●   Bản rời    

Ngắn gọn gửi nhà văn Nguyễn Quang Lập - về bài Ai Giải Phóng Ai?

Lý Thái Xuân is with...
Sun 16 Apr, 2023

Ngắn gọn gửi nhà văn Nguyễn Quang Lập.

--------
Nhà văn nên ăn mừng ngày 30/4 nhé, nếu không vơ được của cải của Bác của nhà văn vào thì giờ này nhà văn cũng không mua được cái lap top để viết văn nhỉ?

Nhà văn có biết không? Chính những cái bài cảm tưởng ngỡ ngàng khi vào Sài gòn giống nhà văn DTH như thế này đã làm cho cộng đồng 3 càng ở bên Mỹ đem ra làm trò cười từ mấy chục năm nay.

Họ cười cái gì?

Họ cười một thế hệ đã vắt cạn sức sống của mình để nuôi lòng yêu nước của nhân dân từ Bắc đến Nam.

Họ cười những người theo tiếng gọi của non sông, xem nhẹ vật chất và hy sinh tất cả để cống hiến cho sự tồn vong của dân tộc.

Họ cười cái thế hệ đã theo Bác Hồ chống lại một cường quốc đã đem tiền nuôi chính phủ miền Nam để Bác của nhà văn thành triệu phú mà không biết đến cơ đồ của đất nước nằm trong tay ai.

Họ cười cái thế hệ đã nối lại Bắc Nam, lót đường để cho nhà văn đi vào Nam nhận họ nhận hàng.

Và nhà văn, hùa theo họ, cũng chê cảnh nghèo khó của những con người bị bom của “đồng minh” của Bác của nhà văn đem bom tàn phá miền bắc cho trở thành "thời đồ đá," trong đó có 7 gia đình nhà văn và các chú bác phải sống trong cảnh đổ nát, hoang tàn.

Nhà văn chỉ quên theo họ khen ngợi “đồng minh” của họ tân tiến, văn minh biết chế ra chất độc Da cam để tiêu diệt VC!

Xong rồi nhà văn cũng theo họ cười cợt những linh hồn thoi thóp còn sống sót sau những năm bị “đồng minh” của Bác nhà văn cho ăn bom đạn như thế!

Nhà văn xem tôi nói đúng không?

Nhà văn biết thế nào là giá trị chung của một dân tộc là gì? biết thế nào là độc lập, thế nào là thống nhất? Và sau cùng, nhà văn xem lại mình có phải là con người văn hóa, có lòng biết ơn hay không?

Riêng về những câu chuyện về văn hóa ứng xử mà nhà văn tả trong bài, thì tôi thấy chúng ngược hết với thực tế mà tôi biết. Tôi nhân danh là người sống ở miền Nam, cho rằng những "nét văn hóa" mà nhà văn mô tả, nếu không phải là chuyện "hư cấu" thì là những câu chuyện khôi hài vô duyên nhất. Có chăng thì là chuyện hiếm, quá hiếm, đến khó tin.

Xin chào nhà văn "phản bội" với lý tưởng của cả gia tộc.



"Mãi tới ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm. Ngày sinh của tôi ngủ yên trong học bạ, chỉ được nhắc đến mỗi kì chuyển cấp. Từ thuở bé con đến năm 19 tuổi chẳng có ai nhắc tôi ngày sinh nhật, tôi cũng chẳng quan tâm. Đúng ngày “non sông thu về một mối” tôi đang học Bách Khoa Hà Nội, cô giáo dạy toán xác suất đã cho hay đó cũng là ngày sinh nhật của tôi. Thật không ngờ. Tôi vui mừng đến độ muốn bay vào Sài Gòn ngay lập tức, để cùng Sài Gòn tận hưởng “Ngày trọng đại”.

Kẹt nỗi tôi đang học, ba tôi không cho đi. Sau ngày 30 tháng 4 cả nhà tôi đều vào Sài Gòn, trừ tôi. Ông bác của tôi dinh tê vào Sài Gòn năm 1953, làm ba tôi luôn ghi vào lý lịch của ông và các con ông hai chữ “đã chết”, giờ đây là triệu phú số một Sài Gòn. Ba tôi quá mừng vì ông bác tôi còn sống, mừng hơn nữa là “triệu phú số một Sài Gòn”. Ông bác tôi cũng mừng ba tôi hãy còn sống, mừng hơn nữa là “gia đình bảy đảng viên cộng sản”. Cuộc đoàn tụ vàng ròng và nước mắt. Ông bác tôi nhận nước mắt đoàn viên bảy đảng viên cộng sản, ba tôi nhận hơn hai chục cây vàng đem ra Bắc trả hết nợ nần còn xây được ngôi nhà ngói ba gian hai chái. Sự đổi đời diệu kì.

