|
25 tháng 11, 2010
|
1 2
3 4
5
CHƯƠNG 24:
HÀNG THÌ SỐNG CHỐNG THÌ CHẾT
Trong sách Giô ên chỉ có hai câu đáng chú ý, tôi xin phép luợc qua thôi :
·
Ôi ngày ấy ! vì ngày đức Giê hô va đã gần ! Nó đến như một tai vạ thả ra
bởi đấng toàn năng (1:15)
·
Hãy thổi kèn lên trong Si ôn; hãy thổi vang trong núi thánh ta. Hết thảy dân
cư trong đất khá đều run rẩy. Vì ngày của đức Giê hô va đến, ngày ấy đã gần;
tức là ngày mờ mịt tối tăm, ngày của mây và sương mù. Có một dân lớn và mạnh
đến như ánh sáng sớm mai giãi ra trên núi, đến nỗi từ trước chưa hề có, mà
về sau này, cũng sẽ không có như vậy nữa. Truớc mặt nó, có lửa thiêu nuốt,
sau lưng nó có ngọn lửa cháy tiêu. Lúc truớc nó, đất này như vuờn Ê đen; khi
sau nó, ấy là một đồng vắng hoang vu, và không có chi trốn khỏi nó hết
(2:1-3)
Các tiên tri nói chung, đều dùng một sách như nhau. Truớc thì dọa dẫm, sau
thì vuốt ve dân Y sơ ra ên. Mục đích tối hậu của các ngài là khởi động tinh
thần dân tộc của họ. Điều ấy đáng cho chúng ta ca ngợi. Tuy nhiên, nếu họ
chỉ kêu gọi sự lấy lại tinh thần thuần nhất của họ, thì chắc chắn không ai
thắc mắc gì. Đằng này, những CỰC ĐOAN DÂN TỘC lại xảy ra. Đó là điều đáng
buồn ! Để tôn vinh dân tộc mình, đôi lúc, họ đã đi quá xa, và có hại cho
chính họ !!!
Trong đoạn kinh văn trên đây chúng ta thấy gì ? Tôi thấy, họ đã hại Giê hô
va đức Chúa trời của chính họ ! Tại sao vừa xưng là đấng TOÀN NĂNG, vừa diễn
tả ngài như một Ác thần ??? Xin đọc lại câu :" Vì ngày của đức Giê hô va
đến, ngày ấy đã gần, tức là ngày mờ mịt tối tăm". Rồi suy gẫm về câu: "Nó
đến như một tai vạ THẢ RA BỞI ĐẤNG TOÀN NĂNG". Họ càng cố tình đưa ngài lên
cao, thì lại làm cho ngài xuống thấp!!! Đã là đấng TOÀN NĂNG, thì chắc chắn
ngài sẽ không bao giờ dùng sự gian ác với con cái mình. Tại sao ? Vì một kẻ
lương thiện bình thường cũng không bao giờ làm việc đại ác; thế thì tại sao
ĐẤNG TOÀN
NĂNG lại thả tai vạ cho con cái mình ??? Nếu ngài không đủ khả năng giáo hoá
con cái, thì ngài chưa đủ tư cách của một nguời cha tốt giữa thế gian ô
trược này; huống chi trở thành tiên thánh !
Cứ mãi ôm lấy lối giáo dục bằng cách hù doạ thế gian trong đầu óc, thì làm
sao hoàn thiện chính mình, chứ đừng nói đến "thánh hóa kẻ khác". Như vậy, dù
cho anh đang làm việc thiện; thì cũng không phải "tự tâm" anh thương xót kẻ
khác; ngược lại, anh chỉ bị sự hù doạ khiến anh phải làm. Khi trí não anh
không phát tình thương, thì hành động của anh "tự nhiên vô chủ". Đã vô chủ,
thì không có quyền gì trên đó cả. Nghĩa là anh đã trở thành một cục đất sét
để cho nguời ta nhào nặn mà thôi. Cũng như nguời đếm bạc suốt ngày, mà không
có đồng xu dính túi. Nói cách khác, anh đã tự biến mình thành tôi tớ muôn
đời, có làm mà không đuợc huởng. VÔ ÍCH !!! Một điều tai hại đi kèm theo
"việc thiện" của kẻ "vô tâm", chính là - đem công sức mình cho kẻ khác lợi
dụng để lừa đảo thiên hạ, thống đoạt tâm hồn non dại của kẻ khác; thực hiện
âm muu độc địa trên hoàn vũ này !
Tôi cho rằng, mọi hành động không được huớng dẫn bởi LÝ TRÍ, và TÌNH CẢM
CHÂN THẬT, là những bản năng động vật cấp thấp. Còn con nguời thì phải khác,
vì con nguời là động vật cao cấp; nó có cả LÝ TRÍ lẫn TÌNH CẢM. Hai thứ này
phải phối hợp nhịp nhàng, và quân bình. Do vậy, nếu một con nguời chỉ hành
động theo tình cảm, mà thiếu lý
trí, hoặc nguợc lại; thì đó không phải là con nguời khôn ngoan, con nguời
đúng nghia. Do đó, khi chịu sự kích động từ bên ngoài, dù lực ấy từ đâu, thì
hành động ấy không đuợc xem là "của chính mình"; và tất nhiên, hậu quả không
do mình "gánh chịu hay huởng dụng". Khi nói rằng, tôi vì ...mà làm...; cung
có nghia là, việc ấy không phải của mình. Mình chỉ "làm muớn", "làm tôi
đòi", "không tự chủ". Nghĩa là "hành động cấp thấp", chẳng có lợi ích gì mấy
cho bản thân !!!
Bây giờ, xin mời quý vị cùng học sách A mốt :
Ngài này dùng một dạng văn đặc biệt như xử án; đọc nghe hay hay :
·
Đức Giê hô va phán như vầy: Bởi cớ tội ác của Đa mách đến gấp ba, gấp bốn
lần, nên ta không xây bỏ án phạt khỏi nó, vì chúng đã lấy đồ đập lúa bằng
sắt mà đập Ga la át.(đoạn án văn này lập lại nhiều lần lắm, sau này tôi sẽ
không trích lại). Ta sẽ sai lửa đến trong nhà Xa ha ên, đặng thiêu đốt đền
đài của Bên ha đát. Ta sẽ bẻ gảy then của Đa mách; ta sẽ dứt dân cư khỏi
trung A ven, và kẻ cầm cây truợng khỏi nhà Ê đen; còn dân sự Sy ri sẽ bị đày
qua Ki ro làm phu tù. Đức Giê hô va phán vậy. (1:2-5)
·
Ta sẽ sai lửa đến trên vách thành Ga xa, nó sẽ thiêu nuốt những đền đài nó.
Ta sẽ dứt dân cư khỏi Ách đốt, và kẻ cầm cây truợng khỏi Ách ca lôn. Ta sẽ
trở tay ta nghịch cùng Ếc rôn, và phần sót lại của nguời Phi li tin sẽ chết,
chúa Giê hô va phán vậy. (1:8)
·
Ta sẽ sai lửa đến trên vách thành Ty ro, nó sẽ thiêu nuốt những đền đài nó.
(2:10)
·
Ta sẽ sai lửa đến trên Thê man, nó sẽ thiêu nuốt những đền đai của Bốt ra
(2:12)
·
Ta sẽ thắp lửa trong vách thành Ráp ba, nó sẽ thiêu nuốt những đền đai của
nó giữa tiếng kêu giặc giã trong ngày chiến trận, giữa cơn gió lốc trong
ngày bão táp. Vua chúng nó cùng các quan truởng sẽ đi làm phu tù cùng nhau.
Đức Giê hô va phán vậy. (1:14)
·
Ta sẽ sai lửa đến trên Mô áp, nó sẽ thiêu đốt đền đai của Kê ri giốt. Mô áp
sẽ chết trong sự ồn ào, giữa tiếng kêu, khi tiếng kèn thổi. Ta sẽ dứt quan
xét khỏi giữa nó; và giết hết thảy các quan truởng nó, với nó. Đức Giê hô va
phán vậy (2:2-3)
·
Ta sẽ sai lửa đến trên Giu đa, nó sẽ thiêu nuốt những đền đai của Giê ru sa
lem (2:5)
·
Chúng nó cũng tham cả đất bụi trên đầu nguời nghèo khó, và làm cong đuờng
của kẻ như mì. Con và cha cùng đến một đứa gái, như vậy làm cho ô danh thánh
ta. Chúng nó nằm gần mỗi bàn thờ, trên những áo xống đã nhận làm của tin, và
uống ruợu của kẻ đáng phạt trong miếu thần chúng nó. Dầu vậy, CHÍNH TA ĐÃ
TUYỆT DIỆT NGUỜI A MÔ RÍT truớc mặt chúng nó, là thứ nguời cao bằng cây
bách, và mạnh như cây dẻ bộp. Ta đã DIỆT những TRÁI NÓ Ở TRÊN, và những RỄ
NÓ Ở DUỚI. Ta cũng đã đem các ngươi lên khỏi Ê díp tô, và dắt các
ngươi trong đồng vắng trải bốn mươi năm, hầu cho các ngươi đuợc đất của
nguời A mô rít làm sản nghiệp (2:7-10)
Tôi đã trích nguyên văn những câu Kinh thánh ấy để mời quý vị cùng thuởng
thức. Riêng cá nhân tôi, giờ này còn cười rúc rích mãi. Xin lỗi, vì nó làm
cho tôi nhớ lại một chuyện thời trai trẻ. Bạn bè lúc đó, có năm bảy đứa rất
thân. Một hôm, một nguời bạn báo tin đám cuới, chúng tôi mừng lắm, vì hắn
cuới đuợc một nàng HOA KHÔI ba năm liền của một truờng. Chúng tôi, trai gái
đều biết nhau cả. Sau một thời gian, anh bạn nói khoe như bắp rang :"Vợ tao
không những rất đẹp, mà còn rất dễ thương- NÀNG KHÔNG BAO GIỜ GHEN. Tao thử
mấy bận rồi". Anh bạn lại kháo chúng tôi. Thế là một ÂM MUU đuợc bày đặt; và
có kết quả ngay. Sau vài lần CHỨNG TỎ sự CAO THUỢNG của mình, nàng chịu hết
nỗi. Thế là, TAM BÀNH LỤC TẶC MỤ NỔI LÊN. Không một ngôn từ xấu xa nào mà MỤ
không dùng tới. Nào là tao xé xác, tao lột trần, tao chém, tao giết, tao vân
vân và vân vân...Đến nỗi nuớc mắt, nuớc miếng, nuớc mủi không còn phân biệt,
chúng văng ra TÁ HỎA TAM TINH; không còn xấu hổ. Anh bạn tôi mới hiểu ra
rằng: ỚT NÀO MÀ ỚT CHẲNG CAY, GÁI NÀO MÀ GÁI CHẲNG HAY GHEN CHỒNG. Lại có
khẩu hiệu rất dễ yêu của mấy cô là: GHEN VÌ YÊU. Thế thì, ai mà trách cho
đuợc, phải không nào ???
Hôm nay, không phải, mà cũng phải nói là tình cờ đọc đuợc những câu :"ta sẽ
sai lửa....nó sẽ thiêu đốt ...chúng nó". Tôi nghe sao giống quá chuyện ngày
xua ! Ông thánh này vui tính, dễ mến lắm. Ông đe doạ đủ thứ, mà chẳng ai
trách ông. Ông nói một cách say sưa, thứ tự, nhiệt thành....Ông nói cho "bỏ
ghét", chứ đức Chúa trời nào lại độc ác như thế ? Đức Chúa trời nào lại tự
nhận tội ác của mình như ông nói : CHÍNH TA TUYỆT DIỆT NGUỜI A MÔ RÍT". Xin
lỗi, tôi không thể tin như thế. Chỉ có dân Do thái, theo chân của Môi se đi
chiếm nuớc, cuớp của và giết nguời dã man; DIỆT CHỦNG BẢY DÂN TỘC, chứ Chúa
nào làm như thế ?
Chúa nào lại tự mình xác nhận sự diệt TRÁI Ở TRÊN, RỄ Ở DUỚI; nghia là một
hành động "bứng gốc" toàn bộ ? Không thể nào có một Chúa trời như thế !!!
Tôi cương quyết bảo vệ sự cao thượng của Thượng đế. Chính Môi se, không ai khác, đa tạo dựng một THẦN CHIẾN TRANH BẤT KHOAN DUNG, để
diệt các dân tộc đã bị ông "thăm viếng". Tôi sẽ quay lại vấn đề này vào
phần cuối.
Xin thầy Huy nhớ dùm cho rằng, trong kinh này, câu :" Ta đã đem ngươi ra
khỏi Ê díp tô", đuợc nhắc đi, nhắc lại trong hầu hết các sách. Điều ấy, cùng
việc gọi "Đức Chúa trời vạn quân"( mà đúng ra, Lord of Host phải dịch là
Thần chiến tranh), "đức Chúa trời Do thái", đã xác định sự riêng tư của Do
thái. Thiên chúa, do Do thái mà ra; vì Do thái mà hành động. Tất cả, do ông
Môi se đặt để, và mong ước rằng Do thái sẽ là một dân tộc CAI TRỊ TOÀN CẦU.
Nhưng ông đa tính toán sai lầm, khi chỉ dùng BÙA NGÃI, BẠO LỰC, NGUYỀN RỦA,
làm căn bản đức tin cho dân ông. Nhưng, chính Kinh cũng tự xác nhận rằng Dân
Do thái, từ xưa đã ngán ngẫm những tội ác do ông sáng tạo. Họ đã lìa bỏ,
Nhưng những kẻ cực đoan dân tộc cứ đeo đẳng mãi giấc mơ ấy. Và rồi, do tình
hình xấu của "loài nguời", các sách "lấn chiếm" này lại trở thành Kinh của
nhân loại- Mà nỗi đau của Do thái là không phải chính họ "sở hữu" !!! Việc
"biến hóa" thế nào, thì tôi không dám nói vào; vì đó là việc của các nhà sử
học, khoa học...
·
Còn như ta, ta đã làm cho răng các ngươi nên sạch trong mọi thành các ngươi
, và làm cho thiếu bánh trong mọi nơi các ngươi ở. Đức Giê hô va phán: DẦU
VẬY, CÁC ngươi CŨNG KHÔNG TRỞ LẠI CÙNG TA. Ta cũng đã không xuống mua cho
các ngươi trong ba tháng trước mùa gặt.......Nhưng CÁC ngươi KHÔNG TRỞ VỀ
CÙNG TA. Đức Giê hô va phán vậy. Ta đã dùng gió nóng, và sâu lúa mà đánh các
ngươi .....Nhưng CÁC ngươi CŨNG CHẲNG TRỞ VỀ CÙNG TA. Ta đã khiến ôn dịch
đến trong các ngươi , cung như trong Ê díp tô. Ta đã dùng gươm giết chết
những kẻ trai trẻ của các ngươi , và những ngựa của các ngươi đã bị đem
đi...Nhưng CÁC ngươi CHẲNG TRỞ VỀ CÙNG TA, đức Giê hô va phán vậy......DANH
NGÀI LÀ GIÊ HÔ VA ĐỨC CHÚA TRỜI VẠN QUÂN. (4:6-13)
Như thế, CHÍNH ĐỨC CHÚA TRỜI đã xác nhận tất cả những hành động tàn bạo của
ngài, chứ không ai khác. Từ không cho thịt, làm thiếu bánh, không cho nuớc
uống, không mua... cho đến GIẾT CHẾT NHỮNG KẺ TRAI TRẺ của dân Y sơ ra ên để
"LÀM CHO NÓ TRỞ LẠI". Nhưng dân Do thái vẫn KHÔNG TRỞ LẠI. Tại sao như thế
??? Chính trong Kinh đã tỏ rõ : Vì ngài quá ác độc. Ngài cậy công dẫn dân Do
thái ra khỏi Ê díp tô, rồi giết chết bao nhiêu dân họ; cùng với việc bảo Do
thái TUYỆT DIỆT BẢY DÂN TỘC, đã làm cho lòng nguời chán ngán, nên họ LÌA BỎ
ĐỨC CHÚA TRỜI !!!
Thế mà, ngày nay, lại có nguời VIỆT NAM , có bằng tiến sỹ trong tay, lại hô
hào dân mình "chối bỏ nguồn gốc quỷ tính con Rồng cháu Tiên để trở lại cùng
đức Chúa trời". Chính sự thể ấy, đa bắt buộc tôi làm công việc này. Xin nhắc
ông tiến sỹ rằng, dân tộc Việt vẫn có Đức Chúa Trời
riêng của họ. Một Ông Trời NHÂN TỪ, ĐỨC ĐỘ, BAO DUNG. Ông trời ấy không cần
sử sách, không cần đe doạ, không cần chém giết bất cứ ai. Ông trời ấy không
cần tự vỗ ngực xưng ta là Giê hô va vạn quân; mà trong lòng mọi nguời đều
hiện hữu. Ông trời ấy không thu thuế, không cần DÊ, BÒ, CHIÊN TO....Không
cần vấy máu lên trên bàn thờ, rảy máu xung quanh bàn thờ cho dơ dáy tay con
nguời. Ông trời ấy không cho phép bất cứ một tập đoàn nào nhân danh ông để
thống trị thiên hạ. Ông trời ấy không cần phù phép, bùa ngãi, nguyền rủa,
tru tréo...Ông trời ấy không cần thầy tế lễ, không cần cán bộ tuyên truyền;
mà ông vẫn ở trên ngôi cao chí tôn. Vậy thì,
tại sao chúng tôi phải bỏ lành theo ác ? Lìa khỏi ngôi vị "làm chủ bản
thân", để "muôn kiếp làm tôi tớ" ???
·
Đức Giê hô va phán cùng nhà Y sơ ra ên như vậy: HÃY TÌM KIẾM TA THÌ CÁC
ngươi SẼ SỐNG. Chớ tìm kiếm Bê tên.......HÃY TÌM KIẾM ĐỨC GIÊ HÔ VA, THÌ CÁC
ngươi SẼ SỐNG, bằng chẳng vậy, ngài sẽ như một ngọn lửa thiêu đốt hừng lên
trong nhà Giô sép, ở Bê tên không ai có thể tắt đuợc.(5:4-6)
Đến đây, tôi mới LÒI CÁI DỐT của tôi ra. Tủi hổ, tủi hổ !!!
Từ lâu lắm rồi, tôi suy nghỉ vẩn vơ về cái câu độc địa của bọn Cộng sản Việt
nam : "HÀNG SỐNG CHỐNG CHẾT". Và chính lời đe doạ ấy, đã làm cho CHA TÔI
PHẢI CHẾT OAN UỔNG trong một đêm trăng sáng tháng tư. Bây giờ mới thấy mình
quá dốt, quá ngu !!! Thì ra, từ xa xưa, đức Chúa trời Do thái đã dùng rồi !
Nhưng , biết MUỘN CÒN HƠN KHÔNG, tôi tự an ủi.
·
Hỡi nhà Y sơ ra ên, các ngươi há chẳng từng dâng hy sinh và của lễ chay cho
ta trong bốn mươi năm nơi đồng vắng sao ? Trái lại, các ngươi đã khiêng nhà
tạm của vua mình, KHÁM CỦA THẦN TUỢNG mình, và ngôi sao của thần các ngươi
mà các ngươi đã làm cho mình. Vậy nên ta sẽ làm cho các ngươi bị đày qua làm
phu tù bên kia Đa mách. Đức Giê hô va phán vậy, danh ngài là đức Giê hô va
vạn quân. (5:25-27)
Thì ra, đức Chúa trời vì GHEN TƯƠNG mà hành động; vì tiếc nuối những ngày
"ái ân cuỡng ép" nơi đồng vắng mà hành động !!! Tiếc thay, tiếc thay ! DANH
NGÀI LÀ ĐỨC GIÊ HÔ VA VẠN QUÂN !!!
·
Đức Giê hô va là đức Chúa trời vạn quân phán rằng: Chúa Giê hô va đã chỉ
mình mà thề rằng: Ta gớm ghiếc sự kiêu ngạo của Gia cốp, và ghét cung đền
nó; vậy nên ta sẽ phó đền này cùng những vật chứa ở trong. Nếu trong một nhà
còn lại muời nguời, THÌ CHÚNG NÓ SẼ CHẾT HẾT. Một nguời bà con gần là kẻ
phải đốt xác chết, sẽ cất
nguời lên để đem xương ra khỏi nhà; nguời ấy sẽ hỏi kẻ trong nhà rằng: còn
có ai ở với ngươi không ? Kẻ ấy đáp rằng: không có ai hết. Bấy giờ nguời bà
con nói rằng: Hãy im đi. CHỚ NÓI ĐẾN DANH ĐỨC GIÊ HÔ VA. Vì đức Giê hô va
truyền lịnh, nầy, nhà lớn sẽ bị ngã xuống mà đỗ nát, nhà nhỏ sẽ bị tan ra
từng mảnh.(6:8-11).
(The Lord hath sworn by himself, saith the Lord the God of host. I abhor the
excellency of Jacob, and hate his palaces, therefore will I deliver up the
city with all that therein. And it will come pass, if there remain ten men
in one house, that they shall die. And a man's uncle shall take him up, and
he that burneth him, to bring out the bones out of the house, and shall say
unto him that is by the sides of the house. Is there yet any with thee ? And
he shall say: No, Then shall he say. Hold thy tongue; for we may not make
mention of the name of the Lord. For, behold, the Lord commandeth, and he
will smite the great house with breaches, and the litle house with clefts)
Xin quý vị cứ tự nhiên suy nghỉ đoạn Kinh này. Xin ban cho chúng tôi, "những
nguời muốn tìm đuờng trở lại cùng đức Chúa trời là cha thật của mình", một
lời dạy dỗ thân thương. Đọc đến đây, tôi không còn có ý kiến gì nữa !!! CHÍ
TÔN HAY CHÍ ÁC ???
Xin hãy gạt dòng nuớc mắt, nén chút thương tâm, mà cùng đọc tiếp vài đoạn
Kinh Chúa nữa :
·
Ta thấy Chúa đứng gần bàn thờ và phán rằng: Hãy đánh các đầu cột, hầu cho
những ngạch cửa rúng động. HÃY ĐẬP BỂ RA TRÊN ĐẦU HẾT THẢY CHÚNG NÓ. KẺ NÀO
SÓT LẠI TRONG CHÚNG NÓ THÌ SẼ GIẾT BẰNG GƯƠM, không một nguời nào sống đuợc,
không một nguời nào lánh khỏi. Dầu chúng nó đào đến âm phủ, TAY TA CŨNG SẼ
MÓC CHÚNG NÓ RA; dầu cho chúng nó trèo lên trời, ta cung sẽ làm cho chúng nó
từ đó xuống. (9:1-2). (I saw the Lord standing upon the altar; and he said:
Smite the lintel of the door, that the post may shake; and cut them in the
head, all of them, and I will slay the last of them with the sword; he that
fleeth of them shall not flee away, and he that escapeth of them shall not
be delivered. Though they dig into hell, thence shall mine hand take them;
though they climb up to heaven, thence will bring them down).
Câu dịch trên đây, hình như né tránh, không đủ mạnh theo ý chính; do vậy xin
đề nghị lại : “Ta thấy Chúa đứng trên bàn thờ, và phán : "Hãy đập trên cái
XÀ NGANG của cửa, để CỘT phải lung lay; HÃY CẮT ĐẦU CHÚNG XUỐNG, CẮT HẾT TẤT
CẢ; và ta sẽ giết những kẻ còn lại bằng gươm; không tha một mạng, không kẻ
nào có thể trốn thoát. Dù chúng nó xuống âm ty, ta cũng kéo đầu lên; chúng
trèo lên trời, ta
cũng lôi đầu xuống". Nghia là, Chúa trời "thật sự nhổ cỏ tận gốc". Đọc
câu :"đập trên XÀ, cho CỘT rúng động", tôi cảm thấy ghê gớm vô cùng ! Thôi,
xin đừng nhắc lại !!!
Đến chỗ này, chúng tôi hoàn toàn bí lối. Xin các nhà Thần học giải thích
cho. Đặc biệt, xin tiến sỹ Lê anh Huy, mở luợng hải hà mà giải thích cho
những "sự nhiệm mầu Thiên chúa", và "Chúa đầy thương yêu", nó nằm ở chỗ nào;
hay chính là chỗ GIẾT SẠCH, ĐỐT SẠCH, CƯỚP SẠCH ???
Xin mọi nguời hãy học thuộc lòng câu : HÃY ĐÁNH CÁC ĐẦU CỘT, HẦU CHO NHỮNG
NGẠCH CỬA RÚNG ĐỘNG.(kinh tiếng Việt). Một phương pháp của "Thiên đàng
thượng giới", nơi mà những CON CHIÊN, đang ôm lòng mơ uớc về làm "tôi tớ
muôn vạn kiếp về sau" !!!
***050725***
CHƯƠNG 25:
CHÚA GHEN NÊN CHÚA BÁO THÙ
Con đường tìm về người CHA THẬT TRÊN TRỜI quả thật khó khăn, rối rắm ! Chúng
ta đã đi qua những chặng đường dài thăm thẳm; tiếc thay chỉ gặp những MA
QUÂN, QUỶ DỮ. Chúng cứ mạo danh ngài, gán cho ngài bao nhiêu tội ác. Miệng
chúng hô lên danh đức Chúa trời; Nhưng chúng diễn tả những hành động vô cùng
bạo ngược. Xin hãy kiên tâm, ánh sáng sẽ loé ra ở cuối đường hầm.
Bây giờ, chúng ta hãy HỌC thêm về lời tiên tri Áp đia:
·
Đức Giê hô va phán : Trong ngày đó, ta há chẳng diệt những kẻ khôn khỏi xứ Ê
đôm, và những người thông sáng khỏi núi Ê sau sao ?(1:8). (Shall I not in
that day, saith the Lord, even destroy the wise men out of Edom, and
understanding out of the mount of Esau)
Người đọc suy nghỉ gì trước câu nói này ? Phải chăng, đây chính là nguyên
ngữ của câu :"trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc tận rễ"; mà bọn Cộng sản đã
học theo và áp dụng ??? Có thể nào có một Thiên chúa như thế sao ? Tôi không
tin; nhứt định không tin ! Thượng đế là bậc Thông Sáng. Ngài sinh ra loài
nguời và vạn vật. Linh hồn của con nguời chính là của ngài. Sự thông sáng,
khôn ngoan của con nguời chính là của ngài. Không lẽ nào ngài TỰ DIỆT ???
Hơn nữa, kẻ "khôn ngoan" và người "thông sáng" là chỗ dựa của loài người.
Nếu diệt kẻ khôn ngoan và nguời thông sáng đi, thì chỉ còn lại kẻ "u mê",
phường "tối dạ". Không lẽ, Thượng đế chỉ thích những loại này cho dễ cai trị
sao ? Vậy, thì ngài là ai khác, chứ chắc chắn không phải là Thiên chúa !
Điều này lại nhắc chúng ta về những chính sách "ngu dân" của bọn "đô hộ"
hoàn cầu.
·
Sẽ có những kẻ giải cứu lên trên núi Si ôn, đặng phán xét núi Ê sau, CÒN
NƯỚC THÌ SẼ THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI (1:21). (And saviours shall come up on
mount Zion to judge the mount of Esau, and the kingdom shall be the Lord).
Như thế, Chúa trời đi chiến đấu để làm vua thiên hạ ! Nói khác đi, thì Thiên
chúa mang tham vọng làm bá chủ hoàn cầu ? Không thể nào ! Cả vũ trụ bao la
vô tận đều là do ngài sáng tạo, ngài tự sở hửu. Các tầng trời với bao nhiêu
đẹp đẽ, huy hoàng, sao ngài không ngự; mà lại phải chiến chinh cùng loài
người, đấu tranh cùng con cái; rồi thì giận hờn, chém giết, hủy hoại ???
KHÔNG, KHÔNG, KHÔNG !!! Đó là lời của những kẻ "mượn đầu heo nấu cháo"; hoặc
"treo đầu dê, bán thịt chó", mà thôi !
Có lẽ khi tôi nói như thế, vẫn có nguời cho rằng tôi hỗn xuợc. Không; tôi
không hề dùng ngoa ngôn, xảo ngữ và bất kính với bất kỳ ai. Nhưng vì, để bảo
vệ Thiên chúa, đấng tối cao, tối đại; đấng làm ra và bao trùm tất cả; tôi
không thể nào để cho những lời mạ lỵ Thuợng đế như thế tồn tại mãi ! Tôi
hiểu một cách chắc chắn rằng, ngài không cần tôi bảo vệ; và những "xảo ngôn
kia" chẳng làm ngài buồn giận. Nhưng, tự hiểu bổn phận, nhất là bổn phận
với những "lương dân" Việt nam, nguồn cội của dân tộc tôi, nên dứt khoát
không nín nhịn nữa. Ma quỷ sẽ lừa gạt dân tôi, dẫn họ đi vào vòng nô lệ, lìa
xa Thượng đế của mình; phụng sự cho mưu đồ nham hiểm "thế gian".
Và để hiểu rõ thêm về những tính toán ấy, chúng ta học tiếp
sách Mi chê:
·
Hết thảy tượng chạm nó sẽ bị đập bể; hết thảy của hối lộ nó sẽ bị đốt trong
lửa. Ta sẽ làm cho hết thảy thần tuợng nó nên hoang vu; vì những đồ mà nó
dồn chứa bởi tiền công của nghề ĐIẾM ĐỈ, thì nó sẽ dùng những đồ ấy làm tiền
công cho CHỨA ĐIẾM ĐỈ (1:7). (And all the graven images thereof shall be
beaten to pieces, and all the hires thereof shall be burned with the fire,
and all the idols thereof will I lay desolate; for the gathered it of the
hire of an harlot, and they will return to hire of an harlot.)
Đọc câu này, mà nghe lòng đau như cắt ! Xót thương cho Đức Chúa trời đã bị
cuồng ngôn gieo vạ !!! Chúa trời nào lại ghen tức với các thần khác chứ ?
Thần là con cái của ngài; lẽ nào CHA lại ghen với con ? Cha đi giết con, phá
nhà con cái mình ? Mạt sát con cái là ĐỈ ĐIẾM ? Nếu như, có nguời buồn miệng
hỏi ngài rằng :" Ai sinh chúng nó ra; ai trao linh hồn cho chúng; ai giáo
dục chúng... thì ngài làm sao trả lời ??? Trong cụm từ :"NHẤT SINH THIÊN
VẠN" của Trời, vậy thì, thiên vạn là của MỘT mà ra; nếu MỘT không có, làm
sao có trong thiên vạn kia đuợc ? Chúng ta lại cảm thấy buồn cuời, khi Chúa
trời nói về của hối lộ ! Cúng cho các thần khác, thì gọi là của "hối lộ",
còn cúng cho ngài DÊ ĐỰC, BÒ ĐỰC, CHIÊN ĐỰC...thì của ấy là gì ? Không những
gọn gàng như thế, mà ngài còn kể chi li về "lòng chay", "lòng tạp", nấu,
nuớng, cắt mỡ, cắt bì ra làm sao nữa. Rồi còn phải "nhấn tay trên đầu", vấy
máu lên bàn thờ, chung quanh bàn thờ....là cái thứ gì ??? Ô hô ! "Tiền công
làm ĐỈ, lại thuê làm ĐỈ". Vậy Chúa ra lệnh thu muời phần trăm lợi tức để làm
gì ? Tại sao CON CHIÊN phải nộp thuế ấy ? Không lẽ, tôn giáo trị giá bằng
tiền ???
·
Kẻ mở đuờng lên truớc chúng nó. Chúng nó xông đến cửa thành mà ra; vua chúng
nó đi qua truớc mặt chúng nó, và đức Giê hô va ĐI ĐẦU chúng nó(2:13)
Câu này xác nhận một cách rõ ràng, "GIÊ HÔ VA LÀ THẦN CHIẾN TRANH DO THÁI".
Vua phải đi theo sau ngài !!! Tôi nghỉ, không ai có khả năng BÁC BỎ LỜI KINH
này. Chỉ có chút hơi buồn, vì khi thì ngài đứng phe này, trừng phạt phe kia.
Khi thì ở phe kia, giết chóc phe này. Nghia là, ngài thực sự tuân thủ nguyên
tắc của một vị THẦN CHIẾN TRANH; KHÔNG BAO GIỜ ĐỂ CHO THẾ GIAN NÀY ĐUỢC THÁI
BÌNH. Mà điều ấy cũng đúng thôi ! Vì không có chiến tranh, thì THẦN CHIẾN
TRANH PHẢI CHẾT ! Ngài đào đâu ra của lễ thiêu, của lễ chay,
vàng, bạc, bò đực bò cái, chiên đực chiên cái......kể cả gái đồng trinh !!!
Vì vậy, để phát động chiến tranh, tôi tớ cao cấp của ngài đã không ngần ngại
dùng những ngôn từ đáng ghê tởm :
·
Hay là mưu si ngươi đã chết, nên ngươi bị QUẶN THẮT NHƯ ĐÀN BÀ SANH ĐẺ ? Hỡi
con gái Si ôn, hãy đau đớn, khó nhọc để ĐẺ RA NHƯ ĐÀN BÀ ĐẺ ! (4:..9-10)
·
Vậy, hỡi con gái Si ôn, hãy chổi dậy, khá giày đạp ! Vì ta sẽ làm cho sừng
ngươi nên sắt, vó ngươi nên đồng; ngươi SẼ NGHIỀN NÁT NHIỀU DÂN, và ta sẽ
DÂNG LỢI của chúng nó cho ĐỨC GIÊ HÔ VA, của cải của chúng nó cho CHÚA trên
khắp đất. Vậy, hỡi nữ đội, hãy nhóm đội ngủ ngươi ! Người đã vây hãm chúng
ta. Người ta lấy roi đánh trên má quan xét của Y sơ ra ên (4:13-14).
Quả tình giọng lưỡi "kích động chiến tranh" thật hay ho ! Nếu như, chiến đấu
để bảo vê quê hương xứ sở thôi; thì đáng ca ngợi lắm ! Là nguời dân Việt,
chúng ta từng chịu đựng bao nhiêu lần ngoại bang xâm lấn, đô hộ, chúng ta
cảm thông sâu sắc với ý kiến này. Tuy nhiên, ở đây, chúng ta thấy có một DÃ
TÂM LỚN:" ngươi SẼ NGHIỀN NÁT NHIỀU DÂN", và "TA SẼ DÂNG LỢI của chúng nó
cho đức Giê hô va..." Truớc đó, Chúa kêu gọi phụ nữ "Hãy chổi dậy, khá giày
đạp". như vậy, ý đồ "diệt chủng" đã thấy rõ ràng rồi ! Tại sao không kêu gọi
"đuổi giặc, dành lại quê hương", mà phải "nghiền nát nhiều dân", phải "cuớp
của" để dâng cho ngài ? Vậy, ngài không phải là "Thiên chúa lòng lành"; mà
là một THẦN CHIẾN TRANH ĐỘC ÁC !
·
Đức Giê hô va phán: Xảy ra trong ngày đó, ta sẽ cất hết những ngựa ngươi
khỏi giữa ngươi , và diệt hết xe ngươi . Ta sẽ TRỪ hết các thành của đất
ngươi . Ta sẽ cất bỏ ĐỒNG BÓNG khỏi tay ngươi , và ngươi sẽ không có những
THẦY BÓI nữa. Ta sẽ làm cho TIỆT những TƯỢNG CHẠM và TRỤ TRƯỢNG khỏi giữa
ngươi , ngươi sẽ không quỳ lạy truớc công việc của tay mình làm ra. Ta sẽ
NHỔ TUỢNG ÁT tạt tê khỏi giữa ngươi , và hủy diệt các thành ngươi . Ta sẽ
làm sự BÁO THÙ ra trên những NUỚC KHÔNG NGHE THEO TA, trong cơn ta NỔI GIẬN,
và CĂM TỨC.(5:9-14)
Chỉ riêng suy nghỉ về cách dùng chữ, chúng ta đã thấy đó không phải là Chúa
trời rồi. Nào là DIỆT, TRỪ, TIỆT, NHỔ TUỢNG, HỦY DIỆT, BÁO THÙ, NỔI GIẬN,
CĂM TỨC...Nếu vị nào không đồng ý, thì xin đem mấy chục "thuộc tính" mà các
nhà thần học gán cho Thuợng đế, rồi so sánh với mấy chữ này thì sẽ thông cảm
! Ở đây, tôi không muốn nhắc lại những điều đa nói. Khi nhìn những chữ ĐỒNG
BÓNG, THẦY BÓI....CĂM TỨC, NỔI GIẬN..Thì dù DỐT cách mấy, nguời ta cũng hiểu
ngay rằng, đó là một cuộc tranh giành về chuyện mấy "anh đồng bóng", mấy
"chú thầy bói" mà thôi; chứ không có gì khác. Ai cũng "nhập đồng" để "tiên
tri", tức là mấy chàng bói toán lung tung. Anh nào cũng cho mình "nói lời
Thuợng đế"; rồi tranh quyền đoạt lợi với nhau !!! Nhưng nguời đọc, có lẽ đã
quên một lời quan trọng trong Kinh này là :'THẦN NÓI DỐI ĐÃ ĐẶT LỜI DỐI VÀO
TRONG MIỆNG TIÊN TRI; như Chúa đã thuận cho. Vậy thì, tất cả đều "láo lếu",
chẳng ai đáng tin. Tại sao ?
Thử suy nghỉ một chút thôi, thì chúng ta sẽ thấy những sai lầm của tác giả.
Thiên chúa là bậc CAO TẠI THIÊN, không ai bằng. Ngài là bậc CAI QUẢN tất
cả. Vậy, tại sao ngài không đặt lời mình vào miệng những vua chúa, mà ngài
đã chọn làm vua thế gian ? Sao ngài không đặt lời mình vào miệng quan
truởng; mà lại đặt vào miệng những kẻ tiểu tốt, lùng khùng ??? Thậm chí, có
vị đã "trần truồng" đi rao lời Chúa ! Xin các ngài thông thái giải thích cho
.
Đọc câu :"Ta sẽ làm sự BÁO THÙ ra trên những nuớc không nghe theo ta", quý
vị nghi gì ??? Cái chiêu bài HOÀ ĐỒNG TÔN GIÁO, TƯƠNG KÍNH, có thể thực hiện
hay không ? Tôi xin phép nói một cách mạnh dạn là KHÔNG BAO GIỜ ! Có thể,
một số quý vị cho rằng tôi "nói bậy". Nhưng, không, dứt khoát là không bao
giờ tôi bạo gan đến thế. Vì, nguời tin đạo, thì làm theo Kinh. Kinh là lời
Thuợng đế, giáo chủ của họ, là giềng mối đạo. Vậy thì, ai dám nói là theo
đạo mà không tin hay làm nguợc lời Kinh ? như vậy thì, "ai không nghe theo"
là phải chết. Vì, Thuợng đế mà báo thù, thì ai có khả năng đối kháng lại ?
Trong Kinh này cũng đã nhắc Ý ấy nhiều lần. Tuy nhiên, đó là nói theo nguời
tin đạo; còn KẺ NGOẠI ĐẠO thì nguời ta có quyền không tin chứ ? Tự do tín
nguỡng đó mà ! Nhưng, ai không tin thì bị CHÚA BÁO THÙ. Hoá ra, THIÊN CHÚA
VI PHẠM TỰ DO TÍN NGUỠNG ??? Vậy thì, con cái của Chúa, làm sao nói chuyện
Tự do tín nguỡng; và nguời NGOẠI ĐẠO làm sao tin đuợc lời họ ?
