MỘT MẸ TRĂM CON
Trần Văn Xẻn
http://sachhiem.net/LICHSU/TR/TranVanXen_03.php
14-Jun-2018
Nhân vô thập toàn. Nếu trong quá khứ bạn đã từng thù ghét người anh em của mình bất cứ vì lý do gì, thì hôm nay, hãy nhớ về cội nguồn dân tộc và vì sự tồn vong của đất nước, bạn hãy mở rộng lòng nhân và yêu thương tất cả mọi người Việt Nam như anh em ruột thịt, dù người anh em kia có khác chính kiến với mình, (Trần Văn Xẻn)
Trăm trứng nở trăm con là truyền thuyết về nguồn gốc của dân tộc Việt Nam. Dựa vào truyền thuyết này người Việt luôn tự hào coi mình là con rồng cháu tiên.
Theo truyền thuyết, Lạc Long Quân (con trai của Kinh Dương Vương) lấy con gái vua Đế Lai là Âu Cơ, đẻ một lần trăm cái trứng nở ra được một trăm người con trai. Lạc Long Quân là dòng dõi rồng quen sống dưới nước còn Âu Cơ là dòng dõi tiên vốn sống trên cạn. Do ăn ở với nhau lâu mà không hợp nên chia năm mươi con theo cha xuống bể Nam Hải, năm mươi con theo mẹ lên núi. Về sau, người con trưởng lập quốc đặt tên nước là Văn Lang, xưng là Hùng Vương.
Một trăm người con ngày ấy đã sinh sôi, nảy nở thành hơn chín mươi triệu người Việt Nam ngày nay. Trải qua mấy nghìn năm dựng nước và giữ nước, những người con đất Việt đã bảo tồn giang sơn và giữ vững nền độc lập dân tộc. Trong khi những quốc gia nhỏ bé khác đã bị các nước lớn thôn tính và biến mất vĩnh viễn. Chúng ta phải hãnh diện với tinh thần và ý chí quật cường của các thế hệ cha ông – những người đã góp phần giữ gìn và bảo vệ nền độc lập của một đất nước nhỏ bé tên gọi Việt Nam. Tuy nhiên, niềm hãnh diện ấy không trọn vẹn vì hiện nay dân tộc chúng ta vẫn còn bị chia rẽ trầm trọng sau những cuộc chiến. Sự chia rẽ này chính là nguyên nhân làm chậm quá trình phát triển của đất nước ta. Cũng vì sự chia rẽ này mà mấy triệu người Việt hải ngoại không chịu đóng góp vào sự phát triển khoa học kỹ thuật trong nước, trong đó có rất nhiều khoa học gia, giáo sư, bác sĩ, kỹ sư lừng danh thế giới. Đó là sự chảy máu chất xám và cũng là sự mất mát vô cùng to lớn của dân tộc Việt Nam.
Một trong những nguyên nhân chính dẫn đến sự chia rẽ là do chúng ta đã quên đi nguồn gốc một mẹ trăm con của mình. Chúng ta đã quên đi tình cốt nhục và không còn đối xử tử tế với nhau như anh em ruột thịt. Tại sao chúng ta không thể coi nhau như anh em ruột thịt khi đã được từ một mẹ sinh ra? Tại sao chúng ta không gạt đi hiềm khích để chung tay xây dựng và kiến tạo Việt Nam thành một cường quốc? Tại sao cứ mãi đắm chìm trong thù hận của quá khứ mà quên rằng:
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước phải thương nhau cùng.”
Đã đến lúc, những người Việt Nam trong và ngoài nước cùng ngồi lại với nhau để hướng về tương lai, hướng về những điều tốt đẹp. Đây là thời điểm vàng để hàn gắn vết thương lòng và xoa dịu những nỗi đau trong quá khứ. Hãy cùng chung tay, chung sức, chung lòng khơi dậy lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc. Hãy nhớ “Đoàn kết là sống, chia rẽ là chết”. Đoàn kết chính là sức mạnh, là chân lý ngàn đời không thay đổi. Vì một xã hội Việt Nam “công bằng, dân chủ, văn minh và phồn thịnh” trong tương lai, mỗi người hãy tự làm một cuộc cách mạng cho riêng mình: “Mở rộng từ tâm và yêu thương mọi người Việt Nam như anh em ruột thịt”. Có như vậy, chúng ta mới không phụ lòng các bậc tiền nhân đã tạo dựng nòi giống tiên rồng và hy sinh xương máu bảo vệ mảnh đất này trong suốt mấy ngàn năm.