Dù chưa được vào Sài Gòn nhưng tôi đã thấy Sài Gòn qua ba vật phẩm lạ lùng, đó là bút bi, mì tôm và cassette của thằng Minh cùng lớp, ba nó là nhà thơ Viễn Phương ở Sài Gòn gửi ra cho nó. Chúng tôi xúm lại quanh thằng Minh xem nó thao tác viết bút bi, hồi đó gọi là bút nguyên tử. Nó bấm đít bút cái tách, đầu bút nhô ra, và nó viết. Nét mực đều tăm tắp, không cần chấm mực không cần bơm mực, cứ thế là viết. Chúng tôi ai nấy há hốc mồm không thể tin nổi Sài Gòn lại có thể sản xuất được cái bút tài tình thế kia.

Tối hôm đó thằng Minh bóc gói mì tôm bỏ vào bát. Tưởng đó là lương khô chúng tôi không chú ý lắm. Khi thằng Minh đổ nước sôi vào bát, một mùi thơm rất lạ bốc lên, hết thảy chúng tôi đều nuốt nước bọt, đứa nào đứa nấy bỗng đói cồn cào. Thằng Minh túc tắc ăn, chúng tôi vừa nuốt nước bọt vừa cãi nhau. Không đứa nào tin Sài Gòn lại có thể sản xuất được đồ ăn cao cấp thế kia. Có đứa còn bảo đồ ăn đổ nước sôi vào là ăn được ngay, thơm ngon thế kia, chỉ giành cho các du hành vũ trụ, người thường không bao giờ có.

Thằng Minh khoe cái cassete ba nó gửi cho nó để nó học ngoại ngữ. Tới đây thì tôi bị sốc, không ngờ nhà nó giàu thế. Với tôi cassete là tài sản lớn, chỉ những người giàu mới có. Năm 1973 quê tôi lần đầu xuất hiện một cái cassete của một người du học Đông Đức trở về. Cả làng chạy đến xem máy ghi âm mà ai cũng đinh ninh đó là công cụ hoạt động tình báo, người thường không thể có.

Suốt mấy ngày liền, dân làng tôi say sưa nói vào máy ghi âm rồi bật máy nghe tiếng của mình. Tôi cũng được nói vào máy ghi âm và thất vọng vô cùng không ngờ tiếng của tôi lại tệ đến thế. Một ngày tôi thấy tài sản lớn ấy trong tay một sinh viên, không còn tin vào mắt mình nữa.

Thằng Minh nói, rẻ không à. Thứ này chỉ ghi âm, không có radio, giá hơn chục đồng thôi, bán đầy chợ Bến Thành. Không ai tin thằng Minh cả. Tôi bỉu môi nói với nó, cứt! Rứa Sài Gòn là tây à? Thằng Mình tủm tỉm cười không nói gì, nó mở casete, lần đầu tiên chúng tôi được nghe nhạc Sài Gòn, tất cả chết lặng trước giọng ca của Khánh Ly trong Sơn ca số 7. Kết thúc Sơn ca số 7 thằng Hoan bỗng thở hắt một tiếng thật to và kêu lên, đúng là tây thật bay ơi!

Sài Gòn là tây, điều đó hấp dẫn tôi đến nỗi đêm nào tôi cũng mơ tới Sài Gon. Kì nghỉ hè năm sau, tháng 8 năm 1976, tôi mới được vào Sài Gòn. Ba tôi vẫn bắt tôi không được đi đâu, “ở nhà học hành cho tử tế”, nhưng tôi đủ lớn để bác bỏ sự ngăn cấm của ông. Hơn nữa cô họ tôi rất yêu tôi, đã cho người ra Hà Nội đón tôi vào. Xe chạy ba ngày ba đêm tôi được gặp Sài Gòn. Tôi sẽ không kể những gì lần đầu tôi thấy trong biệt thự của ông bác tôi, từ máy điều hòa, tủ lạnh, ti vi tới xe máy, ô tô, cầu thang máy và bà giúp việc tuổi năm mươi một mực lễ phép gọi tôi bằng cậu.

Ngay mấy cục đá lạnh cần lúc nào có ngay lúc đó cũng đã làm tôi thán phục lắm rồi. Thán phục chứ không ngạc nhiên, vì đó là nhà của ông triệu phú. Xin kể những gì buổi sáng đầu tiên tôi thực sự gặp gỡ Sài Gòn.