Xin hãy đọc và suy gẫm cặn kẽ câu này của Thiên chúa :
·
Thus said the Lord concerning the prophets that make my people err, that
bite with their teeth, and cry, PEACE, and he that putteth not into their
mouths, they even prepare war against him (Micah 3:5)
Hỡi ơi ! Các tiên tri rao giảng Hoà bình, là một chuyện làm lầm lạc dân ngài
! Vậy thì, dưới ảnh huởng của ngài sẽ chẳng bao giờ có Hoà bình ! Thôi đừng
ôm ảo mộng !!!
·
Chớ tin người lân cận của các ngươi, và chớ để lòng tin cậy nơi bạn hữu
mình; hãy đừng mở niệng ra cùng người đàn bà ngủ trong lòng ngươi . Vì con
trai sẽ sỉ nhục cha, con gái dấy lên nghịch cùng mẹ, dâu nghịch cùng bà gia,
và kẻ thù nghịch của ngươi tức là nguời nhà mình.(7:5-6)
Ông này lặp lại lời Chúa trước đây. Và, như thế, ngài tạo cho mọi người
KHÔNG TIN NHAU; kể cả cha con, chồng vợ ! Một chính sách thật khủng khiếp
của đức Chúa trời Do thái ! Tạo cho mọi người NGHI KỴ lẫn nhau, thì làm sao
có Hoà bình đuợc ? Hai Ý ấy liên hoàn với nhau; cái này hỗ trợ cho cái kia
một cách chặt chẽ. Vậy thì, đừng tin ai cả; ngoài Thầy Tế Lễ (Linh mục, Mục
sư), nguời thay mặt Chúa để "CHĂN BẦY", mà thôi ! Quả thật hay vô cùng ! Nói
đến vấn đề đấu tố của Cọng sản, thì ra cũng chỉ HỌC MÓT mà thôi. Mác, đúng
là đứa con trung thành nhất ! Cũng từ đây, chúng ta hiểu tại sao Nguyễn gia
Kiểng, lại kêu gọi lật đổ Văn hoá Việt. Bởi vì, văn hoá Việt, rất trọng chữ
TÍN; một điều "trái đạo" !!!
·
Ai là đức Chúa trời giống như ngài, tha thứ sự gian ác, và bỏ qua sự phạm
pháp của dân sót của sản nghiệp ngài. Ngài không cưu giận đời đời, vì ngài
lấy sự nhân từ làm yêu thích. Ngài sẽ còn thương xót chúng tôi, giập sự gian
ác chúng tôi dưới chân ngài; và ném hết thảy tội lỗi chúng nó xuống đáy
biển. Ngài sẽ làm ra sự chân thật cho Gia cốp, và sự nhân từ cho Áp ra ham,
là điều ngài đã thề hứa cùng tổ phụ chúng tôi từ những ngày xưa( 7:18-20)
Vị tiên tri này đã chống lại người trước ngài; đó là Thánh A Mốt :
·
Ví bằng chúng nó đi làm phu tù trước mặt kẻ thù nghịch mình, ở đó ta cũng sẽ
SAI GƯƠM GIẾT chúng nó đi. THẬT, ta để mắt trên chúng nó ĐẶNG LÀM HOẠ CHO,
CHẲNG PHẢI ĐỂ LÀM PHƯỚC CHO (A mốt 9:4). (And though they go into captivity
before their enemies, thence will I command the sword, and it shall slay
them; and I will set mine eyes upon them for EVIL, and not for GOOD. (Amos
9:4)
Câu "Ai là đức Chúa trời giống như ngài", thì đúng. Nhưng đoạn sau thì trật
lất, so với Thánh Amos. Vậy, ai đúng ai sai ? Hay "đường nào cũng về La mã"
? Không lẽ, đang lúc con cái ở tù, ngài sai gươm đến giết chết; chính là một
sự nhân từ của Thượng đế ? Ngài theo dõi để gieo HOẠ, chứ không phải ban
PHƯỚC, lại cũng là "Chúa lòng lành", "tha thứ", "bỏ qua", "không cứu giận
đời đời", "nhơn từ"....??? Không biết có ai tưởng tượng nỗi rằng, khi ngài
"không lành", "không tha thứ"....thì con người còn gì ? Đối với "con ruột Do
thái", mà còn như thế; thì đối với "ai không nghe theo ta", thì chuyện gì sẽ
xẩy ra ? Xin lỗi, tôi có thể nói rằng, ông này phản Chúa, láo khóet, lừa mỵ,
ngông cuồng ! Chúa tha sự gian ác lúc nào, ở đâu, với ai ? LÁO ! Đã bị tù,
mà còn theo để giết ! Chúa bỏ qua sự phạm pháp nào ? DỐI ! Chỉ LUỢM CỦI ngày
Sa bát, mà cũng bị tử hình ! Lấy nhân từ làm yêu thích lúc nào ? LỪA ! Vậy
"đặng làm họa, chẳng phải làm phước" là ai nói ?
Để hiểu rõ tận tường "tính chất cơ bản" của đức Chúa trời, xin cùng tôi học
thêm trong sách Na hum:
·
Giê hô va đức Chúa trời GHEN và BÁO THÙ, và đầy sự THỊNH NỘ. Đức Giê hô va
BÁO THÙ kẻ cừu địch mình, và CỪU GIẬN cho kẻ thù mình. Đức Giê hô va CHẬM
GIẬN và có QUYỀN LỚN, Nhưng ngài chẳng cầm kẻ mắc tội là vô tội (Na hum
1:2-3). ( God is jealous, and the Lord revengeth, and is furious, the Lord
will take vengeance on his adversaries, and he reserveth wrath for his
enemies. The Lord is slow to anger, and great in power, and will not at all
acquit the wicked)
Không biết, ngài Na hum vô tình hay cố ý, buộc cho Thiên chúa hai tính tồi
tệ của loài nguời: GHEN VÀ BÁO THÙ ! Khi quan tòa đặt câu hỏi tại sao ghen,
quý vị nghi gì ? Ghen là vì có kẻ đang tranh giành với mình; và tất nhiên,
kẻ đó phải "trên tay", mới dụ dỗ được "cái của mình", phải vậy không? Nếu
như, kẻ "dưới tay", thì làm sao tranh chấp đuợc ? Và cần gì mà phải ghen ?
như thế, chứng tỏ, Chúa của Do thái không bằng các thần khác, nên "con cái
ruột" của ngài mới "bỏ đi". Khiến ngài điên tiết lên vì GHEN. Tự nghi GREAT
IN POWER, nên suy tính chuyện trả thù !
Nhưng sao không đánh thẳng kẻ thù, mà lại GIẾT CON MÌNH ? Giận đã mất khôn,
huống hồ GHEN, phải vậy không, thưa quý vị ? Chúng ta mới thấy thêm một điều
nữa. Khổng gia dạy rằng : Nuôi mà không dạy, là lỗi người cha; Dạy mà không
nghiêm, thì thầy phải gánh chịu trách nhiệm". Hèn chi, mà mấy "người kia",
thù nhà Khổng đến thế. Đó đúng là lời "TRÁI ĐẠO". Phải thế không thầy HUY
???
Ngài này cũng xác nhận lại quyết định bất khoan dung của đức Chúa trời :
·
Ta sẽ trừ bỏ tuợng chạm và tượng đúc khỏi nhà các thần ngươi ; ta sẽ làm mồ
mả cho ngươi ; vì ngươi là hèn mạt (1:14)
Nghĩa là, lui tới, tới lui, thì cũng chỉ một sách là : DIỆT CÁC THẦN KHÁC,
ĐỂ MÌNH ĐỘC TÔN. Chỉ khổ nỗi, nghỉ dễ mà làm khó đấy thôi ! Và cứ như thế,
tạo cho trong nhà mất tin tuởng nhau, đấu tố, chống chỏi; tạo dựng chiến
tranh khắp cả hoàn cầu để tồn tại ! "FOR EVIL NOT FOR GOOD", xin độc giả học
thuộc lòng câu ấy.
Xin lạy NGÀI, con sợ lắm, không dám nhận ngài làm CHA !!!
***050729***
CHƯƠNG 26:
ĐỂ NGHÈO MỚI CHỊU TRONG DANH
Xin cảnh giác truớc, vị nào "yếu bóng vía", thì phải hết sức cẩn thận; lấy
bình tỉnh, trước khi đọc sách của ngài Sô phô ni. Ở đó, chúng ta sẽ thấy bàn
tay Thượng đế Do thái; những quyền năng ghê gớm của ngài. Và xin tùy ý để
buớc vào niềm tin ấy, hay "giã từ gác trọ". Đối với tiên tri Sô phô ni, thì
Thuợng đế là một đại hung thần :
·
Ta sẽ DIỆT SẠCH MỌI SỰ Ở MẶT ĐẤT, đức Giê hô va phán vậy. Ta sẽ DIỆT LOÀI
NGUỜI VÀ LOÀI THÚ,CHIM TRỜI VÀ CÁ BIỂN, cùng mọi sự ngăn trở với kẻ dữ; và
ta sẽ TRỪ DIỆT LOÀI NGUỜI KHỎI MẶT ĐẤT, đức Giê hô va phán vậy (1:2-3). (I
will utterly consume all things from of the land, saith the Lord. I will
consume man and beast, I will consume the fowls of the heaven, and the
fishes of the sea, and the stumblingblocks with the wicked; and I will cut
off man from the land, saith the Lord).
Chuyện này chúng ta đã từng nghe. Thiên chúa dùng đại hồng thủy để tiêu diệt
tất cả; chỉ chừa lại gia đinh Nô ê. Chưa có nhà khoa học nào chứng minh được
việc này trong khoảng mười ngàn năm trở lại !!! Việc truớc không có rồi,
phải không ? Còn từ khi ngài này nói đến nay, thì cũng chưa thấy Thượng đế
làm đuợc. Vậy thì, có nên tin hay không ??? Theo tôi, không nên tin, bởi vì
nhiều lần Chúa nói rằng, có nhiều tiên tri nói bậy. Thiên chúa cũng ân cần
dặn dò rằng, những gì không ứng nghiệm, thì không phải lời Chúa !!!
"Cọp dữ không ăn thịt con" là lời truyền của dân Việt. Chắc e "trái đạo",
thưa phải vậy không tiến sỹ Huy ??? Chúa có thể nói rằng "con người phản
bội", nên ngài "hạ tay" để diệt. Nhưng cầm thú, thì mang tội gì, mà cũng bị
GIẾT CHUNG NHƯ vậy hả ? Có điều, Thượng đế không nghỉ tới, là nếu DIỆT HẾT
LOÀI NGƯỜI, thì lấy ai làm "tôi tớ hèn mọn" cho Ngài ? Vậy thì, không những
không có vàng bạc, châu báu, bò, chiên, dê...mà danh ngài cũng chẳng đất đá
nào biết tới !!! Ngài chê các thần nói điều hư không; Nhưng chính ngài làm
chuyện HƯ KHÔNG !
·
Ta sẽ giang tay ta trên Giu đa và trên hết thảy dân cư Giê ru sa lem; sẽ
TRỪ DIỆT phần sót lại của Ba anh; các tên của thầy cả, và thầy tế lễ khỏi
nơi này. Ta sẽ DIỆT những kẻ lạy cơ binh trên trời, nơi nóc nhà; và những kẻ
thờ lạy, những kẻ thề với đức Giê hô va, và cũng thề bởi vua mình, cùng với
những kẻ XÂY BỎ KHÔNG THEO ĐỨC GIÊ HÔ VA, và những kẻ KHÔNG TÌM KIẾM ĐỨC GIÊ
HÔ VA, KHÔNG CẦU HỎI NGÀI (1:4-6)
Giu đa là con cưng của ngài, thế mà ngài vẫn "giang tay ra" TRU DIỆT ! Vậy
thì, những kẻ khác làm sao DÁM TÌM, DÁM HỎI một Thuợng đế như thế ? Tìm đến
Thiên chúa, là tìm sự sống cho "tâm linh". Nhưng nếu, "mặt phẳng tâm linh"
quá ư gồ ghề, hung tợn, thì tìm đến để tự chuốc lấy khổ đau hay sao ?
Chúng tôi cần một tình thương không bờ bến. Chúng tôi cần một nơi nương náu
"tâm hồn"; chứ không đi tìm sự "sợ hãi" ! Thế gian đã đầy dẫy sự gian ác;
những đe doạ, những gạt gẫm xảy ra thường xuyên. Do vậy, mà chúng tôi đi tìm
chỗ AN TRÚ. Cuộc đời đã bắt nạt chúng tôi quá nhiều; lớn hiếp nhỏ, khôn gạt
dại, mạnh ép yếu...nên chúng tôi đi tìm nơi che chở. Nhưng, nếu "chỗ ấy"
cũng đe doạ, cung "láo luờng"...thì tại sao phải nhọc công tìm đến ?
·
Ngày lớn của đức Giê hô va đã đến gần, đã đến gần rồi; nó đến rất kíp. Ngày
của đức Giê hô va có tiếng động; bấy giờ nguời mạnh dạn sẽ kêu khóc đắng
cay. Ngày ấy là NGÀY THỊNH NỘ, NGÀY HOẠN NẠN VÀ BUỒN RẦU, NGÀY HỦY PHÁ VÀ
HOANG VU, NGÀY TỐI TĂM VÀ MỜ MỊT, NGÀY MÂY VÀ SƯƠNG MÙ, ngày mà tiếng kèn
và tiếng báo giặc nghịch cùng các thành bền vững và các tháp cao góc thành
(1:14-16). (The great day of the Lord is near, it is near, and hasteth
greatly, even of the voice of the Lord; the mghity man shall cry there
bitterly. That day is a day of wrath, a day of trouble and distress, a day
of wasteness and desolation, a day of darkness and gloominess, a day of
clouds and thick darkness. A day of trumpet and alarm against the fenced
cities and against the high towers).
Chắc không ai mong đợi một ngày như thế. Ngày đó có hay không, cũng chỉ có
giá trị với người Do thái cổ. Người ta tin là chuyện của họ. Nhưng đem một
niềm tin của một dân tộc vào thời xa xưa, man rợ; mà phủ trùm
lên nhân loại, là một điều không thể chấp nhận. Nầy bạn, dù bây giờ là thiên
niên kỷ thứ ba; thời đại của khoa học không gian, và điện toán; bạn có thể
tin theo người Do thái cổ. Đó là quyền của bạn; không ai được phép xen vào.
Nhưng, bạn "dùng niềm tin của mình" để xâm phạm đến giống nòi kẻ khác, bạn
chà đạp lên tổ tông kẻ khác, thì "con giun bị đạp đầu này , đầu kia cũng cụ
cựa".Xin đừng trách !
·
Ta sẽ đem sự hoạn nạn trên loài người, chúng nó sẽ đi như kẻ mù, vì đã phạm
tội nghịch cùng đức Giê hô va; MÁU CHÚNG NÓ SẼ ĐỔ RA NHƯ BỤI, VÀ THỊT NHƯ
PHÂN. Hoặc bạc, hoặc vàng của chúng nó, đều không có thể giải cứu chúng nó
trong ngày THỊNH NỘ CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA; Nhưng cả thế gian này sẽ bị LỬA GHEN
NGÀI THIÊU NUỐT; vì ngài sẽ DIỆT DÂN CƯ đất này cách thình lình (1:17-18)
Đọc đến đây, ai mà không sợ chứ ? Khi MÁU GHEN mà nổi dậy, thì có chuyện gì
mà không dám làm ! Người đời phàm phu đa thế, huống chi khi THƯỢNG ĐẾ GHEN.
"Máu đổ ra như bụi, thịt như phân"; ôi Thượng đế thật "nhân từ" quá đỗi !!!
Tôi hoàn toàn không biết Thượng đế có nói như vậy không ? Tôi nghỉ là không
đâu ! Nhưng tại sao lời miệt thị Thuợng đế này lại được lưu truyền và gọi là
Kinh thánh ??? Thật bâng khuâng khôn tả ! Nếu nhận lời này, thì Thiên chúa
hoá ra quá "nhân chi thường tình"; và tự nhiên ngài không phải là Thượng đế
nữa ! Nhưng nếu bỏ lời này, thì Kinh thánh lại không có giá trị sao ?
Thôi thì, việc ấy để cho các nhà Thần học vậy. Chỉ có điều, xin nhắc các nhà
Thần học rằng, Thuợng đế mà các ngài nói về, phải khác với Thượng đế Do
thái. Xin đừng, và không thể nào ĐỒNG HOÁ được . Tôi sẽ trở lại "những thuộc
tính" mà các nhà thần học gán cho đức Chúa trời, để phân biệt rõ ràng.
·
Hỡi dân chẳng biết xấu hổ ! Hãy nhóm hiệp lại, phải, hãy nhóm hiệp lại,
trước khi mạng lịnh chưa ra, ngày giờ chưa qua như trấu, truớc khi sự nóng
giận của đức Giê hô va chưa đến trên các ngươi . Hỡi các ngươi là mọi kẻ nhu
mì của đất, LÀM THEO MẠNG LỊNH CỦA CHÚA, hãy tìm kiếm đức Giê hô va, tìm
kiếm sự công bình, tìm kiếm sự nhu mì, hoặc giả các ngươi sẽ được giấu kín
trong ngày THẠNH NỘ CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA (2:1-3). (Gather yoursefves together,
yea, gather together. O nation not desired. Before decree bring forth,
before the day pass as the chaff, before the fierce anger of the Lord come
upon you, before the day of the Lord's anger upon you. Seek ye the Lord, all
ye meek of the earth, which have wrought his judgement, seek righteousness,
seek meekness it may be ye shall be hid in the dayof the Lord's anger)
Thì ra, ngài này chỉ đe doạ thôi. Rồi ngài lại dạy đi tìm kiếm Chúa, thì sẽ
trốn được ngày tai hoạ của Thiên chúa. Nhưng ngài quên mất rằng, Chúa đã
từng nói : "Dù ở âm phủ, ngài cũng kéo lên; dù ở trên trời ngài cũng lôi
xuống". Thế thì, làm sao trốn được trời ??? Phải chăng, tiên tri này đang
gạt chúng ta ? Đọc dòng chữ :"tìm kiếm sự nhu mì", tôi thấy một chút hơi lo.
Thiệt ra, phải dịch rõ là NGOAN NGOÃN mới đúng (meekness).
Theo ý Kinh, thì chỉ cúi đầu vâng lệnh Thiên chúa là YÊN THÂN mà thôi !Chính
trong khái niệm ấy, các nhà Thần học, khoa học truớc đây, vuợt khỏi "tầm
hiểu biết" của "kinh cổ" đã bị GIẾT CHẾT một cách oan uổng. Chính những thế
kỷ đen tối ấy đã kéo lùi thế giới con người; chứ không ai khác. Thế mà, mỉa
mai thay, khi "hừng đông ló dạng", người ta lại nói :VĂN MINH THIÊN CHÚA
GIÁO. Quả thật độc đáo vô cùng !!! Thử tuởng tuợng xem, nếu TOÀ DỊ GIÁO vẫn
còn nguyên vẹn đến ngày nay, thì thế giới loài nguời bây giờ ở "tầng mức"
nào của cuộc sống ?
·
Vậy nên, đức Giê hô va vạn quân, tức là ĐỨC CHÚA TRỜI CỦA Y SO RA ÊN, phán
rằng: Thật như ta hằng sống, Mô áp sẽ giống như Sô Đôm, và con cái của Am
môn sẽ giống như Gô rô mo, thành ra một nơi đầy gai gốc, một hầm muối, một
chỗ hoang vu đời đời; những kẻ sống sót của dân ta sẽ CƯỚP BÓC chúng nó,
phần còn sót lại của dân ta sẽ được chúng nó làm sản nghiệp (2:8-9)
Ngoài tinh thần nguyền rủa của đoạn văn Kinh này, chúng ta cần lưu ý rằng
"The Lord of Host, the God of Israel", xác minh chắc chắn, một lần nữa, về
thần God của Do thái; chỉ của Do thái thôi; không phải Thượng đế chung của
nhân loại ! Ông God này của Do thái, cũng chỉ như Ông Trời của các dân tộc
khác. Nhưng, trong đó có ông Trời Việt nam lại hiền hoà, dễ mến !
·
Ta sẽ DIỆT CÁC DÂN TỘC, tháp góc thành chúng nó đều hoang vu. Ta sẽ làm cho
phố chợ ra vắng vẻ, đến nỗi không ai đi qua. Thành nó đã bị phá diệt, KHÔNG
CÒN MỘT NGƯỜI NÀO, và chẳng có ai ở đó. Ta đã bảo rằng :ngươi CHỈ NÊN KÍNH
SỢ TA, chịu sửa dạy, thì chỗ ở nó sẽ không bị dứt đi, theo mọi sự ta đã định
về nó. Nhưng chúng nó chổi dậy sớm, làm bại hoại mọi công việc mình. (3:6-7)
Đọc đoạn này, tôi muốn "kính gởi" đến đức Chúa trời một lời chân thật : Nếu
như, con nguời cứ "THEO MỌI SỰ TA ĐÃ ĐỊNH", như thời thuợng cổ, trung cổ;
không tìm tòi và khắc phục thiên nhiên...không phát minh,
sáng chế....thì bây giờ
chắc không còn mấy mạng để ngài sai khiến. Đúng ra, ngài phải cám ơn sự
"phản bội" của chúng.
·
Vậy nên, đức Giê hô va phán: Các ngươi khá đợi ta cho đến ngày ta sẽ DẤY
LÊN ĐẶNG CƯỚP BẮT; vì ta đã định THÂU GÓP CÁC DÂN TỘC, và nhóm hiệp các
nước, hầu cho ta ĐỔ SỰ THẠNH NỘ và cả sự nóng giận ta trên chúng nó, vì cả
đất sẽ bị NUỐT bởi LỬA GHEN ta. (3:8)
Thật không hiểu nỗi các đấng tiên tri Do thái. Ông viết như thế, Nhưng truớc
đó, ông lại tôn xưng :
·
Đức Giê hô va ở giữa nó là CÔNG BÌNH, chẳng hề làm sự GIAN ÁC. Mỗi buổi mai
Ngài tỏ sự công bình mình ra giữa sự sáng, chẳng hề cách dứt, song kẻ bất
nghia chẳng biết xấu hổ (3:5)
Chúng ta phải hiểu thế nào cho đúng lời Kinh dạy ? Không lẽ "sự công bình"
là DIỆT CÁC DÂN TỘC, PHÁ CÁC THÀNH, GIẾT KHÔNG CÒN MỘT NGUỜI NÀO.....Và con
nguời phải gom lại để cho Thuợng đế trút cơn GHEN ? Không lẽ, con nguời chỉ
phải cúi đầu "KÍNH SỢ TA", thì mới sống được ? như thế, đức Chúa trời đã "tự
phản bội" chính ngài. Nếu như thế, thì tại sao ngài nhọc công "NẶN ĐẤT SÉT,
HÀ HƠI LÀM LINH HỒN" cho con người chứ ?
Nếu đã có TRÍ NÃO, thì trí não ấy phải hoạt động; phải biết đâu là thiện,
đâu là ác. Phải biết rõ đâu là chính, đâu là tà; đâu là ánh sáng, đâu là
bóng tối... mới xứng danh con Trời nơi hạ giới chứ ? Tại sao ngài phải làm
cho chúng "MÙ LÒA" ? Và nếu đã như thế, thì tại sao ngài trách chúng không
tìm về ngài, không tôn kính ngài, không theo phép tắc ngài đã dạy ??? Chính
ngài làm cho chúng U MÊ TĂM TỐI. Chính ngài làm cho chúng SỢ HÃI mà xa lánh
ngài. Nào ai có quyền năng hơn Thượng đế, sao ngài không đặt vào trong TRÍ
NÃO chúng những SỰ THIỆN TỐI CAO; mà cứ xúi dục chiến tranh, chém giết ?
Chính ngài tuyên bố : TA SẼ DẤY LÊN ĐẶNG CUỚP BẮT, chứ nào ai dám cả gan gán
ghép cho ngài ? Ngài sẽ bắt ai và cuớp gì ? Tất cả vạn vật đều là con ngài;
tất cả tài sản đều là của ngài. Vậy không lẽ nào Thượng đế lại bắt con mình
và cuớp của chính mình ?
Những lời lẽ trên đây, theo ngu ý; không phải là lời CA NGỢI THƯỢNG ĐẾ TOÀN
NĂNG; mà chính là một SỰ HỦY NHỤC ngài. Nếu những ngôn từ như vậy còn đuợc
gọi là KINH, thì kinh ấy không phải của ĐẠO THIÊN CHÚA !!! Thượng đế, theo
các nhà Thần học, là đấng HẰNG HỮU, Ở KHẮP MỌI NOI, BIẾT RÕ MỌI SỰ. như vậy,
ngài không cần vỗ ngực nói rằng ta là HẰNG SỐNG. Cũng không cần ai phải TÌM
KIẾM ngài; vì chính ngài Ở TRONG TA. Không cần đến TẾ LỄ BÒ DÊ, chẳng cần
phải vấy máu bàn thờ...Cũng không cần phải NỘP THUẾ MUỜI PHẦN TRĂM; vì chính
ngài TỰ HỮU, HẰNG HỮU. Nếu như, Thiên chúa cũng biết ăn như con nguời, cũng
biết "hưởng" mùi BÒ THIÊU, DÊ TÁI...cũng biết gom góp vàng bạc, châu báu;
cũng thích chiến tranh, cũng ưa gái đồng trinh...thì ngài đã hoá thành; hoặc
là CON NGUỜI như chúng ta; hoặc cao hơn một chút, là Quỷ Thần, Ma vương...
theo truyền thuyết !!!
Xin hãy HỌC thêm :
·
Những kẻ cầu khẩn ta, tức là con gái của kẻ tản lạc ta ở bên kia các sông Ê
thi ô bi, sẽ đem DÂNG LỄ VẬT CHO TA. Trong ngày đó, ngươi sẽ không còn xấu
hổ vì cớ mọi việc mình làm, là những việc đã phạm tội nghịch cùng ta; vì bấy
giờ TA SẼ CẤT BỎ KẺ VUI SUỚNG KIÊU NGẠO khỏi giữa ngươi ; rày về sau ngươi
sẽ không còn kiêu ngạo trên núi thánh ta nữa. Ta sẽ để sót lại giữa ngươi
MỘT DÂN KHỐN CÙNG NGHÈO THIẾU, NÓ SẼ ẨN NÁU TRONG DANH ĐỨC GIÊ HÔ VA
(3:10-12)
(From beyond the rivers of Ethiopia my suppliants, even the daughter of mine
dispersed, shall bring my offering. In that day, shalt thou not be ashamed
for all thy doings, wherein, thou hast transgressed against me, for then I
will take away out of the midst of theethem that rejoice in thy pride, and
thou shalt no more be haughty because of my holy mountain. I will also leave
in the midst of theean afflicted and poor people; and they will shall trust
in the name of the Lord).
Nếu quả thật, Ý này của Chúa được thực thi, thì cả địa cầu hết mơ, hết uớc !
Đừng ai hô hào kiểu "xóa đói giảm nghèo", "chống nạn mù chữ" !!! Chỉ có "một
dân khốn cùng nghèo thiếu", thì mới chịu "ẩn náu trong danh đức Giê hô va",
Chúa đã thấy như thế, và đã truyền lệnh. Khi soát xét lại toàn bộ đời sống
"đam mê vật chất" Tây Mỹ, thì chúng ta sẽ thấy ngay, đó là "phường phản
Chúa". Có lẽ, cũng vì điều này, mà ngài Tân Giáo hoàng đã thốt lên lời lo
ngại mới đây chăng ?
Xin mượn câu thơ :
"Đừng mượn hoi hùm rung nhát khỉ,
Lòng ta sắt đá há lung lay"
Để tóm luợc chút tâm ý, sau khi HỌC bài này.
***050730***
CHƯƠNG 27:
ĐÂM CON CHO THỎA LÒNG NGÀI
Hầu như tất cả các bậc được tôn vinh lên Thánh Tiên tri, đều là người có
công ca ngợi đức Chúa trời bằng mọi giá ! Họ có thể nói xuôi, nói nguợc, nói
làm sao đó; mà cuối cùng họ dẫn con người về với Thiên chúa là đuợc ! Do
vậy, chúng ta thấy, có ngài nói A, Những vị sau nói B; Nhưng đều được gọi là
Tiên tri cả ! Trừ những vị "thâm tín"; còn người "ngoại đạo" quả thật khó
lòng để hiểu đuợc "cao kiến" của quý ngài. Xin hãy cùng tôi suy gẫm vài câu
trong sách A ghê:
·
Ta đã dùng những hạn hán, ten rét, mưa đá, đánh phạt các ngươi trong mọi
việc tay các ngươi làm; MÀ CÁC ngươi KHÔNG TRỞ LẠI CÙNG TA, đức Giê hô va
phán vậy 92:17). (I smote you with blasting and with mildew and with hail in
all thelabour of your hands, yet ye turned not to me, saith the Lord).
Đáng lẽ ra, khi đức Chúa trời thấy rõ hậu quả "thảm hại" như thế, thì ngài
phải thay đổi chính sách "trừng trị khốc liệt" của mình mới phải. Vì chính
sách ấy chẳng đem lại cho ngài một điều như ý. Vậy tại sao ngài "ngoan cố"
như thế ? Có khi nào ngài ngồi "yên tỉnh" để nhìn về tất cả việc làm của
chính ngài trong quá khứ ? Từ khởi nguyên, ngài dùng ĐẠI HỒNG THỦY để "tự
hủy" công trình "sáng thế" của mình. Rồi dẫn dân Y sơ ra ên TIÊU DIỆT BẢY
DÂN TỘC, cướp bóc, đốt phá; đến nỗi "không còn một ai"...rồi đến nay lại
dùng "hạn hán, ten rét, mưa đá"...Nhưng "bọn chúng" vẫn ngoảnh mặt làm ngơ,
KHÔNG TRỞ LẠI !!! Có lẽ , điều đau đớn nhất là, chính "dân ngài chọn" đã
"phản bội" ngài !
Tuy nhiên, ngài vẫn còn một DIỄM PHÚC, đó là, những KẺ XA LẠ NHƯ Lê anh Huy
chẳng hạn, là một nguời phương đông xa lắc; đang cúi mình sụp lạy, và kêu
gọi "dân tộc nó"; "hãy chối bỏ nguồn gốc tổ tông để trở lại cùng đức Chúa
trời Do thái" !!! Để có thể thực hiện "mưu gian", chúng nó đang dùng chiêu
bài "trời ngươi trời ta là một", để gạt gẫm các dân tộc miền núi. Người dân
đen chất phác, đâu thể nào biết được sự "sai khác trầm trọng" giữa các ÔNG
TRỜI; đặc biệt là Ông Trời Do thái.
Tôi xin phép mở một dấu ngoặc ở đây là, đối với vấn đề tôn giáo, tín ngưỡng,
tôi không hề cho rằng nơi phát xuất là "quan trọng". Mà vấn đề chính là ở
chỗ tôn giáo ấy, tín nguỡng ấy, dạy những gì cho con nguời; và tự thân nó
mang lại lợi ích gì cho cá nhân, gia đinh và xã hội loài người. Hơn nữa, nói
đến tôn giáo, tín ngưỡng, là nói về "tinh thần siêu việt"; chứ không phải
chú trọng đến những "ảnh hưởng trực tiếp" về thực tiễn chính trị. Vấn đề này
thuộc thế gian. Tôn giáo, tín ngưỡng cũng đóng góp cho chính trị, Nhưng sự
đóng góp ấy "gián tiếp"; nghĩa là tôn giáo, tín nguỡng "đao tạo mỗi cá nhân
thành những người tốt" để rồi họ đem "tài đức" của mình để phục vụ con
người; mà không hề bị TÔN GIÁO, TÍN NGƯỠNG TRÓI BUỘC.
Tôi cho rằng, tôn giáo, tín nguỡng là một phần không thể thiếu của cuộc sống
nhân loại. Do đó, không một quốc gia, dân tộc nào không cần đến. Nói cách
khác, không có một chính quyền nào có thể tự đặt cho mình quyền "từ chối tôn
giáo, tín nguỡng". Tuy nhiên, "tôn giáo phải tách rời khỏi hệ thống chính
trị"; vì tôn giáo có những "khái niệm siêu việt" thế gian; vì vậy, không thể
điều hành các vấn đề "thực tại kinh tế, chính trị..." Nếu có cơ hội, tôi sẽ
trình bày cặn kẽ ngu ý của mình.
Quay trở lại vấn đề "phủ dụ" nói trên, chúng ta thấy rằng: Những người đó
quên đi rằng, khi nói "hai là một", thì có mấy điều xảy ra:
-Một là, tự hạ "sự cao tột bất khả đối" của Chúa mình xuống. Điều mà ngài
luôn luôn từ chối, nên ngài mới khổ công đánh hạ các thần khác, bất chấp bao
nhiêu sinh mạng của con người; kể cả sinh mạng dân ngài. Và như thế, thì
miệng nói YÊU CHÚA, mà hành động PHẢN CHÚA; và chắc chắn, "trong niềm tin
Thiên chúa", những người này sẽ BỊ CHÚA DIỆT.
-Hai là, khi "nâng cao các thần khác", tức là PHỤC SỰ "thần gớm ghiếc", tội
này cũng sẽ BỊ CHÚA DIỆT.
-Ba là, sự "lường gạt" chỉ có thể có hiệu quả trong những vùng "tối tăm" mà
thôi; và nhất định bị giới hạn bởi thời gian. Khi "ánh sáng" soi chiếu tới,
thì "màn đêm" phải tan nát. như vậy, phải chăng "luờng gạt là tự hủy vinh
viễn" ?
Có thể rằng, một ai đó, cho là tôi tuyên truyền "chống đạo Thiên chúa Do
thái". Tôi xin thưa ngay rằng :KHÔNG BAO GIỜ tôi chống lại tín nguỡng kẻ
khác. Tuy nhiên, tôi sẽ làm mọi việc "có thể" để bảo vệ Dân tộc tôi truớc
HOẠ DIỆT VONG. Nếu quý vị nghi ngờ lời ấy, thì xin HỌC tiếp :
·
TA SẼ LẬT ĐỔ NGÔI CÁC NUỚC; DIỆT QUYỀN THẾ CÁC NUỚC CỦA CÁC DÂN, ta sẽ đánh
đổ các xe cộ, và nguời ngồi ở trên; các ngựa và người cỡi, ai nấy sẽ bị đánh
ngã bởi gươm của anh em mình (2:22). (And I will overthrow the throne of
Kingdoms, and I will destroy the strength of the Kingdoms of the heathen;
and I will overthrow the chariots, and those that ride in them; and the
horses and their riders shall come down, every one by the sword of his
brother).
Câu Việt dịch, lại né tránh ý chính; do đó xin đề nghị :
"Ta sẽ đạp đổ ngai vàng các vua NGOẠI ĐẠO, và ta sẽ tiêu diệt sức mạnh của
bọn VUA NGOẠI ĐẠO; và ta sẽ lật đổ xe cộ và nguời lái, diệt ngựa và người
cỡi, và (làm cho) những nguời thân nó sẽ giết lẫn nhau".
Như thế thì, khi đạo Chúa Do thái truyền vào Việt nam, họ sẽ chủ trương TIÊU
DIỆT VUA VIỆT, VÀ SỨC MẠNH DÂN VIỆT. Bằng mọi cách, họ sẽ làm cho HUYNH ĐỆ
TƯƠNG TÀN (EVERY ONE BY THE SWORD OF HIS BROTHER). Điều này, không những
ngày nay chúng ta mới HỌC, mà trong quá trình "truyền đạo", họ đã chứng tỏ
một cách mãnh liệt tại quê hương chúng ta. Xin vui lòng tìm đọc PHÉP GIẢNG
TÁM NGÀY của ông Đắc lộ, Lời thề của các Linh mục khi thụ phong, trước Chúa
và trước Giáo hoàng. Hay gần hơn là lời của Linh mục Hoàng Quỳnh :THÀ MẤT
NUỚC, KHÔNG THÀ MẤT CHÚA. Thật thấm thía vô cùng !!!
Xin hãy tìm lại lịch sử, để thấy bao nhiêu làng ngoại đạo Việt nam (chỉ
riêng Việt nam thôi) đã bị phá hủy bởi bàn tay "con chiên Chúa", bao nhiêu
ngôi Chùa, Miếu đã bị san bằng, và biến thành nhà thờ Chúa ??? Bao nhiêu
"khu giáo dân" đã chống lại triều đinh, không nạp thuế, không tuân lệnh quốc
gia....???
Trong những "âm mưu thống trị hoàn vũ" ấy của Thiên chúa Do thái, tôi sợ
nhất là EVERY ONE (WILL BE KILLED) BY THE SWORD OF HIS BROTHER. Một chính
sách "thâm độc" không thể tuởng tuợng nỗi ! Chắc quý vị vẫn còn nhớ trước
đây, Chúa đã từng phán :"đừng tin người anh em ngươi , kể cả người đàn bà
nằm trong lòng ngươi " ! Và đến đây, thì Thiên chúa Do thái lại thẳng thừng
ra lệnh cho "anh em ruột thịt giết nhau" ! Không biết có ai tin rằng có một
Thiên chúa như thế hay không ? Tôi vẫn tin là không ai, trừ một vài ngoại
lệ.
Tôi vẫn cho rằng, đây là âm mưu của "kẻ thế gian". Chúng mượn danh Thượng
đế, phủ bức màn tôn giáo, để thực hiện tham vọng tập đoàn mình. Vì vậy,
những kẻ tin theo, chỉ chết trong tủi nhục và đau đớn. Khi hiểu ra rồi, thì
đời "rơi theo là vàng khô"! Với chủ trương GIẾT SẠCH, ĐỐT SẠCH VÀ CƯỚP SẠCH,
họ tin không một ai lọt luới.
Nhưng ngày nay, không còn là "những ngày tăm tối" nữa . Những thế kỷ đau
buồn của nhân loại đã đi qua, ít nhất là ở Tây phương. Nhưng sự thật nguy
hiểm này lại lan đến những phương trời đói khổ, trong đó có Việt nam. Khi
chúng ta đã hiểu rõ như thế, thì liệu chúng ta nên cúi đầu câm nín, hay phải
hành động để bảo vệ Tổ quốc, Dân tộc và Đồng bào ??? Mỗi nguời là một ÔNG
CHỦ TÂM HỒN MÌNH VÀ TỰ QUYẾT ĐỊNH LẤY !
Bây giờ, xin cùng học sách Xa cha ri :
·
Vì Ty ro đã xây một đồn lủy cho mình, và thâu chứa bạc như bụi đất, vàng
ròng như bùn ngoài đuờng. Nầy, CHÚA SẼ CẤT LẤY CỦA CẢI NÓ, XÔ QUYỀN THẾ NÓ
XUỐNG BIỂN, NÓ SẼ BỊ LỬA THIÊU ĐỐT. Ách ca lôn sẽ thấy và sợ; Ga xa cũng
thấy và rất đau đớn. Éc rôn cũng vậy, vì sự nó trông mong sẽ nên xấu hổ,;
VUA GA XA SẼ BỊ DIỆT, và Ách ca lôn sẽ không có dân cư (9:3-5). (And Tyrus
did build herself a strong hold, and heaped up silver as the dust, and fine
gold as the mire of the streets. Behold, the Lord will cast her out, and he
will smite her power in the sea, and she shall be devoured with fire.
Ashkelon shall see it, and fear. Gaza also shall see it, and be very
sorrowful; and Ekron, for her expectation, shall be ashamed; and the King
shall perish from Gaza, and Ashkelon shall not be inhabited).
