●
Bản rời  
Một đạo thì dạy tín đồ PHÓ THÁC, đạo kia dạy người ta "GIẢI THOÁT"
Lý Thái Xuân ngày 27 Sep, 2024
Nhờ nghe lại các bài giảng của các linh mục thời nay mới nhớ:
"Đạo Chúa là đạo phó thác" Hãy xem bài:
Mỗi ngày, xin hãy phó thác cho Chúa (TGP Sài Gòn):
Mỗi ngày, tôi sẽ bắt đầu bằng lời cầu nguyện “hôm nay là ngày Chúa đã làm ra, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ” (Tv 118:24).
Mỗi ngày, tôi sẽ nói: “tôi làm được mọi sự với Đấng ban sức mạnh cho tôi” (Pl 4:13).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn lo lắng, vì “Chúa của tôi sẽ thỏa mãn mọi nhu cầu của anh em một cách tuyệt vời, theo sự giàu sang của Người trong Đức Kitô Giêsu” (Pl 4:19).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn sợ hãi, vì “Chúa đã chẳng ban cho chúng ta một thần khí làm cho chúng ta trở nên nhút nhát, nhưng là một Thần Khí khiến chúng ta được đầy sức mạnh, tình thương, và biết tự chủ” (2 Tm 1:7).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn nghi ngại, vì “không có đức tin, thì không thể làm đẹp lòng Chúa, vì ai đến gần Chúa, thì phải tin là có Chúa và tin Người là Đấng ban phần thưởng cho những ai tìm kiếm Người” (Dt 11:6).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn khiếp sợ, vì “Chúa là thành lũy bảo vệ đời tôi, tôi khiếp gì ai nữa?" (Tv 27:1).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn lo thất bại, vì “Chúa hằng cho chúng tôi tham dự cuộc khải hoàn trong Đức Kitô” (2 Cr 2:14).
Mỗi ngày, tôi sẽ không thiếu khôn ngoan, vì “nếu ai trong anh em thiếu đức khôn ngoan, thì hãy cầu xin Chúa, Người sẽ ban cho. Và Người ban cho mọi người cách rộng rãi, không quở trách” Gc 1:5).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn sợ bị lên án, vì “giờ đây, những ai ở trong Đức Kitô Giêsu, thì không còn bị lên án nữa” (Rm 8:1).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn lo âu, nản chí, vì “mọi âu lo, hãy trút cả cho Chúa, vì Người chăm sóc anh em” (1 Pr 5:7).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn phiền muộn, vì “lòng thương xót của Chúa mãi không vơi. Sáng nào Người cũng ban ân huệ mới. Lòng trung tín của Người cao cả biết bao!” (Ac 3:22-23).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn cô đơn, vì Chúa Giêsu đã nói “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế." (Mt 28:20).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn bất mãn, vì “tôi đã học sống hài lòng trong bất cứ hoàn cảnh nào” (Pl 4:11).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn cảm thấy bất xứng, vì “Đấng chẳng hề biết tội là gì, thì Chúa đã biến Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta, để làm cho chúng ta nên công chính trong Người” (2 Cr 5:21).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn bối rối, vì “Chúa không phải là Chúa gây hỗn loạn, nhưng là Chúa tạo bình an” (1 Cr 14:33).
Mỗi ngày, tôi sẽ không để những gánh nặng của cuộc đời làm phiền lòng tôi, vì Chúa Giêsu đã nói “trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16:33b).
Mỗi ngày, tôi sẽ không còn cảm thấy thất bại, vì “trong mọi thử thách ấy, chúng ta toàn thắng nhờ Đấng đã yêu mến chúng ta” (Rm 8:37).
Nguồn tinmung.net
*******
Trong lúc đó, đạo Phật là đạo “giải thoát” một lối đi ngược hẳn với giáo lý trên.
Hãy đọc: Tu tập thế nào để đạt giải thoát? (Giác Ngộ Online, 10/12/2023)
Giải thoát theo Phật giáo có nhiều cấp độ, đỉnh cao là thành tựu tuệ giác vô ngã, xả ly toàn bộ tham ái và chấp thủ, tự tại vô ngại trước ngũ dục và ngũ trần.
Bấy giờ các bậc Thánh (từ A-la-hán trở lên) vẫn sống trong cuộc đời, làm lợi ích cho muôn loài mà bên ngoài không bị dính mắc trần cảnh, bên trong chẳng bị não phiền trói buộc, tự do tự tại và vô ngại.
Đây là giải thoát theo Phật giáo.
Đọc hết các bài giảng của Phật giáo, ta không thấy có một câu nào dạy phải TIN TƯỞNG ai cả, không thấy có một câu nào dạy phải PHÓ THÁC cuộc đời mình cho ai định đoạt cả. Tát cả đều do tự mifh tu tập để giải thoát mà thôi.
Thế cho nên, nếu ta chưa hiểu về các chủ trương, giáo lý của các đạo khác nhau, thì không nên nói "đạo nào cũng dạy sống tốt"
Đó là một câu tự chứng tỏ mình chẳng biết cái gì tất!