Khấp khởi và hồi hộp, rụt rè và cảnh giác, tôi bước xuống lòng đường thành phố Sài Gòn và gặp ngay tiếng dạ ngọt như mía lùi của bà bán hàng tạp hóa đáng tuổi mạ tôi. Không nghĩ tiếng dạ ấy giành cho mình, tôi ngoảnh lại sau xem bà chủ dạ ai.

Không có ai. Thì ra bà chủ dạ khách hàng, điều mà tôi chưa từng thấy. Quay lại thấy nụ cười bà chủ, nụ cười khá giả tạo. Cả tiếng dạ cũng giả tạo nhưng với tôi là trên cả tuyệt vời. Từ bé cho đến giờ tôi toàn thấy những bộ mặt lạnh lùng khinh khỉnh của các mậu dịch viên, luôn coi khách hàng như những kẻ làm phiền họ. Lâu ngày rồi chính khách hàng cũng tự thấy mình có lỗi và chịu ơn các mậu dịch viên. Nghe một tiếng dạ, thấy một nụ cười của các mậu dịch viên dù là giả tạo cũng là điều không tưởng, thậm chí là phi lí.

Tôi mua ba chục cái bút bi về làm quà cho bạn bè. Bà chủ lấy dây chun bó bút bi và cho vào túi nilon, chăm chút cẩn thận cứ như bà đang gói hàng cho bà chứ không phải cho tôi. Không một mậu dịch viên nào, cả những bà hàng xén quê tôi, phục vụ khách hàng được như thế, cái túi nilon gói hàng càng không thể có. Ai đòi hỏi khách hàng dây chun buộc hàng và túi nilon đựng hàng sẽ bắt gặp cái nhìn khinh bỉ, vì đó là đòi hỏi của một kẻ không hâm hấp cũng ngu xuẩn.

Giờ đây bà chủ tạp hóa Sài Gòn làm điều đó hồn hậu như một niềm vui của chính bà, khiến tôi sửng sốt. Cách đó chưa đầy một tuần, ở Hà Nội tôi đi sắp hàng mua thịt cho anh cả. Cô mậu dịch viên hất hàm hỏi tôi, hết thịt, có đổi thịt sang sườn không? Dù thấy cả một rổ thịt tươi dưới chân cô mậu dịch viên tôi vẫn đáp, dạ có!

Tranh cãi với các mậu dịch viên là điều dại dột nhất trần đời. Cô mậu dịch viên ném miếng sườn heo cho tôi. Cô ném mạnh quá, miếng sườn văng vào tôi. Tất nhiên tôi không hề tức giận, tôi cảm ơn cô đã bán sườn cho tôi và vui mừng đã chụp được miếng sườn, không để nó rơi xuống đất. Kể vậy để biết vì sao bà chủ tạp hóa Sài Gòn đã làm tôi sửng sốt.

Rời quầy tạp hóa tôi tìm tới một quán cà phê vườn. Uống cà phê để biết, cũng là để ra dáng ta đây dân Sài Gòn. Ở Hà Nội tôi chỉ quen chè chén, không dám uống cà phê vì nó rất đắt. Tôi ngồi vắt chân chữ ngũ nhâm nhi cốc cà phê đen đá pha sẵn, hút điếu thuốc Capstan, tự thấy mình lên hẳn mấy chân kính. Không may tôi vô ý quờ tay làm đổ vỡ ly cà phê.

Biết mình sắp bị ăn chửi và phải đền tiền ly cà phê mặt cậu bé hai mươi tuổi đỏ lựng. Cô bé phục vụ chạy tới vội vã lau chùi, nhặt nhạnh mảnh vỡ thủy tinh với một thái độ như chính cô là người có lỗi. Cô thay cho tôi một ly cà phê mới nhẹ nhàng như một lẽ đương nhiên. Tôi thêm một lần sửng sốt.