Tư tuởng xâm lăng thật là vỹ đại của Chúa trời Y sơ ra ên ! Thấy người ta có
nhiều vàng bạc, thành người ta vững, dân người ta thịnh vượng, vì thế Chúa
ghen, và ngài QUYẾT CUỚP. Và để thực hiện mưu đồ một cách lâu dài, ngài đạp đổ quyền hành của mỗi nuớc. Ngài sẽ thiêu chết
các vua chúa ngoại đạo. Thậm chí, ngài DIỆT CÙNG GIẾT TẬN để cho Éc rôn sẽ
"không có dân cư".
Thế rồi, ngài tự hào rằng: "Ách ca lôn sẽ thấy và sợ..."Vâng, người ta sợ
lắm chứ ! Đứng truớc những kẻ dùng BẠO LỰC để cướp của, giết nguời, cướp
nuớc, ai mà không sợ ? Nhưng, thưa ngài Thuợng đế Do thái, chính vì sợ, nên
người ta XA LÌA; người ta GHÉT BỎ ĐỜI ĐỜI.
Bạo lực có thể thành công trong một giai đoạn nào đó, chứ không thể tồn tại
lâu dài. Sự khủng bố, kềm kẹp, lường gạt, chỉ có thể thực hiện những nơi yếu
hèn, ngu dốt, đói kém. Việc xâm lăng đất nước nguời khác, rồi cũng có ngày
phải bị đánh bại; dù cố gắng dùng chuyện "tâm linh" phủ dụ dân đen. Hãy đứng
thẳng dậy, nhìn vào "di vãng oai hùng" của Tây ban nha, Bồ đao nha,
Pháp...và so sánh với tình trạng hiện nay của họ, thì sẽ có câu trả lời
chính xác. Do thái hiện nay, chính là bài học muôn thuở vậy ! Thưa ngài.
·
Chỉ trong một tháng ta DIỆT mất ba kẻ chăn; vì linh hồn ta đã nhàm chúng nó,
và linh hồn chúng nó cũng CHÁN TA. Ta bèn nói rằng : Ta sẽ không chăn bây.
Con nào chết, chết đi; con nào mất, mất đi, còn những con nào sót lại, THÌ
CON NÀY ĂN THỊT CON KIA. Đoạn ta lấy gậy ta gọi là TỐT ĐẸP MÀ CHẶT NÓ RA
TỪNG KHÚC, đặng dứt lời giao uớc, mà ta đã kết với hết thảy các dân
(11:8-10).
Đọc câu :'con nào chết, chết đi; con nào mất, mất đi; còn những con nào sống
sót lại, thì con này ăn thịt con kia", chúng ta thấy ngay một Thuợng đế TÀN
NHẪN, VÔ TRÁCH NHIỆM ! Đối với kẻ BỊ CHĂN đã đành như thế; Nhưng với những
CHỦ CHĂN, ngài cũng không từ :" Chỉ trong một tháng ta diệt mất BA kẻ chăn".
Xem thế, đủ biết tại sao một số CHỦ CHĂN phải ngã ngựa giữa đường PHỤNG SỰ.
Chính vì không thể nào đáp ứng đuợc "yêu cầu quá tải" của "Thượng đế Trần
gian".
Đọc đến đây, chúng ta thấy thương cho những kẻ "phát nguyện" làm "tôi tớ đời
đời" cho Thượng đế Do thái. Ai còn chút nghi tâm, xin HỌC tiếp mấy câu này :
·
Đức Giê hô va phán : Trong ngày đó, ta sẽ đánh mỗi con ngựa cho KINH HÃI,
những kẻ cởi nó phải ĐIÊN CUỒNG; ta sẽ mở mắt ta trên nhà Giu đa, và đánh
mỗi con ngựa của các dân cho đui đi. Bấy giờ các truởng Giu đa sẽ nói trong
lòng rằng: Những dân cư Giê ru sa lem là sức mạnh của ta trong đức Giê hô va
vạn quân, là đức Chúa trời mình. Trong ngày đó, ta sẽ làm cho các truởng Giu
đa giống như một bếp lửa giữa đám củi, và như một đuốc lửa giữa những bó
lúa, chúng nó sẽ thiêu nuốt bên hữu và bên tả hết thảy các dân tộc chung
quanh; và dân cư Giê ru sa lem sẽ lại còn ở chổ mình, tức là Giê ru sa lem
(12:4-6)
Học đến đây, tôi mới hiểu rằng, cái khẩu hiệu :MIỄN ĐẠT MỤC ĐÍCH, BẤT CHẤP
PHƯƠNG TIỆN, đã được Thuợng đế Do thái "xài" từ khai thiên lập địa ! Để có
thể đạt chiến thắng, Thiên chúa đã ĐÁNH ngựa (dân chiên) cho KINH HÃI, những
kẻ cởi nó (thầy tế lễ) phải ĐIÊN CUỒNG. Ngài cũng làm cho các Truởng Giu đa
(thành phần lãnh đạo cao cấp) trở thành "lửa dữ", để có thể THIÊU NUỐT các
dân tộc chung quanh (ngoại đạo).
·
Đức Giê hô va vạn quân phán rằng: Cũng xảy ra trong ngày đó, ta sẽ trừ bỏ
các DANH CỦA CÁC THẦN TƯỢNG khỏi đất này, người ta sẽ không ghi nhớ đến nữa;
ta cũng sẽ khiến các tiên tri và quỷ ô uế ra khỏi đất nầy. Từ rày về sau nếu
ai còn nói tiên tri, thì CHA và MẸ nó là kẻ đã sanh nó ra, sẽ nói cùng nó
rằng: MẦY SẼ KHÔNG ĐUỢC SỐNG NỮA, vì mầy nhân danh đức Giê hô va mà rao
những LỜI DỐI. CHA và MẸ là kẻ đã sanh ra nó, SẼ ĐÂM NÓ khi nó nói tiên
tri.(13:2-3). (And it shall come to pass in that day, saith the Lord of
Host, that will cut off the names ofthe Idols out of the land, and they
shall no more be remembered and also I will cause the prophets and the
unclean spirits to pass out of the land. And it shall come to pass, that
when any shall yet prophesy, then his father and his mother that begat him
shall say unto him :thou shall not live, for thou speakets lies in the name
of the Lord; and his father and his mother that begat him shall thrust him
through when he prophesieth)
Đọc đoạn Kinh này, thật là nửa cười, nửa khóc ! Một cảm giác ghê rợn xuyên
suốt qua tim óc con người. Thiên chúa ơi ! Thượng đế ơi ! Sao ngài lại nhẫn
tâm đến thế.! Ngài bắt buộc CHA MẸ phải TỰ TAY GIẾT CON CÁI MÌNH !!! Ngài có
thấy chăng, sự đau khổ của loài Vượn, Khỉ..khi con cái chúng phải chết ?
Chúng đã khóc lóc, vật vả như thế nào ? Huống hồ chi con nguời, một LINH VẬT
trong muôn triệu sinh vật, do ngài tạo ra ? Người ta nói :HỔ DỮ KHÔNG ĂN
THỊT CON; Nhưng ngài thì trái lại ! Vậy, ngài là ai ??? Hỡi những nguời nhân
danh thần học; hỡi những ông tiến sỹ, hỡi những ai nhân danh đạo đức hoàn
cầu, Thượng đế, đức Chúa trời, Thiên chúa của các ngài đó sao ??? Đó chính
là "nhân từ tối thượng" đó sao ??? Hãy nói đi !!!
Lại đọc câu :"từ rày về sau, nếu ai còn nói tiên tri, thì..." Vậy, xin hỏi,
từ thời ngài Xa cha ri đến đức Chúa con Giê su, cách bao lâu mà không ứng
nghiệm ? Ngược lại, ngài Giê su, không những nói tiên tri; mà còn xưng Chúa
Con, đồng ngôi Thuợng đế, sao không thấy ai lấy Cựu uớc ra mà xử ? Không
những không bị xử, mà còn tôn lên ngôi Thượng đế : "BA NGÔI CÙNG MỘT CHÚA"
!!!
Hết khóc, lại cuời. "Tôi đã điên vì ngươi điên", rồi chăng ? Không, vẫn còn
tỉnh táo kia mà ! Nhưng sao nghe lòng mình tê tái. Quả như Thượng đế có
thật, chắc ngài cũng trốn luôn. Bởi vì, ngài nói rằng :"Ta sẽ trừ bỏ Danh
các thần tượng khỏi đất này, người ta sẽ không ghi nhớ đến nữa". Nhưng hỡi
ôi ! hiện nay, số "Danh các Thần tượng" lại thêm nhiều; và sức thách thức
với đạo ngài cũng đã nâng cao. Ở phương đông nghèo khốn cũng nổi lên một
"Thanh Hải Vô thượng sư" !
Ngài có thấy chăng, cuộc chiến "tử vì đạo" của Hồi giáo, với những phụ nữ
"ôm bom tự sát"; với những chàng trai "lái chiếc xe bom" đâm đầu vào chỗ
chết. Tôi không nói chuyện đúng hay sai; mà chỉ muốn nói đến "hậu quả của
những chính sách căm thù và tiêu diệt" ! Tôi vẫn tin chắc, ngài thấy rõ hơn
ai hết; vì ngài là Thuợng đế Do thái. Xin ngài hãy vui lòng nhìn lại những
lời phán của mình, để cho nhân sinh sống với nhau có chút tình người. Nếu
không, kẻ ngoại đạo sẽ hiểu lầm: CHA MẸ PHẢI GIẾT CON, là sự 'CÔNG BÌNH", và
ƠN CỨU RỖI CỦA CHÚA", thì danh ngài sẽ "không sáng" nữa đâu !!!
·
Đức Giê hô va phán rằng: Xảy ra trong khắp đất, hai phần của nó sẽ bị diệt
và mất, song một phần ba sẽ được còn lại. Ta sẽ đem một phần ba ấy vào lửa,
ta sẽ luyện nó như luyện bạc, thử nó như thử vàng; chúng nó sẽ kêu cầu danh
ta, và ta sẽ nhậm lời nó; ta sẽ phán rằng : Ấy là ta đây. Và nó sẽ nói rằng
: Đức Giê hô va là đức Chúa trời tôi. (13:8-9)
Xin lỗi ngài, đọc câu này, con nghi, không phải ngài nói đâu. Một kẻ nào đó,
nhân danh ngài mà loạn ngôn đấy thôi ! Đã là đức Chúa trời, ngài sinh bọn
chúng "cả hồn lẫn xác". Ngài lại "hằng hữu"; vậy sao ngài không biết cái
"tim đen" của chúng ? Sở dĩ con người ngu si, mới phải "luyện bạc" cho ra
bạc, "thử vàng" cho biết tuổi vàng. Còn như đấng "sinh ra tất cả", cần chi
nhọc công tốn sức. Ngài đâu cần nói rằng :"ÂÝ LÀ TA ĐÂY"; vì không ai mà
không biết ngài. Ngài "ở khắp mọi nơi và hiểu biết mọi sự"; vậy cần chi thử
chúng nó nữa, phải không nào ? Nhất là, sau khi chết gần tiệt, chỉ còn một
phần ba ; thì nỡ lòng nào ngài "lại luyện, lại thử" trên đau khổ của chúng ?
Đáng lẽ ra, đó chính là lúc ngài đem "tình thương vỹ đại" của mình để xoa
dịu những vết thương đau buốt của con mình mới phải chứ ???
Lẽ nào vì hai chữ "TA ĐÂY", mà ngài lại nhẫn tâm đưa bọn chúng vào lửa, sau
khi thoát đuợc cái chết thảm khốc của trần gian ???
·
Bấy giờ đức GIÊ HÔ VA SẼ RA ĐÁNH CÙNG CÁC NUỚC ĐÓ, NHƯ ngài đa đánh trong
ngày chiến trận(14:3)
Câu này, xin để lại cho độc giả lượng định về vai trò Thiên chúa, tôi không
dám bàn thêm.
***050801***
CHƯƠNG 28:
ĐÀO TẬN GỐC, TRỐC TẬN RỄ
Bây giờ, chúng ta sẽ bước đến bài thứ 39 của Ma la chi, và là bài cuối cùng
của Kinh Cựu uớc (theo bản Kinh đã dẫn). Quả thật, mỗi lúc, chúng ta gặp
những khó khăn lớn hơn, khi cố gắng đi tìm người CHA THẬT của mình để "trở
lại". Không biết, có ai đã nhận ra CHA hay chưa; còn riêng tôi, thì mỗi lúc
một mịt mờ tăm tối. Có lẽ, có nguời sẽ cho rằng, kẻ ngu sao tìm thấy đuợc.
Điều ấy sẽ không sai, nếu ai đó có thể giải thích được mấy điều sau đây :
·
Đức Giê hô va phán : Ta yêu các ngươi , và các ngươi nói rằng : Chúa yêu
chúng tôi ở đâu ? Đức Giê hô va phán: Ê sau há chẳng phải là anh Gia cốp sao
? Nhưng TA YÊU GIA CỐP MÀ GHÉT Ê SAU, ta làm cho những núi nó nên hoang vu,
và phó sản nghiệp nó CHO NHỮNG CHÓ nơi đồng vắng (1:2-3). ( I have loved
you, saith the Lord. Yet ye say, wherein hast thou loved us ? Was not Esau
Jacob's brother ? saith the Lord;
yet, I loved Jacob. And I
hated Esau, and laid his mountains and his heritage waste for the dragons of
the wildeness).
Bạn nào muốn tìm một người CHA như thế hay không ??? Thiên chúa thường nói
hai chữ CÔNG BÌNH. Người "ngoại đạo" rất dễ "bị lừa"; vì không quen với cách
dùng từ trong Thánh Kinh Do thái. "Công bình" trong kinh này là chỉ phục vụ
cho Chúa mà thôi ! Đọc câu Thánh Kinh trên đây, chắc quý vị đã thấy rõ.
" Ê Sau há chẳng phải là anh của Gia cốp hay sao ? Nhưng ta yêu Gia
cốp, mà ghét Ê sau". Chỉ một chút xíu tình cảm CHA
CON, mà Chúa cũng không thể "thể hiện" sự công bình, thì nói chi đến trời
đất bao la, chúng sanh vạn loại !!! Chỉ nhắc đến hai đứa "con ruột" của
mình; mà đứa ghét, đứa thương; đủ để chứng minh rằng, chưa hoàn thiện "nhân
cách"; mà lại đòi làm Thượng đế !
Không những chỉ yêu ghét đơn thuần, mà chính Thiên chúa lại buột miệng nói
một câu ác độc vô cùng : "TA LÀM CHO NHỮNG NÚI NÓ NÊN HOANG VU, VÀ PHÓ SẢN
NGHIỆP NÓ CHO NHỮNG CHÓ nơi đồng vắng". Thật không thể tưởng tượng đuợc "mồm
miệng" của Thuợng đế !!! Con ông đẻ ra, mà còn đối xử như thế, huống hồ
những tên "tôi mọi phương đông"!!!
Thật là hổ thẹn cho những người trí thức huênh hoang, Nhưng :THỰC BẤT TRI
KỲ VỊ. Đọc Thánh kinh mà chẳng hiểu chút nào ! Wherein hast thou loved us ?
Chúa yêu chúng tôi ở đâu ? Câu hỏi này đã đuợc "con cưng" của ngài đăt ra từ
xa xưa lắm. Thế mà, đến nay vẫn lắm kẻ đần độn say mê ! Có điều cần phải đặt
ra là, chúng say cái gì ? Không hẳn bọn chúng "say Thuợng đế" đâu; mà chúng
say theo tiền tài và danh lợi.
Cụ Nguyễn bỉnh Khiêm đã không thừa, khi nói :"Thớt có tanh tao, ruồi mới đỗ-
Gang không mật mỡ, kiến bò chi ?". Thật vậy, dù dốt đến đâu, đọc Thánh kinh
của Do thái, ai mà không thấy những hành động của Chúa trời. Chỉ có GIẾT,
GIẾT, GIẾT. CƯỚP CƯỚP, CƯỚP. ĐỐT ĐỐT ĐỐT. Trẻ không tha, già không chừa.
Giết "ngoại đạo" đã đành ác tâm hung loạn; với con cái than phiền, cũng bao
lần vung kiếm lấy hàng chục ngàn mạng ! Thế thì, "thương chúng tôi ở đâu"
???
Đáng lẽ ra, nguời thời nay phải biết suy gẫm lời này mới phải. Nhưng than ôi
! Một số nguời đa mất hết lương tri, lại kêu gọi "nhập bầy", "bỏ tổ" !!!
Con đẻ ra, mà còn nhẫn tâm như thế, huống hồ mấy "đứa tôi tớ ngoại đạo" !
Học mà không nhớ, chỉ cần "không đem bánh ra "RƯỚC KẺ CUỚP", thì muôn đời
cũng "không đuợc vào nhà Chúa" ! Hãy nhớ kỹ điều này !
·
Nếu Ê đôm nói rằng: Chúng ta đã bị hủy diệt song chúng ta sẽ trở về dựng lại
những nơi đổ nát, thì đức Giê hô va vạn quân cũng phán rằng: Chúng nó sẽ
dựng lại, Nhưng TA SẼ ĐỔ XUỐNG, người ta sẽ gọi chúng là cõi độc ác, và là
dân mà đức Giê hô va NỔI GIẬN NGHỊCH CÙNG ĐỜI ĐỜI (1:4). (Whereas, Edom
saith: We are impoverished, but we will return and build the desolate
places; thus saith the Lord of host, They shall build, but I will throw
down; and they shall call them, The border of wickedness, and, the people
against whom the Lord hath indignation for ever).
Đúng là trời muốn thì trời nói, ai cản được trời ! Tuy nhiên, trời cũng có
nhiều thứ, và lòng tin trời cũng có nhiều loại. Đối với "Tín hữu Do thái",
thì đây là lời Thượng đế phán, PHẢI TIN. Nhưng, với kẻ tin vào Trời khác,
thì sao ? Họ sẽ "vặn nguợc" lại vấn đề; và dĩ nhiên, họ sẽ phán quyết, ai là
kẻ ÁC trong truờng hợp này.
Cứ lấy cái lý "bình dân", mà suy nghỉ thì, dân Ê đôm bị Ma vương phá hủy đất
nuớc họ, họ quyết tâm cùng nhau xây dựng lại. Đó không lẽ là điều ÁC ?
Không, trăm vạn lần không. Họ là những nguời anh dũng, đáng kính, đáng mến,
đáng ca ngợi. Điểm đặc biệt là, người Ê đôm không hề nguyền rủa kẻ phá hoại,
đây là một thái độ đạo đức cao hơn Chúa trời Do thái. Trong khi đó, Giê hô
va đức Chúa trời Do thái lại nói : "chúng nó sẽ dựng lại, Nhưng ta sẽ đổ
xuống"; nghĩa là, ông tự giới thiệu mình là một kẻ "bất nhân". Ông tự Ỷ mình
là Chúa, muốn giết ai thì giết, muốn cướp đâu thì cướp, muốn đốt phá đâu thì
đốt phá. Rõ ràng là một kẻ TÔN THỜ BẠO LỰC.
Tuy nhiên, trong thực tế, ông có khả năng làm được hay không ? Tôi tin rằng,
qua những ngày HỌC TẬP, tôi thấy ông không có khả năng này; và chỉ dùng sự
"nguyền rủa, đe dọa", và lợi dụng thiên nhiên để "kiếm ăn" thôi. Điều kỳ lạ
là, Thiên chúa mà không biết phải trái, thiện ác. Trong lúc ông đi PHÁ HỦY
nguời ta, mà ông cho rằng "thiên hạ" sẽ gọi "vùng bị phá" là "Cõi độc ác".
Ông đã lầm to ! Và tôi tớ ông cung lầm tuốt.
Chính miệng ông đã nói : NẦY, VỀ SỰ PHÂN BIỆT ĐIỀU THIỆN VÀ ĐIỀU ÁC, LOÀI
NGUỜI ĐÃ THÀNH MỘT BỰC NHƯ CHÚNG TA(Sáng thế 3:22). Vậy mà, ông vẫn còn "lừa
dối" đuợc sao ???
·
Khi các ngươi dâng một con vật mù làm của lễ, điều đó há chẳng phải là dữ
sao ? Khi các ngươi dùng một con vật què hoặc đau, điều đó há chẳng phải là
dữ sao ? Thử dâng nó cho quan trấn thủ ngươi , thì nguời há đẹp lòng và vui
nhận cho ngươi sao ? Đức Giê hô va phán như vậy. (1:8). (And if ye offer the
blind for sacrifice, is it not evil ? and if ye offer the lame and sick, is
it not evil ? offer it now unto thy governor, will he be pleased with thee,
or accept thy person, saith the Lord of host.)
Trước hết, con xin chia xẻ khái niệm thứ nhất với ngài. Nếu quả thật, nó
dâng thứ đui, thứ què, mẻ, sứt cho ngài, thì rõ là đồ bất kính. Tuy nhiên,
cũng có vài truờng hợp nên "xét lại" cho chúng đuợc nhờ. Thí dụ, như hiện
nay; cầm thú đang bị bệnh H5N1, chẳng hạn, thì chúng nó khó tìm một con toàn
bích; huống chi thuở còn lông lỗ, màn trời chiếu đất, phải không nào ? Trong
truờng hợp khó khăn này, thì xin "lễ bạc lòng thành" vậy. Có lẽ điều thứ
hai, ngài cũng nên "xét lại".
Ngài không thể đem "tính Thuợng đế" của ngài, vốn là đấng VÔ HÌNH, VÔ ẢNH,
đấng BAO DUNG, CAO TỘT, đấng TOÀN THIỆN, TOÀN MỸ, đấng TOÀN NĂNG VÀ HẰNG
HỮU...để so sánh với một tên "quan trấn thủ" nhỏ nhoi, tồi tệ. Vì sao ?
Vì, "thằng nguời" ấy, có mồm, có luỡi, có mắt, có răng, có mui, có cả THAM
TÂM Ô NHIỄM, CỬA QUYỀN, BỨC HIẾP; có cả thói xấu thích ăn ngon mặc đẹp; kể
cả ăn "canh máu tươi" (tiết canh)...nên nó đâu xứng để so sánh với ngài ?
Lại nữa, nếu nó cố tình làm như thế; thì ngài phải biết rằng, chúng nó đã
"không tôn trọng" ngài nữa; chúng đã "xa lìa" ngài; và chính ngài, phải tự
đặt ra câu hỏi và tự trả lời tại sao như thế ???
Hiện nay, thì ngài cũng rõ, những kẻ nhân danh ngài, tự xưng mình là "con
cưng thuợng đế", Nhưng chúng lý luận quàng xiên; chúng đâu có "dâng của lễ"
cho ngài nữa đâu ? Sao ngài không "vặn cổ" chúng nó, mà cứ để chúng tự tung,
tự tác đã suốt hơn hai ngàn năm ??? Chúng không tìm DÊ ĐỰC, BÒ ĐỰC, CHIÊN
ĐỰC..để cúng tế ngài; mà chỉ tìm DÊ CÁI cho chúng !
Xin ngài hãy nghe tên tiến sỹ giảng đạo Lê anh Huy nói :" Truớc kia đức Chúa
trời e người ta không rõ giáo lý chuộc tội, nên đã truyền lịnh dâng bò,
chiên làm tế lễ để chỉ bóng về ơn chuộc tội". Ngài thấy chưa ? Rõ là phường
phản Chúa ! Tại sao ngài là Thuợng đế, "đấng hiểu biết mọi sự", lại còn "E"
?
Nói như vậy, tức chúng coi thường khả năng của ngài, và trốn tránh bổn phận.
Hắn lại còn chơi chữ với ngài : 'ĐỂ CHỈ BÓNG". như vậy, nếu chỉ CHỈ BÓNG
thôi, thì lấy MÁU ở đâu để vấy lên bàn thờ, chung quanh bàn thờ cho PHÉP
THẦN HIỆU QUẢ ? Thì lấy Bò, Dê, Chiên đâu cho thầy tế lễ "thực tập" NHẬN TAY
LÊN ĐỈNH ĐẦU, rồi lấy máu...? Luật pháp ngài rất rõ ràng; ngài nói rất chi
tiết; thế mà bọn chúng vẫn "lão khẩu" để lợi dụng ngài cho mục đích riêng tư
của chúng !
Ngày Sa bát là ngày tối quan trọng; và từ chỗ này, ngài đã ra lệnh giết chết
những kẻ nào "dám phạm" vào; như ngài đã "xử nguời luợm củi". Thế mà, ngày
nay, đâu có "đứa" nào tôn trọng. Không những không tôn trọng; mà cuối tuần,
hầu hết chúng nó đều "điệu nhau đi nhảy". Chúng nó nhảy đủ thứ, đủ kiểu.
Kinh thánh thì không học cho thuộc, toàn nói chuyện theo ý riêng. Ngài mở
mắt ra mà xem, con không hề dối láo. Các nuớc "dân đạo của ngài" ở Âu-Mỹ
chẳng hạn, thì hiện nay, nó thưởng tiền gấp đôi, có nơi gấp ruỡi, cho những
ai chịu "work overtime". Nghĩa là, thuởng cho "ai dám phạm ngày Sa bát của
Chúa trời", chúng "tuyên dương", và "trả cao giá" !!! Phản đến như thế là
cùng ! Luật ngài chế ra là, "phụ nữ không đuợc ngủ cùng súc vật", thì nay,
bọn chúng ôm PET; chung giuờng, chung chiếu. Chúng cưng hơn cả cha mẹ chúng
nữa !!!
·
Giu đa đã ăn ở cách lừa phỉnh, và đã phạm một sự gớm ghiếc trong Y sơ ra ên
và trong Giê ru sa lem; vì Giu đa đã làm ô uế sự thánh khiết của đức Giê hô
va, là sự ngài ưa, MÀ CUỚI CON GÁI CỦA THẦN NGOẠI. Phàm ai làm sự đó, hoặc
kẻ thức, hoặc kẻ trả lời, hoặc kẻ dâng của lễ cho đức Giê hô va vạn quân,
đức Giê hô va sẽ trừ họ khỏi các trại của Gia cốp (2:11-12)(Judah hath dealt
treacherously and an abomination is committed in Israel and Jerusalem, for
Judah hath profaned the holiness of the Lord which he loved, and hath
married the daughter of strange god. The Lord will cut off the man that
doeth this, the master and the scholar, out of the tabernacles of Jacob, and
him that offereth an offering unto the Lord of host)
Thấy câu dịch không được rõ, xin đề nghị :
"Giu đa đã phản bội, và làm chuyện đáng tởm giữa dân Y sơ ra ên, và Giê ru
sa lem; vì chúng báng bổ sự thanh khiết của Giê hô va, điều mà ngài ưa
thích; vì chúng đã cuới con gái thần khác. Chúa sẽ trừ khử khỏi trại Gia cốp
Nhưng ai làm điều đó, dù là thầy giảng hay học sinh, hoặc đang dâng cúng của
lễ cho ngài."
Thượng đế ơi ! Giê hô va ơi ! Ngày xưa dân Giu đa chỉ cưới con gái thần
ngoại đạo, thì ngài đã trừ khử. Ngài thật NGHIÊM MINH ! Nhưng xét cho cùng,
thì ngoại đạo lúc đó chưa hẳn là ĐẠI ÁC. Chúng chỉ có một tội là chưa biết
ngài mà thôi , vì ngài sinh sau Thần chúng nó!
Tuy nhiên, con không mấy lo âu cho chính Dân tộc con; mà lo cho DANH DỰ của
ngài. như Lê anh Huy đã viết : "Đức Chúa trời bèn phạt cả đảng thiên sứ kiêu
ngạo (Satan) xuống hoả ngục chịu khổ đời đời". Thế mà nay, bọn Satan CS
hoành hành phản Chúa, lại đuợc TỔ CHỨC CỦA CHÚA "công nhận lẫn
nhau". Thế thì, Chúa ơi , chúng con biết tin ai ??? Hay là, "truớc tình hình
mới", Thượng đế phải "công nhận Satan" là "con cưng" của Chúa để "đôi bên
cùng có lợi", mà THU PHỤC dân Việt chúng con ? Oái oăm thay ! Nếu bọn quỷ
Satan đa bị "đời đời trong địa ngục", thì những tên đại ác trong trần gian
từ truớc đến nay đều là Thánh cả sao ? Thầy Huy ơi !
Cái trớ trêu là, nếu "Satan bị nhốt dưới địa ngục để chịu khổ đời đời" rồi,
thì hoá ra bọn Cộng sản ác ôn là lương thiện hay sao ? Và chính vì chúng
lương thiện, nên CƠ QUAN ĐẠI DIỆN THUỢNG ĐẾ "hợp tác làm ăn" ? Nhưng, như
thế thì cũng không ổn chút nào, vì truớc đây kẻ "chống Cộng sản" gay gắt
nhất chính là "tôi tớ ngài". Cao xa hơn nữa, là nguời ta ca ngợi công lao
hãn mã của vị Giáo hoàng Gioan Phao lồ đệ nhị đã có công lật đổ CS Ba lan và
thế giới. Thế thì, LẬT ĐỔ cũng CHỐNG CỘNG; mà HỢP TÁC cũng CHỐNG CỘNG !!!
Luận điệu này nghe "thơm tho" quá !!! Dân con có câu :"MIỄN SAO CÓ LỢI THÌ
LÀM", đến nay thì Thuợng đế đã "làm chứng" cho. Thật là vạn hạnh. Điều con
thấy xót xa là, trong "đám cuới" này, ngài phải chịu nhục để ngồi ngang hàng
với Satan mà nói chuyện SUI GIA !!! Thì ra, cũng tầm thường như :
Đã không điều lợi, khôn thành dại,
Hễ có đồng tiền, dở cung hay
Có lúc nào ngài vui vui, ngồi gác tay lên trán suy nghỉ một chút về chuyện
vui này chăng ? Ngài thử tuởng tuợng xem, một Thuợng đế đội mủ "Triều
thiên", mình khoác "Thiên bào", tay cầm "quyền trượng"; chỉ núi, núi tan-
chỉ sông, sông cạn. Thì nay, lại phải "NHẬP GIA TÙY TỤC"; cho nên đầu đội
"khăn đóng", mình mặc "áo cháo chè", tay run run cầm "gậy tre", đến trước
cửa anh SUI SATAN để chờ cái bắt tay "gớm ghiếc" ! Thế chưa đủ, ngài lại
phải "mào đầu" mấy câu cho con gái mình như: "Thưa anh SUI SATAN, "con dại
cái mang, chồng hoang vợ chịu", chính là câu nói bình thường. Xin anh thông
cảm cho. Tui đã dạy dỗ nhiều rồi, Nhưng sau này thì nhờ anh chị SUI và chồng
nó". Thiệt là Ê ẨM cho ngài quá ! Lại còn phải giải thích chuyện cu này, bẹp
nọ "hỗn láo" trước đây với SUI GIA : "Thật ra, "mấy cu" của tôi chỉ làm trò
đấy thôi; chính chúng là "Ông tơ bà nguyệt" của cuộc hôn lễ này. Nếu không
có nó quậy, thì làm sao mình có cớ "sáp lại gần nhau". Nó vâng lệnh tôi để
"đại náo Satan đinh", chứ nào đâu dám "hỗn". Chuyện là zầy zầy..."
Rồi thì, Satan cuời khanh khách :"tui biết mà anh Tu; nên cũng chỉ "giương
cao đánh sẻ" để qua mặt thiên hạ mà thôi; để coi như hát tuồng "công bình"
hạ giới. Chứ thật ra, tui (Satan) mà đã xuống tay, thì có đứa nào sống sót
chớ lỵ ? Anh Tu cũng hay rằng, "tù mà có cái đai, có nhà riêng... chính là
"Tù Thánh" đấy ạ ! Gài "tông xe", mà còn "sống nhăn răng", thì chỉ có "hai
mình mới biết thôi" anh SUI ạ. Kiểm điểm xem, anh cũng biết rằng, trong
"thế giới Satan tui", thằng nào dám dựng nhà thờ nơi chỗ chưa có đạo, đứa
nào dám tổ chức "tập đoàn chuyên nghiệp" để làm "từ thiện" từ vài trăm tới
vài ngàn, trừ "con cái anh" ra ??? Chỗ SUI GIA là thế đấy !!!
Suy nghỉ tí teo về chuyện trên đây xong, con giật mình khi đọc "
·
..Ấy là khi các nguời nói: Ai làm điều dữ thì đẹp mắt đức Giê hô va, và ngài
ưa thích những người như vậy; bằng chẳng vậy, thì nào đức Chúa trời của sự
chánh trực ở đâu ? (2:..17)
Ngài cho ghi lại lời "bậy bạ" này, chắc cũng có hậu ý. Quả nhiên như ngài dự
đoán; xăng puốc xăng !!! CƠ QUAN ĐẠI DIỆN THƯỢNG ĐẾ, đã có công làm cho lời
phán HIỂN LINH ! Con đâu dám bàn thêm vào chút nào nữa.
·
Vì này, ngày đến như lò lửa. Mọi kẻ kiêu ngạo, mọi kẻ làm sự gian ác sẽ như
rơm cỏ; đức Giê hô va vạn quân phán : Ngày ấy đến , thiêu đốt chúng nó,
CHẲNG ĐỂ LẠI CHO CHÚNG NÓ HOẶC RỄ, HOẶC NHÀNH.
Nhưng về phần các ngươi
là KẺ KÍNH SỢ DANH TA, thì mặt trời công bình sẽ mọc lên cho, trong cánh nó
có sự chữa bịnh, các ngươi sẽ đi ra và nhảy nhót NHƯ BÒ TO CỦA CHUỒNG. Các
ngươi sẽ giày đạp các kẻ ác, vì trong ngày ta làm, chúng nó sẽ như là tro
duới bàn chân các ngươi . Đức Giê hô va vạn quân phán vậy (4:1-4)
Thì ra, đức Giê hô va mới là tác giả của ĐÀO TẬN GỐC, TRỐC TẬN RỄ; chứ
không phải kẻ tầm thường nào ! Ai không KÍNH SỢ ngài đều là kẻ ÁC, và ngài
sẽ THIÊU ĐỐT chúng nó, rồi cho dân ngài giày đạp lên như buớc trên tro !
Than ôi ! Lời ngài; may mắn thay hơi chậm hiển linh; nếu không, thì bây giờ
Do thái đã đạp nát cả hoàn cầu ! Nhìn cảnh ngộ của Do thái hiện nay, chúng
ta tưởng chừng như đức Giê hô va còn bận việc lắm, nên quên bỏ con ngài !
Xin kính ngài một ly để "tôn vinh triệt để" công thức của ngài; vì ngài đã
làm những việc chưa từng
có, truớc chẳng người
làm, sau chẳng ai dám : "CHẶT CÀNH, ĐÀO RỄ". Đọc sách ngài, lòng con vẫn
ghi đậm một câu, không bao giờ phai nhạt :"GIẾT ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, TRẺ CON,
TRẺ BÚ, GÁI ĐÃ CÓ BẠN TRAI". Kế sách này thật tuyệt hảo, nó tròn trịa làm
sao; và chỉ có THUỢNG ĐẾ DO THÁI MỚI LÀM NỔI ! Và chính chỗ này, nên "tôi
mọi" gọi ngài là Thượng đế "NHÂN TỪ" , "TOÀN NĂNG".
Con lại thích thú, khi đọc: "Nhảy nhót như bò to của chuồng". Con thích coi
chúng nó nhảy lắm ! Những "con bò to của Thuợng đế Do thái", chúng sẽ nhảy;
nhảy cho đến lúc đuợc mang tới trước bàn thờ để cho thầy tế lễ "nhận tay lên
đỉnh đầu" và hiến tế thần mình. Và thế là, chúng an nhiên buớc vào Thiên
đuờng vĩnh viễn !!! Công lao của Thuợng đế Do thái thật vỹ đại; ngài sinh ra
con người trong "trần truồng và đần độn"; và để cho chúng chết trong "đần
độn và trần truồng" !
Xin đừng giận, không phải tôi tự ý nói bậy, nói càn đâu; mà chính Thượng đế
đã làm như thế. Kinh sách ghi lại rõ ràng :
·
Đức Chúa trời phán hỏi : AI ĐÃ CHỈ CHO ngươi BIẾT MÌNH LOẢ LỒ ? ngươi có ăn
trái cây ta đã dặn KHÔNG NÊN ĂN đó chăng ? (Sáng thế ký 3:11)
·
Giê hô va đức Chúa trời phán hỏi nguời nữ rằng: ngươi có làm điều chi vậy ?
Người nữ thưa rằng : CON RẮN DỖ DÀNH TÔI VÀ TÔI ĐA ĂN RỒI. Giê hô va đức
Chúa trời bèn phán cùng rắn rằng : Vì mầy đã làm điều như vậy, MẦY SẼ BỊ RỦA
SẢ TRONG VÒNG CÁC LOÀI SÚC VẬT, CÁC LOÀI THÚ ĐỒNG, MẦY SẼ BÒ BẰNG BỤNG VÀ ĂN
BỤI ĐẤT TRỌN CẢ ĐỜI (Sáng thế ký 3:13-14)
Nếu còn chút lương tri, thì con người phải khóc cho MẸ mới phải. Chính vì
muốn con người HIỂU BIẾT, MẸ đã chịu sự đày đoạ của Chúa trời ! Chúa không
cho "hiểu biết", có nghĩa là gì, nếu không phải muốn con người ĐẦN ĐỘN ???
Chúa không cho mặc quần áo, có nghĩa là gì, nếu không phải muốn TRẦN TRUỒNG
??? Đó là lời KINH THÁNH đã truyền lại cho nhân loại. AI DÁM CẢI VỚI ĐỨC
CHÚA TRỜI ???
***050805***
CHƯƠNG 29:
TRẦN TRUỒNG ĐÂU PHẢI XẤU XA
Chúng ta đã vuợt một chặng đường dài, hình như vô tận, để đi tìm nguời CHA
THẬT của mình. Nhưng trên chặng đuờng thăm thẳm ấy, những tiếng nhạc u buồn
cứ theo bước chân người. Chúng ta đã phải nghe bao tiếng khóc thê lương của
quá khứ lâu xa. Chúng ta cũng đã phải chịu đựng với bao tiếng rên la từ nơi
Đồng vắng của người dân Do thái. Tai chúng ta đa tràn trề những tiếng nấc
nghẹn ngào của bảy Dân tộc bất hạnh. Chúng ta buớc qua những khung thành đổ
nát, tiêu điều. Chúng ta buớc đi bên những xác chết không chôn của nguời
"ngoại đạo". Lòng chúng ta đã quặn thắt cùng với nỗi thống hận của các chi
phái Y sơ ra ên. Mắt chúng ta đã mờ đi bởi lệ của những nàng thôn nữ bị con
Chúa bắt làm vợ....Nỗi lòng càng ngày càng thêm u uất, nghẹn ngào. CON ĐI
TÌM CHA. Phải, con đang cố gắng đi tìm dấu tích của nguời. Nhưng hỡi ơi , VÔ
VỌNG !