Để làm được việc đó chúng ta hãy nhớ lại nguồn gốc một mẹ trăm con của mình và thay đổi cách xử sự với nhau mọi lúc mọi nơi, thí dụ như:
– Nếu bạn khác chính kiến với chính quyền trong nước, bạn hãy lựa lời mà nói, coi như đang góp ý với người anh, người em ruột của mình. Khi bất đồng ý kiến, thay vì viết bài trêu đùa hay thóa mạ như một số bạn đang làm, hãy nhã nhặn đóng góp ý kiến. Vì sự trêu đùa hay thóa mạ chỉ làm tăng lòng thù hận chứ không giải quyết được vấn đề. Sự thóa mạ còn có tác dụng tiêu cực là lôi cuốn một số người nhẹ dạ nghe theo, gây thành phong trào chống đối, căm thù nhà cầm quyền trong nước, vô tình làm chia rẽ thêm tình cốt nhục thay vì hàn gắn cho đúng tinh thần một mẹ trăm con. Nếu bạn chỉ vạch lá tìm sâu, chuyện tốt không nói chỉ chờ sơ hở để bêu xấu, chuyện bé xé ra to, chuyện không nói có, cố tình gây thêm thù hận mà không có ý xây dựng thì bạn có lỗi với tổ tiên, dân tộc. Khi bạn góp ý mà không được lắng nghe thì đó là chuyện bình thường vì mỗi người một ý, không ai giống ai, không nên ép buộc người khác theo ý mình. Vả lại, đừng quá tự hào cho rằng ý mình là hay, là đúng, là mẫu mực rồi bắt mọi người phải nghe theo. Có thể những người khác không đồng ý với giải pháp của bạn. Có thể chính quyền trong nước có những lý do riêng để không thực hiện đề xuất của bạn. Đừng vội vàng kết tội chính quyền trong bất cứ vấn đề gì mà hãy đặt mình vào cương vị nhà cầm quyền để thấy được sự phức tạp và khó khăn của mỗi vấn đề. Nói tóm lại, hãy yêu thương nhau và tôn trọng nhau trên mọi phương diện, nhất là ý thức hệ và việc điều hành đất nước. Về ý thức hệ, có người thích chủ nghĩa tư bản, có người thích chủ nghĩa cộng sản, có người thích chủ nghĩa xã hội, có người thích chế độ quân chủ (có vua), có người không thích chủ nghĩa nào v.v. Giống như khi vào nhà hàng, có người thích món này, có người thích món nọ. Đừng vì người khác ta mà ta ghét người. Mỗi chủ nghĩa có cái ưu và cái khuyết riêng của nó. Chúng ta hãy tôn trọng lẫn nhau và đừng bao giờ bôi bác ý thích hay niềm tin của người khác, có như vậy chúng ta mới là người hiểu biết và rộng lượng.
– Nếu bạn là giới cầm quyền, sao bạn không thể coi mọi người, kể cả những người bất đồng chính kiến với mình như anh em ruột thịt? Hãy lắng nghe người anh em nghĩ gì, muốn gì và tìm cách đối thoại trong tình thân thay vì giữ thái độ im lặng hay tỏ vẻ bất cần. Nếu vẫn còn người chống đối chế độ thì có thể do các bạn trong giới cầm quyền chưa thể hiện đúng tinh thần một mẹ trăm con, chưa đối thoại đủ và chưa làm những gì có thể làm để đôi bên cùng mãn nguyện. Giới cầm quyền cần nhìn lại những việc làm của mình khi có ý kiến đóng góp. Không nên cho rằng những người có ý kiến khác biệt là phản động, là thế lực thù địch… làm vậy chỉ càng tăng sự chia rẽ và gây khó khăn trong việc điều hành và phát triển của đất nước. Đối với người của chế độ cũ, có thể các bạn trong giới cầm quyền nghĩ mình là kẻ chiến thắng trong cuộc chiến vừa qua nên không chịu đối thoại, nhưng đó là chuyện của quá khứ, chuyện hiện tại là mở ra một hướng đi mới trong tinh thần một mẹ trăm con để phát triển đất nước. Hãy dẫn dắt và vận hành đất nước bằng đạo đức, chỉ có đức trị mới cảm hóa được người dân để kiến tạo một xã hội thái bình, thịnh vượng.