Một giờ sau tôi quay về nhà ông bác, phát hiện sau nhà là một con hẻm đầy sách. Con hẻm ngắn, rộng rãi. Tôi không nhớ nó có tên đường hay không, chỉ nhớ rất nhiều cây cổ thụ tỏa bóng sum sê, hai vỉa hè đầy sách. Suốt buổi sáng hôm đó tôi tha thẩn ở đây. Quá nhiều sách hay, tôi không biết nên bỏ cuốn gì mua cuốn gì.
Muốn mua hết phải chất đầy vài xe tải. Giữa hai vỉa hè mênh mông sách đó, có cả những cuốn sách Mác – Lê. Cuốn Tư Bản Luận của Châu Tâm Luân và Hành trình trí thức của Karl Marx của Nguyễn Văn Trung cùng nhiều sách khác. Thoạt đầu tôi tưởng sách từ Hà Nôi chuyển vào, sau mới biết sách của Sài Gòn xuất bản từ những năm sáu mươi. Tôi hỏi ông chủ bán sách, ở đây người ta cũng cho in sách Mác - Lê à? Ông chủ quán vui vẻ nói, dạ chú. Sinh viên trong này học cả Mác - Lê. Tôi ngẩn ngơ cười không biết nói gì hơn.

Chuyện quá nhỏ, với nhiều người là không đáng kể, với tôi lúc đó thật khác thường, nếu không muốn nói thật lớn lao. Tôi không cắt nghĩa được đó là gì trong buổi sáng hôm ấy. Tôi còn ở lại Sài Gòn thêm 30 buổi sáng nữa, vẫn không cắt nghĩa được đó là gì. Nhưng khi quay ra Hà Nội tôi bỗng sống khác đi, nghĩ khác đi, đọc khác đi, nói khác đi. Bạn bè tôi ngày đó gọi tôi là thằng hâm, thằng lập dị. Tôi thì rất vui vì biết mình đã được giải phóng."

Nguồn: FB Nguyễn Quang Lập

__________ COMMENTS ____________
Vuong Hung

Nguyễn quang lập (nó có trang bọ lập) tên này viết được vài câu chuyện cóp nhặt xưng danh nhà văn. Hắn có não liếm gót ngoại bang lâu rồi (bị cho ra khỏi hội nhà văn vn) và chính quyền cũng đã cảnh cáo cách đây mấy năm nhưng vẫn chưa chừa đâu

Tuấn Nguyễn
Thả 💗 cho Cô Xuân

Phạm Tuấn Hữu
Thằng lập bỉ ổi và khốn nạn

Cong Phan
Bài viết này hay quá,những cây bút trở cờ quên đi ân tình đất nước và dân tộc,viết bậy bẽ cong ngòi bút, chửi rủa ông cha,đội phường cướp nước…ta đây coi thằng nhà văn NQL,con mụ nhà văn DTH là kẻ xóm chợ của đống văn chương bẩn thỉu…

Manh Nguyen
Toàn bọn cơ hội chính trị thôi, triệu người mới có một đứa lạc loài

Diep Thanh Nguyen
Thẳng thắn và quyết ko tha phường vô ơn bội nghĩa.
Xin cảm ơn bà Lý Thái Xuân vì những bài phản biện như vậy.

Lâm Nguyenthanh
Chính xác

Nguyen Dinh
Tôi nhớ có đọc ở đâu đó (lâu rồi), về chuyến về VN thăm quê hương của vợ chồng gs Nguyễn mạnh Quang,vào cái thời mà nhiều người việt còn mang cái não trạng như Nguyễn quang Lập.
Hai vợ chồng gs Nguyễn mạnh Quang đã đi thăm nhiều vùng ở VN,lúc đó VN còn nghèo nhưng cũng đã bắt đầu thoát nghèo. Thái độ của họ là rất vui mừng trước những đổi thay của đất nước, thậm chí thấy nhiều gia đình có cầu tiêu tự hoại họ cũng rất mừng.. Từ ngày đó, tôi cảm thấy rất yêu kính họ,không phải vì họ là việt Kiều mà vì tấm lòng của họ với Tổ Quốc và quê hương!

Hải Ngọc Huỳnh
Những thằng trở cờ...cũng như những cọng rác nghịch gió. Quét rác cho sạch nhà....nhưng có những cọng rác nghịch gió lại táp vào đúng người quét. Dù sao rác vẫn là rác...có quằn quạy bao nhiêu thì đích đến của chúng là hố rác

Nguyễn Ran
Não trạng của những kẻ như Lập chỉ nghĩ đến vậy thôi ! Chúng chẳng cần lòng tự tôn, tự trọng gì hết, mà thỏa mãn dục vọng là trên hết, cho dầu làm tôi mọi.

Lý Thái Xuân -> Nguyễn Ran
Vâng, nhiều người mang danh "trí thức" nhưng họ chỉ viết lúc đang ngủ mà thôi!