Đôi chân đã mỏi vì năm tháng, bởi chúng ta đã vuợt mấy ngàn năm để trở về
quá khứ. Tri thức chúng ta cũng duờng như thấm mệt, vì mãi còn trong tim óc
cảnh máu đổ đầu rơi. Giết, Cướp, Đốt…và bao nhiêu thứ đã xảy ra vì Thiên
lệnh. Vậy, tìm CHA ở đâu ? Tôi muốn bới tìm trong đống xương khô vô tận ấy;
tôi muốn tát cạn biển máu ấy, để xem thử trong đó có cha tôi không. Bỗng tôi
bừng tỉnh lại, vì tiếng giảng của Mục sư Nguyễn văn Huệ:
"Người theo Chúa không phải nguời liều mạng, cứ nhắm mắt nhảy đại vào đem
tối. Người theo Chúa là con của sự sáng, con của ban ngày. Người theo Chúa
là người có đức tin thật. Đức tin thật hay đức tin không thật chỉ có thể
phân biệt được ở chỗ ĐỐI TUỢNG ĐỨC TIN ĐÓ CÓ THẬT HAY KHÔNG. Đối tượng
của đức tin nguời tin
Chúa đặt nơi chính mình đức Chúa trời, là Chân thần và lời hằng sống của
ngài. Đấng mà nguời tin Chúa nương dựa là đấng Tạo hoá sáng tạo loài nguời
và muôn loài vạn vật. Đó là đấng Tự hữu và hằng hữu. Đó là đấng Tòan năng,
Toàn trị. Đó là đức Chúa trời thánh khiết cao cả; Nhưng YÊU THƯƠNG LOÀI
NGUỜI, và muốn KẾT BẠN GẦN GUI với loài nguời. Thậm chí đã HOÁ THÂN thành
một người để sống giữa chúng ta. Chưa hề ai thấy đức Chúa trời, vì ngài là
Thần linh. Nhưng chúng ta có thể
thấy ngài bằng đức tin.
Ngài đã tự bày tỏ chính mình ngài cho chúng ta qua CON MỘT của ngài là đức
Chúa Giê xu vốn là đức Chúa trời thành người."
Thật là lời dạy tuyệt diệu của đấng Mục sư !!! "Thầy chăn" đã nói, thì đành
nghe vậy. Nhưng để không biểu thị sự "trần truồng và đần độn", nên cũng cần
suy nghỉ xem sao.
Truớc hết, xin phép Thầy chăn để tiếu lâm một chút. Ngài nói:"người theo
Chúa không phải nguời liều mạng, cứ nhắm mắt nhảy vào đêm tối. Người theo
Chúa là con của sự sáng, con của ban ngày".
Điều này, tôi E ngài nói không trúng mấy. Bởi vì Kinh Thánh có dạy rằng :"AI
THẤY CHÚA THÌ PHẢI CHẾT". như thế, có nghia là, nếu tin thì HÃY NHẮM MẮT
LẠI. Nhưng một nguời nhắm mắt rồi, thì làm sao phân biệt được "bóng tối và
ánh sáng", "ban ngày và ban đêm" ? Cho nên, người ta không thèm cải với
người "bị bịt mắt" làm chi; lời nó nói coi như hư không, ảo ảnh. Nếu như Mục
sư thấy điều tôi nói là SAI, thì xin hỏi lại ông Môi se, Thánh tổ của đạo
Chúa Israel.
Điều ngài dạy thứ hai là :"Đức tin thật hay đức tin không thật chỉ có thể
phân biệt đuợc ở chỗ ĐỐI TƯỢNG ĐỨC TIN CÓ THẬT HAY KHÔNG". Tôi bỏ qua sự
định nghia phi lý về chữ đức tin, vì dài dòng vô ích. Bây giờ xin phép đi
thẳng vào đức tin của Thầy.
Xin hỏi, thầy lấy gì chứng minh rằng ĐỐI TUỢNG ĐỨC TIN CỦA THẦY LÀ THẬT, và
của nguời khác không thật ? Đối tuợng của thầy là Thần chiến tranh Do thái,
được gọi là Giê hô va đức Chúa trời. Thầy cho đó là THẬT, Nhưng tôi nói là
không thật. Và để biện hộ cho đức tin mình, thầy viết về những đức tính của
Thần thầy như sau: Tạo hóa, sáng tạo loài nguời và muôn loài vạn vật, tự hữu
và hằng hữu, toàn năng, toàn tri, thánh khiết cao cả, yêu thương loài nguời,
muốn kết bạn gần gưi".
Vâng, thầy viết thế, thì biết thế. Nhưng so với các nhà thần học, thì còn
thiếu nhiều thứ lắm. Tôi sẽ căn cứ vào Thánh Kinh để "kiểm chứng" lời dạy
của thầy xem sao.
1) Tạo hóa : Tức là vị sinh ra vu trụ vạn vật. Trong Thánh kinh diễn giải
như sau:
·
Ban đầu đức Chúa trời dựng nên trời đất. Vả, đất là vô hình và trống không,
sự mờ tối ở trên mặt vực. Thần đức Chúa trời vận hành trên mặt nước. Đức
Chúa trời phán rằng : Phải có sự sáng, thì có sự sáng. (Sáng thế ký 1:1-3).
(In the beginning God created the heaven and the earth. And the earth was
without form, and void; and darkness was upon the face of the deep. And the
spirit of God moved upon the face of the waters. And God said: Let there be
light; and there was light).
Khi đọc câu: "Vả, đất vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực". Câu
hỏi lập khắc đuợc hiện ra là : AI TẠO SỰ TRỐNG KHÔNG, VÀ MẶT VỰC ? Không lẽ
chẳng ai sinh sự trống không và mặt vực để Chúa có thể nhìn thấy ? Trong chữ
"the face of deep", hẳn nhiên đã có FACE, và có sự DEEP. Như vậy hai cái này
cũng không do Chúa sanh ra !
Thứ hai, nhìn vào câu:"Thần đức Chúa trời vận hành trên mặt nuớc". Nhớ kỹ
rằng, lúc đó ngài chưa ĐẺ VU TRỤ, thì nước từ đâu mà ra để cho ngài vận hành
trên đó ? Chỉ hai vấn đề này thôi, KINH đã tự xác nhận sự hiểu biết của
nguời "sáng tạo Thiên chúa" còn bị giới hạn rất nhiều ! như thế, thì thầy đã
hiểu rõ, niềm tin vào Tạo hóa của thầy là "không thật"; vì "đối tuợng Tạo
hóa" do lời KINH tự phủ nhận; chứ không phải tôi nói đâu. Xin "chậm giận".
Vui lòng đọc thêm :
·
Đức Chúa trời đặt tên chỗ cạn là đất, còn nơi nuớc tụ lại là biển ....Ấy là
ngày thứ BA.(Sáng thế ký 1:10-12).
·
Đức Chúa trời lại phán rằng: Phải có vì sáng trong khoảng không trên trời,
đặng phân ngày và đem...Đức Chúa trời làm nên hai vì sáng lớn, vì lớn hơn để
cai trị ban ngày; vì nhỏ hơn để cai trị ban đêm...Ấy là ngày thứ tư (Sáng
thế ký 1:14-19)
Như thế thì, mặt trăng, mặt trời được Chúa làm sau trái đất MỘT ngày. Nhưng
ngày nay, các nhà khoa học đã chứng minh "hai thứ này" có truớc địa cầu hàng
mấy TỶ năm. Nên nhớ, các khoa học gia này hầu hết là "con cưng Thượng đế Do
thái". Họ chẳng bao giờ dám chống lại Thuợng đế. Sở di họ nói ra, vì đó là
sự thật không thể chối cải đuợc. như thế thì, Kinh đã SAI, ngôi lời không
đúng; và sẽ dẫn đến hậu quả là Chúa không thật !!!
2) Sáng tạo loài người và muôn loài vạn vật :
Ở trên, vũ trụ đã không do Thần Do thái sáng tạo rồi. Bây giờ chúng ta xem
coi ngài sáng tạo con người và muôn loài như thế nào ? Xin hãy đọc chậm các
câu :
·
Đức Chúa trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài nguời như hình ta và theo
tuợng ta, đặng quản trị loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn
trùng trên mặt đất, và khắp cả đất....Ấy là ngày thứ SÁU. (Sáng thế ký
1:26-31).
Trong đoạn Kinh văn này có mấy điều chúng ta không thể hiểu. Thứ nhất, chữ
"chúng ta". Thượng đế đang nói với ai, vì lúc đó chỉ có một mình ngài ? Hơn
thế nữa, ai là nguời "cùng hạng" với ngài, để ngài có thể nói "chúng ta" ?
Trong Kinh Thánh chỉ nói ngày thứ NĂM ngài làm nên "các thú", chứ không hề
có chuyện "mần ra Thiên sứ", như Lê anh Huy phịa ra. Vậy, không lẽ ngài nói
với cỏ cây muông thú là "chúng ta". Tự lời kinh đã "ngầm tỏ" cho chúng ta
thấy là Thượng đế không sống cô đơn, mà phải có "nguời thứ hai" bên cạnh. Do
vậy ngài nói : "Let us make man in our image, after our likeness". Điều đó
cũng đúng thôi, vì nguyên tắc ÂM DƯƠNG rất quan thiết trong "tạo dựng".
Nhưng chính câu này lại phủ định câu khác:
·
Giê hô va đức Chúa trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình nguời, hà sanh khí vào
lỗ mủi; thì nguời trở nên một loài sanh linh.(Sáng thế ký 2:7).
Chúng ta phải hiểu thế nào cho đúng Ý Chúa ? Khi truớc thì nói "chúng ta hãy
làm"; Nhưng "sau khi làm", thì không nhắc "người mình nói cùng" ? Phải chăng
ngài trọng nam khinh nữ ? Phải chăng ngài mắc cỡ ? Phải chăng ngài không nói
thật ? Nghĩa là chúng ta mù tịt. Trên phương diện vật lý thì sao ? Cục đất
sét có thể trở thành con nguời không ? Ngoài chuyện BÙA NGÃI, tôi xin nhờ
các nhà khoa học giải thích giùm cho. Trên phương diện nhân sinh, thì điều
gì sẽ xảy ra ? Nếu tin rằng, mình sinh từ cục đất sét và sự hiện hữu là do
sự "nhào nặn" của người khác. Và như thế, con nguời không thấy tủi hổ sao ?
Đã chấp nhận nguyên ủy, thì cũng chấp nhận hiện tại và tương lai; mãi mãi
cúi đầu, "không thể tiến bộ". Mãi mãi là "tôi tớ", chứ chẳng bao giờ hy vọng
trở thành "ông chủ chính mình". Rồi thì, ai muốn "nhào nặn" tiếp ra sao thì
ra. Hoá ra cuộc đời con nguời không bằng cầm thú !!!
Đọc câu :"như hình và theo tượng ta", nghĩa là Chúa trời có HÌNH VÀ CÓ TƯỢNG
NHƯ CON NGƯỜI. Đã có hình tất phải bị thấy. Đã có ảnh tất có thể vẽ ra.
Nhưng chủ nghĩa của ngài lại chống thờ hình tượng. như thế mâu thuẫn tràn
ngập tư tuởng con nguời, làm sao giải thích nỗi đây ? Nhớ lại, trong kinh có
kể về ngài Thánh Môi se, người sáng tạo Thượng đế có câu :
·
Vả, có người trong họ Lê vi cuới con gái Lê vi làm vợ. Nàng thọ thai và sanh
một con trai; THẤY CON NGỘ; nên đem dấu trong ba tháng. Nhưng dấu lâu hơn
nữa không đuợc, nàng bèn lấy một cái rương mây, trét chai và nhựa thông, rồi
để đứa bé vào đem thả trong đám sậy dựa mé sông. (Xuất Ê díp tô ký 2:1-3).
Tôi không biết ở trong sách Latin viết thế nào. Nhưng so giữa chữ NGỘ của
bản tiếng Việt, và chữ GOODLY trong bản tiếng Anh, e có vấn đề. Đứng trên
phương diện "tình nguời" mà xét thì; nếu đẻ con ra ĐẸP ĐẼ KHÔI NGÔ, tại sao
phải đem dấu; rồi thả trôi sông ? Dấu con trong rừng ba tháng đã quá tàn
nhẫn rồi. Lại còn bỏ con vào thúng, dụt xuống dòng nuớc, có nghia là giết nó
rồi. Còn đâu thâm tình máu mủ ???
Phải chăng đứa con này do loạn luân mà ra; do vậy, có "những điều" mà Cha Mẹ
nó không dám để cho nguời khác nhìn thấy ? Do đó định bụng giết nó bằng cách
thả trôi trên sông nước vô định. Vì vậy, tôi nghi ngờ chữ NGỘ của bản Việt
dịch là thấm thía lắm rồi ! Phải chăng, do hình hài NGỘ, nên ngài Môi se
không muốn người ta vẽ ảnh, làm tượng ngài để thờ lạy, mới có quyết định
"chống thờ hình tuợng" ? Xin nhường lời cho các nhà nghiên cứu. Trên phương
diện lý luận thì, nếu Chúa trời có hình và tượng như con nguời, thì chắc
chắn ngài không thể sống trong trạng thái KHÔNG KHÔNG để làm nên vu trụ và
muôn loài. Mục sư cũng có nói rằng, "không có ai thấy đuợc Chúa vì ngài là
Thần linh". Nhưng sao Thần linh lại có hình và có tượng ? Đã có, tất phải
bị thấy, xin nhắc lại lần nữa. Một câu hỏi tầm thường khác lại xuất hiện, là
nếu có hình tuợng, thì ai là người làm nên nó ?
Con nguời có phải chịu ơn Thiên chúa không ? Đó là câu hỏi cần đuợc đặt ra
và tìm cách giải thích. Theo Kinh đã dẫn thì, mục đích của ngài là làm ra
con nguời để :"quản lý cá biển, chim trời, súc vật, côn trùng"; chứ chẳng vì
chuyện gì khác. Ngài sinh ra chúng ta để làm tôi tớ, để đày đọa, thì tại sao
phải mang ơn ? Chính vì mục đích quản lý "các loài vật", nên Chúa đã để cho
A đam giống chúng, cho dễ "hoà nhập".
Khổ thay hay vui thay,CON RẮN đã "mách nước" cho Ê va để bà Thánh tổ biết
điều thiện điều ác, để khôn ngoan ? Nếu quở trách, chê bai, nguyền rủa CON
RẮN, như Lê anh Huy, thì chúng ta đã chấp nhận sự "đần độn" rồi ! Quý vị
nghỉ gì khi đọc :" Vả, A đam và vợ, CẢ HAI ĐỀU TRẦN TRUỒNG, MÀ CHẲNG HỔ
THẸN (Sáng thế ký 2:25). như thế thì, nếu CHỊU ƠN CHÚA, nghĩa là chấp nhận
sự "trần truồng". Vinh viễn Trần truồng và đần độn !!! Đó là TIN LÀNH cho
con nguời đó sao ??? Đó là ƠN CHÚA đó sao ???
Và ngay tại đây, tôi xin phép lật tẩy thầy tiến sỹ Lê anh Huy, về việc bịa
chuyện để lừa gạt dân lành. Thánh kinh Cựu uớc ghi rõ ràng là :
·
Vả, trong các loài thú đồng, mà Giê hô va đức Chúa trời đã làm nên, có con
rắn là giống quỷ quyệt hơn hết (Sáng thế ký 3:1). (Now the serpent was more
subtil than any beast of the field which the Lord God had made).
Thế mà, ông Huy dám dẫn Tân uớc Khải huyền 12:7-9, của Thánh Giăng để nói
quyết về con Rắn năm xưa. Tôi đồng ý rằng, trong Khải huyền, Giăng có nói về
vụ tranh chiến với con Rồng. Nhưng câu :"Con rồng lớn đó bị quăng xuống; tức
là con rắn xưa gọi là ma quỷ và Satan"; và ông Huy viết :"Satan là một thiên
sứ có oai quyền của đức Chúa trời". Cộng cả hai câu này, nghia là CON RẮN
tức CON RỒNG, tức SA TAN. như vậy thì, chính ông Giăng đã đánh đổ Thiên chúa
!
Ông Huy cũng theo buớc chân ấy . Nghĩa là PHẢN CHÚA ! Cựu ước có giá trị,
hay là Tân ước ? Nếu không có Cựu ước, thì ngài Giê su lấy đâu làm bệ để
vươn lên ngôi Chúa con ? Do đó, Cựu uớc phải là Căn bản. Nhưng Cựu uớc ghi
về con rắn ở "trong các thú đồng". Ở đây, Lê anh Huy nâng lên "Thiên sứ oai
quyền của đức Chúa trời". Như vậy, Thiên sứ của Chúa chỉ là loài bò sát thôi
sao ? Tự nhiên, các vị đã làm cho Giê hô va đức Chúa trời thành TÂY ĐỘC ÂU
DƯƠNG PHONG trong phim Tàu. Tủi nhục !!!!!!!!
Trong một bài viết về "Thiên sứ, ma quỷ, và linh hồn ngöời ta", Lê anh Huy
giảng rằng :"Thiên sứ, nguời ta và ma quỷ là ba loài khác nhau...trước khi
đức Chúa trời dựng nên loài nguời, đã dựng nên các thiên sứ để sai khiến".
Đây là một bịa đặt và làm nhục Thiên chúa.
Ngày thứ tư, ngài mới làm xong vũ trụ. Ngày thứ năm dựng muôn vật, muôn thú.
Ngày thứ sáu thì nặn con người. Ngày thứ bảy thì ngày Thánh. Tôi không thấy
nói về việc ĐẺ THIÊN SỨ ở đâu cả. Hoàn toàn PHỊA. Vả lại, khi nói có thiên
sứ, và PHỊA chuyện con rắn là "thiên sứ oai quyền của Chúa"; nghĩa là Chúa
dùng "thú" làm Thiên sứ của ngài. Vậy ngài đẻ con nguời "tinh khôn" làm gì ?
Hay chính đó là cách giải thích về việc ngài để con nguời "trần truồng và
đần độn" ??? Và chính từ chỗ này, chúng ta thấy, trong LINH THẦN của Chúa,
con người chẳng bằng "cầm thú". Đúng vậy, một trăm phần trăm. Đọc mấy chữ
:"CON RẮN DỤ DỖ TÔI"; đủ biết CON RẮN, một loại bò sát đã đuợc Chúa BAN CHO
SỰ KHÔN NGOAN; Nhưng với con nguời thì không !!! Vậy thì, nên mang ơn hay
oán hận ???
***Tự hữu và hằng hữu:
Như trên chúng ta đã biết, Chúa nói "chúng ta hãy làm nên loài nguời..."
như vậy, Chúa không thể tự hữu, mà có người khác đồng thời; nếu không thì
ngài nói chuyện với ai khi chưa SINH CON NGUỜI ? Sinh trước con nguời (ngày
thứ năm) chỉ có cầm thú thôi. Lẽ nào ngài nói chuyện với cầm thú là "chúng
ta", tức "đồng đẳng" với nhau ? Khi đã có "hai ta", tức phải có người (hay
vật) sanh ra, thì không thể nào nói "TỰ". Nếu cả hai "ĐỀU TỰ", thì ngài
không phải Thượng đế duy nhất tạo ra vũ trụ và vạn vật. Khi đã không thể TỰ,
thì cũng không thể HẰNG; vì vạn loại đã có SINH tất có DIỆT, không trừ một
ai. Ngoại trừ, đó là "một tưởng tượng" của con nguời. Nhưng "tưởng tượng" là
không thật; mà đối tượng "không thật thì đức tin không thật", như Thầy chăn
Huệ đã giảng.
3) Toàn năng: tức là làm gì cũng đuợc.
Chúng ta không cần dài dòng tìm hiểu việc toàn năng của Thượng đế Do thái.
Bởi vì, từ khi Ông Môi se cho ra đời, Giê hô va chỉ là một Thần chiến tranh.
Ba "khả năng" mà ông ta có thể thực hiện là GIẾT, ĐỐT VÀ CUỚP. Không những
giết người "ngoại đạo", mà còn "giết cả con cái" mình, tức là dân Y sơ ra ên
nữa. Nếu ông ấy có một khả năng thứ tư, thí dụ là "khả năng dỗ dành", thì
dân ông đã không bị ông giết hàng loạt tại đồng vắng và sau đó. Nếu ai cho
rằng, tôi nói không đúng, thì xin tự đọc Xuất Ê díp tô ký, để xem kỹ, ông
Thần chiến tranh Do thái đã giết bao nhiêu người dân ông, và dân ngoại đạo.
Một khả năng "dụ dỗ" cũng không thể có, nói chi đến toàn năng !!! Nếu như
ông ấy tòan năng, thì tại sao ông không sai khiến các vua trên đất này, tức
tôi tớ ông, để thực hiện mọi điều ông muốn, mà phải dùng sự chiến tranh,
chém giết, cướp phá...? Tại sao ông không sai khiến các vua làm Tiên tri, mà
sai những dân "Trời ơi đất hỡi" để làm tiên tri ???
4) Toàn trí : tức là hiểu biết mọi chuyện của quá khứ, hiện tại và tương
lai.
a) Về quá khứ : Tự cho mình là nguời làm nên trời đất và muôn loại. Không
ai cải làm gì. Nhưng, nếu Thượng đế làm, thì Thượng đế phải biết mình làm
gì, lúc nào, ở đâu. Chỉ riêng một chuyện "làm đất" trước, rồi
gắn mặt trăng, mặt trời sau; đã chứng minh ông "bất trí". Ông sinh ra CON
RẮN, mà ông không biết nó sẽ DỤ DỖ nguời đàn bà ông sinh ra "ăn trái cấm",
rồi bắt tội thế gian đời đời, cũng là chuyện "bất tri".
b) Hiện tại : Chúng ta không cần phải nhọc công truy cứu sách vỡ. Cứ nhìn
"hiện trạng của Y sơ ra ên", thì đủ biết lời ông chẳng ứng nghiệm. Ông cũng
không biết rằng ngày nay, những con tàu vu trụ có người điều khiển sẽ thăm
được những vùng xa xôi bí mật của ông. Ông cũng chẳng biết đuợc, con nguời
ngày nay có thể thay quyền ông mà làm những "phôi nhân tạo". Những dự tính
của ông đã gây nên hàng thập kỷ đen tối ở Tây phương, ông phải hoàn toàn
chịu trách nhiệm. Những cái chết của các nhà khoa học, những đau khổ của
người khác đạo ông, những nạn "khủng bố tử vì đạo" hiện nay của Hồi giáo,
ông cũng phải gánh vác ! Trước nạn nhân mãn của địa cầu, "cơ quan quyền lực
Trần gian" của ông, đang căn cứ lời ông để chống lại việc ngừa thai, sẽ làm
nguy hại đời sống con nguời, ông cũng phải "đứng mủi chịu sào"...
c) Tương lai : Cả quá khứ và hiện tại, lời ông đều không đúng, thì cần chi
phải hỏi đến tương lai ???
5) Thánh khiết : tức là sự trong sạch, cao cả.
Chỉ cần đọc lại cách TẾ LỄ của Thượng đế Do thái, chúng ta đủ hiểu cái
"thánh khiết" như thế nào. Một câu :"Vấy máu trên bàn thờ, chung quanh bàn
thờ", đủ chứng minh rồi, không cần dài dòng văn tự. Xin đọc kỹ Thánh kinh để
"hiểu thấu ngọn nguồn".
6) Yêu thương loài nguời, muốn kết bạn gần gủi.
Từ nguyên sơ, Thượng đế NẶN ra con nguời với MỤC ĐÍCH làm tôi tớ "cai quản
chim trời cá nuớc". Mục đích sinh ra đã không "lương thiện". Vậy YÊU THƯƠNG
chỗ nào ? Đẻ ra mà để cho TRẦN TRUỒNG, ĐẦN ĐỘN, còn thua cả loài thú Rắn,
thì YÊU THƯƠNG ở chỗ nào ? Nếu con rắn là Thiên sứ, bảo Ê va ăn trái "thông
minh", lại bắt TỘI TỔ TÔNG loài nguời; vậy YÊU THƯƠNG ở chỗ nào ? Xin nhớ,
lời Thiên sứ là lời của Thiên Chúa, vậy làm sao Ê va, một kẻ "trần truồng và
đần độn", lại DÁM CẢI LỆNH TRỜI ? Có trách phạt chăng, là trách phạt người
sử dụng Thiên sứ mà không hiểu (bất tri, bất trí) thiên sứ mình phản bội;
chứ sao bắt nạt kẻ "thuận lòng thi hành mệnh lệnh" ??? Tội lỗi là do Thiên
sứ, sao bắt tội kẻ khác ? Hay chính Thượng đế không làm gì đuợc Satan, nên
đổ lên đầu bọn "trần truồng và đần độn" ?
Vậy YÊU THƯƠNG ở đâu ? Ngay cả với Satan, Chúa cũng không thể bắt tội, "vì
Satan muốn làm sáng danh Chúa mình". Con người là sản phẩm của Thuợng đế,
Satan muốn cho sản phẩm ấy TỐT, nghĩa là muốn PHỤC VỤ TỐT cho Chúa mình, thì
tại sao có tội ? Phải chăng, Satan hiểu sai ý Chúa; ngài chỉ muốn sản phẩm
của mình "cả hai trần truồng mà không biết xấu hổ", để vậy xem chơi, nên
"phục sự sai" ??? Nhưng, ngay cả phục sự sai, cũng không thể bắt tội đời
đời. Sai thì dạy để sửa, chứ sao lại phải chịu tội đời đời ? như thế, ngài
đã đóng vai một nguời cha hoàn toàn ĐỘC ĐỊA, nói chi đến chuyện "muốn kết
bạn" ? Ngôn từ này của Mục Sư Nguyễn văn Huệ hoàn toàn VÔ LỄ, ĐỂU CÁNG, LỪA
GẠT người ta. Nếu nhận tội tổ tông, tức là chấp nhận sự TRẦN TRUỒNG VÀ ĐẦN
ĐỘN ĐỜI ĐỜI. Ai nhận thì cứ nhận, còn chúng tôi thì DỨT KHOÁT KHÔNG; vì
chúng tôi cần đến sự THÔNG SÁNG HIỂU BIẾT.
Một sự buồn cười cho thiên hạ, là vừa chấp nhận sự TRẦN TRUỒNG VÀ ĐẦN ĐỘN
ĐỜI ĐỜI, lại vừa dạy YÊU THƯƠNG VÀ GẦN GUI, dạy TỰ DO, NHÂN QUYỀN, DÂN CHỦ
!!! Sao "con của ban ngày, con của sự sáng" lại chỉ chấp nhận chuyện "không
biết xấu hổ" của Tổ phụ A đam và Ê va ???
***050807***
CHƯƠNG 30:
THÀ GIẾT LẦM HƠN BỎ SÓT
Chúng ta sẽ bỏ qua những "siêu tuởng", mà cần bàn sâu sắc về "TÌNH THƯƠNG
THƯỢNG ĐẾ". Vì chính đó là điều mà những người "có đạo" đang ra sức tuyên
truyền, dụ dỗ, gạt gẫm người ta. Nói như thế, thì thật hơi khó nghe. Nhưng
sở dĩ phải nói, là vì người "tuyên truyền" không đứng trong địa vị của người
"truyền giáo". Họ đã đi xa, và đi quá xa. Họ theo phương thức Môi se, Đắc lộ
để tiêu diệt các thần khác. Phải phá vỡ cái công thức độc địa muôn đời này
mới đúng, mới cân xứng với những hành vi trên. Một số người la lên là "chống
đạo"; Nhưng họ "chống đạo nguời khác", thì họ không điếm xỉa tới !!!
Trong quá khứ lâu xa, từ ngày thành lập bởi Môi se, đạo này chủ trương TIÊU
DIỆT NGOẠI ĐẠO một cách triệt để, để chiếm địa vị độc tôn. Nhưng đến nay,
càng ngày họ càng xuống dốc. Các nước văn minh hầu như
thoái bộ. Cho nên, họ cố
gắng đi vào các dân tộc đói rách, nghèo khổ; nhất là các dân tộc còn man rợ.
Riêng tại Việt nam, với chủ trương của họ, họ sẽ dẫn các dân tộc này rời
khỏi "lòng mẹ". Những
trận tấn công vào thành
trì "con Rồng cháu Tiên" đã và đang diễn ra. Mặt trận chống văn hoá Việt
đang được phát khởi. Chúng ta đang gặp những khó khăn phức tạp.
Với khẩu hiệu bảo vệ nhân quyền, phát huy dân chủ, thăng tiến tự do; những
thế lực đen tối sẽ ngang nhiên đi vào lòng người. Khẩu hiệu ấy đúng, hành
động ấy đúng; Nhưng mục đích bị che dấu đằng sau !!! Trong các sách lược xâm
lăng, không gì hay hơn xâm lăng văn hóa ! Hãy giả từ “ngộ nỵ”, hãy chia tay
“moa toa”, hãy cẩn thận với “ai zu” ; vì tất cả đằng sau chúng là những
"cạm bẩy muôn đời"; mà mỗi khi lọt vào rồi, thì khó lòng phá vỡ. Hãy chọn
lọc và thu lấy những tinh hoa như loài ong hút nhụy, mà không cần sở hữu đóa
hoa. Có như thế mới mong có mật ngọt, và không bị thuốc độc thẩm thấu vào da
thịt chính mình. Đa đến lúc 'TÍNH MẠNG DÂN TỘC" lâm nguy, nào những LƯƠNG Y
xin đứng dậy !!!
Lòng NHÂN và TRÍ TUỆ phải đi song song với nhau; nếu không, sẽ tự chuốc họa
vào thân ! Đừng bao giờ lập lại câu :"YÊU LÀ KHÔNG BAO GIỜ NÓI RẤT TIẾC".
Yêu cũng phải xem coi đối tuợng mình yêu có xứng đáng hay không? Những nhận
diện bên ngoài có phù hợp với bản chất bên trong hay không ? Nếu phát hiện
ra rằng, mình đã lầm "ngoại mạo"; thì cũng cần "nuốt lệ chia tay", để đi tìm
cái "tâm trung" tốt đẹp hơn, lâu dài hơn, ý nghĩa hơn cho cuộc tình nhân
thế.
Tại sao phải cúi đầu nhận chịu những "sai lầm" đã lỡ, mà không quay đầu lại
? Tại sao phải sống giả dối với nhau trong "cung đinh tình ái" ??? Một con
nguời như thế là một kẻ "trần truồng và đần độn"; một con người "tác hại
tương lai". Bạn có thể quên thân mình cho "tình yêu bất đắc dĩ"; có khi nào
bạn suy nghỉ về "ngày mai của con cái bạn" hay không ??? Trong "cung đinh
tình yêu" ấy, nó có rất nhiều cái YÊU. Tình yêu trai gái, tình yêu giữa con
cái và cha mẹ, tình yêu của Thượng đế và con nguời. Điều tôi muốn nói chính
là cái cuối cùng ấy.
Trong đoạn truớc, tôi đã viết ra những vấn nạn của mình về tình yêu ấy. Nay
xin buớc sang một khía cạnh khác. Tôi thấy, người ta vừa tuyên dương "tình
yêu, làm bạn và gần gui". Người ta lại nói đến chuyện Chúa cai trị. như vậy,
cai trị và tình yêu cũng là một hay sao ? Hãy nghe Lê anh Huy trích lời của
William Penn :
"Nếu chúng ta không vui lòng để Chúa tể trị, chúng ta sẽ bị cai trị bởi
những nhà độc tài" (thêm chữ "tể"; thật vô duyên)
Như vậy thì, "tránh vỏ dưa, gặp phải vỏ dừa"; nghĩa là cái nào cũng "trơn
trợt" cả. Ở thế gian U Mê này, theo tôi, không chỉ có hai thứ TRỊ ấy. Tại
sao chúng ta không đi tìm thứ khác, mà phải chịu cúi đầu trong trạng thái BỊ
TRỊ ? Điều mà chúng ta mong uớc là giải thóat, là tự do, là độc lập, là tự
chủ; chứ không phải bị ép buộc giữa hai hệ thống cai trị. Đã là cai trị, thì
cai trị nào cũng gian ác như nhau, tuy mức độ có cao thấp.
Chúng ta tìm đến tôn giáo, tín nguỡng, là đi tìm những điều vừa kể; chứ
không phải đi tìm "người cai trị". Chúng ta đi tìm sự yêu thương chân thật.
Và sự yêu thương chỉ có thể có trong một con nguời chân thật, trong một con
người biết "chấp nhận kẻ khác". Khi đối chiếu những lời rao giảng của hệ
thống Thần chiến tranh Do thái, chúng ta không thể tìm ra hai yếu tố căn bản
này. Tại sao tôi dám khẳng quyết như thế ? Vì tôi tin vào Kinh thánh. Xin
hãy suy gẫm :
·
Đức Giê hô va phán cùng Môi se rằng : Hãy xem, TA LẬP ngươi NHƯ LÀ ĐỨC CHÚA
TRỜI cho Pha ra ôn, còn A rôn, anh ngươi , sẽ làm kẻ tiên tri của ngươi .
(Xuất Ê díp tô ký 7:1). ( And the Lord said unto Moses : See, I have made
thee a GOD to Pharaoh; and Aron, thy brother, shall be thy prophet)
Không một ai có thể thấy Thượng đế, chỉ nghe ông Môi se nói mà thôi.
Từ chính miệng ông nói rằng : Thượng đế "LẬP ÔNG LÀM THƯỢNG ĐẾ, rồi thêm chữ
"to" vào sau đó. Sao ông ta có thể làm Thiên chúa của vua Ai cập, khi vua ấy
đang cầm tòan bộ tính mạng dân Do thái trong tay ? Câu Việt dịch thêm chữ
"như là", là một "xảo ngôn". Trong câu tiếng Anh không có chỗ để dịch thành
"như là": I have made thee a GOD to Pharaoh. Rõ ràng, ông Môi se tự xưng
mình là Thượng đế; Nhưng ông dùng "tấm biển" để che mắt thiên hạ : "The Lord
said unto Moses". The Lord không có và không thật; chỉ có mặt Moses. như
vậy, ông ta đã lừa dối dân Do thái. Tự trao cho mình vai trò Đức Chúa trời
để điều khiển dân Do thái, chống lại vua Pharaoh của Ai cập.
Như thế thì : GIÊ HÔ VA ĐỨC CHÚA TRỜI DO THÁI CHÍNH
LÀ THẦY PHÙ THỦY MÔI SE
Cứ đọc thật kỹ trong kinh văn, chúng ta thấy rằng, nhờ vào "PHÙ CHÚ", ông
đánh bại các thầy PHÙ CHÚ khác của vua Pharaoh, nên ông mới cho mình là
Thượng đế. Xin đọc tiếp để thấy rõ sự nghiệp của ông :
·
Vậy, Môi se và A rôn đến cùng Pha ra ôn và làm như lời đức Giê hô va đã phán
dặn. A rôn liệng cây gậy mình trước mặt Pha ra ôn và quần thần, GẬY LIỀN HOÁ
THÀNH MỘT CON RẮN. Còn Pha ra ôn bèn đợi các bác sĩ và THẦY PHÙ CHÚ, là
những THUẬT SỸ Ê díp tô; phần họ, cũng CẬY PHÉP PHÙ CHÚ mà làm GIỐNG IN NHƯ
vậy. Mỗi người liệng gậy mình, liền hóa thành rắn; Nhưng GẬY CỦA A RÔN NUỐT
GẬY CỦA HỌ (Xuất Ê díp tô ký 7:10-12)
Cũng cần nhắc lại rằng, trước đó đức Chúa trời đã huấn luyện cho Môi se :
"Quăng gậy ra thành Rắn, chụp đuôi thì trở lại thành GẬY". Có điều thấy lạ
là : "Môi se và các thầy Phù Chú của vua Pharaoh đều cùng môt phép như
nhau". như thế thì, họ phải là NGƯỜI ĐỒNG MÔN mới đúng. Cả hai đều dùng gậy
làm hoá rắn, Nhưng Kinh cho là họ tà đạo; vậy thì chỗ đứng của Môi se làm
sao giải thích; bởi vì ông là ĐỒNG MÔN của tà đạo ?
Tôi nghỉ, ông Môi se được Công chúa làm mẹ nuôi, ông được học cùng các thầy
Phù thủy trong cung, và nhờ cái "dị tướng" sơ sinh, ông đã tiến bộ hơn thầy
mình và đấu thắng họ. Vào thuở xa xưa, các dân tộc đều chọn một con vật làm
THẦN, có lẽ ở đó, toàn là môn đồ THẦN RẮN. Vì vậy, sau khi thành công vuợt
bậc, ông đã buộc RẮN LÀ SATAN để hù dọa kẻ khác cho họ từ bỏ; chỉ còn ông
"âm thầm độc tôn là môn sinh của THẦN RẮN". Việc diệt chủng bảy dân tộc, có
lẽ cũng liên quan đến âm muu này.
Chúng ta đã từng đọc qua, dù rất ít, về phương cách cúng tế của đạo Chúa MÔI
SE; đặc biệt là việc VẤY MÁU TRÊN BÀN THỜ VÀ CHUNG QUANH, cho thấy họ đang
thờ một ÁC THẦN. Đó chính là THẦN RẮN vậy. Cách cúng tế các thần này, hiện
nay các dân tộc miền sơn cuớc vẫn thịnh hành. Tôi đã có dịp tham dự những
buổi lễ này; nay được đọc Kinh Chúa, tôi thấy không khác là bao !!!
Như vậy, sự nghiệp của ông MÔI SE được bắt đầu bằng PHÙ CHÚ của THẦN RẮN !
Ông tiếp tục "diễn trò" này thật gian ác như làm nuớc thành máu, bệnh ghẻ,
ếch nhái, muỗi, giết súc vật, mưa đá, cào cào, giết người, cướp của. Khi
quần thần Ê díp tô đấu Phù phép không thắng nữa, đành để cho Môi se dắt dân
Do thái đi. Hãy đọc đoạn sau đây để thấy "tinh thần Thượng đế Môi se" :
·
Đức Giê hô va làm cho dân sự được ơn trước mặt người Ê díp tô, nên họ bằng
lòng cho; và dân Y sơ ra ên LỘT TRẦN người Ê díp tô (12:36)
Trong câu này, THƯỢNG ĐẾ MÔI SE đã chứng tỏ sự dối láo và độc ác vô độ. Khi
đọc những chữ : ĐƯỢC ƠN, BẰNG LÒNG VÀ LỘT TRẦN. Quý vị xem chúng có tương
xứng với nhau hay không ? Nếu đã "được ơn", thì phải phải biết đó là ơn, và
biết giới hạn của nó. Người ta đã "bằng lòng" cho, tại sao lại "lột trần"?
Rõ ràng KẺ CƯỚP lại nói giọng nhân đạo.Vậy có phải vừa lừa dối, vừa bất nhân
hay không ??? Đó là khởi đầu của Giê hô va đức Chúa trời Do thái, tức là ông
Môi se, chứ chẳng ai khác ! Sự diễn tả của Kinh, cho chúng ta thấy, vào thời
đó; thời loài nguời còn man rợ, những tên Đồng cốt, phù chú rất được ngưỡng
mộ.
Tuy nhiên, đối với THƯỢNG ĐẾ MÔI SE, không những ông chỉ dùng PHÙ CHÚ, mà
còn có các "sách lược thâm độc" nữa. Để có thể hiểu thấu những điều ấy,
chúng ta cần đọc lại một số chi tiết về "phép lạ" của ông:
·
Phép lạ thứ nhất : "Đức Giê hô va có phán như vầy: Vì việc nầy, ngươi sẽ
biết ta là đức Giê hô va: Nầy, ta lấy gậy trong tay ta mà đập nuớc ở dưới
sông, nước sẽ trở thành huyết. Cá dưới sông sẽ chết, và sông sẽ hôi thúi;
người Ê díp tô uống nước sông sẽ lấy làm ghê gớm. (Xuất Ê díp tô ký
7:17-18).
