10 Giải Thích Khoa Học Về Kinh Nghiệm Cận Tử J. Francis Wolfe/ Listverse https://sachhiem.net/LTX/LyThaiKH19.php Người ta có lý do tò mò để tìm hiểu các trải nghiệm của giờ phút cận tử (lúc sắp chết). Cái chết là một trong những kinh nghiệm mà rốt cuộc chắc chắn chúng ta ai cũng có phần. Các lĩnh vực khoa học do đó đã có nhiều nỗ lực giải thích các hiện tượng cận tử mà rất nhiều người đã mô tả một cách độc lập như sau. 10 Vùng TPJ -tiếp giáp giữa thùy đỉnh và thùy thái dương (Temporoparietal Junction) có chức năng trải nghiệm "ngoài cơ thể" Chú ý vùng màu đỏ - TPJ. Ảnh của: Database Center for Life Science Trong số các yếu tố phổ biến hơn của kinh nghiệm cận tử là các cảm giác khác biệt của một cá nhân đã rời cơ thể trần tục của họ. Những người có kinh nghiệm "ra ngoài cơ thể" thường xuyên kể lại thấy mình bay bổng trên mình trong khi có thể nhìn thấy cơ thể của họ và những người xung quanh. Thậm chí có một số tường thuật, trong đó những người đã có kinh nghiệm ra ngoài cơ thể có thể xác định các đối tượng và các sự kiện xảy ra trong thời gian mà họ đã được coi là đã chết lâm sàng. Nhưng cũng có những nghiên cứu chứng minh rằng tất cả điều này có thể là do vùng TPJ bị tổn thương. Chức năng của vùng TPJ của một người là tập hợp dữ liệu thu thập từ các giác quan và các cơ quan của cơ thể để có nhận thức về cơ thể. Khi một phần của não bị hư hỏng, có thể tạo ra cảm giác "ngoài cơ thể" mà rất nhiều người đã tường thuật lại. Mặc dù kinh nghiệm có thể biểu hiện vô cùng sinh động và thực tế, nghiên cứu khoa học đã có thể tái tạo hiện tượng này mà không cần làm cho người được thử phải tiến gần tới cái chết, mà chỉ cần kích thích điện vào vùng TPJ của não. 9 Chất CO2 dư thừa có thể tạo ra cảnh đường hầm và ánh sáng chói lòa
Gần như mỗi cá nhân đã có một kinh nghiệm cận tử thảo luận về sự tồn tại của một ánh sáng trắng sáng và một đường hầm mà dường như dẫn tới thế giới bên kia. Ánh sáng trắng dường như có một chất lượng khác và thường đi kèm với một cảm giác an lạc và gọi mời. Một nghiên cứu năm 2010 với những bệnh nhân bị đau tim cho thấy rằng có thể có một mối tương quan giữa các loại kinh nghiệm cận tử và mức độ CO2 trong máu. Trong số 52 bệnh nhân tim mạch được nghiên cứu, có 11 người báo cáo có kinh nghiệm cận tử. Mức độ CO2 trong máu của 11 bệnh nhân này cao hơn đáng kể so với những bệnh nhân không báo cáo có kinh nghiệm cận tử. Cảm giác giữa các nhà nghiên cứu là lượng CO2 dư thừa trong máu có thể có một tác động đáng kể đến thị lực, làm cho bệnh nhân nhìn thấy những đường hầm và ánh sáng. 8 Khi thiếu oxy, bộ não có thể tạo ra ảo giác
Trong khi số thặng dư CO2 trên não tạo ra hiệu quả về thị giác trong lúc cận tử, sự thiếu CO2ở não có thể đóng một vai trò trợ lực. Ai cũng biết rằng sự mất Oxy dẫn đến ảo giác, và nhiều báo cáo cho rằng nó còn đưa đến cảm giác hưng phấn. Mặc dù khối lượng thí nghiệm còn rất hạn chế, các nghiên cứu cho rằng, người trải qua giảm giác cận tử trong lúc tim ngừng đập, có lượng oxy thấp hơn. Các nhà nghiên cứu tin rằng sự mất Oxy có thể làm cho người ta "nhìn thấy toàn bộ cuộc đời hiện ra trước mắt", hoặc đến một nơi có bạn bè và người thân đã qua đời ở xung quanh. Tuy nhiên, điều này còn nằm trong giả thuyết, Many near-death experiences include the presence of long-dead friends and relatives appearing and perhaps even guiding the individual as they pass from the world of the living to the afterlife. Memories from every part of life are recalled in rapid succession, and there is an overwhelming sense of comfort, yet it appears that scientific research has provided an explanation for this phenomenon as well. This remains just a theory, however, as the other available research seems to indicate that multiple factors contribute to the near-death experience, which include the aforementioned CO2 levels as well. It makes sense in this regard that near-death experiences are commonly reported by those resuscitated following a heart attack, as a heart attack occurs when blood is blocked from reaching the brain. 7Endorphins Are Released When The Brain Is Under Extreme Stress
