chắc đi
chết đây! Các anh sống lại, cứ công nào việc ấy nhé! Cờ độc lập phải
nhuộm bằng máu! Hoa tự do phải tưới bằng máu! Tổ quốc còn cần đến sự hy
sinh của con dân nhiều nữa! Nhiều nữa! Rồi thế nào cách mệnh cũng có
ngày thành công!
Anh em chào tiễn các
anh. Và buổi sáng hôm sau, suốt cả Hỏa Lò, thường phạm cũng như quốc sự
phạm đều bỏ cơm không ăn, để tỏ tình liên lạc. Anh và 12 đồng chí với
đội lính Khố Xanh, đi chuyến tàu đêm lên Yên Báy. Theo sau là bọn mật
thám và hai cố đạo. Trên tàu, các anh vẫn cùng nhau nói chuyện phiếm.
Anh Chính cười:
- Đến Yên Báy, chúng ta
sẽ được đón tiếp long trọng lắm! Thế nào bốn anh Thinh, Hoàng, Thuần,
Thuyết chẳng đứng chực sẵn chúng ta ở sân ga! (Bốn anh này đã bị chúng
giết ở Yên Báy cũng một ngày trước các anh).
Anh Học thì cãi lý với
Cố Ân:
- Việc gì chúng tôi
phải ăn năn? Chúng tôi chỉ là kẻ thất bại, chứ đâu phải là kẻ có tội!
Rồi Anh đọc mấy câu thơ tiếng Pháp, dịch nghĩa là:
"Chết vì Tổ Quốc, Cái
chết vinh quang! Lòng ta sung sướng! Trí ta nhẹ nhàng!...”
Khi đến Yên Báy, chúng
giam các anh vào nhà pha. Rồi bắt đầu từ 5 giờ rưỡi sáng hôm 17 tháng 6,
các anh đã lần lượt bước lên đài vinh dự. Đó là một khoảng đất ở gần
trại Khố Xanh, chung quanh có lính ta, lính Lê Dương vác súng đứng vòng
tròn. Các anh, từng người một, do lính Lê Dương dẫn từ trong ngục thất
Yên Báy bước ra.
Trước khi ra, chúng đưa
rượu cho Anh uống. Nhưng Anh từ chối, chỉ đòi hút điếu thuốc lào.
Người chết trước nhất
là Nguyễn Như Liên, đến người thứ mười một là Nguyễn Văn Chuân, chỉ hô
được hai tiếng “Việt Nam...” thì tên lính Lê Dương đứng cạnh đã bịt mồm
không hô ra tiếng nữa!
Anh Phó Đức Chính thứ
mười hai, đòi đặt anh nằm ngữa để xem lưỡi máy chém nó xuống như thế
nào! Anh hô được đủ bốn tiếng “Việt Nam vạn tuế!”
Anh Học lên cuối cùng,
tỏ ra vẻ cực kỳ bình thản. Anh mỉm miệng cười, đưa mắt nhìn công chúng,
nhìn quân lính, nhìn máy chém, rồi cất giọng đỉnh đạc, trầm hùng mà hô
thật lớn bốn tiếng “Việt Nam vạn tuế!”... Nhưng không biết trong khi
nhìn quanh ấy, tia mắt Anh có gặp tia mắt một người... không?
nguồn: https://www.nguyenthaihocfoundation.org/m_thuvien_memorial.php