Tôi suy nghi mãi không ra. Nếu đã là Thưọng đế, một bậc toàn năng, có cần
dùng PHÙ PHÉP hay không ? Chắc chắn là không, nếu có Thuợng đế thật, hay tàm
tạm là một ông Thần thật. Tại sao có thể "đặt lời vào trong miệng Môi se, A
rôn; mà không thể đặt vào trong miệng vua Pharaoh" ? Chỉ cần Vua nói ra, thì
tất cả dân phải nghe, mà không tốn xương máu để người đời biết danh Thiên
chúa. Tại sao Chúa không làm ? Vì Chúa chẳng có thật, mà là thầy Phù thủy
Môi se ! Phải chăng lúc đó, ông ta đã lấy được các hoá chất như thủy ngân
chẳng hạn, để làm phép này ? Gần đây, các thầy phù thủy của Lão giáo cũng có
thể "đi trên lửa bằng chân không", nhờ cách dùng hoá chất tự nhiên, mà người
ta gọi là Châu sa mễ. Xin các nhà hoá học cho ý kiến. Hãy đọc thêm câu này
mà làm chứng:
·
Song các thuật sỹ cậy phù chú mình cũng làm đuợc như vậy ( Xuất Ê díp tô ký
7:22).
Xem thế, đủ biết họ là
nguời đồng môn, và trong cách này, Môi se không thắng đuợc. Do đó, vua Pha
ra ôn không cho đi.
·
Phép lạ thứ hai : A rôn giơ tay mình trên các sông rạch xứ Ê díp tô, ếch
nhái bò lên lan khắp xứ. Các Thuật sỹ cũng cậy phù chú mình làm y như vậy,
đặng khiến ếch nhái bò lên xứ Ê díp tô (Xuất Ê díp tô ký 8:6-7)
Keo này cũng bị huề, vì hai bên cùng một TỔ ! Thật buồn cuời, Thượng đế mà
không thắng nổi Tà Ma !
·
Phép lạ thứ ba :Hai người làm y như vậy. A rôn cầm gậy giơ tay ra, đập bụi
đất trên đất, bụi liền hoá thành muỗi bu người và súc vật; hết thảy bụi đất
đều hoá thành muỗi trong xứ Ê díp tô. Các thuật sỹ cũng muốn cậy phù chú
mình làm như vậy, để hoá sanh muỗi, Nhưng chẳng làm đuợc (Xuất Ê díp tô ký
8:17-18).
Lần này các thuật sỹ chịu thua rồi, bởi vì mùa ẩm, muỗi sanh ra nhiều, hai
ông lấy gậy đập, thì muỗi bay ra. Phù phép nào đâu đuổi đuợc muỗi. Lần này,
thì ông Môi se khôn hơn nhiều !
·
Phép lạ thứ muời : Vả, khi giữa đêm, đức Giê hô va hành hại mọi con đầu
lòng tại xứ Ê díp tô, từ thái tử của vua Pha ra ôn ngồi trên ngai mình; cho
đến con cả người bị tù, và hết thảy con đầu lòng của súc vật. Đương lúc ban
đêm, Pha ra ôn, quần thần cùng hết thảy người Ê díp tô đều chờ dậy, có tiếng
kêu la inh ỏi trong xứ Ê díp tô, VÌ CHẲNG MỘT NHÀ NÀO MÀ KHÔNG CÓ NGUỜI
CHẾT. (xuất Ê díp tô ký 12:29-30).
Lòng yêu thương của Thượng đế Do thái đấy !!! Trong một đêm, ngài hoá phép
để giết tập thể tất cả con đầu lòng, kể cả con nguời tù và loài súc vật !
Trong tết Mậu thân ở Huế, bọn CSVN đã gây nên một tội ác kinh khủng, đó là
giết "tập thể" chừng bốn năm ngàn nguời ! Cả "thế giới con nguời" đều lên
án, trong đó có tất cả những môn đồ đạo Chúa. Thế nhưng, buồn cuời thay,
người ta lại coi hành động giết nguời của Môi se là thánh thiện! Cộng sản
tàn ác, Nhưng chúng vẫn có một chút lý do để giết; vì chúng nói, nguời bị
giết là kẻ thù không đội trời chung. Nhưng với Thượng đế Do thái, đúng hơn
là Thần tổ Môi se; thì giết nguời không có lý do nào cả; nghĩa là Chúa ưa
thì Chúa làm thịt !!!
Các nhà giảng đạo, linh mục, mục sư, thần học gia, thậm chí cả Giáo hoàng La
mã, giải thích thế nào về tội ác này ??? Nếu như, Chúa giết vua Pha ra ôn,
thì chúng tôi không có ý kiến gì; vì đó là kẻ đối địch của Chúa, của dân Do
thái. Tại sao giết "con của tù", tại sao giết súc vật ? Đây chính là Chúa
viết nên tiền đề "GIẾT LẦM HOƠN BỎ SÓT"!!! Nhưng ngay với cả câu này cũng
không đúng; bởi vì kẻ thù chính là Pha ra ôn, vẫn còn sống trước mặt Chúa,
mà ngài chẳng làm gì được ???
Dù cho, muốn "giết lầm hơn bỏ sót" đi nữa; thì Thiên chúa cũng phải có "trí
não" để suy gẫm về chữ "bỏ sót" chứ ? Không lẽ, đấng TOÀN TRÍ, lại thấy biết
truớc rằng, "thú vật" của Ê díp tô cũng biết trả thù cho chủ sao ? Do vậy,
ngài giết luôn loài vật cho tiện thể ? Và, nếu thế, thì loài vật Ê díp tô,
vẫn có "tình nguời" hơn "kẻ khác" !!!
Học Kinh thánh này làm cho chúng ta "loạn não"; không còn phân biệt đuợc đâu
là Thiện, đâu là Ác, theo quan điểm thông thường. Chúng ta không nghe đuợc
tiếng réo gọi của "yêu thương" như "kẻ có đạo" hằng loan truyền; mà chỉ thấy
toàn cảnh máu me hung tợn. Xin đọc thêm một câu truớc khi "giải lao":
·
Vậy Môi se nhóm lại các truởng lão Y sơ ra ên mà nói rằng: hãy đi bắt một
con chiên trong bầy cho mọi nhà các ngươi , và GIẾT NÓ LÀM LỄ VUỢT QUA. Rồi
hãy lấy một chùm kinh giới NHÚNG VÀO HUYẾT TRONG CHẬU, BÔI LÊN MÀY VÀ HAI
CỘT CỬA, đoạn trong các ngươi chớ ai ra khỏi cửa nhà mình cho đến sáng mai.
ĐỨC GIÊ HÔ VA SẼ ĐI QUA ĐẶNG HÀNH HẠI XỨ Ê DÍP TÔ; khi thấy huyết nơi mày và
hai cây cột cửa, ngài sẽ vuợt qua, không cho kẻ TIÊU DIỆT vào nhà các ngươi
đặng HÀNH HẠI (xuất Ê díp tô ký 12:21-23).
Có ai đủ sức tin điều này là của Giê hô va đức Chúa trời làm hay không ? Xin
lỗi để nói rằng, một trẻ thơ cũng không thể chấp nhận. Tại sao ? Bởi vì,
trong lòng chúng đã ôm ấp, trìu mến, tôn trọng, kính nguỡng...một Thượng đế
TOÀN TRÍ, TOÀN NĂNG VÀ ĐẦY YÊU THƯƠNG. Nhưng, hành động và ý thức trên đây
không thuộc về những mơ uớc của chúng. Thiên chúa mà giết nguời hàng loạt,
giết luôn "con của nguời tù và thú vật"; thì còn đâu chút lòng nhân, chứ
đừng nói đến cao xa. Nực cười hơn nữa, là nguời ta
mô tả Chúa một cách tội
nghiệp :"thấy huyết nơi mày và hai cây cột cửa, ngài sẽ vuợt qua, không cho
kẽ tiêu diệt vào nhà các ngươi đặng hành hại" !
Chúa ơi ! có nỗi nhục nào bằng !!! Ngài là đấng TOÀN TRÍ, lại phải lấy MÁU
làm dấu cho ngài phân biệt "con mình và kẻ thù" !!! Nếu không VẤY MÁU, là
không phải con Chúa trời ! Tôi lại hoàn toàn thất vọng khi nhớ lại lời
Thượng đế Môi se :
·
Nhưng Môi se tâu rằng: Làm như vậy chẳng tiện, vì các CỦA LỄ mà chúng tôi sẽ
TẾ GIÊ HÔ VA ĐỨC CHÚA TRỜI chúng tôi, là một điều GỚM GHÊ cho nguời Ê díp
tô, họ HÁ CHẲNG LIỆNG ĐÁ CHÚNG TÔI sao ? (xuất Ê díp tô ký 8:26).
(And Moses said : It is not meet to do so; for we shall sacrifice the
abomination of the Egyptians to the Lord our God; Lo, shall we sacrifice the
abomination of the Egyptians before their eyes, and will they not stone us
?)
Xin nhắc quý độc giả một điều là, người Ai cập rất coi khinh, và gớm tởm
những người chăn dê cừu; huống hồ nói đến chuyện giết Dê cừu mà cúng tế. Lời
thú nhận đồ GỚM GHIẾC CÚNG TẾ GIÊ HÔ VA ĐỨC CHÚA TRỜI là của chính Môi se.
Điều ấy đủ chứng minh đạo của ông ra sao rồi . Nhưng vị nào còn lưu luyến,
xin đọc thật kỹ những "công việc cúng tế" của ông Môi se dạy, thì sẽ "thấm
lòng" về Thuợng đế của mình. Tôi kêu gọi những người đã có đạo, cũng như
nguời muốn hiểu đạo, tìm đạo để trở lại, hoặc "ngoại đạo" muốn tìm hiểu tới
nơi, tới chốn; xin hãy đọc thật kỹ Kinh Thánh Cựu Uớc; đặc biệt là NĂM SÁCH
CỦA ÔNG MÔI SE. Chớ nghe những điều mơ hồ do nguời đời BÀY VẼ SAI LẦM. Hãy
"KHOAN TIN" vào những cảm nghi riêng của tôi; xin coi những dòng chữ này như
một lời giới thiệu. Hãy tự mình ĐỌC VÀ SUY GẪM.
***050812***
CHƯƠNG 31:
SÁNG RỒI THỨC DẬY ĐI CON
Đến đây, có lẽ thầy tiến sỹ Lê anh Huy đang nóng lòng muốn hỏi tôi rằng :
Nầy trò, học hành đến đâu rồi; hãy trả bài đi chứ ? Ngay cả dân tôi, chắc
cũng muốn biết kết quả học tập ra sao ? Bởi suy nghỉ như vậy, nên tôi cần
"trả bài thứ nhất".
Sau một thời gian dài rất khổ nhọc, tôi có thể tạm "báo cáo" để đáp lại sự
mong chờ. Như quý vị đã biết, là một học sinh trung thành, tôi giữ vững
nguyên tắc "học bài"; chứ không hề trích dịch bất cứ một lời phê phán nào,
dù ủng hộ hay phản đối; mặc dù tôi đã có dịp đọc qua. Có như vậy, sự học mới
"chuyên nhất", và không mang tinh thần "bài bác", hay sự "lố bịch" nào trong
việc trình bày suy nghỉ của mình.
Tôi xin nhắc lại là, tôi chỉ làm công việc theo yêu cầu của thầy Huy :"Hãy
chối bỏ nguồn gốc.....và trở lại cùng đức Chúa trời". Nhưng, như mọi người
có đời sống và tư duy bình thường, tôi và dân tôi cần phải hiểu rõ chỗ mình
"phải trở lại"; truớc khi cả gan "chối bỏ nguồn gốc" của chính mình. Làm mà
không biết mình làm gì; đi mà không biết mình đi đâu; thì hoá ra quá "trần
truồng và đần độn". Trộm nghỉ, không ai muốn mình như vậy cả, phải không nào
? Do đó, việc tìm dò đuờng đi, nuớc buớc; việc dự đóan những khó khăn, trở
ngại, là một chuyện tất nhiên. Thậm chí, còn bị nguời ta chê bai, mắng mỏ.
Họ có thể chửi thẳng vào mặt mình như :"Đuờng có sẳn muôn đời; nguời ta đã
đi hàng TỶ, thế mà vẫn mở miệng nói "tìm dò"- vốn là kẻ "căn trí thấp kém, u
mê...".
Sẳn đây, xin thưa vài điều nho nhỏ, truớc khi trình bày những "học tập",
"tìm dò" của cá nhân tôi. Trong ca dao, tục ngữ Việt nam, có câu :"trời sinh
trâu, trời sinh cỏ"; mà một số nguời đã lợi dụng nó như là một "mặc khải của
Thiên chúa Do thái" để biết về ngài!
Xin thưa ngay rằng, nó "trật đuờng rầy" rồi. Nền triết lý Việt, hàm chứa rất
nhiều ý nghia, từ thực tại đến siêu nhiên. Nó không đơn giản như "nguời ta "
nghỉ. Truớc hết, chữ TRỜI trong tiếng Việt chỉ cho TẠO HÓA TỰ NHIÊN. Do vậy,
Ông Trời của nguời Việt mang nhiều cảm khái của lòng nguời Việt. Ông Trời
Việt nam đơn sơ, tĩnh lặng; Nhưng bao hàm cả vô cùng, vô tận, vô thủy, vô
chung, vô hình, vô ảnh. Ông Trời ấy cũng tích tụ cả những khái niệm về tự
nhiên, vô tranh, vô chấp, khoan hoà, độ luợng, vô thuởng, vô phạt, vô úy, vô
ái, bất hỷ, bất nộ, bất xâm lăng. Vì vậy, mà ông Trời Việt nam mãi mãi tồn
tại trong lòng nguời Việt, bất tăng, bất giảm, vô phiền, vô lụy, bất tranh,
bất chấp. Do đó, dẫn đến bất thắng, bất bại; vô tham, vô cầu...Nói tóm lại,
cung vẫn TỰ NHIÊN NHƯ NHIÊN. Trong lúc đó, thì đức Chúa trời Do thái, trong
kinh thánh của họ, mang những "tính" nguợc lại hoàn toàn ! Tôi sẽ chứng minh
sau; và chỉ dựa vào Kinh thánh ấy mà thôi.
Bây giờ, xin quay trở lại chuyện "trời sinh trâu, trời sinh cỏ".(có nguời
viết là “trời sinh voi...”Nhưng như vậy thì không đúng). Trên thực tế, con
nguời nuôi trâu bò; nguời ta thấy chúng chỉ thích ăn cỏ, nên đem ra làm thí
dụ, để nông dân dễ hiểu. Trâu với cỏ, cá với nuớc, mây với mưa...là những
liên hệ một chiều. Và chuyện đó thuộc bản năng tự nhiên. Trâu không có cỏ,
trâu đói, trâu chết. Cá không có nuớc, cũng tự diệt. Không có mây, thì chẳng
có mưa....Nhưng, con nguời thì hơi khác một chút. Nó là vật tinh khôn; nó
biết xoay chuyển để tìm "cuộc sống còn". Chỉ có một duy nhất là, thiếu không
khí, thì đành bó tay !!!Đối với con nguời, một linh vật có trí tuệ, tất cả
quá khứ, hiện tại và vị lai đều nằm trong tạng thức của nó. Càng "yên
lặng", chúng càng siêu việt
hơn; bởi vì "yên lặng" là
tìm về; "tìm về một cách sáng suốt, không ngăn ngại". Nói khác đi, càng "dao
động" bao nhiêu, con nguời sẽ rời xa chân lý bấy nhiêu. Hãy nhìn thật kỹ vào
chậu nước duới ánh trăng. Nếu mặt nuớc yên tinh, thì bóng trăng xuất hiện
rõ. Nước dao động, thì bóng trăng mờ dần. Nước dao động dữ dội, thì bóng
trăng biến diệt. Trăng và nuớc, là hai vật thể có thật; Nhưng chỉ cần bị dao
động, nên "thực tế" biến mất. Biến mất, Nhưng vẫn còn đó. Còn đó, Nhưng
chúng ta không thấy. Không thấy là vì dao động.
như vậy thì, kẻ nào chủ trương "dao động", là chủ trương đưa con nguời vào
trong sự mờ tối, rối loạn. Một số trong những dao động dữ dội của con nguời,
chính là chiến tranh, lừa dối, thù hận, tranh chấp, tham lam. Chính những
thứ đó làm cho con người "đi xuống". Cũng vì lý do này, mà bên cạnh đời sống
phổ cập, lại xuất hiện một "hình thức" giải quyết những vấn nạn đó cho con
người. Cái đó, người ta gọi nó là tôn giáo, là tín nguỡng.
Vì vậy, ý nghia của tôn giáo hay tín nguỡng là giải quyết những khó khăn
"tồn tại liên miên" cùng con người; mà chính cuộc sống họ không thể cùng lúc
giải quyết đuợc. Thế thì, tôn giáo không mang tính "đời thường", không phải
hiện hữu để giải quyết tranh chấp "thực tại" bằng những "hành động thục
tiễn"; mà là để giúp con nguời "tìm chìa khóa" cho việc họ phải giải quyết
những "thực tại" của họ; và để giúp họ tìm "phương cách hành động" đúng đắn.
Vì vậy, tôn giáo phải ở một địa vị cao hơn "đời thường" một cách tuyệt đối,
và không thể "tranh cải".
Nhưng để đạt được "tư thế" ấy, tôn giáo phải chứng tỏ đuợc hai thế mạnh của
mình về lý thuyết và thực hành "siêu đời thường". Nói như thế, không có
nghĩa là tôn giáo "đóng khung" lại trong cái "siêu" của mình, mà mặc cho
"thế gian gian dối". Như đã nói, tôn giáo phải "huớng dẫn tâm linh"; chứ
không phải có mặt để "tranh chấp cùng thế gian đời thường". Chỉ có huớng
dẫn, chỉ đạo cho con nguời "hướng thiện"; chứ không phải để "chiến thắng xác
thịt kẻ khác". Vì "hình thù" thuộc về thế gian; "tâm linh" thuộc về tôn
giáo. Ngay sách Cựu ước cũng nói :"Trong lầm lạc, con người chỉ là xác thịt"
(sáng thế ký 6:3).
Vậy, chúng ta chỉ cần đảo nguợc câu trên, thì thấy :"Không lầm lạc, là con
người tâm linh". như thế, tôn giáo giúp con người xa rời lầm lạc, nghĩa là
xa rời "cái túi xác thịt", để quay trở về với cái "tâm linh thông sáng, cao
khiết, bổn lai diện mục của chính con nguời". Nói cách khác, tôn giáo không
phục vụ trực tiếp "cái túi xác thịt", mà chỉ có mặt trong "tâm linh" để
hướng dẫn con người "làm đẹp cái túi xác thịt tương lai" qua hình ảnh cuộc
sống họ. Vậy thì, không có lý do nào để nói rằng :VÌ TRONG PHÚC ÂM CÓ CON
NGUỜI, NÊN NGÀI CÓ QUYỀN LÀM CHÍNH TRỊ" (Nguyễn học Tập)
Trong bài "Tôn giáo và chính trị", tôi có nêu lên một số vấn đề rồi. Ở đây,
xin phép ghi thêm mấy ý kiến nữa. Giả như, mọi nguời theo Ý của thầy tiến sỹ
Nguyễn học Tập, để hợp thức hoá "những hành vi chính trị của Giáo hoàng La
mã", như câu vừa rồi, thì chuyện gì sẽ xảy ra ?
Riêng tôi, tôi cũng có thể viết rằng :" VÌ TRONG PHÚC ÂM CÓ CHIẾN TRANH, NÊN
NGÀI CÓ QUYỀN LÀM CHIẾN TRANH". Rồi người khác cũng có thể viết :" VÌ TRONG
PHÚC ÂM CÓ GIẾT CHÓC, NÊN NGÀI CÓ QUYỀN GIẾT CHÓC".....Nói như vậy, các bậc
"thâm tín" sách Phúc âm Cựu uớc, chắc chắn sẽ chửi đổng lên rằng :"Phúc âm
làm gì có chiến tranh, giết chóc, cuớp giựt, đốt phá....vì đó là những tai
hoạ, chớ phúc gì đâu ?".
Vâng, suy nghỉ của họ cũng đúng đắn đấy; Nhưng khổ nỗi, họ chưa bao giờ đọc
hết Phúc âm đó thôi !!! Xin góp vài câu với quý vị :
Theo tôi, một người đang đọc Phúc âm Cựu uớc lúc này đây; tôi thấy
sách mà quý vị gọi là Phúc âm chỉ là một CUỐN SÁCH
LỊCH SỬ CHIẾN TRANH DO THÁI, TRỪ SÁCH SÁNG THẾ KÝ. Ở trong đó, ông
Môi se, sau khi thắng các Phù thủy của vua Pha ra ôn; ông tự xem mình là
Thượng đế truớc mặt vua Ê díp tô (the Lord said unto Moses : I have made
thee a GOD to Pharaoh), và dân Do thái. Ông đã dẫn dân Do thái rời Ai cập;
và khởi đầu SỰ NGHIỆP THƯỢNG ĐẾ của ông là chỉ trong một đêm mà : "CHẲNG MỘT
NHÀ NÀO KHÔNG CÓ NGƯỜI CHẾT".
Để bắt đầu cuộc tìm về "vùng đất hứa" của Chúa, ông đã thi hành Thiên lệnh
của ngài để TRẤN LỘT dân Ê díp tô. Ông đã thi hành chủ trương DIỆT CHỦNG đối
với bảy dân tộc. Và đã mấy lần, ông giết người Do thái, đặc biệt là đối với
các vị lãnh đạo các chi phái Do thái. Có lần, ông đã giết tập thể mấy chục
ngàn dân của ông, chỉ vì họ không muốn theo ông !!!
Tôi nghi rằng, tập sách Sáng thế ký do người đời sau viết ra, chứ không phải
của ông Môi se. Tại sao ? Vì ông Môi se, đã tự xác nhận khả năng chính ông
:" Nầy, TÔI LÀ KẺ VỤNG MIỆNG" (xuất Ê díp tô ký 6:10). Do đó Chúa trời sai A
rôn là anh ruột của ông làm tiên tri để đi "nói thay". Hơn thế nữa, ông Môi
se chỉ biết dùng bạo lực trong cuộc sống. Cũng chính ông viết :"ngó quanh
quất chẳng thấy ai, bèn giết nguời Ê díp tô đem vùi trong
cát"(xuất Ê díp tô ký 2:12). Và công việc bị bại lộ, nên ông trốn đi, và sau
đó ông gặp "Chúa hiện ra trong bụi gai". Đây là điều vui nhất trong thánh
kinh; và cũng là điều mà tôi cảm thấy thắc mắc nhất.
Tại sao một đấng TOÀN NĂNG, TOÀN TRÍ lại chọn cho mình chỗ đứng giữa bụi gai
để xuất đầu lộ diện ? Tại sao Chúa không chọn PHÉP LẠ nào khác, mà chọn việc
HOÁ GẬY THÀNH CON RẮN để làm phép lạ đầu tiên ? Kết hợp cả hai sự kiện này,
cùng với sự đấu đá giữa các thầy phù thủy của vua Pha ra ôn và ông Môi se,
cho chúng ta thấy, TẤT CẢ PHÙ THỦY ĐỀU LÀ MÔN ĐỒ THẦN RẮN !!! Chỉ có RẮN
mới nằm trong BỤI GAI, chứ Thượng đế CHUI vào đó làm gì ? Không gian bao la,
biển khơi mênh mông, núi non hùng vỹ, sao không chọn; mà chọn cái "BỤI GAI"
???
*Không những thế, ngài còn hiện ra trong MÂY ĐEN, TRONG LỬA; chứ chưa bao
giờ làm việc QUANG MINH CHÍNH ĐẠI.
*Thượng đế không thể nào chấp nhận VIỆC CÚNG TẾ DƠ DÁY; VẤY MÁU LÊN BÀN THỜ,
RẢY MÁU CHUNG QUANH BÀN THỜ. KHÔNG THỂ NÀO BẮT CON CÁI BÔI MÁU LÊN MÀY, LÊN
CỘT NHÀ.
*Thượng đế là cha của muôn loại, là Tạo vật chủ, không thể nào có ÁC TÂM,
không thể nào có LỬA GIẬN PHỪNG PHỪNG. Và mỗi lần giận là một trận chém giết
khủng khiếp.
*Là Thượng đế, không thể nào chủ trương DIỆT CHỦNG. Không thể nào GIẾT CẢ
ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, TRẺ CON, TRẺ BÚ, GÁI ĐÃ CÓ BẠN TRAI; CHỈ CHỪA GÁI CÒN
TRINH.
*Thượng đế không thể nào HỐI HẬN VIỆC DỰNG NÊN VŨ TRỤ VẠN VẬT, DỰNG LÊN LOÀI
NGUỜI, RỒI ĐEM HỒNG THỦY MÀ GIẾT CHẾT TẤT CẢ, CHỈ CHỪA GIA ĐINH NÔ Ê.
*Thượng đế không thể nào LÀM LỘN XỘN TIẾNG NÓI CỦA CON CÁI MÌNH VÌ ĐỘC TÂM
ÍCH KỶ.
*Thượng đế không thể nào không biết việc mình làm :TẠO RA QUẢ ĐẤT RỒI SAU ĐÓ
MỚI GẮN MẶT TRĂNG, MẶT TRỜI VÀO.
*Thượng đế không thể nào ĐỒNG Ý VỚI VIỆC CA IN GIẾT EM MÌNH VÀ TUYÊN BỐ AI
GIẾT CA IN THÌ PHẢI CHỊU BẢY LẦN HÌNH PHẠT.
*Thượng đế không thể nào chấp nhận sự VÔ LUÂN NHƯ : không nói rõ Ca in lấy
ai để tạo nòi giống, trong khi trong đời đất chỉ có BA NGUỜI, là A đam
(cha), Ê va (mẹ) và ông ta.
*Thượng đế không thể nào cho phép hai CON GÁI CỦA LÓT LẤY CHA MÌNH; KHÔNG
THỂ NÀO ĐỂ CHO CON TRAI GIA CỐP LẤY DÌ GHẺ
*Thượng đế không thể nào CƯỚP ĐẤT ĐAI, CỦA CẢI, CỦA DÂN TỘC NÀY ĐỂ BAN PHÁT
CHO DÂN TỘC KHÁC.
*Thượng đế không thể nào PHÂN BIỆT ĐỐI XỬ, bởi vì tất cả là con cái ngài;
huống hồ TIÊU DIỆT BẢY DÂN TỘC CHỈ ĐỂ CHO DO THÁI TỒN TẠI.
*Thượng đế không thể nào có Tiên tri sai lầm, thí dụ : phán là tuổi con
nguời chỉ là một trăm hai mươi; Nhưng sau hồng thủy Nô ê vẫn sống 950 tuổi,
đến Na cô cũng thọ 148 tuổi....hoàn toàn sai ! Mà nói sai thì không phải
tiên tri, chứ đừng nói là Chúa !
*Thượng đế không thể nào chọn Áp ra ham, nguời lấy em ruột mình, làm Tổ phụ
Do thái. Việc được chọn, lại cũng đê tiện, khi bằng lòng đem con là Y sác đi
giết để tế Thượng đế ! (Xin đừng dùng chữ "THỬ"; vì Chúa là đấng TOÀN TRI.)
*Thượng đế không thể nào chấp nhận Na cô LẤY HAI ĐỨA CHÁU RUỘT (stk 12:29)
*Thượng đế không thể nào chấp nhận cho Y sác lấy cháu nội Na cô. Na cô là
chú ruột Y sác.
*Thượng đế không thể nào đồng mưu với mẹ con Gia cốp để hại Ê sau là anh
ruột của ông ấy. Mẹ cũng hại con truởng mình!
Tất cả những chuyện mà tôi ghi là VÔ LUÂN trên đây, không phải do tôi tự lấy
cái LUÂN LÝ VIỆT NAM để gán cho luân lý đạo Chúa. Xin đừng hiểu lầm mà tội
nghiệp. Tôi hiểu rằng, mỗi dân tộc đều có luân lý, đạo đức của họ; chúng ta
không thể câu chấp. Nhưng, đã mỗi nơi một khác, thì không thể "mang bừa" vào
làm của mình được. Đừng guợng gạo vô ích. Và để chứng minh chuyện vô luân
trên, là cái luân của Do thái; do Chúa Do thái dạy vẽ; xin hãy đọc :
·
Chớ một ai trong các ngươi đến gần cùng người nữ bà con mình, ĐẶNG CẤU HIỆP
: Ta là đức Giê hô va. CHỚ CẤU HIỆP CÙNG MẸ MÌNH,(Ca-in ?) bằng cấu hiệp tức
làm nhục cho cha mẹ. CHỚ CẤU HIỆP CÙNG KẾ MẪU, (Ru
bên con Gia cốp) bằng cấu
hiệp, ấy làm nhục cho cha mình. CHỚ CẤU HIỆP CÙNG CHỊ EM MÌNH, (Áp ram),
hoặc một cha khác mẹ, hoặc một mẹ khác cha, hoặc sanh tại trong nhà, hoặc
sanh ở ngoài. CHỚ CẤU HIỆP CÙNG CHÁU GÁI, HOẶC CHÁU GÁI NỘI, HOẶC CHÁU GÁI
NGOẠI, (Na cô, Y sác) ;bằng cấu hiệp là gây nhục cho mình. CHỚ CẤU HIỆP
CÙNG CON GÁI CỦA KẾ MẪU bởi cha mình sanh ra, vì là em gái ngươi . CHỚ CẤU
HIỆP CÙNG EM CỦA CHA ngươi , (Am ram là cha của Môi se lấy cô ruột là Giô
kê bết); vì là cốt nhục của cha ngươi . CHỚ CẤU HIỆP CÙNG CHỊ EM CỦA MẸ
ngươi , vì là cốt nhục của mẹ ngươi ....(Lê vi ký 18:6-18).
Thật khủng khiếp cho đức Chúa trời Do thái !!! Phải chăng, sau khi ngài để
tất cả Tổ tông loài nguời, từ ông Ca in đến Am ram, là cha Môi se, LOẠN LUÂN
xong, ngài mới “giáng chỉ” nghiêm cấm !!! Đặc biệt là ngài Am ram, cha của
Thần Chiến tranh và là Thánh tổ đạo Chúa Do thái đã lấy Cô ruột mình !!!
Có điều tôi không hiểu là, tại sao KINH THÁNH phải ghi lại chuyện VÔ LUÂN
này. Đã là kinh, thì một chữ cũng phải học, cũng phải phải hành. Như vậy, ai
học đoạn truớc, cứ làm theo đoạn truớc. Ai học đoạn sau, làm theo đoạn sau.
Chúa trời đâu có lời trách phạt nào. Chúa trời đã chứng kiến trực tiếp bao
nhiêu chuyện như thế, Nhưng ngài không có ý kiến; sao nay lại thay đổi sau
mấy ngàn năm ? Ngày truớc Chúa cho chế độ ĐA THÊ, sao nay lại bị TÒA THÁNH,
HỘI THÁNH chống lại ? Vậy, Chúa đúng hay Toà thánh, Hội thánh thế gian là
đúng ? Đến như Sa lô môn có BẢY TRĂM MỤ, Chúa vẫn cho ngài là tốt nhất !!!
Như thế, Kinh thánh Cựu ước, (không biết ai là người đầu tiên gọi là Kinh
thánh), chỉ toàn ghi chép những câu chuyện CHÉM GIẾT, CƯỚP BÓC, ĐỐT PHÁ, VÔ
LUÂN, ĐA THÊ...DIỆT CÁC THẦN KHÁC...Những chủ trương rất độc ác, nguy
hiểm..Thế mà, những người đang gọi sách này là KINH THÁNH, lại nói chuyện
Thượng đế, Yêu thương, Hoà bình, Đồng thuận, Thông cảm; Đối thọai, Hiệp
thông...Tất cả là HÀNH ĐỘNG CỦA THẦN RẮN.
Vì vậy, xin phép để "báo cáo" rằng :
TRONG THÁNH KINH CỰU UỚC KHÔNG CÓ THƯỢNG ĐẾ CHUNG CỦA NHÂN LOẠI; MÀ
LÀ THẦN RẮN ĐIỀU KHIỂN ÔNG MÔI SE TRỞ THÀNH THẦN CHIẾN TRANH DO THÁI ĐỘC ÁC
CHƯA TỪNG NGHE THẤY !!!
"THE LORD OF HOST- THE GOD OF ISRAEL"
(Chỉ là Thần Chiến tranh và là đức Chúa trời của riêng dân Do thái)
Xin thưa rõ ràng rằng : Tôi KHÔNG HỀ PHẢN BÁC THẦN RẮN CỦA NGUỜI DO THÁI,
của nguời Ai cập, vì họ có quyền TIN của họ; KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN DÂN TỘC
TÔI. Nhưng tôi cương quyết KHÁNG CỰ bất cứ ai lợi dụng THẦN RẮN để rao
truyền rằng đó là THUỢNG ĐẾ CỦA TẤT CẢ NHÂN LOẠI; và dụ dỗ dân tôi CHỐI BỎ
NGUỒN GỐC CON RỒNG CHÁU TIÊN, mà họ gọi là QUỶ TÍNH, để TRỞ LẠI cùng THẦN
RẮN; hầu thực hiện một chủ trương TIÊU DIỆT TẤT CẢ CÁC THẦN KHÁC, để giữ địa
vị ĐỘC TÔN; làm VUA THẾ GIỚI.
Tham vọng ấy, là tham vọng của ông Môi se, một nguời Do thái cổ, đã bị người
đời sau "biến chế". Những ai còn "ấm ức" khi tôi "trả bài" như thế, thì xin
đọc lại vài câu cho thấm tình cùng Thượng đế Do thái :
·
Đâm ngay dạ duới của nguời Y sơ ra ên, và người nữ. Tai vạ giữa dân Y sơ ra
ên bèn dừng lại. Vả có HAI MƯƠI BỐN NGÀN NGUỜI CHẾT trong tai vạ này.
·
Vậy bây giờ hãy giết hết nam đinh trong bọn trẻ, và giết nguời nữ nào đã kết
bạn cùng một nguờì nam. Nhưng hãy để sống "cho các ngươi " hết thảy con gái
chưa hề kết bạn cùng nguời nam.
·
Phải đuổi giết hết thảy dân của xứ khỏi truớc mặt các ngươi . Phá hủy hết
thảy hình tuợng chạm, và hình đúc của chúng nó.
·
Khấn vái diệt hết các thành, cả người nam, người nữ, và các con trẻ, không
chừa một ai.
·
Phàm vật gì có hơi thở thì diệt đi.
·
Bất kỳ ai không khứng vâng theo thầy tế lễ đều phải chết.
·
Phàm nơi nào bàn chân các người đạp tới, thì ta ban cho các ngươi .
·
Kẻ nào tế thần khác hơn một mình đức Giê hô va, sẽ bị diệt.
·
Phải giết những kẻ nào thuộc về bọn cúng thờ Ba anh Phê ô.
·
Phải đạp đổ bàn thờ, đập bể pho tuợng, và thiêu những trụ đá A sê ra của
chúng nó trong lửa, và làm tan nát những tượng chạm về các thần chúng nó.
Như thế, "bàn chân họ đến đâu, thì Chủ đạo Chúa ban cho đến đó". Trong nước
của đạo Chúa, tất cả các Thần khác phải bị tiêu diệt. Hãy nhớ thật kỹ rằng,
người theo đạo Chúa đã tuyên thệ :"KẺ NÀO TẾ THẦN KHÁC HƠN MỘT MÌNH ĐỨC GIÊ
HÔ VA SẼ BỊ DIỆT". Không ai dám cải lại Chúa trời Do thái, Phúc âm đã ghi rõ
ràng về việc một người Y sơ ra ên lấy một ngoại đạo, mà dân họ PHẢI CHẾT HAI
MƯƠI BỐN NGÀN nguời !!!
Ai bảo rằng có thể sống hoà bình cùng đạo Chúa, thì truớc hết, xin hãy "dẹp
thánh kinh" . Ai dám ??? Đã không dám, thì đừng tuyên truyền vô ích. Sở dĩ,
các "nguời truyền đạo như Linh mục, Mục sư" hăng hái, là vì các ngài được
một "ân điển" lớn :
***BẤT KỲ AI KHÔNG KHỨNG VÂNG THEO THẦY TẾ LỄ ĐỀU PHẢI CHẾT***
Nghĩa là, các nhà truyền giáo là "Thượng đế trần gian". Vua các nuớc nhỏ
muốn sống cũng phải vâng lời. Nếu không, cái "chính quyền hoàn vũ" sẽ tìm
cách tiêu diệt. như mọi nguời đều biết lịch sử của "cơ quan" này, hiện nay
họ rất giàu. Do đó, chỉ cần dùng mãnh lực đồng tiền hôi tanh, họ có thể
khống chế tất cả. Một điều cần biết thêm về lợi ích của Thầy tế lễ để họ
quên mình phục sự là :
ĐỨC GIÊ HÔ VA LÀ CƠ NGHIỆP CỦA HỌ
Do đó :
·
Vả, nầy là phần định mà những thầy tế lễ có phép lấy trong các lễ vật của
dân sự dâng lên; hoặc bằng bò đực hay là chiên: Cái chẻo vai, cái hàm, và
cái bụng. ngươi sẽ cấp cho nguời của đầu mùa về ngủ cốc, ruợu, dầu, và lông
chiên hớt đầu tiên của ngươi ; vì tại trong các chi phái ngươi , Giê hô va
đức Chúa trời ngươi đã chọn nguời tế lễ, để nguời và các con trai nguời nhân
danh đức Giê hô va chầu chực và phục sự truớc mặt ngài đời đời không dứt
(Phục truyền luật lệ ký 17:3-5).
Như Chúa đã phán, các thầy tế lễ (linh mục, mục sư) được lấy DANH GIÊ HÔ VA
để LÀM CƠ NGHIỆP. Tất cả của ngon vật lạ, các ngài được "con chiên" cúng tế.
Tất cả quyền năng Thượng đế đều nằm trong tay họ. Không ai thấy Thuợng đế
trên trời; do đó, các thầy tế lễ là Thượng đế của "bầy chiên". Vậy sao không
bán mạng mà làm !!! Còn "con chiên" thì muôn đời "vẫn thú"!!!
***050814***
CHƯƠNG 32 :
ĐỂ CHO CHÚNG NÓ TIN RẰNG
Ở trên, tôi có trình bày về chuyện Thần Rắn trong Cựu uớc. Không phải là một
chuyện bình thường; mà vai trò Thần Rắn rất quan trọng. Có lẽ thầy Huy sẽ
chửi tôi là đồ ngu. Trong đó chỉ có nói đến Thần BÒ, chứ làm gì có Thần Rắn.
Con rắn chỉ là Quỷ Satan thôi; sao lại gọi là Thần ? Tôi đoán biết điều này
chắc chắn phải xảy ra, nên xin mạn phép dẫn chứng cụ thể về chuyện XÂY DỰNG
THẦN RẮN như thế nào; VAI TRÒ, ĐỊA VỊ của Rắn ra sao.
Xin nguợc dòng trở về Sách sáng thế ký, để cùng nhau tìm hiểu đôi chút. Nếu
có gì không đuợc đúng, xin các ngài vui lòng chỉ giáo. Tôi chỉ làm công
việc của "hạ nhân"; nghia là "thấy sao nói vậy nguời ơi ". Truớc khi đi vào
phần trình bày "khó khăn" này, tôi xin mọi nguời hãy tự đọc Kinh thánh; suy
gẫm thật kỹ; so sánh, đối chiếu thật tỷ mỷ, để tránh "những sai lầm do tôi
gây ra". Đây chỉ là cách nhìn của một kẻ "tìm đuờng", một con nguời luôn
luôn "chịu học"; Nhưng đúng hay sai thì còn tùy thuộc vào sự phán xét của
công luận; và dĩ nhiên , đối với bất kỳ nguời viết nào, họ cũng thấy phần
chủ quan của mình khi trình bày.