Nhà nghiên cứu về thần kinh Daniel Carr cho biết, việc não sinh ra các chất giống morphine, chẳng hạn như endorphin, vào thời điểm cận kề cái chết khiến con người có cảm giác bình tĩnh, không sợ hãi hay lo lắng It has been a long-held theory that much of what is felt during a near-death experience can be somewhat attributed to the release of endorphins and other chemicals by the brain due to extreme stress. While the idea that the entirety of a near-death experience could be attributed to endorphins has been somewhat dispelled, it could easily explain why so many individuals who have had a near-death experience feel no fear or anxiety over reaching life’s apparent terminus. The release of these morphine-like chemicals during times of extreme stress was proposed by neuropsychologist Daniel Carr as an overarching explanation for near-death experiences, but it appears that it better explains the calm sensations and the lack of pain or worry during situations in which the body could be under extreme duress. So while you’d expect that in the stages approaching death, there would be “incredible pain and terror, the [near-death experience] surprises us with pleasure, calm, and peace,” a phenomenon believed to be the result of chemicals released by the brain. 6Brain Activity Spikes In The Moments Before Death
Một nghiên cứu gần đây chỉ ra rằng tri giác ngoại cảm có thể được tạo ra do sự gia tăng đáng kể mức độ hoạt động của não ở những khoảnh khắc trước khi chết. Các nhà khoa học cấy điện cực vào não chuột để nghiên cứu mức độ hoạt động của não trước cái chết và nhận thấy rằng, những con chuột trong thí nghiệm trải qua trạng thái gọi là hyperconsciousness, khiến giác quan hoạt động mạnh mẽ hơn. Hoạt động có ý thức cao hơn rất nhiều sau khi tim ngừng đập trong 30 giây đầu tiên. Heightened sensory perception is common in the near-death experience, and a recent study seems to indicate that these feelings of extrasensory perception may be caused by a significant spike in brain activity in the moments just before death. The study was conducted on rats and used a small sample size, so some in the scientific community have dismissed the results, but lead researcher Jimo Borjigin believes that it demonstrates the biological basis for the near-death experience. The study relied on the implantation of electrodes into the brains of the rats so that researchers could study the levels of brain activity at the time of death. The results showed that the rats experienced what the researchers termed as “hyperconsciousness,” which aligns with the heightened senses many individuals associate with a near-death experience. According to Borjigin, “We found continued and heightened activity. Measurable conscious activity is much higher after the heart stops—within the first 30 seconds.” var width = window.innerWidth || document.documentElement.clientWidth; if(width >= 1440) { googletag.display('div-gpt-ad-1366669464627-0'); } 5Veridical Perception May Be Confused With Anesthesia Awareness
Nhiều trải nghiệm cận tử bên ngoài cơ thể có thể là do nhận thức trong lúc gây mê thông qua ký ức giả, thường xảy ra với tỷ lệ 1/1.000 bệnh nhân. Pam Reynolds trải qua ca phẫu thuật não. Thông tin trên điện não đồ xác nhận trong một vài phút, cả não và cơ thể của Reynolds ngừng hoạt động. Tuy nhiên sau phẫu thuật, cô có thể mô tả hình dạng của chiếc cưa dùng để mở hộp sọ. Trường hợp này có thể cung cấp bằng chứng rõ ràng về trải nghiệm cận tử, nhưng tất cả mọi thứ Reynolds nhớ lại đều xảy ra trong trạng thái nhận thức gây mê. Veridical perception (the out-of-body experience) may be rooted in a cause other than the aforementioned damage to the temporoparietal junction. Many out-of-body experiences may be nothing more than anesthesia awareness. Though awareness while under anesthesia is thankfully quite uncommon (about one in every 1,000 people experience it), it is possible that those who believe that they have had a near-death experience are simply constructing false memories through this awareness. This may be the underlying reason that Pam Reynolds, whose near-death experience is often referenced, was able to recall so many details of an operation that involved inducing “hypothermic cardiac arrest,” rendering her effectively dead for several minutes. Reynolds was able to describe the shape of the saw used to cut open her skull and even recognized that the doctors were listening to the song “Hotel California” during the operation. Reynolds’s near-death account seems like very powerful evidence of a near-death experience that includes veridical perception, but everything she recalled occurred while she was alive but under anesthesia. So while Reynolds may have thought she had a near-death experience, skeptics believe that this was more likely one of the rare cases in which a patient experienced anesthesia awareness. 4Altered Or Distorted Sense Of Time Plays A Significant Role