Huỳnh Thiện Nghĩa
Loại nhà văn như thế này thì ối dồi ơi chui xuống âm phủ mà ở đi con

Giosep David
Phản lại dân tộc, phản lại chính mình là những tên mạt hạng, Nguyễn Quang Lập là một trong những tên ấy ...

Hải Ngọc Huỳnh
Chỉ cần lực lượng cựu chiến binh đã đái ngập mồ dòng tộc thằng Lập này.

Hien Luong
Cái ông nhà văn vớ vẩn đó cũng có thể gọi là nhà văn ư ? Có xứng ko vậy ? Hà văn là người có vốn sống, vốn kiến thức văn hóa phong phú, có cách nhìn cuộc sống có gạn lọc , trung thực chính xác chứ ko phải sa đà vào những mớ hố lốn , rác rưởi trong cuộc sống ! Xét ra cái tay ng Quang lập ko nên đc gọi là nhà văn !

Y Luan Bdap
Chế độ tay sai vnch đã bị tiêu diệt. Tuyệt vời

Minh Phát
Rượu Tây và Dola đã tẩy sạch não những tên phản bội TỔ QUỐC !

Phạm Tuấn Hữu
Lý Thái Xuân chị nói hay quá.

Lý Thái Xuân
Cám ơn Phạm Tuấn Hữu nhé. Tôi nói mà nước mắt tôi rơi

Nguyễn Thị Ngọc Phương->Lý Thái Xuân
dạ chị, cho em tiếp lời chị, nhà văn làm gì biết nỗi nhục của những cái bảng hình chữ nhật, diện tích hơn 2m vuông treo khắp các ngả tư đường ở MN với nội dung: “ NĂM ….MỸ VIỆN TRỢ…. TỶ ĐÔ LA”. Và ko ít những kẻ giàu lên nhờ bớt xén những đồng tiền đó.
Anh Lập viết những dòng văn nghe thối mùi vật chất quá, chỉ có những loại người quá phàm, dưới mức phàm tục như anh mới thấy chút văn minh vật chất là mờ ngay cái tinh thần chịu đói khát, hy sinh đánh đuổi giặc ngoại xâm, vật chất đã làm anh không còn thấy Lê Lai, Hội nghị Diên Hồng, ba lần chiến thắng quân Mông Nguyên, …, thật tội cho những kẻ trời cho khối óc mà lại lỗi nhịp con tim nên chỉ biết dùng nó để đếm đo vật chất mà không Biết rung cùng nỗi đau khi đất nước bị dày xéo như trâu bò ( một người phu làm công nhân cao su ở nông trường đã thành ông lão khi tôi có dịp gặp nơi ấy nói rằng thời trẻ thường bị bọn cai cả Việt lẫn Pháp dộng đầu vào cây cao su khi cây ko cho mủ nhiều, tôi đã xót xa rơi nước mắt (tôi là dân MN, ba tôi là ANQĐ của chế độ CH)! Còn anh chỉ thấy tí bả vật chất lấp vào cái đói khát trong anh nó che khuất lương tri của một người trí thức!?!

Phạm Tuấn Hữu ->Nguyễn Thị Ngọc Phương
Đất nước ta đang ở chế độ phong kiến thối nát của nhà Nguyễn thì Pháp vào cai trị gần trăm năm , rồi Mĩ thế chân 20 năm tàn khốc , Hà nội đổ nát vì bom B52 ...
Thằng bác nó giàu nhưng người miền nam đâu phải giàu cả đâu !
Gặp nó tọng cứt vào mồm nó

Thang Canh Co Bay-> Lý Thái Xuân
Còn câu kết nhà văn Nguyễn Quang Lập không nói hết:."..tóm lại, phương tây thật tuyệt vời, kể cả ...cờ ư tờ ứt..."

Vuong Hung
Sự thực sg trước 1975 và sau gp 1 chút có những thứ nó hơn đk MB thật nhưng nó du nhập phục vụ cho ông chủ mỹ và những kẻ công cụ tay sai
Còn loại hám vật c như lập thì ... cũng sẵn sàng cứt mỹ ngon hơn cơm việt ngay

Trần Alu Ngơ
Một kẻ ăn cháo đá bát chính hiệu

Trần Ly ->Trần Alu Ngơ .
Nó là chiên và nó chống Cộng cả cuộc đời từ xưa rồi chú

Nguyen Dinh
Trần Ly mời Nơi Phạm vào khai mở đầu óc cho nhà văn Nguyễn quang Lập (người trước đây tôi kính phục), là việc làm cần thiết!
Sở dĩ như thế là vì Nơi Phạm là một ngụy chúa, ông từng đi cải tạo 7 năm,mà không một chút căm thù chế độ và cũng chẳng hoài Ngô, vì ông là một nhà trí thức uyên thâm hơn và là một nhà thơ rất nặng tình dân tộc.
Một con người chính trực đã từng sống qua 2 chế độ như Phạm Nơi, sẽ cho chúng ta và ông Nguyễn quang Lập có cái nhìn toàn diện hơn, sâu sắc hơn và vô tư hơn!