Chúng ta hãy bắt đầu bằng sự xuất hiện của Rắn :
·
Vả trong các loài thú đồng mà Giê hô va đức Chúa trời làm nên, có con rắn là
giống quỷ quyệt hơn hết. Rắn nói cùng người nữ rằng: Mà chi, Đức Chúa trời
há có dặn các ngươi không đuợc phép ăn trái các cây trong vuờn sao ? Người
nữ đáp rằng: Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn, song về trái của cây
mọc giữa vuờn, đức Chúa trời có phán rằng : HAI ngươi CHẲNG NÊN ĂN ĐẾN VÀ
CŨNG CHẲNG NÊN ĐÁ ĐỘNG ĐẾN, E KHI HAI NGUỜI PHẢI CHẾT CHĂNG ? Rắn bèn nói
cùng nguời nữ rằng: Hai người chẳng chết đâu, Nhưng đức Chúa trời biết rằng
HỄ NGÀY NÀO HAI NGUỜI ĂN TRÁI CÂY ĐÓ, MẮT MÌNH SẼ MỞ RA, SẼ NHƯ ĐỨC CHÚA
TRỜI, BIẾT ĐIỀU THIỆN ĐIỀU ÁC.(stk 3:1-5)
(Now the serpent was more subtil than any beast of the field which the Lord
had made. And he said unto the woman, yes, hath God said, Ye shall not eat
of every tree of the garden ? And the woman said unto the
serpent, We may eat of the fruit of the tree of the garden; but of the fruit
which is in the midst of the garden, God hath said, Ye shall not eat of it,
neither shall ye touch it, lest ye die. And the serpent said unto the woman,
Ye shall not surely die. For God doth know that in the day ye eat threreof,
then your eyes shall be opened; and ye shall be as Gods, knowing good and
evil)
Truớc hết, chúng ta nên đọc lại "công trình ngày thứ năm" của Thuợng đế để
biết rằng, Thiên chúa không "hà sinh khí" cho thú vật; nghĩa là ngài chẳng
"ban cho chúng linh hồn". Vậy thì, tại sao CON RẮN biết nói, và nó hiểu được
Ý CHÚA ??? Chỗ nguợc ngạo là, ngày thứ sáu, Chúa mới "dựng nên loài nguời
như hình và theo tuợng ta". Sau đó ngài "hà sinh khí vào lỗ mui; thì nguời
trở nên một loài sinh linh". như vậy, không lẽ "cái theo hình và theo tượng
ta", lại không bằng CON THÚ ? Con thú không có linh hồn, lại làm thầy kẻ có
"linh hồn do Chúa ban cho" ???
Như vậy, rõ ràng CON RẮN không do Thiên chúa sinh ra. Nó không phải là THÚ
ĐỒNG do ngài tạo dựng; bởi vì, ngài chỉ tạo "loài thú không linh hồn" mà
thôi !!! Xin nhớ kỹ rằng; mặc dầu A đam đã đuợc Thiên chúa "hà sinh khí" để
trở nên một "loài sinh linh"; Nhưng "chưa mở mắt", và "trần truồng mà không
biết xấu hổ".
Con Rắn không những biết cây đó là "cây biết điều thiện điều ác"; mà nó còn
biết 'TÂM Ý CỦA THƯỢNG ĐẾ' nữa kia ! Rắn đã khẳng định:"HAI NGUỜI CHẲNG CHẾT
ĐÂU", và đã ĐÚNG NHƯ vậy. Thế thì, lời Chúa nói "ĂN THÌ CHẾT" đã không có
tác dụng gì đối với con Rắn. Xem vậy, lời Rắn chắc chắn, rõ ràng, và đúng
như sự thật.
Lời RẮN là một MỆNH LỆNH DỨT KHOÁT, mà Chúa không thể cải lại; ngài không
thể thi hành lời ngài nói :"ăn hay đụng vào thì phải chết". Tại sao ???
Chúng ta lại thấy một mánh khóe khác trong việc dựng Thần Rắn thật hay ho.
Con Rắn vốn là "thú đồng", tại sao nó biết "đó là cây khôn ngoan"; trừ phi
nó ăn rồi. Nhưng Kinh không cho biết nó ăn hay chưa; thì cũng có nghia là nó
chưa ăn. Vậy, chưa ăn sao lại biết khôn bằng Thuợng đế ? Nếu có ai cải buớng
là nó đã ăn rồi, thì xin hỏi lại, là tại sao nó ăn mà Thuợng đế không biết
và không trừng phạt ???
Như thế thì, một cách âm thầm, ông Môi se đã XÂY DỰNG THẦN RẮN OAI QUYỀN
BẰNG HAY CAO HƠN THUỢNG ĐẾ !!! Nói cách khác, ông Môi se chỉ tạo ra chữ GOD
để lừa thiên hạ, chứ thực tế RẮN mới quan trọng. Những hành vi của ông trong
suốt cuộc đời; và những người nối nghiệp ngày nay, đều một CUNG CÁCH TƯƠNG
TỰ. Nghĩa là "THUỢNG ĐẾ LÀ HÒN ĐÁ CỦA TÔI", như Đa vít đã nói !!!
Đọc lại câu :
·
And God said , Let us make man in our image after our likeness. (stk 1:26).
"Chúng ta" hãy làm nên con người theo hình và tuợng của "chúng ta".
Xin các nhà "thông thái" cho biết, AI LÀ CHÚNG TA ? Trong lúc đó, chưa có
loài nguời, chỉ có thú mà thôi. Và duy chỉ có CON RẮN BIẾT ĐIỀU THIỆN ĐIỀU
ÁC; nghĩa là chỉ có RẮN MỚI BIẾT NÓI CHUYỆN NGANG VỚI THƯỢNG ĐẾ . như thế
thì, "chúng ta" hãy làm, tức là "God va Serpent cùng làm" nên con người, chứ
không phải chỉ có GOD ! Về "tính cách sinh vật học", không biết Tiến sỹ Huy
có đồng ý với tôi NHƯ THẾ LÀ ĐÚNG ĐẮN, hay không ? Lại nữa, trong tiếng Anh,
chữ SUBTIL có nhiều nghia, việc dịch thành 'QUỶ QUYỆT", không hẳn "trúng ý".
Theo tôi, trong truờng hợp này, phải được dịch là TINH KHÔN
mới đúng. Bởi nó khôn,
nên nó hiểu ý God. Chứ thực ra thì ĂN TRÁI KHÔN NGOAN ĐÂU CÓ CHẾT. Con Rắn,
nó biết rất rõ ràng ý Chúa, ngài chỉ DỌA thôi; vì ngài sợ con nguời khôn
bằng Chúa mà thôi !!!
Vậy câu nói, CHÚA BAN CHO TRÍ KHÔN, nằm ở đâu trong Kinh này, xin hãy chỉ
giáo cho ??? Nói như thế, chắc hơi MẤT LÒNG CÁC VỊ THÂM TÍN (tôi không nói
là MÊ TÍN). Vậy để cùng cảm thông với nhau, xin hãy đọc lại câu :
·
VẢ, A ĐAM VÀ VỢ, CẢ HAI ĐỀU TRẦN TRUỒNG MÀ CHẲNG HỔ THẸN (stk2:25)
Xin suy gẫm câu này luôn luôn, và xin đừng trách tôi, khi dùng cặp từ TRẦN
TRUỒNG VÀ ĐẦN ĐỘN; tôi chỉ "Y KINH".
Việc ông Môi se buông xuống một câu rằng :"mầy sẽ bò bằng bụng và ăn buị
đất", không che dấu nỗi OAI QUYỀN TỐI THUỢNG CỦA RẮN. Cũng như câu trên, ông
Môi se chỉ DOẠ, chứ sự thực không phải thế. Ông nói cho nguời nhẹ dạ sợ để
đừng theo. Còn chính ông; và chỉ riêng ông độc quyền THỜ THẦN RẮN mà thôi !
Hãy cùng tôi truy cứu cho ra lẽ hư thật của THẦN RẮN :
·
Áp ram SẤP MÌNH XUỐNG ĐẤT; đức Chúa trời phán cùng người rằng: Nầy, phần ta
đây, ta đã lập giao uớc cùng ngươi ; vậy ngươi sẽ trở nên tổ phụ của nhiều
dân tộc (stk 17:3-4)
·
Áp ram bèn SẤP MÌNH XUỐNG ĐẤT, cười và nói thầm rằng: Hồ dễ người đã trăm
tuổi mà sanh đuợc con chăng ? (stk17:17)
·
Vừa khi thấy bèn bắt từ cửa trại chạy đến truớc mặt ba nguời đó, SẤP MÌNH
XUỐNG ĐẤT, và thưa rằng... (stk:18:2)
·
Khi Lót thấy hai thiên sứ đến đứng dậy mà đón rước, và SẤP MÌNH XUỐNG ĐẤT
(stk 19:1)
Như vậy đó, ông Môi se đã tạo ra những bí ẩn ngay từ thời Tổ phụ. Chúng tôi
tự hỏi, tại sao gặp Thượng đế thì phải SẤP MÌNH XUỐNG ? Và chính nhờ những
câu này làm đầu mối, mà tự tìm ra sự lý giải vấn đề : NẰM SẤP MÌNH XUỐNG,
nghĩa là PHẢI BÒ BẰNG BỤNG giống NHƯ THẦN RẮN đang TẠI VI. Ngài NẰM, thì làm
sao đệ tử dám đứng mà nói chuyện ??? Nói như vậy, chắc có nguời vẫn chưa
bằng lòng. Vậy chúng ta tiếp tục đi tìm thêm những sự kiện khác trong kinh
nhé :
·
Thiên sứ của đức Giê hô va hiện ra cùng nguời TRONG NGỌN LỬA, GIỮA BỤI GAI.
Nguời nhìn thấy cả bụi gai đương cháy, Nhưng không hề tàn........, đức Chúa
trời bèn Ở GIỮA BỤI GAI gọi rằng....Môi se liền che mặt vì sợ nhìn thấy đức
Chúa trời (Xuất Ê díp tô ký 3:2-5)
Truớc hết, chúng ta thấy tiếc cho ông Môi se. Một chuyện chưa từng có và sẽ
không bao giờ có; thế mà , ông bỏ lỡ cơ hội để một lần được nhìn CHÂN DUNG
THƯỢNG ĐẾ !!! Chúng ta thử tìm hiểu lý do tại sao như thế ? Có lẽ, tôi chỉ
nói "có lẽ" thôi, vì LỬA GIỮA BỤI GAI KHÔNG TÀN. Ông sợ cũng phải lắm chứ !
Nhưng, vấn đề nằm ở chỗ là lửa không thật, phải không quý vị ? Ông hoa mắt,
hay là THẦN RẮN LỬA đang há miệng ra "đỏ lòm", giữa bụi gai ? Đã có lần tôi
cũng chứng kiến một cảnh tương tự. Trong một bận đi rừng kiếm củi, tôi cùng
mọi nguời bò sát dưới "bụi gai", để đi tìm những cành khô về "chụm"; bỗng
nguớc mắt lên vì tiếng kêu ken két. Thì ra, từ trên cành cao, một chú TRĂN
đang há họng "nhả xương". Miệng nó đỏ như máu. Cả khiếp, mọi nguời đều bất
động, cho đến khi, chú ấy làm xong công việc, và bò đi. Nhưng Trăn cũng chỉ
là bé xíu so với ĐẠI MÃNG XÀ VƯƠNG, như chuyện Thạch sanh Lý thông ngày xưa.
Suy gẫm mãi, tôi thấy rằng, giữa bụi gai, không thể nào Chúa chọn, mà chắc
chắn là THẦN RẮN thôi. Vì vậy, ông sợ quá, nên chẳng dám nhìn Thượng đế ấy !
Ở đây, chúng ta không bàn phải trái; có không, mà là nhận diện những gì liên
hệ đến RẮN. Đúng NHƯ vậy, đúng NHƯ vậy rồi ! Khá khen, ông Môi se xây dựng
nhân vật thật tài tình.
·
Đức Giê hô va phán rằng : Trong tay ngươi cầm vật chi ? Thưa rằng: một cây
gậy. Phán rằng : Hãy ném xuống đất đi. Nguời bèn ném xuống đất, gậy hoá
thành một CON RẮN; Môi se chạy trốn nó. Đức Giê hô va bèn phán cùng Môi se
rằng: Hãy giơ tay ra nắm đuôi nó. Nguời giơ tay nắm, thì nó huờn lại cây gậy
trong tay. Đức Giê hô va phán rằng: ẤY ĐỂ CHO CHÚNG NÓ TIN RẰNG GIÊ HÔ VA,
ĐỨC CHÚA TRỜI của tổ phụ mình là đức Chúa trời của Áp ra ham, đức Chúa trời
của Y sác, đức Chúa trời của Gia cốp, “ĐÃ HIỆN RA CÙNG ngươi ”. (xuất Ê díp
tô ký 4:2-5)
·
Đức Giê hô va lại phán rằng: Hãy đặt tay ngươi vào lòng. Nguời liền đặt tay
vào rồi lấy ra. NẦY TAY NGUỜI NỔI PHUNG TRẮNG NHƯ TUYẾT (xedtk 4:6)
·
Lại phán: Nếu khi nào dân đó chẳng tin ngươi và chẳng vâng theo tiếng của
dấu thứ nhứt, thì sẽ tin theo tiếng của dấu thứ nhì. Vả lại, nếu dân chẳng
tin cả hai dấu này, và không vâng theo lời ngươi , thì hãy
lấy nước dưới sông mà làm
tràn ngập trên mặt đất; nước mà ngươi đã lấy duới sông lên đó, sẽ thành MÁU
trên mặt đất vậy. (xedtk 4: 8-9)
Như thế, rõ ràng "dấu chỉ thứ nhất", là sự nhận diện Giê hô va đức Chúa trời
ứng hiện. Dấu đó, là dấu đầu tiên và quan trọng nhất. Cho nên, nhận diện
Thượng đế qua hình thức CON RẮN, từ cái gậy THẦN HÓA RA. Trong câu 4:6, chữ
LEPROUS dịch là PHUNG không sai, Nhưng sợ e trật Ý. Tôi thấy, phải dịch là
SẦN SÙI mới ăn nhịp với toàn đoạn kinh văn. Có thể viết lại NHƯ sau : TAY
NGƯỜI SẦN SÙI TRẮNG NHƯ TUYẾT. Tại sao lại hóa ra SẦN SÙI (phung) ? Bởi vì,
như thế mới giống DA RẮN !!!
Hai dấu nhận diện "hình hài Thuợng đế", đều liên hệ tới RẮN ! Hai dấu đầu
tiên này, nếu nguời ta không chấp nhận, thì đến dấu thứ ba là bắt đầu nhận
đại họa. Xin quý vị đọc kỹ những phép lạ của Ngài thì rõ.
Thấy như thế chưa đủ rõ,
ông đa biến nước thành MÁU; một màu, một vị, rất hấp dẫn với LOÀI RẮN !!!
Nếu vị nào chưa tin, xin hãy tự làm như sau :
Ban đêm, truớc ánh đen, quý vị chụm năm đầu ngón tay lại, lắc cổ tay lên
xuống; rồi nhìn vào HÌNH ẢNH trên vách tuờng; quý vị sẽ thấy NHƯ ĐẦU RẮN ĐỘC
đang nhữ mồi. Huống chi đây, ông Môi se còn làm ra SẦN SÙI nữa, thì quá
giống đi chứ. Da trắng đốm, nghia là loài RẮN đuợc gọi là BẠCH XÀ VƯƠNG.
Loại này rất đặc biệt, vì nó còn có cả MỒNG GÀ đỏ chói trên đầu, như loài
rồng. Không biết điều này có liên hệ đến cách đội cái chóp trên đầu của các
ngài không ??? Xin tiến sỹ Huy cho biết với !
Trong Xuất Ê dí tô ký, CHƯƠNG 4, từ câu 24 đến 26 là một đoạn văn rất khó
hiểu. Tôi xin trích ra đây hai cách dịch để thấy sự mù mờ trong đó:
·
Vả, đương khi đi đuờng, đức Giê hô va hiện ra truớc mặt Môi se nơi nhà quán,
và kiếm thế giết nguời đi. Sê phô ra lấy con dao bằng đá, cắt dương bì của
con mình, và quăng duới chân Môi se, mà nói rằng: Thật, chàng là HUYẾT LANG
cho tôi ! Đức Giê hô va tha chồng nàng; nàng bèn nói rằng: HUYẾT LANG, là vì
phép cắt bì (Thánh kinh hội Mỹ quốc Nữu uớc).
·
Vậy dọc đuờng, tại nơi ông dừng lại nghỉ đêm, đức Chúa BẮT GẶP ông, và tìm
cách giết ông. Bấy giờ bà Xíp pô ra, lấy mảnh đá sắc cắt bì cho con, đụng
vào chân ông rồi nói : Nhờ máu ông đã kết nghia vợ chồng với tôi. Và đức
Chúa tha cho ông. Bà nói : Nhờ MÁU, ông đã kết nghia vợ chồng với tôi, là vì
phép cắt bì (Linh mục Pascal Nguyễn ngọc Tỉnh)
·
And it came to pass by the way in the inn, that the Lord met him, and sought
to kill him. Then Ziporah took a sharp stone, and cut off foreskin of her
son, and cast it at his feet and said , surely a bloody husband art thou to
me. So he let him go; then said, a bloody husband thou art, because the
circumcision (the Holy Bible of Holman Bible publisher 1998).
Chúng ta thấy, bản dịch của vị Linh mục này né tránh nhiều chỗ quan trọng;
đặc biệt, với chữ BLOODY. Bản dịch Tin lành lại không dám dịch thẳng ra Việt
ngữ, mà dùng chữ Hán Việt : HUYẾT LANG. Tôi đã suy nghỉ mất mấy tháng, và
tìm cách dịch cho chuẩn xác Ý Nghĩa của câu, cho TRÚNG với cuộc đời của ông
Môi se; và đây, chỉ là một đề nghị :
·
Trên đuờng đến khách sạn, Chúa đã gặp ông, và tìm cách giết ông. Thế rồi,
nàng Ziporah lấy một miếng đá sắc bén, cắt da qui đầu của con mình, ném vào
chân ông, và nói : Với tôi, rõ ràng chàng là một nguời chồng mưu mô , KHÁT
MÁU. Vậy, Chúa tha ông; rồi nói : MỘT NGUỜI CHỒNG MƯU MÔ KHÁT MÁU, vì phép
cắt bì.
Xin phép để thưa rằng, cả hai vị dịch trên đây, đều dịch chữ THEN SAID thành
"nàng nói"; hoặc "bà nói". Nhưng tôi nghi, dịch NHƯ vậy E không sát Ý của
câu. Chữ THEN SAID, nằm ngay sau dấu chấm phẩy của câu :"so he let him go".
Cho nên, phải dịch là Chúa nói, mới đúng. Chữ HE là chủ của động từ SAID.
Chữ HIM là nói ông Môi se. Vậy làm gì có "nàng", có "bà" trong câu sau đó ?
Chúa ra lệnh, phải làm một nguời chồng MUU MÔ KHÁT MÁU; và chỉ có NHƯ vậy
Chúa mới tha ông. Nếu ông không hứa, thì chắc đa chết rồi.
Có điều, chúng ta không hiểu, là tại sao Chúa phải tìm cách GIẾT ông ? Phải
chăng, Chúa buộc ông phải là kẻ Khát Máu ? Tuy nhiên, tất cả HÀNH VI của ông
Môi se trong suốt cuộc đời, đã cho chúng ta câu trả lời chính xác. Sê phô ra
là con của thầy Tế lễ Mê đi an, một ngoại đạo, tại sao nàng biết "phải cắt
da cu" cho máu chảy, mới được bình an trong Ý Chúa ? Nhưng tại sao phải cắt
"da cu" lại là một vấn đề khác rất quan trọng. Suy nghi mãi, và đối chiếu
với mọi sự kiện liên tiếp, tôi chỉ tìm thấy một cách giải thích như vầy :
BỞI VÌ, ĐỂ NHƯ THẾ, NÓ GIỐNG CÁI ĐẦU RẮN ??? Không biết thầy Huy có cao kiến
gì ?
Chúng ta tiếp tục :
·
Lỗ mủi ngài thở hơi ra, nước bèn dồn lại,
Lượn sóng đổ như dựng một bờ đê.
Vực sâu đọng lại nơi rốn biển (xedtk-15:8)
·
Ngài đã thở hơi ra,
Biển vùi lấp quân nghịch lại
Họ bị chìm như cục chì,
Nơi đáy nước sâu (xdtk-15:10)
·
Ngài đưa tay hữu ra,
Đất đã NUỐT chúng nó (xedtk-15:12)
Đọc mấy câu này, chúng ta thấy ngôn ngữ đều ca ngợi THẦN RẮN. Chỉ có RẮN mới
có thể sống trên cạn và dưới nuớc. Vì là THẦN, nên sức thở mới làm cho nuớc
thành sóng. Không những sóng thường, mà còn tạo thành bờ đê. Khủng khiếp
thật !!! Chúng ta lại thấy, ông tài tình trong việc dùng chữ SWALLOW. Đất
làm sao mà NUỐT chứ ? Trong vạn loại hữu tình, thì chỉ ĐỘC NHẤT loài RẮN là
"DÙNG BỮA" bằng cách NUỐT CẢ CON !!! Dữ như Sư tử, Hổ, Gấu, cũng phải XÉ XÁC
mới ăn đuợc. Đúng, Ngài RẮN, thật tài tình, siêu việt, không có loại nào
bằng. Sau này, chúng ta sẽ được học nhiều thêm về chữ NUỐT này nhiều lắm.
Các vị sau, thì lại dùng chữ DEVOUR, chính xác hơn !
·
Môi se bèn GIƠ TAY MÌNH RA trên biển lối sáng mai, nước trở lấp phủ đáy biển
lại (edtk-14:27)
·
Vả, hễ đương khi Môi se GIƠ TAY LÊN, thì dân Y sơ ra ên thắng hơn; Nhưng khi
người thụt tay xuống, dân A ma léc lại thắng hơn (xedtk-17:11)
·
Môi se lập một bàn thờ, đặt tên là "Giê hô va cờ xí của tôi", và nói rằng :
Bởi vì A ma léc CÓ GIƠ TAY LÊN NGHỊCH CÙNG NGÔI ĐỨC GIÊ HÔ VA, nên đức Giê
hô va chinh chiến với A ma léc từ đời này qua đời kia (xedtky-18:15)
Có phải như tôi đã nói là, chụm năm ngón tay lại, giơ lên và dùng khuỷu tay
động, thì giống như đầu RẮN vờn mồi hay không ? Đó là, dấu thứ hai của đức
Chúa trời đấy ! Vì vậy, nên A ma léc "giơ tay lên" là thách thức đức Chúa
trời. Nghĩa là, kẻ nào "ngóc đầu dậy" chống lại ngài, thì ngài "thù" đời
đời; và sẽ "chinh chiến" cùng chúng !!! Vì vậy, "giơ cánh tay lên", nghĩa
oai thần của "RẮN xuất chiêu"; rút tay lại, là "thu hồi mệnh lệnh". Chắc mọi
nguời đều biết, khi gặp loại RẮN NUỚC, thì nếu chúng "ngóc đầu lên" để đe
dọa mình, thì lập khắc, mình dùng tay hay que gậy giơ lên, thì nó "thụt đầu
xuống". Tuy nhiên, với RẮN ĐỘC; đặc biệt, với THẦN RẮN, thì hãy cẩn thận !!!
·
Ngài lại phán rằng: ngươi sẽ chẳng thấy được mặt ta, VÌ KHÔNG AI THẤY MẶT TA
MÀ CÒN SỐNG. Đức Giê hô va lại phán : Đây, có một chỗ gần ta, ngươi hãy đứng
trên hòn đá; khi sự vinh hiển ta đi ngang qua, ta sẽ để ngươi trong bộng đá,
lấy tay ta che ngươi , cho đến chừng nào ta đi qua rồi. Ta sẽ rút tay lại,
và ngươi sẽ thấy phía sau ta; Nhưng thấy mặt ta chẳng được (xedtk- 33:20-23)
Như thế, Ngài đã nói một cách chân thật rồi đó :"không ai thấy mặt ta mà còn
sống". Tại vì sao ? Vì chính ngài là Đại Mãng Xà Vương. Ai gặp cũng sẽ bị
nuốt. Chắc có vị cho rằng tôi bôi bác chăng ? Không ! Xin hãy nghiệm kỹ : từ
"một chỗ gần ta", đến "trong bộng đá", đến "thấy phía sau", nghia là thấy
phía "đuôi" thôi ! Ngài tự giới thiệu như vậy chưa đủ sao ??? Việt nam
chúng ta có câu :"Miệng Hùm, nọc Rắn biết đâu mà luờng"; không phải đã diễn
đúng Ý Ngài hay sao !!! Xin hãy đọc thêm một câu đầy ý nghia nữa, truớc khi
giải lao :
·
Đức Giê hô va phán rằng: Nầy, ta lập một giao ước. Truớc mặt các dân sự của
ngươi ta SẼ LÀM CÁC PHÉP LẠ CHƯA HỀ CÓ LÀM TRÊN CẢ MẶT ĐẤT, HAY LÀ NƠI DÂN
NÀO; và toàn dân sự mà trong đó có ngươi , sẽ xem thấy việc đức Giê hô va,
vì điều ta sẽ làm cùng ngươi là MỘT ĐIỀU ĐÁNG KINH KHIẾP. Hãy cẩn thận điều
ta truyền cho ngươi hôm nay. NẦY TA SẼ ĐUỔI KHỎI TRUỚC MẶT ngươi DÂN A MÔ
RÍT, DÂN CA NA AN, DÂN HÊ TÍT, DÂN PHÊ RÊ SÍT, DÂN HÊ VÍT, VÀ DÂN GIÊ BU
SÍT. Hãy cẩn thận, đừng lập giao uớc cùng dân của xứ mà ngươi sẽ vào, e
chúng nó sẽ thành CÁI BẪY giữa ngươi chăng . Nhưng các ngươi hãy PHÁ HỦY BÀN
THỜ, ĐẬP BỂ PHO TUỢNG, VÀ ĐÁNH HẠ CÁC THẦN CHÚNG NÓ. Vì ngươi đừng SẤP MÌNH
XUỐNG truớc mặt Chúa nào khác, bởi đức Giê hô va tự xưng là ĐỨC CHÚA TRỜI
KỴ TÀ; Ngài thật là một ĐỨC CHÚA TRỜI KỴ TÀ vậy. (xedtk-34: 10-14)
Không ai có thể chối cải PHÉP LẠ của đức Chúa trời, như ngài đã phán. Bảy
dân tộc đã bị TIÊU DIỆT !!! Đúng là ĐỘC NHƯ RẮN ! Có điều, tại sao ngài sợ
"cái bẫy" đến thế ? Bởi vì, nếu bị KẸP ĐẦU, thì RẮN không thể nào sống. !
Thế thường có câu : "Đập Rắn thì đập ngay đầu", là vậy đó. Bên cạnh đó,
chúng ta lại thấy ngài thú thật, chính mình "tự xung là đức Chúa trời KỴ
TÀ". Tôi có nói sơ qua về vấn đề này. Nay xin thêm chút đỉnh cho vui.
Theo chuyện kể thời xưa thì, TINH và TÀ là hai thứ KỴ nhau. TÀ thì rất dơ
dáy. TINH thì rất sạch sẽ, nó thích màu trắng; Nhưng khổ nỗi, nó lại HÚT MÁU
người ta ! Nếu như Tinh tu luyện Ác pháp lâu ngày, nó trở nên ÁC THẦN, cũng
có THẦN THÔNG đôi chút; do đó, nó quậy phá các loài khác. Nhưng, không biết,
chuyện dân gian này có liên hệ với chữ KỴ TÀ trên đây hay không ??? Xin đợi
các nhà Thần học, và tiến sỹ Huy. Riêng tôi, thì sẽ "kiểm nghiệm" nó qua
những "thực tế" sau này.
***050903***
CHƯƠNG 33:
DÂNG TAY CHO CHÚA BA NGÀN
Như tất cả chúng ta đã biết, PHÉP LẠ CỦA GIÊ HÔ VA ĐỨC CHÚA TRỜI, LÀ PHÉP LẠ
GIẾT NGƯỜI. Không những giết một vài, mà giết hàng loạt, giết Bảy dân tộc,
đốt sạch, và cướp hết. Ai có đủ khả năng để biện hộ cho những hành vi tàn ác
này, xin hãy lên tiếng. Chính Chúa đã xác nhận là ngài sẽ làm "MỘT ĐIỀU ĐÁNG
KINH KHIẾP", và sự thực ấy đã đuợc ghi lại trong Cựu uớc, một cuốn sách được
tôn lên là KINH !!! Đúng là ĐỘC NHƯ LOÀI RẮN !
Xin hãy "cẩn thận" đọc BÁO PHỤC HÌNH để thấy "ánh sáng tâm linh" của Rắn:
·
Nếu có sự thiệt hại chi, thì ngươi sẽ lấy mạng thường mạng, lấy mắt thường
mắt, lấy răng thường răng, lấy tay thường tay, lấy chân thường chân, lấy
phỏng thường phỏng, lấy bầm thường bầm, lấy thương thường thương
(xedtk-21:23)
Cái "đạo lý ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG" này, là của Thượng đế tối cao, hay của loài
Rắn rít, xin nói đi, hỡi những nguời thông thái, hỡi những nhà giảng đạo,
hỡi những bậc gọi là thần học, hỡi những nhà Tôn giáo ! Có đạo lý nào lạ
lùng như vầy :
·
Kẻ nào đánh chết một nguời, sẽ bị xử tử. Nhược bằng kẻ đó chẳng phải mưu
giết, Nhưng VÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ PHÚ NGUỜI BỊ GIẾT VÀO TRONG TAY KẺ ĐÓ, THÌ
TA SẼ LẬP MỘT CHỖ ĐẶNG KẺ GIẾT NGUỜI ẨN THÂN (xedtk-21:12-13)
Làm sao biết "đức Chúa trời" PHÚ người đó vào "tay ngươi " ? Đơn giản thôi,
cứ "hỏi thầy tế lễ, tức các Linh mục, mục sư"; họ sẽ chỉ cho cách xử lý án
mạng ! Và như thế, cả thế giới con nguời nằm trong tay bọn CUỜNG QUYỀN TÔN
GIÁO. Than ôi ! "AI KHÔNG VÂNG LỜI CÁC THẦY TẾ LỄ PHẢI BỊ GIẾT"; một luật lệ
của ĐỘC THẦN MÃNG XÀ VƯƠNG !!!
Chúng ta tự hỏi : Tại sao đức Chúa trời lại PHÚ một hay nhiều MẠNG người cho
kẻ khác GIẾT ? Dễ thôi ! Vì KHÔNG THEO CHÚA !!! Nhưng hỏi tiếp Thiên chúa là
ai ? Hành động của ngài như thế nào ? Cũng dễ ợt ! Thiên chúa của Do thái,
chỉ là của Do thái thôi; và đã được diễn giải trong Cựu ước, là một ĐỘC
THẦN. THẦN ĐỘC NHƯ RẮN.
Xin đừng vội giận. Vì bảo vệ Thiên chúa của lòng tôi, của Dân tôi, tôi phải
vạch rõ giới hạn giữa một Thượng đế Tự nhiên của các dân tộc, và Thượng đế
Do thái. Khi nói đến Ông Trời, thì phải biết Ông Trời nào; ông Trời của ai ?
Đừng LẠM DỤNG NGÔN TỪ, VÀ VƠ CẢ THIÊN HẠ CHO KẺ LỢI DỤNG THƯỢNG ĐẾ DO THÁI.
Bạn có thấy đau khổ cho dân Do thái không, khi Thượng đế của họ, lại GIẾT họ
???
·
Nếu ai đánh nhằm con mắt đầy tớ trai hay gái mình, LÀM CHO MẤT ĐI, thì hãy
tha nó ra tự do, vì cớ mất con mắt. Nếu ai làm rụng một răng của đầy tớ trai
hay gái mình, thì hãy tha nó ra tự do, vì cớ mất một răng (xedtk-21:26-27)
Ôi Thuợng đế thật CÔNG BÌNH !!! Chủ cứ MÓC MẮT, BẺ RĂNG... của tôi tớ, rồi
đuổi đi, là xong việc. Tôi không tin, có một Thuợng đế như thế. Đó là hành
vi của loài RẮN ĐỘC, chui rúc sau bức màn tôn giáo, đã và đang HÃM HẠI thế
giới này !!!
·
Môi se lấy phân nửa huyết(MÁU) đựng trong các chậu, còn phân nửa THÌ RUỚI
TRÊN BÀN THỜ. Đoạn nguời cầm cuốn sách giao ước đọc cho dân sự nghe, thì dân
sự nói rằng: chúng tôi sẽ làm và vâng theo mọi lời đức Giê hô va phán chỉ.
Môi se bèn LẤY HUYẾT RUỚI TRÊN MÌNH DÂN SỰ mà nói rằng :ĐÂY LÀ
HUYẾT GIAO UỚC của đức
Giê hô va đã lập cùng các ngươi y theo mọi lời này....dưới chân ngài có một
vật giống bích ngọc trong ngần, khác nào như sắc trời thanh quang
(xedtk-24:6-10)
Tại sao Thuợng đế chỉ ngồi trên BÀN THỜ VẤY MÁU ? Bởi vì, ngài là CON TINH
đã trở thành ẨM HUYẾT QUỶ VƯƠNG!
Cái gì dưới chân ngài như là "bích ngọc trong ngần" ? Chính là CON RẮN đã
thành TINH !
·
ngươi cũng hãy đóng một bàn thờ bằng cây si tim, hình vuông…noi bốn góc bàn
thờ hãy LÀM SỪNG LÓ RA và bọc đồng...Lại làm cho bàn thờ một TẤM RÁ bằng
LUỚI đồng....Bàn thờ sẽ đóng bằng ván, TRỐNG BỘNG, làm y như ta đã chỉ cho
ngươi trên núi vậy (xedtk-27:1-8)
Đọc lại, từ TẤM RÁ BẰNG LUỚI ĐỒNG, đến TRỐNG BỘNG, quý vị nghỉ gì ? Nếu đó,
không phải là cái LỒNG RẮN ? Rồi thử nghỉ xem, "làm sừng ló ra" là cái gì ?
Nếu không phải là "dấu hiệu của đầu RẮN ??? Xin đọc thêm
·
Đoạn hãy dắt con bò to đực lại gần truớc hội mạc. A rôn cùng các con trai
nguời (thầy tế lễ) sẽ nhận tay mình lên đầu con bò đó. ngươi HÃY GIẾT BÒ ĐỰC
TRUỚC MẶT GIÊ HÔ VA, tại cửa hội mạc; RỒI LẤY HUYẾT BÒ ĐÓ, NHÚNG NGÓN TAY
VÀO BÔI CÁC SỪNG CỦA BÀN THỜ VÀ ĐỔ KHẮP DUỚI CHÂN BÀN THỜ. Cùng hãy lấy hết
thảy những mỡ bọc ruột, tấm da mỏng bọc gan, hai trái cật và mỡ trên trái
cật, mà đem xông trên bàn thờ. Nhưng ở ngoài trại quân hãy thiêu hết thịt,
da và phân (cứt) của con bò đực đó; ẤY LÀ MỘT CỦA LỄ CHUỘC TỘI. ngươi cũng
hãy bắt một trong hai con chiên đực. A rôn và các con trai nguời sẽ nhận tay
mình trên đầu nó; rồi GIẾT chiên đực đó, LẤY HUYẾT (MÁU) MÀ RUỚI KHẮP TRÊN
BÀN THỜ. Kế đó, sả chiên ra từng miếng, rửa sạch bộ lòng và giò đi, rồi để
lên trên các miếng đã sả và đầu nó, đoạn xông cả con chiên đực tại trên bàn
thờ; ẤY LÀ MỘT CỦA LỄ THIÊU, CÓ MÙI THƠM DÂNG CHO ĐỨC GIÊ HÔ VA, tức là một
của lễ dùng lửa dâng lên cho đức Giê hô vậy (xedtk-29:10-18).
Ở đây, THẦN RẮN CHẰNG TINH đã hiện nguyên hình; chứ đâu phải đức Chúa trời
nào đâu? Tôi nghiệp cho ngài quá ! Làm sao Thượng đế lại NGỒI TRÊN BÀN MÁU,
VÀ CHUNG QUANH TOÀN MÁU ? Thượng đế nào bắt CHUỘC TỘI bằng BÒ, DÊ, CHIÊN,
CHIM, CU....? Thượng đế nào lại KHÁT MÁU đến nỗi mỗi ngày mấy bận phải bắt
nguời ta GIẾT SÚC VẬT trước mặt mình ; vấy máu lên mặt mình ? Thượng đế nào
HUỞNG MÙI của PHÂN, LÔNG, LÒNG CHAY, LÒNG TẠP...bị đốt ra ??? Người tầm
thường, thèm khát như tôi, cũng không thể nào chịu nỗi cái mùi của Lông và
Phân(cứt), ruột... bị đốt; hà huống đức Chúa trời ?
Chỉ có loài RẮN mới thích mùi thịt nướng khét lẹt. Chỉ có loài RẮN mới thích
màu MÁU, mùi MÁU tanh hôi !!!
Tôi có những kinh nghiệm này, xin mời những vị chưa tin lời tôi, làm thử xem
nào. Quý vị dò xem chỗ nào quanh nhà có RẮN, dù chỉ là loại RẮN LỒNG, tức là
RẮN HỔ đầu tròn, nó chỉ đi bắt gà, bắt chuột để ăn thôi. Hãy nuớng một miếng
thịt nhỏ cho thật THƠM, cài BẪY sẳn, không bao lâu, THẦN RẮN sẽ tới ngay, và
quý vị sẽ có món nhậu. Hoặc giả, quý vị lấy một ít HUYẾT, hay bắt một chú
GÀ CON, buộc vào trong cái lồng, để gần "cơ sở" của RẮN, quý vị sẽ thấy kết
quả lập tức. Hãy tự chứng minh. Nhưng xin nhắc quý vị một điều, là đừng để
củ NÉN(ném) bay mùi quanh đó; cũng như đừng để MÙI bọ RỆP. Vì RẮN rất sợ hai
thứ này !!!
