Lời Ví Von Của Hồng Y Ivan Dias
Nguyễn Trí Cảm
https://sachhiem.net/TONGIAO/NGTRCAM/NguyenTriCam23.php
14 tháng 11, 2010

Đại lễ Bế mạc Năm Thánh 2010 và Đại hội Thánh
Mẫu La Vang lần thứ 29 của người Ca tô giáo diễn ra và bế mạc vào
những ngày đầu năm 2011, trong mưa phùn và giá rét, hậu quả của sự
biến đổi khí hậu toàn cầu qua hiện tượng La Nina. La Vang được người
Ca tô xem là “thánh địa”, một nơi được giáo dân tôn vinh là rất linh
thiêng. Ngày xưa nơi này bổn nguyên là một ngôi chùa mang tên Lá
Vằng, và sau đó ... biến thành nhà thờ mà ta có thể hình dung sự
chuyển đổi người trụ trì qua các câu thơ của người dân La Vang, tỉnh
Quảng Trị thời trước như sau:
Rằng Phật rằng Thần lao đao
Có Bà bên đạo phép cao lạ lùng.
Bà vào bà đánh tứ tung
Bao nhiêu Thần Phật đều tung ra ngoài
(1)
Trên thực tế, căn cứ theo giáo sử của Vatican
của các nhà nghiên cứu, thì chẳng có “bà bên đạo” nào xuất hiện ở
nơi này cả, đây chỉ là hình thức muốn tạo hình ảnh một bà Maria đầy
quyền phép để che đậy hành vi chiếm đoạt chùa của các con cái Chúa
mà thôi nhưng xem ra, các câu thơ trên lại tạo ra hình ảnh một người
đàn bà, mà các giáo dân tôn vinh, ca ngợi là “mẹ nhân từ”, lại hung
dữ, đằng đằng sát khí và có hành vi đầy bạo lực như vậy!
Quay trở lại với Đại hội Thánh Mẫu La Vang.
Trong bài diễn văn đọc trước đại hội này, Hồng Y Ivan Dias, Đặc sứ
của Giáo Hoàng, đã ví von mối quan hệ giữa Nhà nước và Giáo hội.
Công giáo rằng:
“Tôi rất thích ý
tưởng Nhà nước và Giáo hội “như bậc cha và mẹ của một gia đình. Khi
họ sống thuận hòa, thì con cái của họ hạnh phúc hơn”.
[2]
Người Hồng y này đã quá thậm ngôn khi ví von
Giáo hội Công giáo ngang hàng với Nhà Nước như cha và mẹ, cho Giáo
hội Công giáo là “mẹ” và Nhà Nước Việt Nam là ”cha”, và dĩ nhiên,
theo như suy luận thì tất cả mọi thành phần, mọi tôn giáo khác trên
đất nước Việt Nam này đều là “con cái” của họ. Thoạt đầu, người viết
không hiểu chữ “giáo hội” mà ông Hồng Y đề cập đến là giáo hội nào,
là Giáo hội Công giáo tức Công đồng Vatican hay Giáo hội Công giáo
Việt Nam, nhưng thỉnh thoảng ông Hồng Y này lại phát biểu bằng tiếng
Việt “Tôi yêu mến Giáo Hội Việt Nam” thì thấy đây là cách
phát biểu nước đôi, mập mờ và rất lắt léo để tránh bị bắt bẻ. Nếu
như đặt cương vị Nhà nước ngang hàng với Giáo hội Công giáo Việt Nam
thì Nhà nước Việt Nam sẽ có vị thế thấp hơn Vatican.
Một vị đai sứ hay đặc sứ khi đến công tác tại
một quốc gia nào đó thường là người am hiểu nền văn hóa, lịch sử của
nước sở tại, thậm chí có người còn thông thạo ngôn ngữ của nước đó,
và Hồng Y Ivan Dias không phải là ngoại lệ. Môt người có học vị và
chức vị cao trong Tòa thánh như ông, không thể không đưa ra được
những ví dụ hợp lý hơn nếu như ví von Nhà Nước và Giáo hội Công
giáo là “cha và con” chẳng hạn, vì giáo dân cũng là “con dân” trong
một đất nước độc lập, hay ông có ẩn ý gì khác chăng?