Ngân Hoàng
Lập sinh ra ở ba đồn quãng bình .3 đồn là 3 đồn giặc pháp đóng dân ta gọi mãi thành quen xung quanh thời đó đa số con chiên . Họ hàng ngoc Lập di cư vào nam nhiều. Lập là 21 con chiên cực kì sùng chúa .dể hiểu thôi.

Nguyen Dinh
À thì ra vậy, cảm ơn bạn




Đó đây


2024-03-28 - 25: Khắc Phục Hậu Quả Sau Khi Ông VVT Rời Ghế CTN - Ông Võ Văn Thưởng ra đi có chấm dứt mọi chuyện chưa?

2024-03-28 - Chấn động người Việt ở #Thailand: Thiếu tướng GĐ CA tỉnh Gia Lai … xuất hiện … chuyện gì xảy ra …? -

2024-03-24 - Thiếu tướng Hoàng Kiền _BUỒN, VUI, "GIẢI OAN" VẤN ĐỀ CHỐNG LẬT SỬ - Đôi lời với ông Võ Văn Thưởng

2024-03-22 - Thật là buồn khi một người mình đặt nhiều kỳ vọng lại làm mình thất vọng -

2024-03-22 - Tá hoả tịch thu! Tòa án NY bắt đầu kê biên tài sản sân golf, dinh thự Seven Springs -

2024-03-21 - VKSND TP HCM: Bị cáo Trương Mỹ Lan không ăn năn - VKSND TP HCM nêu quan điểm bị cáo Lan phạm tội nhiều lần, phạm tội có tổ chức, bằng nhiều thủ đoạn tinh vi, chiếm đoạt và gây thiệt hại số tiền đặc biệt lớn cho nhà nước

2024-03-21 - NHỮNG BIỂU HIỆN CỦA CHỦ NGHĨA DÂN TÚY Ở VIỆT NAM -

2024-03-20 - Toàn cảnh đề nghị mức án với vợ chồng Trương Mỹ Lan, Trương Huệ Vân và đồng phạm -

2024-03-20 - Lý do đồng chí Võ Văn Thưởng có đơn xin thôi các chức vụ -

2024-03-20 - Trung ương đồng ý ông Võ Văn Thưởng thôi chức Chủ tịch nước - Ban Chấp hành Trung ương đồng ý để ông Võ Văn Thưởng thôi giữ các chức vụ Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Trung ương Đảng khóa 13, Chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng An ninh nhiệm kỳ 2021-2026, theo nguyện vọng cá nhân



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -

● 2024-01-29 - Nhân Quyền Ở Nước Mỹ: Vụ Án Oan, 70 Năm Sau Khi Tử Hình Bé George Stinney - - Giác Hạnh sưu tầm -

● 2024-01-29 - NOEL - Ba Giáo Hoàng John Paul II, Benedict XVI, Francis I Thú Nhận Đã Bịp Chiên- Cừu Chuyện Jesus Ra Đời - Ri Nguyen -

● 2024-01-29 - Một dàn đồng ca, ngày càng đặt câu hỏi về quyền lực của Giáo hoàng - John L. Allen Jr. -

● 2024-01-29 - Tỷ lệ phá thai nơi người công giáo lại cao hơn nơi người ngoài công giáo! - Lê Hải Nam -

● 2024-01-29 - Kinh Khải Huyền Cho Biết Jesus Là Một Tên Ác Qủy Đê Tiện, Man Rợ - Ri Nguyễn -

● 2024-01-29 - Vatican Cho Phép Linh Mục Hiếp Dâm Trẻ Con - Đó là chính sách! - Ri Nguyen -

● 2024-01-28 - Quận Utah cấm Kinh Thánh ở các trường tiểu học và trung học cơ sở - Ri Nguyen -

● 2024-01-26 - Chiên Hô Hào Các Bạn Chiên Đừng Đọc Sachhiem.net: "Nhận Diện!" - SH vs Nguyễn Trọng Nghĩa -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 >>>