·
Đoạn ngươi hãy bắt con chiên đực thứ nhì, A rôn cùng các con trai người
(thầy tế lễ) sẽ nhận tay mình trên đầu nó, rồi ngươi GIẾT chiên đực đó, LẤY
HUYẾT BÔI NƠI TRÁI TAI HỮU CỦA A RÔN, VÀ CÁC CON TRAI NGƯỜI (thầy tế lễ:Linh
mục, Mục sư), TRÊN NGÓN CÁI BÀN TAY MẶT VÀ NGÓN CÁI BÀN CHÂN MẶT; HUYẾT CÒN
DƯ HÃY RUỚI CHUNG QUANH TRÊN BÀN THỜ. ngươi hãy lấy HUYẾT ở nơi bàn thờ và
dầu xức mà rảy trên mình và quần áo A rôn, cùng trên mình và quần áo các con
trai nguời, các con trai nguời và quần áo họ SẼ ĐUỢC BIỆT RIÊNG RA
THÁNH.(xedtk-29: 19-21)
Xin cho biết ý kiến, sau khi quý vị đọc đoạn KINH THÁNH trên đây ? Lễ tế
Thuợng đế hay THẦN RẮN ??? Những thầy tế lễ (Linh mục, mục sư) đuợc BIÊT
RIÊNG RA THÁNH, khi mà từ đầu đến chân, cả quần áo đều đa NHUỘM MÁU. như
vậy, thì muốn trở thành Thánh, nghia là phải nhuộm máu !!! Vậy xin hỏi, đây
là đạo Thiên chúa, hay đạo THẦN RẮN ? Trước khi nhận đuợc hồi âm của quý vị,
tôi xin phép nói rằng, đó là ĐẠO BÙA THẦN RẮN. Đạo này là đạo ĐỘC ÁC NHẤT
LỊCH SỬ LOÀI NGUỜI. Tôi sẽ làm một bảng liệt kê những thành công của Giáo
chủ Môi se để chứng minh.
·
Đây là các điều ngươi sẽ dâng lên bàn thờ : hai chiên con một tuổi, mỗi ngày
thường như vậy. Buổi sớm mai ngươi hãy dùng một trong hai chiên con; con thứ
nhì hãy dâng vào chiều tối....Ta sẽ ở giữa dân Y sơ ra ên, LÀM ĐỨC CHÚA TRỜI
DÂN ẤY (xedtk-29:38-45)
Trong đoạn này có hai điều đáng lưu tâm. Một là THẦN RẮN ĂN THẬT KHỦNG KHIẾP
!!! Mỗi bữa một con chiên một tuổi ! Tôi có thấy nguời ta nuôi NGÃI bằng GÀ,
Nhưng NGÃI chỉ ăn một con gà thôi. Tối CÚNG, thì sáng ra chỉ thấy toàn lông
! Thần RẮN, chắc to lắm, nên xơi một hơi là một con chiên. Mà cũng phải, vì
ngài "nuốt sống" cả con. Hơn nữa ngài là Thần, chứ đâu phải loại thường đâu
! Cứ coi cái bàn thờ, cũng đủ biết ngài to đến cở nào : "Hình vuông, mỗi bề
NĂM THUỚC" !!! Điều thứ hai là, ngài xác định rất rõ ràng :"TA SẼ Ở GIỮA DÂN
Y SO RA ÊN, LÀM ĐỨC CHÚA TRỜI DÂN ẤY". Ngài đâu có tham vọng làm Chúa trời
của cả thiên hạ !!! Vậy, kẻ nào lại dám "biến thiểu thành đa", để tung hô
Thần Rắn là đức Chúa trời của nhân loại ? Phải chết thôi, vì chúng đa chống
lại THẦN !!! Chúng lợi dụng Thần, Nhưng chúng chẳng CÚNG LỄ ĐỜI ĐỜI NHƯ
THẦN đã dạy.
·
Trên bàn thờ này chớ xông hương lạ, hoặc dâng của lễ thiêu, của lễ chay, hay
là lễ quán nào hết. Nhưng trải qua các đời, mỗi năm một lần, A rôn (thầy tế
lễ) sẽ lấy HUYẾT của con sinh tế chuộc tội, bôi trên sừng bàn thờ nầy đặng
chuộc tôi cho nó. Ấy sẽ là một việc RẤT THÁNH cho đức GIÊ HÔ VA
(xedtk-30:9-10).
"Chớ xông hương lạ", một câu chứng minh cụ thể lắm !!! Như đã trình bày
truớc đây, THẦN RẮN rất sợ MÙI NÉN (ném), và MÙI BỌ RỆP. Nếu hai mùi này, mà
ngài ngửi phải, thì ngài sẽ bị co rút lại. Ở đây, người ta cũng nhắc lại cho
chúng ta biết về cái chết của con trai A rôn tại bàn thờ THẦN RẮN; vì bị
nghi Lửa Lạ ! Phải chăng, các nguời ấy đang xông mùi nén hoặc rệp ??? Chỗ
buồn cười của cái mớ lý luận BÙA NGÃI : "Giết nó, lấy máu nó bôi lên bàn thờ
để chuộc tội cho nó" !!! Đó là chưa nói đến, con SINH TẾ là con gì, mà mỗi
năm Thầy Tế lễ phải dâng. Tội, thì chỉ có loài nguời mới phạm; thú vật đâu
có tội Tổ tông. Cho nên, SINH TẾ ở đây phải là CON NGUỜI, chứ không gì khác
!!! Như vậy, mỗi năm phải hiến một mạng, do một thầy Tế lễ làm. Và ai biết
đuợc bao nhiêu nguời phải chịu làm SINH TẾ nơi nào có đạo RẮN này lây lan
tới ??? Thật rùng mình ! THẦN RẮN còn ĐỘC ÁC hơn bất cứ thần nào khác trên
thế gian này. Không biết trong nghi thức Tế lễ này, nó biểu thị "CHÚA LÒNG
LÀNH" ở chỗ nào ? Hay là "lòng lành của ta, khác lòng lành người Việt". Ai
chịu cứ chơi !!!
Đọc câu :" Ấy sẽ là một việc rất thánh cho đức Giê hô va", tôi cảm thấy SỢ
QUÁ. Thì ra, RẤT THÁNH đồng nghia với RẤT ÁC ! BÀN THỜ THIÊN CHÚA, cũng có
nghia là BÀN THỜ MÁU ! ĐẤT THÁNH cũng chỉ là ĐẤT VẤY MÁU ! Ôi, tôn giáo lớn
lạ lùng quá nhỉ ??? Ôi hãi hùng thay, khi Giáo chủ vâng lệnh Thượng đế để ra
lệnh :
·
Dân Lê vi bèn làm y như lời Môi se; TRONG NGÀY ĐÓ CÓ CHỪNG BA NGÀN NGƯỜI
CHẾT. Vả, Môi se đã truyền rằng : NGÀY NAY MỖI NGUỜI TRONG VÒNG CÁC ngươi
HÃY DÂNG TAY MÌNH CHO ĐỨC GIÊ HÔ VA, CHẲNG SÁ CHI ĐẾN CON TRAI HAY LÀ ANH EM
MÌNH, HẦU CHO CÁC ngươi ĐƯỢC ƠN PHUỚC (xedtk-32:28-29).
"Được ơn phuớc" của ĐẠO BÙA THẦN RẮN là như thế đó ! Khi không có máu của kẻ
thù để uống, NÓ liền sai dân chúng tự tay GIẾT CON TRAI, ANH EM, THÂN QUYẾN
để có MÁU mà UỐNG. Chỉ trong một ngày thèm khát, NÓ đã UỐNG MÁU BA NGÀN
NGUỜI !!! Tôi chưa từng nghe thấy một nhóm ĐỘC ÁC nào tàn hại con nguời như
thế cả. Bảo nguời ta phải giết con, giết thân nhân ruôt thịt, để UỐNG MÁU.
Thật chưa có ĐẢNG CUỚP nào bằng; Nhưng ở đây, NÓ lại đuợc xưng là THUỢNG ĐẾ
!!! Nghe câu "Dâng tay mình cho đức Giê hô va", ai mà không sợ ? Dâng cho
Giê hô va cả con cái, thân nhân ruột thịt; thế thì, đối với quê hương, Dân
tộc, quốc gia, đâu có nhằm nhò gì chứ ?
Đọc trong Lê vi ký, quý vị sẽ thấy rất rõ những Lễ nghi của Thần Rắn. Ở đây,
tôi chỉ trích ra vài câu tuợng trưng thôi:
·
Thầy Tế lễ chịu xức dầu rồi sẽ lấy HUYẾT BÒ TO đem vào trong hội mạc, NHÚNG
NGÓN TAY MÌNH TRONG HUYẾT, RẢY BẢY LẦN TRƯỚC MẶT GIÊ HÔ VA, và đối ngang bức
màn nơi đền thánh. Đoạn thầy tế lễ sẽ bôi huyết trên các SỪNG của bàn thờ
xông hương ở trong hội mạc truớc mặt đức Giê hô va, và ĐỔ HẾT THẢY HUYẾT BÒ
TO NƠI CHÂN BÀN THỜ về của lễ thiêu để truớc hội mạc (Lê vi ký 4:5-7).
Thượng đế chỉ thích có máu thôi. Chỗ nào có máu, chỗ đó có Thượng đế !!!
Xin quý vị, hãy đọc một cách chậm rãi, và suy nghi kỹ, thật kỹ, trong sách
Lê vi ký; rồi hãy đếm thử có bao nhiêu chữ MÁU- mà họ dùng chữ HUYẾT cho
nhẹ. Bằng mọi cách, Thuợng đế, hay đúng hơn, THẦN RẮN, chỉ dùng MÁU để xử.
Luật lệ ấy, chỉ toàn là MÁU. Còn chuyện Ngài ăn, thì toàn là DÊ, BÒ, CHIÊN,
thậm chí, nếu không có thì CHIM, CU, BỒ CÂU, ngài cũng xơi tạm. Miễn có MÁU
là thỏa mãn rồi ! Vậy, đó là THẦN RẮN CHẰNG TINH, hay THƯỢNG ĐẾ ??? Hãy nói
đi !!!
Đọc trong sách Dân số ký, chúng ta thấy Môi se đã ba lần SẤP MÌNH XUỐNG,
nghĩa là ba lần BÒ BẰNG BỤNG như Rắn. Kết quả chỉ nói sơ qua là phe chống
đối đi ĂN CUỚP gồm có Cô rê, Đa than, A bi ram đã bị THẦN RẮN nuốt chết,
cùng với cả nhà của họ :
·
Vừa khi Môi se nói dứt lời nầy, đất ngay dưới chân họ bèn nứt ra HẢ MIỆNG
NUỐT HỌ, gia quyến và hết thảy phe Cô rê, cùng tài sản của chúng nó. Các
người đó còn đương sống, và mọi vật chi thuộc về họ đều xuống âm phủ, đất
lấp lại và chúng nó bị DIỆT khỏi hội chúng (16:32-33).
Có ai nghỉ rằng, đất có thể HẢ MIỆNG NUỐT hay không ? Chắc chắn là không
rồi. THẦN RẮN có há miệng nuốt hay không ? Khó mà tin đuợc ! Vậy, chuyện gì
đã xảy ra ? Đệ tử Môi se của THẦN RẮN đã tung chiêu hãm hại những nguời
chống đối chính sách đi CUỚP CỦA, GIẾT NGUỜI, CUỚP NUỚC của ông ta. "VÙNG
ĐẤT HỨA", mà chúng ta thường nói như một ƯU ÁI, chính là một TỘI ÁC của Môi
se. Sau đó, Môi se đã GIẾT HAI TRĂM NĂM MƯƠI người truởng lão dâng hương, và
GIẾT MUỜI BỐN NGÀN BẢY TRĂM người Y sơ ra ên :
·
Rồi một ngọn lửa từ đức Giê hô va lòe ra thiêu hóa HAI TRĂM NĂM MƯƠI người
đã dâng hương (dsk-16:35)
·
Có MƯỜI BỐN NGÀN BẢY TRĂM người chết vì tai vạ này; trừ những kẻ đã bị chết
vì cớ Cô rê (dsk-16:49)
Cũng trong giai đoạn đó, đệ tử THẦN RẮN cũng đa GIẾTNGUỜI ANH là A rôn, và
Ma ri am, một nguời chị thân tín, hai người chê trách ông lấy người ngoại
đạo làm vợ. THẦN RẮN đã trả thù một cách ghê gớm : "Lột trần A rôn trên núi
Hô ro". Đúng là ĐỘC NHƯ RẮN !!!
Nếu vị nào cho rằng, tôi bôi bác, thì xin hãy đọc đoạn này :
·
ĐỨC GIÊ HÔ VA SAI CON RẮN LỬA đến trong dân sự CẮN DÂN ĐÓ, đến nỗi NGUỜI DÂN
Y SƠ RA ÊN CHẾT RẤT NHIỀU....Đức Giê hô va phán cùng Môi se rằng: Hãy làm
lấy MỘT CON RẮN LỬA, rồi treo trên một cây sào. Nếu ai bị cắn và nhìn NÓ thì
sẽ đuợc sống. Vậy Môi se làm một CON RẮN BẰNG ĐỒNG, rồi treo lên một cây
sào; nếu nguời nào đã bị RẮN cắn, mà nhìn CON RẮN BẰNG ĐỒNG thì đuợc sống.
(dsk-21:6-9).
Chúng ta không biết, trong dịp này, THẦN RẮN đa NUỐT đi bao nhiêu mạng nguời
dân Y sơ ra ên. Nhưng, chúng ta đuợc biết một cách chính xác về OAI QUYỀN
THẦN RẮN. Chỉ nhìn HÌNH TUỢNG CỦA NGÀI được treo lên đó, thì GIỮ ĐUỢC MẠNG
SỐNG !!! Vô phuớc cho những ai không nhìn đuợc, phải chết thê thảm !!! Ôi !
RẮN, THẦN RẮN, sao độc địa đến thế !!! Tại đây, cũng nhắc cho chúng ta thấy
lại "lửa cháy trong bụi gai không tàn", mà lần đầu tiên Môi se đã chứng
nghiệm; chính là cái MIỆNG THẦN RẮN LỬA há ra, NHƯ tôi đã trình bày.
Hãy đọc lại những câu :
·
Nguời ngoại đạo đến gần SẼ BỊ XỬ TỬ (dsk-3:10)
·
Nguời ngoại đạo đến gần SẼ BỊ XỬ TỬ (dsk-3:38)
·
Dẫu một lát, chúng nó chớ nên vào đặng xem những VẬT THÁNH, E PHẢI CHẾT
CHĂNG (dsk-4:20)
·
Sau khi hai con trai của A rôn chết trong lúc đến gần TRUỚC MẶT ĐỨC GIÊ HÔ
VA, thì ngài phán cùng Môi se, mà rằng: Hãy nói cùng A rôn, anh ngươi , CHỚ
VÀO LUÔN TRONG NƠI THÁNH, Ở PHÍA TRONG BỨC MÀN, trước nắp thi ân, trên hòm
bảng chứng, E NGUỜI PHẢI CHẾT CHĂNG; vì ta ở trong mây hiện ra trên nắp thi
ân (Lê vi ký 16:1-2)
Tất cả những câu này đã chứng tỏ SỰ BÍ MẬT TUYỆT ĐỐI CỦA MÔI SE. Ngay cả
với A rôn, là anh ruột ông, ông cũng không cho phép vào trong màn . Vậy, cái
gì trong đó ??? Tôi nghỉ, người TINH Ý sẽ thấy ngay. Hòm THI ÂN, chính là
chỗ THẦN RẮN ở; cho nên, ông Môi se không cho phép bất cứ ai vào. "Vì ta ở
trong mây hiện ra trên nắp thi ân"; nghia là "chỗ cái nắp", là nơi NGÀI THÒ
ĐẦU RA. Mà như ngài đa nói :"AI THẤY TA MÀ CÒN SỐNG ? ".
Đúng vậy, đưa mình vào MIỆNG RẮN ĐỘC, thì làm sao khỏi chết !!! Hai con trai
của A rôn cũng đã chết trong trường hợp này !!!
Tôi nghỉ, BÍ MẬT THUỢNG ĐẾ, ĐẾN ĐÂY ĐA ĐƯỢC HÉ MỞ : "CHỈ CÓ THẦN RẮN, KHÔNG
CÓ THIÊN CHÚA".
Uớc mong những bậc CAO MINH, THẦN HỌC GIA, THẦY TẾ LỄ HÃY GIẢNG RÕ NHỮNG BÍ
ẨN NÀY .
***050905***
CHƯƠNG 34:
GÂY THẢM HỌA HÓA ĐẠI THẦN
Bây giờ, chúng ta hãy tóm luợc những kết quả hành động của ông Giáo chủ Môi
se, và cũng là của Giê hô va đức Chúa trời :
·
Ngó quanh chẳng thấy ai, bèn giết nguời Ê díp tô đem vùi trong cát
(xedtk-2:12)
·
Vậy Môi se và A rôn bèn làm theo y như lời đức Giê hô va đã dặn mình. Truớc
mặt Pha ra ôn và quần thần, A rôn giơ gậy lên, đập nuớc sông, hết thảy nước
sông hoá thành MÁU (huyết)
·
Vậy, đức Giê hô va phán cùng Môi se rằng: Hãy truyền lệnh cho A rôn rằng;
Hãy cầm gậy giơ tay ra trên rạch sông và trên bàu khiến ếch nhái tràn lên xứ
Ê díp tô (xedtk 8:5)
·
Đức Giê hô va phán cùng Môi se rằng: Hãy truyền lệnh cho A rôn rằng: Hãy
giơ gậy anh ra, đập trên đất, bụi sẽ hoá thành muỗi khắp cả xứ Ê díp tô. Hai
nguời làm y như vậy..(xedtk-8:16-17)
·
Đức Giê hô va bèn làm như y lời. Vậy trong cung điện Pha ra ôn, nhà cửa của
quần thần nguời cùng cả xứ Ê díp tô đều có ruồi mòng vô số, đất bị ruồi mòng
hủy hoại (xedtk-834)
·
Vừa đến mai, đức Giê hô va làm sự đó, hết thảy súc vật nguời Ê díp tô đều
chết; Nhưng của dân Y sơ ra ên chẳng chết một con (xedtk-8:6)
·
Vậy hai nguời (Môi se, A rôn) lấy tro trong lò, đứng truớc mặt Pha ra ôn,
rồi Môi se rải tro trên trời, thì sinh ra ghẻ chốc cương mu trên mình nguời
ta và súc vật (xedtk-9:10)
·
Đức Giê hô va bèn phán cùng Môi se rằng: Hãy giơ tay ngươi lên trời, làm mưa
đá rớt xuống trên cả xứ Ê díp tô, trên mình nguời, súc vật, và khắp rau cỏ
ngoài đồng....Thế thì, trong cả xứ Ê díp tô, mưa đá làm hại mọi vật ở ngoài
đồng, nào nguời, nào súc vật, nào rau cỏ, và làm gãy cây cối nữa
(xedtk-9:22-25)
·
Đức Giê hô va bèn phán cùng Môi se rằng: Hãy giơ tay ngươi ra trên xứ Ê díp
tô, đặng khiến cho cào cào tràn lên xứ đó, cắn xả rau cỏ và mọi vật chi trên
đất mưa đá còn chừa lại. Vậy Môi se......trong khắp xứ Ê díp tô chẳng còn
chút xanh tươi chi cho cây cối hay là cho cỏ rau ở ngoài đồng ruộng nữa
(xedtk-10:12-15)
·
Đức Giê hô va bèn phán cùng Môi se rằng: Hãy giơ tay ngươi lên trời, hầu
cho trên xứ Ê díp tô có sự tối tăm dày đến đỗi nguời ta rờ đụng đến đuợc.
Vậy Môi se giơ tay mình lên trời, bèn có sự tối tăm rất dày trong ba ngày
tại xứ Ê díp tô…Nhưng trong chốn Y sơ ra ên ở thì có ánh sáng cho họ
(xedtk-10:21-23)
*****
Vả, khi giữa đem, đức Giê hô va hành hại mọi con đầu lòng tại xứ Ê díp tô,
từ thái tử của Pha ra ôn ngồi trên ngai mình, cho đến con cả nguời bị tù, và
hết thảy con đầu lòng của súc vật...có tiếng kêu la inh ỏi trong xứ Ê díp
tô, vì chẳng một nhà nào mà không có nguời chết (xedtk-12:29-30)
*****
Đức Giê hô va làm cho dân sự đuợc ơn truớc mắt nguời Ê díp tô, nên họ bằng
lòng cho; và dân Y sơ ra ên lột trần nguời Ê díp tô vậy (xedtk-12:34)
*****
Đức Giê hô phán cùng Môi se rằng: Hãy giơ tay ngươi ra trên biển, nuớc sẽ
trở lấp nguời Ê díp tô, binh xa và lính kỵ của chúng nó.....vậy, đức Giê hô
va xô họ xuống giữa biển ...chẳng còn sót lại một ai (xedtk-15:26-28)
·
Giô suê (nguời kế vị Môi se) lấy luỡi gươm đánh bại A ma léc và dân sự nguời
(không ghi giết bao nhiêu). (xedtk-18:13)
*****
Nguời (Môi se) truyền cho họ rằng: Giê hô va là đức Chúa trời của Y sơ ra
ên, có phán như vầy: Mỗi nguời trong các ngươi hãy đeo gươm bên mình đi qua
đi lại trong trại quân, từ cửa nầy đến cửa kia, và mỗi nguời hãy giết anh
em, bạn hữu và kẻ lân cận mình. Dân Lê vi bèn làm như lời Môi se, trong ngày
đó có chừng ba ngàn nguời bị chết. Vả, Môi se đa truyền rằng: Ngày nay trong
vòng các ngươi hãy dâng tay mình cho đức Giê hô va, chẳng sá chi đến con
trai hay là anh em mình, hầu cho các ngươi được ơn phuớc vậy
(xedtk-32:27-29)
*****
·
Hai con trai của A rôn là Na đáp và A bi hu, mỗi nguời đều cầm lư hương
mình, để lửa vào, bỏ hương lên và dâng một thứ lửa lạ truớc mặt đức Giê hô
va. Ấy là điều mà ngài không phán dặn họ. Một ngọn lửa từ truớc mặt đức Giê
hô va lóe ra, nuốt tiêu họ và họ chết truớc mặt đức Giê hô va . Môi se bèn
nói cùng A
rôn rằng: ấy là điều đức
Giê hô va đã tỏ ra khi ngài phán rằng: Ta sẽ nhờ những kẻ lại gần ta mà
đuợc tôn thánh và đuợc vinh hiển truớc mặt cả dân sự. A rôn nín lặng. (Lê vi
ký.10:1-3)
*****
Thịt vẫn còn nơi răng chưa nhai, thì con giận của đức Giê hô va nổi lên cùng
dân sự, hành dân sự một tai vạ rất nặng (dân số ký :11:33)
·
Vừa khi Môi se nói dứt các lời này, đất ngay duới chân họ bèn nứt ra; hả
miệng nuốt họ, gia quyến và hết thảy phe Cô rê cùng tài sản của chúng nó.
(dsk-16:31-32)
*****
Rồi một ngọn lửa từ đức Giê hô va lóe ra thiêu hoá hai trăm năm mươi nguời
đã dâng hương (dsk-16:35)
*****
Đức Giê hô va phán cùng Môi se rằng: Hãy dan ra khỏi giữa hội chúng này, thì
ta sẽ tiêu diệt nó trong một lát....có muời bốn ngàn bảy trăm nguời chết vì
tai vạ này, trừ ra những kẻ bị chết bởi cớ Cô rê (dsk-16:44-49)
·
Đức Giê hô va phán cùng Môi se và A rôn trên núi Hô ro...Hãy bắt A rôn và Ê
lê a sa, con trai nguời, biểu đi lên núi Hô ro, đoạn hãy lột áo xống A rôn
mặc cho Ê lê a sa, con trai nguời. Ấy tại đó, A rôn sẽ đuợc tiếp về và qua
đời (dsk-20:23-26)
*****
Đức Giê hô va nhậm lời dân Y sơ ra ên và phó dân Ca na an cho. Nguời ta
diệt hết dân đó và các thành của nó, đặt tên chỗ này là Họt ma (21:3)
*****
Đức Giê hô va sai con rắn lửa đến trong dân sự, cắn dân đó đến đỗi nguời Y
sơ ra ên chết rất nhiều (dsk-21:6)
·
Song dân Y sơ ra ên dùng luỡi gươm đánh bại nguời (vua và dân A mô rít), và
chiếm xứ nguời từ Ạt nôn đến Gia bốc, đến dân Am môn, vì bờ cõi dân Am môn
bền vững ....Vậy Y sơ ra ên ở trong xứ A mô rít. Môi se sai đi dọ thám xứ
Gia ê xe, chiếm các thành bổn hạt và đuổi dân A mô rít ở đó. Đoạn dân Y sơ
ra ên trở lại đi lên huớng Ba san. Óc, vua Ba san và cả dân sự nguời đặng đi
ra đón đặng chiến trận tại Ết rê i. Nhưng đức Giê hô va phán cùng Môi se
rằng: Đừng sợ nguời, vì ta đa phó nguời, luôn dân sự và xứ nguời vào tay
ngươi ; ngươi khá làm cho nguời như làm cho Si hôn, vua A mô rít tại Hết
bôn. Vậy, dân Y sơ ra ên đánh bại Óc, các con trai nguời, và cả dân sự
nguời, cho đến chừng không một nguời nào ở lại, dân Y sơ ra ên chiếm lấy
xứ nguời vậy. (dsk-22:24-35)
*****
Đức Giê hô va phán cùng Môi se rằng: Hãy bắt các đầu truởng của dân sự, và
treo lên lên truớc mặt đức Giê hô, đối cùng mặt trời, để cơn giận của đức
Giê hô va xây khỏi Y sơ ra ên. Vậy Môi se nói cùng các quan án Y sơ ra ên
rằng: Mỗi nguời trong các ngươi phải giết những kẻ nào thuộc về bọn cúng thờ
Ba anh phê ô. Nầy một nguời trong dân Y so ra ên dẫn một nguời nữ Ma đi an
đến giữa anh em mình, hiện truớc mắt Môi se và cả hội dân Y sơ ra ên, đương
khi hội chúng khóc tại cửa hội mạc. Phi nê a, con trai Ê lê a sa, cháu A
rôn, thầy tế lễ, thấy sự nầy, bèn đứng dậy giữa hội chúng, cầm một cây giáo,
đi theo nguời Y sơ ra ên vào trong trại, đâm ngang dạ duới của nguời Y sơ ra
ên và nguời nữ, tai vạ giữa dân Y sơ ra ên bèn dừng lại. Vả, có hơn hai mươi
bốn ngàn nguời chết trong tai vạ nầy. Đức Giê hô va phán cùng Môi se rằng:
Phi nê a, con trai Ê lê a sa, ,cháu A rôn,thầy tế lễ, đã xây dân Y sơ ra ên
khỏi con giận ta, vì lòng kỵ tà ta thúc giục lòng nguời; vậy ta không có
diệt dân Y sơ ra ên trong cơn giận kỵ tà của ta. Bởi cớ đó, hãy cáo cùng
nguời rằng: Ta cũng cho nguời sự giao uớc bình yên ta, ấy về phần nguời và
dòng dõi nguời sẽ là sự giao uớc về một chức tế lễ đời đời, bởi vì nguời có
lòng sốt sắng về đức Chúa trời mình, và có chuộc tội cho dân Y sơ ra ên
(dsk-25:4-13)
*** Xin nhớ cho rằng, "chỉ vì lấy ngoại đạo”, mà Chúa trời giết HƠN HAI MƯƠI
BỐN NGÀN NGUỜI. Thế mà MIỆNG RẮN lại nói : Phê ni a...thầy tế lễ xây dân Y
sơ ra ên khỏi con giận kỵ tà của ta...ta không có diệt dân Y so ra
ên....KHÔNG GIẾT MÀ HẾT HƠN HAI MƯƠI BỐN NGÀN. Vậy nếu Chúa giết, thì phải
cả địa cầu ngài mới bằng lòng chăng ? Nhờ "đâm ngang dạ duới", và giết "hon
hai mươi bốn ngàn nguời" để đuợc chức "thầy tế lễ (linh mục, mục su) đời
đời, kể cung "quá rẻ" !!! Ôi, Thuợng đế nhân từ hơn RẮN ĐỘC ! Có một điều
đáng ghi nhận là, chính Môi se, lấy con gái thầy tế lễ Ma đi an. Vậy, tại
sao nguời khác lấy, thì bị giết tập thể ?
Hỡi "Chúa đầy Yêu thương", "bình an ta"...đời này và muôn kiếp chẳng ai bằng
RẮN ĐỘC !!!
*****
Vậy, chúng giao chiến cùng dân Ma đi an, y như lời đức Giê hô va đã phán dặn
Môi se và giết hết thảy nam đinh. Trong số các người bị giết chúng cũng giết
năm vua Ma đi an...Dân Y sơ ra ên bắt đàn bà và con nít dẫn theo, cướp hết
thảy súc vật, bầy chiên và của cải họ, đốt hết những thành, nhà ở và hương
thôn chúng nó, cùng lấy theo hết thảy của đoạt đuợc, bất kỳ người hay
vật.......Môi se nổi giận cùng các quan truởng...Môi se nói cùng họ rằng:
Các ngươi để hết thảy người nữ còn sống sao? Kìa ấy là chúng nó theo mưu kế
của Ba la am mà dụ dỗ dân Y sơ ra ên...Vậy bây giờ hãy giết hết thảy nam
đinh trong bọn con trẻ, và giết người nữ nào đã kết bạn cùng một nguời nam;
Nhưng hãy để sống cho các ngươi hết thảy con gái chưa hề kết bạn với nguời
nam (dsk-31:7-19)
Đạo của Giê hô va đức Chúa trời đấy. Ngài : "lòng lành vô cùng đấy". Hãy
theo Huy mà trở lại !!!
·
Ê lê a sa, thây tế lễ, nói cùng những lính đi trận về, mà rằng: Nầy là điều
luật pháp mà đức Giê hô va đã truyền cho Môi se : Vàng, bạc, đồng, sắt,
tiếc, chì, tức là mọi vật đưa vào lửa đuợc, thì các ngươi phải đưa ngang qua
lửa đặng luyện nó; Nhưng người ta cũng phải dùng nuớc tẩy uế làm cho nó đuợc
sạch nữa. Còn mọi vật chi không qua lửa đuợc, thì phải ngâm nó trong nuớc.
Ngày thứ bảy các ngươi phải giặt áo xống mình, sẽ đuợc sạch, đoạn mới đuợc
vào trại (dsk-31:21-22)
Ô hô ! Luật pháp của Giê hô va đức Chúa trời không có luật nào bằng.! Thật
tội nghiệp cho đám dân con Chúa. Thượng đế mà đã TRẤN LỘT, thì chỉ có NÉN và
RỆP mới trị nổi. Luyện lửa, rửa nuớc, ngâm...giặt áo quần rồi mới vào
trại..quả thật không có ai nghỉ tới như Chúa ! Đúng là ĐẠI ĐẠO CHÚA TRỜI !!!
Tướng cướp cướp của bọn cướp !!!
·
Đức Giê hô va lại phán cùng Môi se rằng : ngươi , Ê lê a sa, thầy tế lễ và
các quan truởng những tông tộc hãy dựng sổ về của giặc mà nguời ta đã đoạt
đuợc.....Vả, của giặc còn lại mà quân binh lấy đuợc là sáu trăm bảy mươi lăm
ngàn con chiên; bảy mươi hai ngàn con bò; sáu mươi mốt ngàn con lừa đực,
người nữ chưa kết bạn cùng nguời nam nào hết thảy đuợc ba mươi hai ngàn
nguời. (dsk-31:25-35). (Xin quý vị đọc cho hết sách Dân số ký để rõ việc đức
Chúa trời chia chác ra sao)
Truớc đây, tôi đã ghi vài lời rồi, nên không nhắc lại. Chỉ có một điều cần
nói là, chính đức Chúa trời không biết tiếng thế gian, nên ngài nói LỘN rồi
! Kẻ bị cuớp không phải là GIẶC NHƯ ngài nói. Mà chính ngài mới xứng đáng
với danh hiệu ấy ! Tôi không biết chắc rằng, hành động trên đây là của Chúa
trời Y sơ ra ên, hay Thần Rắn, hay tướng cướp Môi se ? Nhưng cứ tin theo
Kinh kẻo lỗi đạo. Chúa sai đi đánh giết, cướp của, cướp nuớc nguời, đốt hết,
phá sạch, chỉ chừa gái còn trinh thôi, giết luôn trẻ thơ NAM ĐINH ! Ôi Thiên
Chúa Vạn Năng, Đầy Yêu Thương như Thần Rắn !!!
·
Đức Giê hô va phán cùng Môi se trong đồng Mô áp.........vào xứ Ca na an rồi,
thì hãy đuổi hết thảy dân của xứ khỏi truớc mặt các ngươi , phá hủy hết thảy
hình tuợng chạm, và hình đúc, cùng đạp đổ các nơi cao của chúng nó
(dsk-33:50-52)
"CÔNG ĐỨC CAO DÀY CỦA GIÁO CHỦ MÔI SE", thì chỉ có Chúa mới biết hết thôi.
Chúng ta hãy đọc một vài lời giảng này để tạm hiểu về ngài:
·
Khi Giê hô va đức Chúa trời người đã dẫn ngươi vào xứ mình sẽ nhận đuợc,
đuổi khỏi truớc mặt ngươi nhiều dân tộc, là dân Hê tít, dân Ghi rê ga rít,
dân A mô rít, dân Ca na an, dân Phê rê sít, dân Hê vít, và dân Giê bu sít,
tức bảy dân tộc lớn và mạnh hơn ngươi . Khi Giê hô va đức Chúa trời ngươi đã
phó các dân ấy cho, và ngươi đánh bại chúng, THÌ PHẢI DIỆT HẾT CHÚNG NÓ ĐI,
CHỚ LẬP GIAO UỚC CÙNG, VÀ CŨNG ĐỪNG THƯƠNG XÓT LẤY. ngươi chớ làm sui gia
với chúng, chớ gả con gái mình cho con trai họ, cũng đừng cuới con gái họ
cho con trai mình, vì các dân tộc này sẽ dụ con trai ngươi LÌA BỎ TA, mà
phục sự các thần khác, rồi con thịnh nộ của đức Giê hô va nổi lên cùng ngươi
, DIỆT ngươi CÁCH VỘI VÀNG. Nhưng đối với các dân đó, các ngươi phải làm như
vầy: PHÁ NHỮNG BÀN THỜ, ĐẬP BỂ NHỮNG PHO TUỢNG, ĐÁNH HẠ CÁC THẦN A SÊ RA, VÀ
ĐỐT NHỮNG HÌNH CHẠM CỦA CHÚNG NÓ. VÌ ngươi LÀ MỘT DÂN THÁNH CHO GIÊ HÔ VA
ĐỨC CHÚA TRỜI ngươi ; NGÀI ĐÃ CHỌN ngươi TRONG MUÔN DÂN TRÊN MẶT ĐẤT, ĐẶNG
LÀM MỘT DÂN THUỘC RIÊNG NGÀI (ptllk-7:1-6)
Tôi nghỉ, như vậy đủ rồi, khỏi trích dẫn thêm dài dòng khổ sở. Vì là DÂN
THÁNH, nên khi chiếm đuợc rồi, thì DIỆT HẾT CHÚNG NÓ ĐI, ĐỪNG THƯƠNG
XÓT...Chỉ cần một chữ DIỆT, đủ để nói lên TÌNH THƯƠNG VÔ BỜ BẾN CỦA THUỢNG
ĐẾ DO THÁI ! Bao nhiêu SÁNG SUỐT, CÔNG BÌNH, VÔ NHIỄM, TOÀN NĂNG, TOÀN TRÍ,
TẠO VẬT CHỦ, THIÊNG LIÊNG...BAO GỒM TRONG MỘT CHỮ DIỆT !!!
Đến đây, chúng ta có thể trả lời cho Lê anh Huy về:
"Trên mặt phẳng tâm linh có một câu hỏi cơ bản vẫn chưa đuợc trả lời: Từ đâu
sinh ra hình ảnh một con vật kinh sợ gớm ghiếc đó ?"
Thưa tiến sỹ Lê anh Huy, HỌC QUÁ HOÁ NGU. Câu trả lời đã có từ lâu xa lắm
rồi : Từ nơi chỗ MẶT PHẲNG TÂM LINH RẮN ĐỘC, NÓ SẢN SINH RA !!! Bởi vì,
người ta nhận CON RẮN LÀM THUỢNG ĐẾ !!! Những hành động RẮN RÍT LÀM TIÊU
CHUẨN TÂM LINH, LÀM LUẬT PHÁP RIÊNG HỌ. Còn nói đến thờ lạy, thì chắc tiến
sỹ LẠY NHIỀU QUÁ NÊN NÓI LỘN SÒNG. Nguời Việt chúng tôi không thờ lạy CON
RỒNG, CON RẮN chi cả. Chỉ có thầy mới lạy CON RẮN đó thôi. Gắng học bài,
truớc khi lên lớp nghe thầy. Chỉ cần học thuộc bài này, thì thầy cũng đã khá
rồi, cần chi dài dòng mỏi miệng.
Thầy viết :"duới ánh sáng soi dẫn của Thánh kinh, chúng ta sẽ thấy rằng con
Rồng trong văn hoá Á đông chính là con rồng, tức là Satan được mô tả trong
Thánh kinh".
Sau khi học xong, con xin viết lại:
"Dưới ánh sáng soi dẫn của Thánh kinh, con thấy Thuợng đế trong Cựu uớc, là
THẦN RẮN, là SATAN, chứ không phải THIÊN CHÚA CỦA NHÂN LOẠI nào cả". Đừng
hòng "lập lờ đánh lận con đen" !!!
Nói như thế, có lẽ thầy Huy vẫn chưa chịu. Vậy, xin trích dẫn thêm vài đoạn
nữa nói về đệ nhất Tổ Giô suê và những chỉ thị của đức Chúa trời Do thái
trong hành trình đến Vùng đất Hứa :
·
Chúng lấy thành, đưa gươm qua diệt mọi vật ở trong thành, nào nam phụ, lão,
ấu, cho đến bò, chiên và lừa (gs 6:20-21)
·
Bấy giờ, Giô suê phát thề rằng: Phàm ai chổi lên xây lại thành Giê ri cô
nầy, sẽ bị rủa sả truớc mặt Giê hô va. Đặt nền nó lại, tất con truởng nam
mình phải chết. Dựng cửa nó lại tất con út mình phải chết. (gs6:26)
·
Giô suê bèn xé áo mình, rồi nguời và các truởng lão Y sơ ra ên SẤP MẶT XUỐNG
ĐẤT TRUỚC HÒM CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA cho đến chiều tối, và VẢI BỤI ĐẤT TRÊN ĐẦU
MÌNH. (GS-7:6)
***Mỗi lần TIẾN CÁO quan trọng như thế, là mỗi lần thiên hạ chịu mang những
nguy nan không kể xiết. Các ngài SẤP MÌNH XUỐNG, nghỉa là BÒ BẰNG BỤNG; rồi
VẢI BỤI ĐẤT LÊN ĐẦU cũng có nghia là ĂN BỤI ĐẤT, NHƯ THẦN RẮN; THẾ LÀ NGUY
CƠ TRÙNG TRÙNG không những cho nhân loại mà cả vạn loại hữu tình và vô tình
nữa !!!
·
Y sơ ra ên có phạm tội, chúng nó bội nghịch giao uớc ta đã truyền cho, đến
nỗi dám lấy vật đáng diệt, ăn cắp vật đó, làm dối trá,, và để trong bao
mình.......A can thưa cùng Giô suê rằng: Phải, tôi đã phạm tội cùng Giê hô
va..Tôi có thấy trong của cuớp một cái áo choàng Si nê a tốt đẹp, hai trăm
siếc lo bạc, và một nén vàng nặng năm mươi siếc lo, tôi tham muốn.....Giô
suê nói : Sao ngươi quấy rối chúng ta ? Đức Giê hô va chắc sẽ khuấy rối
ngươi ngày nay. Rồi cả Y sơ ra ên ném đá nguời, họ thiêu các nguời ấy trong
lửa, và lấy đá lấp chúng nó lại...đức Giê hô va bèn nguôi cơn thịnh
nộ(gs-11:25)
"Đức Giê hô va bèn nguôi cơn thịnh nộ"; một câu nói của loài rắn độc hay của
Thuợng đế ? Tôi không cho rằng, có một Thiên chúa như thế ! Bọn chúng chỉ vì
một lạng vàng, mà giết cả một gia đinh, dòng tộc nguời ta; lại đổ tội cho
Thuợng đế ! Thật là buồn cuời; khi thắng thì "ngài ở cùng ta". Khi thua thì
nói "ngài giận, đi vắng" . Lý luận này chỉ từ Huề đến Ăn, không thua bao
giờ. Đúng là thuợng sách !