Và khi ông Hồng Y này phát biểu “khi họ sống
thuận hòa”, ý nói là Nhà nước và Giáo hội Công giáo nếu sống
đồng thuận với nhau, thì “con cái của họ hạnh phúc hơn”, và
“con cái” là ai nếu không chỉ là toàn thể các con chiên, nhưng ông
quên rằng “cha” của người Ca tô là Chúa cha, nơi Jesus bay lên trời
ngồi bên phải ông ấy. Người Ca tô nào lại không biết đến bài Kinh
Lạy Cha? Tuy nhiên, nếu đây chỉ là sự ví von khập khểnh do căn tính
thậm xưng chung của các vị chủ chăn, và vì não trạng chung của con
chiên, nên khi cha đã cất tiếng, thì các con chỉ biết lắng nghe! Có
thể ông Hồng Y muốn ám chỉ rằng, nếu có sự thuận hảo với nhau, nghĩa
là nếu Nhà Nước đáp ứng các yêu cầu của họ như tái lập bang giao cấp
nhà nước với Việt Nam, phục dựng lại tòa khâm sứ tại Hà Nội, trả lại
đất đai mà thực dân Pháp ban phát cho họ thì con chiên mới có hạnh
phúc, còn nếu như không hạnh phúc thì sẽ có sự bất an trong xã hội
như các vụ cầu nguyện đòi đất lùm xùm bằng gạch đá và xà beng như
trước đây chăng ?
Việc người Ca tô tin cái gì, như mặt trời xoay
quanh trái đất hay trái đất hình vuông chẳng hạn, cũng chẳng ai cần
quan tâm tới vì đó là niềm tin, là tự do tôn giáo, dù đó là niềm tin
mang đậm tính chất hoang đường. Nhưng khổ nỗi, họ lại khẳng định
rằng đạo của họ là chân lý, là đường đi, là ánh sáng, là duy nhất
thánh thiện, tông truyền, và ông tuyên xưng trong sự xác tín rằng:
“Chỉ có một Chúa, một niềm tin, một phép
rửa. Chỉ có một Thiên Chúa, Cha của mọi người, Đấng ngự trên mọi
người, qua mọi người và trong mọi người” (Ep 4, 5-6).
Và dĩ nhiên theo như suy diễn qua sự khẳng định
trên thì niềm tin của phần nhân loại còn lại đều là của người vô
thần, ngoại đạo hay dị giáo.
Danh từ “dị giáo” không phải chỉ được dùng
trong thời Trung cổ, nó được sử dụng ngay trong thế kỷ thứ 21 này,
những cặp hôn nhân không cùng theo đạo Chúa cũng được gọi là hôn
nhân “dị giáo” hay “ngoại giáo”. Để chứng minh cho thái độ trịch
thượng, tự cho mình là duy nhất thánh thiện, công bình, ta có thể
nhận biết thêm qua một khía cạnh khác là trong lãnh vực hôn nhân
giữa những người không cùng tôn giáo với họ như sau. Thánh kinh dạy
các con chiên rằng:
"Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì
công bình với gian ác có hòa hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự
tối có thông đồng nhau được chăng" (2 Cô-rinh-tô 6:14)?
Sự khẳng định trần trụi, cố chấp và có tính
chia rẽ những kẻ yêu nhau không có cùng niềm tin tôn giáo như trên
không thể hiểu một cách khác đi được, do đó, ta thường thấy những
người lập gia đình với người có đạo thường bị ép buộc cải đạo. Nhưng
cũng có đôi lứa quá gắn bó với nhau nên đối phó theo cách của họ để
lách giáo luật mà thực chất là sức ép của gia đình hay giáo xứ qua
câu thơ trào phúng:
Con
quì lạy Chúa ba Ngôi,
Con
lấy được vợ, con thôi nhà thờ!