Ngày nào chúng ta chưa thể yêu thương người khác như ruột thịt thì ngày đó người khác cũng chưa thể yêu thương chúng ta. Tự thân chúng ta phải thay đổi trước, phải yêu thương mọi người trước, đừng đợi người ta thương mình rồi mình mới thương lại. Nếu cả hai cùng chờ đợi mà không chịu nhường bước thì chuyện hàn gắn sẽ không thành, ngàn đời vẫn thù hận lẫn nhau.
Nếu bạn là một Phật tử, bạn lại càng phải thể hiện tính từ bi hỉ xả của nhà Phật, lấy tình thương xóa bỏ hận thù, bỏ qua những tị hiềm trong quá khứ để yêu thương nhau trong hiện tại và tương lai. Từ là từ tâm, thương mến. Bi là xót thương, cảm thông vô hạn. Hỉ là vui theo cái vui người khác. Xả là buông bỏ, không câu chấp. Đã là con Phật thì bạn không thể đi ngược lại lời Phật dạy mà thù hận mãi người anh em ruột thịt của mình từ thuở một mẹ trăm con.
Nếu bạn là con chiên của Chúa, bạn lại càng phải thể hiện tính bác ái của Thiên Chúa vì “Thiên Chúa là tình yêu, nên ai ở trong tình yêu là ở trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở trong họ” (1Jn 4:16). Chúa Giêsu đã liên kết thành một chỉ thị duy nhất giới luật kính mến Thiên Chúa và giới luật yêu thương tha nhân trong Sách Lêvi, đó là “Các người phải yêu thương tha nhân như bản thân mình” (19:18; x MK 12:29-31). Đã là con chiên của Chúa thì bạn không thể đi ngược lại lời Chúa mà thù hận mãi người anh em ruột thịt của mình từ thuở một mẹ trăm con.
Nếu bạn là người đọc sách thánh hiền, bạn lại càng phải thể hiện chữ “Nhân” trong Nho giáo. Nhân là đức tính quan trọng nhất, đứng đầu trong 5 đức tính biểu tượng của Nho gia: “Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín”. Nhân là phương thế giúp người ta sống với nhau. Đó là cách hành xử bình đẳng trong quan hệ giữa ta và người. Nhân là đức tính nối kết ta - người thành một. Khổng Tử nói: “Nhân đòi hỏi phải yêu người, quý người”. Đã là người đọc sách thánh hiền thì bạn không thể đi ngược lại lời thánh hiền mà thù hận mãi người anh em ruột thịt của mình từ thuở một mẹ trăm con.
Nhân vô thập toàn. Nếu trong quá khứ bạn đã từng thù ghét người anh em của mình bất cứ vì lý do gì, thì hôm nay, hãy nhớ về cội nguồn dân tộc và vì sự tồn vong của đất nước, bạn hãy mở rộng lòng nhân và yêu thương tất cả mọi người Việt Nam như anh em ruột thịt, dù người anh em kia có khác chính kiến với mình, có chọn một chính thể khác với những gì mình mong muốn. Chỉ với tình thương không điều kiện đó bạn mới xứng đáng là con rồng cháu tiên, mới không hổ thẹn với tổ tiên vì bạn đã nhớ nguồn, đã yêu thương đồng loại và đã xa lìa cái hẹp hòi ích kỷ đã bám víu mình bấy lâu nay. Chí thành thông thánh, sự cố gắng của bạn sẽ động lòng Trời, rồi đây dân sẽ giàu, nước sẽ mạnh. Bạn sẽ được đền bù bằng tình mẹ Việt Nam. Đời bạn sẽ tràn ngập hạnh phúc trong tình thương của hơn 90 triệu người dân Việt.
Trần Văn Xẻn
Trang Thời Sự