Khi muốn, thì nói Thuợng đế biểu, khi không muốn, thì cũng nói Chúa chẳng
ưng. Nhưng đức Chúa trời ở đâu ? Từ nơi cửa miệng BẠO QUYỀN RẮN ĐỘC ! Chúa
nào đi kiểm tra trong túi áo; Chúa nào đi giết nguời cho nguôi giận ? Chúa
nào bảo diệt chủng, phá thành, đi ăn cuớp ??? Chỉ có loài RẮN ĐỘC thôi !
Tôi cương quyết bảo vệ Thuợng đế của tôi, một oai quyền thiêng liêng hoàn
toàn trong sáng, chí thiện, tối mỹ; và làm lợi ích cho toàn thể chúng sinh
giới. Tôi cực lực phản đối sự lạm dụng Thuợng đế cho mục tiêu Chiến tranh,
cho tham vọng bá chủ, cho thỏa mãn thú tính bạo tàn và khát máu. CON RẮN ĐỘC
SAU BỨC MÀN THUỢNG ĐẾ, NÓ NGÓC ĐẦU RA TẠI NẮP THI ÂN !!!
*****
Nguời ta đánh chúng nó đến đỗi không còn để lại kẻ nào sống sót hay cho ai
thoát đuợc....Khi dân Y sơ ra ên đã giết xong hết thảy nguời thành A hi,
hoặc trong đồng ruộng, hay là trong đồng vắng, là nơi chúng nó bị đuổi theo,
và khi hết thảy; đến đỗi nguời chót đã ngã rạp duới luỡi gươm rồi, thì dân Y
sơ ra ên trở về A hi và giết bằng luỡi gươm những kẻ còn ở tại đó. Trong
ngày đó, hết thảy nguời A hi, nam và nữ, đều bị ngã chết, số là muời hai
ngàn nguời. Giô suê chẳng rút lại tay mình, đã cầm giơ thẳng ra với cây
giáo,
cho đến khi nào nguời
ta diệt hết thảy nguời thành A hi. Song dân Y sơ ra ên đã cuớp cho mình
những súc vật và hoá tài của thành nầy Y NHƯ ĐỨC GIÊ HÔ VA ĐÃ PHÁN DẶN GIÔ
SUÊ. Vậy, Giô suê phóng hỏa thành A hi, và làm cho nó ra một đống hư tàn
đời đời y NHƯ hãy còn đến ngày nay (gs-8:22-28)
Ai có khả năng để bào chữa cho Giê hô va, trong đoạn kinh trên đây ? Ngài đa
hoá thành Tuớng Cuớp rõ ràng : GIẾT HẾT, CUỚP SẠCH, ĐỐT SẠCH !!! Đó là TỘI
ÁC HAY OAI QUYỀN THUỢNG ĐẾ ? Đó là Thiên chúa của nhân loại hay là con RẮN
ĐỘC tiếm danh ngài ??? Xin hãy lên tiếng đi, hỡi các nhà Tôn giáo, Thầy
giảng, Thần học gia
***050909***
CHƯƠNG 35 :
MÁU TƯƠI MỠ CHÓP MỠ CHÀI
Nói đến tôn giáo, mà không nhắc đến nghi lễ, thì chúng ta vẫn chưa đi vào
phần thịt, phần tủy của tôn giáo ấy. Vì vậy, trong phần này, chúng ta sẽ xem
Kinh thánh đã sắp xếp nghi thức cúng kính Giê hô va đức Chúa trời họ như thế
nào. Ở đây, tôi chỉ trích những câu, đoạn ngắn mà thôi. Vị nào muốn hiểu rõ,
rành mạch, thì xin đọc thẳng vào Kinh, thì hay hơn nhiều.
·
Nhưng Môi se tâu rằng: Làm như vậy chẳng tiện, vì các của lễ mà chúng tôi sẽ
tế Giê hô va đức Chúa trời chúng tôi, là MỘT ĐIỀU GỚM GHÊ CHO NGUỜI Ê DÍP
TÔ. Nếu chúng tôi dâng của lễ gớm ghê truớc mặt nguời Ê díp tô, họ há chẳng
liệng đá chúng tôi chăng ? (xedtk-8:26)
·
Tại xứ Ê díp tô, đức Giê hô va phán cùng Môi se và A rôn rằng: Tháng nầy
định làm tháng đầu cho các ngươi ........Họ sẽ LẤY HUYẾT ĐEM BÔI LÊN HAI CÂY
CỘT VÀ MÀY CỬA của nhà nào ăn thịt con chiên đó...thấy huyết đó thì sẽ vuợt
qua, chẳng có tai nạn hủy diệt các ngươi . (xedtk-12:1-13)
Trên đây, là hai câu mở đầu cho mọi sự. Thứ nhất, vị Giáo chủ đạo Chúa,
tuyên bố dứt khoát, rõ ràng về nghi lễ cúng kính GỚM GHIẾC của đạo mình.
Ông không ngần ngại nói thẳng vấn đề với Pha ra ôn. Thứ hai, là Lễ Vuợt qua,
một nghi cách rùng rợn đầu tiên đuợc thiết lập bởi giáo chủ Môi se : Bôi máu
lên hai cột nhà, và lên mày cửa (?). Như vậy, chỗ nào có MÁU là "phe ta" !!!
·
Đức Giê hô va nói cùng Môi se rằng: Hãy nói cùng dân Y sơ ra ên đặng họ dâng
lễ vật cho ta; các ngươi hãy nhận lấy lễ vật của mọi nguời có lòng thành
dâng cho. Nầy là lễ vật các ngươi sẽ nhận lấy của họ: Vàng, bạc và đồng; chỉ
tím, đỏ điều, đỏ sậm, vải gai mịn, lông dê, da chiên đực nhuộm đỏ, da cá
nuợc, cây si tim, dầu thắp, hương liệu, đặng làm dầu xức và hương, bích ngọc
cùng các thứ ngọc khác để gắn vào ê phót. Họ sẽ làm cho ta một đền thánh, và
ta sẽ ở giữa họ. hãy làm đền đó y như kiểu đền tạm cùng kiểu các đồ dùng mà
ta sẽ chỉ cho ngươi . (xedtk-25:1-9)
·
Vậy, chúng ta hãy đóng một cái hòm bằng cây si tim, bề dài hai thuớc ruỡi,
bề ngang một thuớc ruỡi, và bề cao cũng một thuớc ruỡi, lấy vàng ròng bọc
trong, bọc ngoài, và chạy đuờng viền chung quanh hòm bằng vàng. ngươi cung
phải đúc bốn khoen bằng vàng để tại bốn góc hòm, hai cái bên hông nầy, hai
cái bên hông kia, cùng làm hai cây đon bằng cây si tim, bọc vàng (xedtk-25:
10-13)
·
ngươi cung làm một cái nắp thi ân bằng vàng ròng, bề dài hai thuớc ruỡi, bề
ngang một thuớc ruỡi. Lại làm hai tuợng Chê ru bin bằng vàng giát mỏng để
hai đầu nắp thi ân, ló ra ngoài, một tuợng ở đầu nầy, và một tuợng ở đầu
kia. Hai Chê ru bin sẽ sè cánh ra che trên nắp thi ân, đối diện nhau và xây
mặt vào nắp thi ân. ngươi hãy để nắp thi ân trên hòm, rồi để vào trong hòm
bảng chứng mà ta sẽ ban cho. TA SẼ GẶP ngươi TẠI ĐÓ VÀ Ở TRÊN NẮP THI ÂN,
giữa hai tuợng Chê ru bin, trên hòm bảng chứng, ta sẽ truyền cho ngươi các
mạng lệnh về dân Y sơ ra ên. (xedtk-25:17-22)
·
ngươi cung hãy đóng một cái bàn bằng cây si tim...bọc bằng vàng ròng...Lại
đúc bốn cái khoen vàng...ngươi hãy chuốt đon bằng cây si tim, bọc vàng...Lại
hãy lấy vàng ròng mà làm đĩa, chén chậu và ly đặng dùng làm lễ quán. Trên
bàn ngươi hãy để bánh trần thiết cho có luôn luôn truớc mặt ta (xedtk-25:
23-30)
·
ngươi cũng hãy làm chơn đèn bằng vàng ròng.....Nguời ta sẽ dùng một tạ lâng
vàng ròng làm chơn đen nầy và các đồ phụ tùng của chân đen (xedtk-2531-40)
Còn quá nhiều thứ cần nói đến, Nhưng không thể nào trích hết. Xin quý vị hãy
tự đọc Thánh kinh Do thái để hiểu biết nhiều hon về đức Chúa trời kiểu này.
Riêng tôi, khi đọc đoạn nghi thức bàn thờ, hòm này, hòm nọ...tôi nhận ra hai
thắc mắc của tự tâm. Một là, do như cầu của Giê hô va đức Chúa trời quá lớn,
nên chỉ có đi ăn cuớp mới có đủ vàng, bạc, đồng...để đáp ứng mà thôi. Do
vậy, ta không lạ gì, khi Chúa dắt dân Y sơ ra ên đi tiêu diệt bảy dân tộc,
cướp hết và đốt sạch. Điều thứ hai là, dân Do thái là một dân NÔ LỆ
trong xứ Ê díp tô; theo lời Chúa; do đó ngài phải CỨU VÀ CHUỘC chúng nó ra,
nếu không, thì lấy vàng, bạc, các thứ đá quý ......ở đâu để phụng hiến cho
ngài ??? Chỉ có một con đuờng duy nhất là ĐI ĂN CUỚP. Nhưng dù cho đi ăn
cuớp đi nữa, cung phải cho dân một chút xíu để sinh sống chứ. Nguợc lại, đức
Chúa trời đa cuớp cạn của dân. Chỉ vì một nén vàng mà giết luôn một chi phái
A can. Thật không có gì VÔ LÝ, VÔ NHÂN ĐẠO cho bằng !!!
Xin quý vị hãy dùng một chút xíu lòng NHÂN thôi, để thấu hiểu những khổ đau
cùng tận của nguời Do thái trong bốn mươi năm lặn lội giữa chiến tranh, đói
khát; từ khi rời khỏi Ai cập. Nguời ta làm lụng cực khổ như một NÔ LỆ, thì
tiền bạc, vàng, ngọc ở đâu để đem dâng cho Chúa ? Thế nhưng, nhân danh
Thượng
đế, Môi se đã trấn lột một cách bất khoan dung. Ông ta giết hàng loạt những
Tộc truởng và hàng vạn dân lành vô tội khi họ than thở với ông !
Như vậy, có thật sự có một đức Chúa trời như thế hay không ? Tôi dám quả
quyết là không. Dù chỉ là một ông Thần thôi, một thiện thần thôi, thì cũng
đã không trấn lột để thỏa mãn dục vọng ghê gớm như vậy. Huống chi Chúa trời
! Vậy thì, chỉ có Môi se, đệ tử Thần Rắn Độc; lợi dụng bùa phép đã thắng các
thầy bùa vua Ê díp tô; tự xưng Thuợng đế, và nhân danh Thượng đế để thỏa mãn
tham vọng cá nhân. Ông ta đã huởng thụ tất cả sung suớng, trên những đau khổ
vô bờ của dân Y sơ ra ên.
Đọc kỹ phần nói về nắp hòm THI ÂN, quý vị thấy ngay Thần Rắn nằm trong đó;
chứ chẳng Chúa nào chui vào trong hòm nhỏ nhoi, nóng bức như vậy. Tôi cương
quyết bảo vệ lý lẽ này. Nếu ai không đồng ý, xin hãy đuư ra những lập thuyết
đúng đắn để mọi nguời cùng học tập, cùng nghiên cứu. Xin đừng tiếp tục dẫn
con nguời vào con đường đen tối nữa :
CON ĐUỜNG LỢI DỤNG THƯỢNG ĐẾ !!!
Bây giờ, chúng ta bước qua lãnh vực tế lễ :
·
Nếu lễ vật của nguời là của lễ thiêu bằng bò, thì phải dâng con đực không tì
vít...đoạn ngươi giết con bò to truớc mặt đức Giê hô va...sẽ dâng huyết lên,
và ruới chung quanh trên bàn thờ...Nguời sẽ lấy nuớc để rửa bộ lòng và giò,
rồi thầy tế lễ đem hết mọi phần xông nơi bàn thờ.....có mùi thơm cho đức Giê
hô va......Nếu lễ vật nguời dâng cho đức Giê hô va bằng chim, thì phải dùng
CU đất hay là bồ câu non. Thầy tế lễ sẽ đem nó đến bàn thờ, VẶN RỨT ĐẦU RA,
RỒI XÔNG TRÊN BÀN THỜ; VẮT HUYẾT CHẢY NOI CẠNH BÀN THỜ. Người sẽ gỡ lấy cái
điều và nhổ lông liệng gần bàn thờ, về huớng đông là chỗ đổ tro; đoạn xé nó
ra tại nơi hai cánh, Nhưng không cho rời, rồi thầy tế lễ đem xông trên bàn
thờ...có mùi thơm cho đức Giê hô va. (Lê vi ký 1:1-17)
Xin hãy tự đọc. Tôi càng trích ra, thấy càng gớm ghiếc. Chắc quý vị đã thấy
biết ai ở trên bàn thờ ấy rồi !
·
Phàm khi nào ai dâng của lễ thù ân bằng bò, hoặc đực hoặc cái, thì phải dâng
lên trước mặt đức Giê hô va, không tì vít chi. Người phải nhận tay trên đầu
con sinh vật của mình rồi giết nó tại cửa hội mạc....dâng cho đức Giê hô va
mỡ chài và mỡ bộ lòng, hai trái cật, mỡ trên hai trái cật noi cạnh hông, và
tấm da mỏng bọc gan, gỡ gần nơi hai trái cật.....có mùi thom cho đức Giê hô
va....Nếu nguời dâng cho đức Giê hô va của lễ thù ân bằng chiên....nhận tay
mình trên đầu con sinh, rồi giết nó...dâng cho đức Giê hô va mỡ và cái đuôi
nguyên, chặt gần cuối xương sống, mỡ chài và mỡ bộ lòng, hai trái cật và mỡ
trên hai trái cật, noi cạnh hông, và tấm da mỏng bọc gan, gỡ gần noi hai
trái cật....Nếu của lễ nguời bằng con dê...A rôn rảy huyết chung quanh trên
bàn thờ...dâng cho đức Giê hô va mỡ chài....HẾT THẢY MỠ ĐỀU THUỘC VỀ ĐỨC GIÊ
HÔ VA. ẤY ĐÓ LÀ LUẬT LỆ ĐỜI ĐỜI CHO DÒNG DÕI CÁC ngươi , MẶC DẦU Ở NƠI NÀO,
ngươi CHẲNG NÊN ĂN MỠ HAY LÀ HUYẾT. (lvk-3:1-17)
Tôi nóng lòng nghe các nhà thần học giải thích tại sao MÁU VÀ MỠ thuộc về
Chúa Trời ? Phải chăng, MỠ thì dễ "nuốt"; vì ngài chỉ có "nuốt", chứ không
biết nhai ? Còn ruới MÁU lên bàn thờ, để ngài dùng cái "luỡi tí hon", từ từ
huởng dụng ? Tôi cũng mong đuợc nghe các nhà võ thuật giải thích về câu
"nhận tay trên đầu con sinh", có phải là "đánh vào sinh huyệt, mà trong loài
thú gọi là huyệt TAM TINH, còn nơi con nguời là huyệt BÁ HỘI ? Một cách giết
rất dã man !!! Và như thế, phải chăng, đó là cơ hội để các thầy tế lễ thực
tập nhiệm vụ ???
Đọc qua các của lễ và luật pháp chuộc tội của đạo Chúa, tôi thấy quá rùng
rợn, nên xin phép đừng nhắc nữa. Tội gì cũng dùng BÒ, DÊ, CHIÊN, thậm chí
CHIM, CU, BỒ CÂU...rồi nào VẶN, RỨT, ĐÂM...để chuộc tội. Ôi, sao mà dễ chuộc
tội quá ! như vậy, cứ chém, cứ giết, cứ cuớp...rồi đem bò, chiên, dê...mà
chuộc, là Chúa tha ngay. Hèn gì, các ĐẢNG CƯỚP càng ngày càng mạnh !!! Thôi,
hãy bỏ qua đi. Chúng ta hãy cùng tham khảo một đoạn ĐẠI LỄ CHUỘC TỘI, trong
Lê vi ký, CHƯƠNG 16:
·
Nầy, A rôn sẽ vào nơi thánh như vầy: Nguời phải bắt một con BÒ ĐỰC TO, dùng
làm của lễ chuộc tội, và một con CHIÊN ĐỰC dùng làm của lễ thiêu. Nguời sẽ
mặc áo lá trong thánh bằng VẢI GAI, thân duới mặc một cái quần bằng VẢI GAI,
thắt một đai bằng VẢI GAI, và đội trên đầu cái mão bằng VẢI GAI. Ấy là bộ áo
thánh mà ngươi sẽ mặc lấy khi đã tắm mình trong nước. Do nơi hội chúng Y sơ
ra ên, người sẽ bắt hai con DÊ ĐỰC dùng làm của lễ chuộc tội, và một con
CHIÊN ĐỰC dùng làm của lễ thiêu. A rôn sẽ dâng con BÒ TO mình làm của lễ
chuộc tội, và người sẽ làm lễ chuộc tội cho mình và cho nhà mình. Kế đó,
ngươi phải bắt hai con DÊ ĐỰC, đem để truớc mặt đức Giê hô va, tại nơi cửa
hội mạc. Đoạn A rôn bắt thăm cho hai con DÊ ĐỰC, một thăm về phần đức Giê hô
va, một thăm về phần A xa sên. A rôn sẽ biểu dẫn con DÊ ĐỰC
bắt thăm về phần đức Giê
hô va lại gần và dâng nó làm của lễ chuộc tội. Còn con bắt thăm về phần A xa
sên, sẽ để sống truớc mặt đức Giê hô va, để làm lễ chuộc tội trên nó, rồi
thả nó ra noi đồng vắng đặng nó về A xa sên. Vậy, A rôn sẽ dùng con BÒ TO
mình làm lễ chuộc tội cho mình và cho nhà mình; đoạn lấy lư hương đầy than
rực đỏ trên bàn thờ truớc mặt đức Giê hô va, và một vốc hương bột, mà đem
vào phía trong bức màn. Nguời phải bỏ hương trên lửa truớc mặt đức Giê hô
va, hầu cho ngọn khói hương bao phủ nắp THI ÂN ở trên hòn bảng chứng, THÌ
ngươi KHÔNG CHẾT. Nguời cũng lấy huyết con BÒ TO đó, dùng ngón tay rảy trên
nắp THI ÂN, về phía đông, và rảy bảy lần về phía truớc nắp THI ÂN. Đoạn
nguời giết con DÊ ĐỰC dùng về dân chúng làm của lễ chuộc tội; đem huyết nó
vào phía trong bức màn; dùng Huyết con DÊ ĐỰC đó, cũng như đã dùng huyết con
BÒ TO, tức là rảy trên nắp THI ÂN và truớc nắp thi ân vậy. (Lê vi ký
16:1-15).
Có anh bạn đọc xong đoạn này, liến thốt lên là : HOANG ĐUỜNG. Nhưng theo
tôi, không phải hoang đuờng, mà là lời dạy RẤT CHÍNH XÁC CỦA GIÁO CHỦ THẦN
RẮN MÔI SE. Cứ ngẫm nghĩ về tất cả đều phải dùng VẢI GAI, thì bạn biết thâm
ý của Giáo chủ ! Ngài rất thương ông anh ruột của mình; vì vậy, ngài không
muốn (chỉ lúc đó thôi), ông anh mình bị THƯỢNG ĐẾ của mình giết. Tôi nghỉ,
phải lắm chứ; tốt lắm chứ; đâu phải hoang đuờng như bạn tuởng ?
VẢI GAI thì dày, lại đuợc nhúng nước (tắm), RẮN làm sao cắn được ? Lại đọc
:"ngươi phải bỏ hương trên lửa truớc mặt đức Giê hô va, hầu cho ngọn khói
hương bao phủ nắp THI ÂN". Tấm lòng của Giáo chủ chí tha, chí thiết với anh
mình đó, bạn biết không ??? RẮN rất sợ LỬA VÀ KHÓI, nên muốn sống thì phải
dùng nó. Nếu khói không phủ NẮP THI ÂN, thì ngài THUỢNG ĐẾ của Môi se ở
trong, sẽ THÒ ĐẦU ra cắn chết nguời anh ông. Vậy, chỉ dùng "khói và lửa" để
chế ngự Ngài, khi Ngài nổi PHỪNG PHỪNG . Ông nói rõ ràng :"thì ngươi không
chết", và dĩ nhiên, nếu không có khói lửa, thì phải chết !!! Mặt khác, để DỤ
DỖ ngài, "ngươi cũng lấy HUYẾT CON BÒ TO đó, dùng ngón tay rảy trên NẮP THI
ÂN". Ngài ngửi thấy MÙI MÁU, thì ngài đam mê rồi, nên không còn huớng về
ngươi nữa !!!
Chúng ta thấy ngay, sự hối hận của Môi se ngay lúc này; vì đã không dặn kỹ
hai đứa cháu, nên chúng "dùng lửa lạ", có thể là "lửa không có KHÓI", nên
Thượng đế THÒ ĐẦU RA MỔ CHÚNG chết ngay tại chỗ. Nay, không cách nào hon, là
bắt anh mình dâng của lễ thiêu, của lễ chuộc tội, để nhắc nhở đời đời về sự
"bất tuân Thuợng lệnh". Ôi ! HÒM THI ÂN BỐ ĐỨC, ai đến gần mà không lửa,
không khói, không MÁU, thì đuợc Thuợng đế cho về THIÊN ĐANG NGAY LẬP TỨC.
Nhờ vậy, mà ông Môi se giữ kín đuợc BÍ MẬT THUỢNG ĐẾ của ông trong suốt cuộc
đời. Chuyện này cung nhắc chúng ta nhớ lại chuyện ở Ê díp tô; "một đêm mà
không nhà nào chẳng có nguời chết, riêng dân Y sơ ra ên thì không". Phải
chăng, ông Môi se đã sử dụng ĐỘC RẮN HAY RẮN ĐỘC để giết dân, hòng đe dọa
vua Pha ra ôn ?
Xin những nhà thông thái chỉ điểm dùm cho !!!
Đọc qua các nghi thức tế lễ của đạo Chúa Do thái, cũng như mọi nguời, tôi
không dám nghi gì cả. Vì đó là những tính cách riêng biệt của từng đạo, từng
tín nguỡng dân gian. Nhưng vì, đặc biệt ở đây; đạo chung của nhân loại (tự
xung); vì Giê hô va đức Chúa trời là Cha chung của vạn vật, trong đó có con
nguời. Nên lòng không khỏi bùi ngùi khi nghe Ngài cứ sai nguời ta giết đi,
giết lại truớc mặt mình mãi. Rồi thì RẢY MÁU, XÉ XÁC, NUỚNG, VĂN CỔ, NGỨT
ĐẦU...Lại còn đoi cho đuợc mỡ chài, mỡ chóp, mỡ trái cật, đuôi, đầu, lông ,
da, phân...Rồi thì làm cách này, làm cách nọ.....Nghe tuởng chừng như một
Chú Chệt biểu diễn trong một tiệm ăn.
Ôi ! Nguời Cha chung, sao độc địa như loài Rắn rít ! Ngài nỡ nào giương đôi
mắt mình truớc thảm cảnh của đàn con ! Sai đứa khôn, giết đứa dại. Bảo đứa
lớn, hiếp đứa nhỏ...Miệng mồm nào của một nguời cha, lại nỡ bảo RỨT ĐẦU, VẶN
CỔ, XÉ CÁNH....lũ con thơ ! Mùi thơm nào dâng cho cha; khi chỉ là mùi thơm
của MÁU me, Thân xác con mình ! Cha chung nào lại đang tâm bảo :GIẾT TRẺ
THƠ, TRẺ BÚ, ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, GÁI ĐÃ CÓ BẠN, CHO ĐẾN KHÔNG CÒN MỘT AI !!!
Thiên chúa nào lại ăn BÒ, DÊ, CHIÊN, CHIM, CU.....sáng một con, chiều một
con, năm này qua tháng nọ, lại còn bảo dâng của lễ đời đời !!!
Thuợng đế nào đi TRẤN LỘT nguời ta, và TRẤN LỘT cả con Yêu của mình, giết
hàng mấy chục ngàn trong một đêm !!! Đôi bàn tay Ông Trời nào lại tắm máu
nhân gian và chúng sinh vạn loại !!!
KHÔNG-KHÔNG-KHÔNG-DỨT KHOÁT LÀ KHÔNG
Không thể có một Thượng đế, Giê hô va, đức Chúa trời, ông Trời nào như thế
cả. Mà chính là LOÀI RẮN ĐỘC tiếm xưng !
Đến đây, tôi có thể trả lời cho Lê anh Huy về đoạn kết luận của ông trong
bài Truyền thuyết Con Rồng Cháu Tiên:
Huy viết : "truyền thuyết "con rồng cháu tiên" là một sự lừa dối của Satan,
để dụ dỗ dân tộc Việt nam phản loạn cùng đức Chúa trời mà thờ lạy nó. Tin
theo truyền thuyết này là tự chuốc hại lấy cho dân tộc mình, chẳng những về
mặt đạo đức, tâm lý, và xã hội, khủng khiếp hơn cả là về mặt tâm linh. Chấp
nhận truyền thuyết "con rồng cháu tiên" là khuớc từ nguồn gốc thiêng liêng,
cao quý CON TRỜI của mình để chấp nhận mình là hậu duệ của ma quỷ. Tôn cao,
thờ lạy con rồng, là tôn cao, thờ lạy kẻ thù của cha mình (đức Chúa trời).
Điều này giải thích tại sao dân tộc chúng ta không được phước của đức Chúa
trời vì "Nuớc nào có Chúa hằng sống làm đức Chúa trời mình, dân tộc nào đuợc
ngài chọn làm cơ nghiệp mình có phuớc thay".
Xin thưa tiến sỹ,
Truớc hết, truyền thuyết "Con Rồng Cháu Tiên", là một truyền thuyết của dân
tộc Việt nam. Mục đích truyền thuyết này là nối kết tất cả những dân tộc
hiện sống chung với nhau trên dải đất Việt nam, là có chung một nguồn cội.
Không có cao thấp, sang hèn, sai biệt; vì từ trăm trứng sanh trăm con. Vậy
thì, phá bỏ truyền thuyết này, tức là xé lẽ dân tộc Việt thành nhiều mảnh.
Đó chính là âm muu của bọn cuớp phương Tây, trong đó đạo Chúa Môi se, là căn
bản. Do đó, truyền thuyết ấy không phải là sự lừa dối của Satan, mà là Satan
đang phá hoại. Bọn quỷ Satan đang hậm hực, vì chúng không thể thành công sau
mấy trăm năm "Bồng Rắn đi kêu gọi yêu thương". Còn chuyện đức Chúa trời thì,
như tôi đã nói, dân Việt nam có ông Trời Việt nam. Còn chữ Chúa trời trong
Kinh Cựu ước chỉ là một THẦN RẮN, ĐỘC ÁC, NHAM HIỂM; như đã dẫn Kinh ở trên.
Ông thử so sánh coi, truyền thuyết Con Rồng Cháu Tiên có bao giờ kêu gọi ĐI
CUỚP NUỚC, TIÊU DIỆT CÁC DÂN TỘC KHÁC, CUỚP CỦA, GIẾT NGUỜI, ĐỐT PHÁ QUÊ
HƯƠNG KẺ KHÁC HAY KHÔNG ??? Chắc chắn là không- HOÀN TOÀN KHÔNG.
Còn cái gọi là Kinh thánh Do thái thì khác, như đã
trích dẫn từ trước tới giờ. Nó kêu gọi :
GIẾT TRẺ CON, TRẺ BÚ, ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, GÁI ĐÃ CÓ BẠN TRAI, CHO ĐẾN
KHÔNG CÒN MỘT AI. ĐỐT HẾT, PHÁ SẠCH, NGUYỀN RỦA VÀ TIÊU DIỆT KẺ NÀO TÁI
THIẾT. NÓ ĐÒI HỎI CÚNG TẾ BÒ, DÊ, CHIÊN, CU...RẢY MÁU LÊN BÀN THỜ, CHUNG
QUANH BÀN THỜ. NÓ ĐÒI HỎI LÀM BÀN THỜ, HÒM THI ÂN...BẰNG VÀNG, BẰNG BẠC, ĐÁ
QUÝ...NÓ GIẾT CON, ANH EM, CHA MẸ...NÓ DÂNG TAY CHO GIÊ HÔ VA BẰNG MÁU THÂN
QUYẾN...NÓ ĐÒI NẠP THUẾ THÂN, THUẾ LỢI TỨC MUỜI PHẦN TRĂM TRÊN TẤT CẢ TÀI
SẢN, HOA LỢI..
Vậy, xin hỏi đâu là quỷ Satan ? Đâu là nhân bản ? Đâu là Ông Trời ? Đâu là
Rắn độc ?
Ai phản loạn cùng đức Chúa trời ? Ai thờ lạy nó ? Nó là ai ? Tôi nghi, không
cần phải dài dòng thêm nữa, mà có thể trả lời dứt khóat với tiến sỹ rằng :
Bọn thờ THẦN RẮN, mới phản lại Thượng đế. "Nó", chính là THẦN RẮN. Và bọn U
MÊ mới thờ lạy nó ! Còn Dân tộc Việt, lấy truyền thuyết Con Rồng Cháu Tiên
là điểm đích quy tụ cả khối dân tộc, mà không thờ lạy NÓ nào cả. Tiến sỹ có
thể cho dân tôi biết ai đã THỜ LẠY CON RỒNG hay không ? Tiến sỹ có thể cho
dân tôi biết về lễ nghi cúng tế Con Rồng như thế nào hay không ? Nếu không
trả lời đuợc, thì tiến sỹ chỉ là một tên đầy tớ ngu muội, láo khoét, phản
phúc....mà thôi. Bỏ cha mẹ, chạy theo TÂY ĐỘC ÂU DƯƠNG PHONG, thế mà còn lên
mặt dạy đời !!!
Sao viết dễ nghe quá ! "Tôn cao thờ lạy con Rồng, là tôn cao thờ lạy kẻ thù
cha mình(đức Chúa trời)". Rõ ràng là giọng lưỡi lũ Satan ! Đã là đức Chúa
trời, thì làm gì có KẺ THÙ ? Chỉ có THẦN RẮN mới gọi thù, gọi bạn, mà thôi !
Thiên chúa, là CHA tất cả. Ngài VÔ HÌNH, VÔ ẢNH, thì làm gì có chuyện ăn dê,
bò, chiên..làm gì có chuyện uống máu mủ con ngài ? Chỉ có lũ ÁC QUỶ tiếm
xưng danh hiệu, mà thôi. Chỉ có QUỶ - TINH mới KỴ TÀ. Còn Chúa trời sao lại
KỴ ?
Ô hô ! Lê anh Huy viết : "dân tộc nào được ngài chọn làm cơ nghiệp có phước
thay" !
Xin hỏi, trên địa cầu này có bao nhêu dân tộc ? Chúa trời Do thái chỉ nhận Y
sơ ra ên, làm sản nghiệp của riêng ngài. Vậy nói, "dân tộc nào đuợc ngài
chọn làm sản nghiệp"; thì duy chỉ có Israel mà thôi. Thế thì, CÓ PHUỚC HAY
CÓ HOẠ cho Israel, kể từ ngài nhận họ đến nay ???
Xin phép đuợc nhắc lại với thầy tiến sỹ là, ngay trong những ngày đầu ấy,
dân Y sơ ra ên đã bị ngài TRẤN LỘT rồi, sau khi ngài cho TRẤN LỘT dân Ê díp
tô ! Hàng trăm truởng lão, người lãnh đạo của họ; đã bị ngài diệt hết rồi.
Chỉ còn lại mấy người "biết cúi đầu" mà thôi. Ngay cả A rôn, anh ruột Giáo
chủ cũng bị thanh trừng trên núi Hô ro, bằng cách LỘT TRẦN ông !!! Thế rồi,
MUỜI BỐN NGÀN, HAI MƯƠI BỐN NGÀN, HAI TRĂM, CÔ RÊ, A CAN...đã ngã gục dưới
bày tay Thượng đế !!! Thế thì, CÓ PHƯỚC THAY CHỖ NÀO ???
Các dân tộc phương tây, đã được ngài "chọn"; thì từ Hồng thủy, Toà án dị
giáo, Thập tự chinh, Diệt phản thệ, rồi thế chiến thứ nhất, thứ hai...và
ngày nay bị khủng bố, thiên tai....Không lẽ, đó CHÍNH LÀ ƠN
PHƯỚC , mà thầy nói đó chăng ? Chỉ riêng Do thái thôi, xin thầy tiến sỹ Lê
anh Huy giải thích cho ƠN PHUỚC đó như thế nào, cho tới hiện nay ? Hay là,
những kết quả của HÀNH ĐỘNG ĂN CUỚP của Giáo chủ Môi se của họ, đã và đang
gây nên những THỐNG KHỔ VÔ BỜ cho chính họ ? Sau hơn BA NGÀN NĂM được ƠN
PHUỚC ấy, đến nay "dân Chúa chọn" chỉ mới có một bãi cát nho nhỏ đầy MÁU VÀ
NƯỚC MẮT hay cái gì khác ? Và nếu không có BỌN PHẢN THỆ (Mỹ) CỨU GIÚP, THÌ
BÂY GIỜ "DÂN CHÚA CHỌN" đã đi về đâu ?
Và đến đây, tôi có thể thưa thẳng với tiến sỹ rằng :" CHÍNH CÁC NGƯỜI MỚI
THỰC SỰ PHẢN LẠI THƯỢNG ĐẾ. Chính các nguời là ĐỆ TỬ THẦN RẮN DO MÔI SE SÁNG
TẠO đã gán ghép cho Thượng đế những thuộc tính dơ dáy, tồi tệ. Chúa nào ăn,
Chúa nào ngửi mùi thơm xác chết con cái mình ? Chúa nào đi giết một lúc bảy
dân tộc ? Chúa nào lập tòa dị giáo ? Chúa nào sai làm bàn thờ bằng vàng bạc,
châu báu ? Chúa nào biểu rảy Máu lên bàn thờ, chung quanh bàn thờ ? Chúa nào
Kỵ Tà ? Chúa nào có kẻ thù ? Chúa nào giết nguời hại vật ? Chúa nào thu thuế
muời phần trăm ? Chúa nào bắt chuộc tội bằng bò, dê, chiên, bột lọc....?
Chúa nào biểu, "ai không khứng vâng lời thầy tế lễ sẽ bị giết" ? Chúa nào
biểu "chỉ có dòng dõi Lê vi mới làm thầy tế lễ đời đời ? Chúa nào bắt con
nguời TRẦN TRUỒNG VÀ ĐẦN ĐỘN ? Chúa nào bắt tội tổ tông ? Chúa nào biểu
"quan án phải tới hỏi thầy tế lễ khi xử án ? Chúa nào HỐI HẬN VIỆC TẠO DỰNG
NÊN LOÀI NGUỜI ? Chúa nào dựng quả đất xong mới gắn mặt trăng, mặt trời, sao
?
Tôi cho rằng, tất cả những sai lầm vừa kể, là do bọn ĐÂU CƠ TÔN GIÁO nói ra
để hù dọa người đời, sống trên nhung lụa được xây dựng bởi XƯƠNG MÁU LOÀI
NGUỜI. Không thể có một Thuợng đế CAN THIỆP VÀO TRẦN THẾ, để ban ơn giáng
họa vô lý. Mình làm, mình chịu. Thế thôi. Không thể có chuyện "NGÀI PHÓ VÀO
TAY ngươi "; vì như thế là BUỘC TỘI THUỢNG ĐẾ !
Vâng theo lời dạy của thầy Huy :"Nhận diện đuợc Satan và công việc nó, chúng
ta hiểu đuợc tại sao nguời Việt và một số dân tộc khác biết đuợc ông Trời là
đấng Tạo hóa, là đấng tạo dựng ra mình, là cha của mình mà mình lại không
hãnh diện mang lấy hình hài của nguời mà lại đi nhận một con bò sát là cha".
Đúng, phải nhận diện, và tôi đã nhận diện rõ ràng như thế rồi. Thầy còn gì
để dạy ? Chính CON RẮN - SATAN đã "tiếm xưng Thượng đế", như đã dẫn trình.
Chúng tôi đã khai quật CỔ MỘ để chứng minh; thầy còn nói gì nữa đây ? Còn
dân tộc tôi, vẫn có Thuợng đế riêng của mình. Ngài vẫn TỰ NHIÊN NHƯ NHIÊN,
VÔ THÙ VÔ OÁN, SÁNG SUỐT TỈNH LẶNG, OAI NGHIÊM CAO CẢ. Thuợng đế của chúng
tôi không kêu gọi ĐI ĂN CUỚP, GIẾT NGUỜI, ĐỐT PHÁ...Ngài không ăn, không
nhậu tiết canh, như thần Rắn của Do thái. Không có chuyện dành Mỡ và Máu
riêng cho Ngài. Ngài không hình, không ảnh; bởi vì có hình, có ảnh; thì phải
"có cái sinh ra ngài". Cho nên, nếu có cái IMAGE- LIKENESS, thì tự nhiên, nó
hoá thành VẬT rồi. Mà Thuợng đế của chúng tôi HOÀN TOÀN THOÁT RA NGOÀI CÁI
SỰ VẬT; nên dứt khóat KHÔNG GIỐNG THẦN RẮN DO THÁI.
Bởi vậy, bắt chúng tôi nhận Thần Rắn làm cha, thì xin nói thẳng : KHÔNG BAO
GIỜ !!!
Thầy Huy có biết không ? Có những đêm tôi cuời như điên loạn. Vui biết mấy,
khi nghe CON RẮN lại chê CON RỒNG !
Nói chê, thì cũng không đúng mấy, phải nói là KỴ, là GHEN, mới phải ! Vì CON
RỒNG thì đầu Sư tử, mủi Kỳ lân, mắt Phụng hoàng...lại biết bay, làm mưa.
Trong lúc Rắn, thì chỉ là Bò Sát; nằm đợi nguời ta cho Máu, cho Mỡ, cho Bò,
cho Chiên, cho Dê...nên không ghen sao đuợc ? Nó lại bị khống chế bởi "Lửa
và Khói", nên đâu dám thò đầu ra, khi "nguời ta" lại gần. Nhưng, Rắn, đặc
biệt, là chúng biết làm nên CHẤT ĐỘC GIẾT NGUỜI, do đó nguời ta nuôi chúng
trong lồng THẦN THƯỢNG ĐẾ !!!
CHUI CHOA, BÒ SÁT TỰ CHÊ BÒ SÁT, VÌ CHỈ MUỐN ĐỘC TÔN BÒ SÁT !!!
***050911***