Trong phần cuối bài diễn văn, ông tri ân những
tên thừa sai như sau:
Các ngài (các thừa sai) đã tưới gội cho hạt
giống Tin Mừng được sinh hoa kết quả trên cánh đồng Việt Nam này
bằng chính dòng máu thắm của mình, đã làm trổ sinh một Giáo Hội
hùng hậu với 6 triệu tín hữu trải dài trên khắp mọi nẻo đường 26
giáo phận.
Hầu hết các tên thừa sai trong số đó là những
kẻ từng cấu kết chặt chẽ với thực dân để truyền đạo và làm mật
thám cho Pháp. Nhiều tài liệu lịch sử đã ghi nhận một số giáo sĩ
thừa sai như Alexandre de Rhôde, linh mục Huc, giám mục Puginier,
Pellerin, Gauthier v.v.. là những tên tuổi trong số này. Để hiểu rõ
hơn các hoạt động của các tên thừa sai này, đọc giả có thể tìm hiểu
qua tài liệu Hồ Sơ Tội Ác của Hội Thừa Sai của tác giả Công
giáo Charlie Nguyễn.
Sự câu kết giữa Giáo hội với thực dân Pháp
thông qua các giáo sĩ thừa sai có thể nhận biết qua vai trò của mỗi
bên: Lực lượng quân sự của thực dân Pháp với vũ khí có ưu thế vượt
trội trấn áp các phong trào kháng chiến yêu nước được trang bị vũ
khí thô sơ, chủ yếu là súng hỏa mai, và giáo, mác. Thực dân Pháp
đánh chiếm nhiều vùng lãnh thổ của nước ta, đặt nền móng đô hộ,
trong khi đám thừa sai nỗ lực truyền đạo, xây dựng đám tân tòng tay
sai làm đạo quân thứ năm nhằm phá bỏ nền tảng văn hóa, tôn giáo dân
tộc, họ thành hình thành hai lực lượng liên kết cùng tiến hành song
song và đồng bộ với nhau - vật chất quân sự và cải đạo tinh thần.
Không chỉ dừng ở đây, một cách gián tiếp, ông
Hồng Y lên án các triều đại quân chủ nước ta cấm đạo, bức hại giáo
sĩ thừa sai qua lời phát biểu “bằng chính dòng máu thắm của
mình”. Ông ngụ ý bênh vực và tôn vinh những người có sứ mạng
đi “khai hóa” và gieo rắc “tin mừng” bằng việc đô hộ, bóc lột các
nước thuộc địa, mang đến cho dân tộc Việt Nam những thống khổ của
kiếp nô lệ, thuế thân, thuế muối, dạy giáo dân bản xứ những tín lý
hoang đường, chối bỏ tổ quốc, phá bỏ nền phong hóa của dân tộc mình
để mong được hưởng phước lành của Chúa và cái bánh vẽ thiên đàng!
Người Ca tô giáo không bao giờ tự đặt câu hỏi vì sao các triều đại
phong kiến xưa lại cấm đạo, trục xuất các giáo sĩ thừa sai trong khi
trước đó, cái đạo này vẫn được phép hoạt động tự do, nhưng lại cứ
lên án các triều đại cấm đạo, và nay lại có con chiên còn bắt “Tổ
Quốc Ăn Năn”. [3]
Dân tộc Việt Nam vốn rất khoan dung tôn giáo,
nhưng không bao giờ khoan nhượng với mọi âm mưu làm xâm hại đến đất
nước, truyền thống văn hóa , tôn giáo và tín ngưỡng dân tộc, vốn là
bản sắc riêng để đất nước Việt Nam ngày nay vẫn vững vàng phát
triển, và vẫn là kẻ “bề trên” trong việc quyết định có nên bang giao
với Vatican hay không.
SG, 1-2011
Nguyễn Trí Cảm
[1]
Tìm hiểu lịch sử Nhà thờ La Vang qua các
nguồn tư liệu của Thiên Chúa Giáo -Nguyễn Đắc Xuân
[2]
Diễn văn của Đức Hồng Y Ivan Dias - Nguồn:
hdgmvietnam.org
[3] Sách của NGK.