Nhà giải phẫu thần kinh Eben Alexander từng viết sách và mô tả chi tiết những trải nghiệm cá nhân lúc cận kề cái chết. Ông rơi vào trạng thái hôn mê một tuần do bệnh viêm màng não. Theo miêu tả của Alexander, trạng thái cận tử xảy ra vài ngày, trong lúc vỏ não của ông ngừng hoạt động do tình trạng hôn mê. Tiến sĩ Oliver Sacks thuộc Đại học New York, Mỹ, giải thích về trường hợp trên như sau: "Một hành trình ảo giác với ánh sáng và xa hơn nữa, một trải nghiệm cận tử (NDE) toàn diện, có thể xảy ra trong 20 hoặc 30 giây, dù nó có vẻ kéo dài hơn nhiều. Trong cơn khủng hoảng, khái niệm thời gian có thể thay đổi hoặc trở nên vô nghĩa. NDE của Alexander xảy ra không phải trong lúc hôn mê và vỏ não của ông vẫn đang hoạt động với đầy đủ chức năng". Dr. Eben Alexander, a neurosurgeon, wrote a book detailing his personal experience with near-death, which happened while he was comatose due to a bout with meningitis. According to Alexander’s own account, the near-death experience was several days in length and must have occurred while his cerebral cortex was shut down due to the coma, a fact that is paradoxical since many of the sensory details he experienced are typically rooted in the cerebral cortex. This led to his assertion that there was no material cause for his experience at all. While the personal account of a neurosurgeon’s near-death experience led to many sensational headlines (Newsweek’s cover read “Heaven Is Real: A Doctor’s Experience of the Afterlife”), Dr. Oliver Sacks, himself a professor of neurology at NYU School of Medicine, offered a very simple explanation for Dr. Alexander’s account. According to Sacks, “A hallucinatory journey to the bright light and beyond, a full-blown NDE, can occur in 20 or 30 seconds, even though it seems to last much longer. Subjectively, during such a crisis, the very concept of time may seem variable or meaningless. The one most plausible hypothesis in Dr. Alexander’s case, then, is that his NDE occurred not during his coma, but as he was surfacing from the coma and his cortex was returning to full function. It is curious that he does not allow this obvious and natural explanation but instead insists on a supernatural one.” 3Hallucinations And Actual Perceptions Use The Same Brain Systems
Những người trải qua trạng thái cận tử cho biết mọi thứ khi ấy diễn ra đều rất thật và điều họ cảm nhận là chắc chắn không phải là ảo giác. Theo Oliver Sacks: "Lý do cơ bản khiến ảo giác có vẻ rất thật là chúng hoạt động dựa trên những hệ thống trong não giống vùng hoạt động của nhận thức thực tế. Khi có ảo giác giọng nói, con đường thính giác được kích hoạt. Khi có ảo giác gương mặt, vùng khuôn mặt hình thoi (Fusiform Face Area- FFA), vùng nhỏ bên não phía sau tai có chức năng cảm nhận và nhận diện khuôn mặt trong môi trường, bị kích thích". Those who have gone through a near-death experience quite frequently recall that everything seemed very real—in some cases, more real than anything they had ever experienced before. While many are resolute that what they perceived was most certainly not a simple hallucination, there is a very good reason why discerning between what is real and what is hallucinated is incredibly difficult. According to Dr. Oliver Sacks, an individual who has had a near-death experience may believe it real simply because it seemed to be real, and with good reason: “The fundamental reason that hallucinations—whatever their cause or modality—seem so real is that they deploy the very same systems in the brain that actual perceptions do. When one hallucinates voices, the auditory pathways are activated; when one hallucinates a face, the fusiform face area, normally used to perceive and identify faces in the environment, is stimulated.” 2Near-Death Experiences May Be Caused By Epileptic Activity In The Temporal Lobes
Hội chứng động kinh thuỳ thái dương là nguyên nhân khiến nhiều người nhìn thấy những cảnh tượng kỳ lạ, bao gồm cảm giác hạnh phúc và sự hiện diện của một vài thế giới khác. Người trải qua trạng thái cận kề cái chết cũng có thể trải qua chứng động kinh tương tự bên trong thùy thái dương Lê Hùng (Theo Listverse) While ecstatic seizures are quite rare and occur in just a small sample of the population affected by temporal lobe epilepsy, a spike in epileptic activity in the temporal lobe may be responsible for the visions of God or of heaven that so many see during a near-death experience. A study devised by Orrin Devinsky enabled him and other researchers to “perform clinical and video EEG monitoring in patients as they are having ecstatic-religious seizures, and thus to observe the precise coinciding of their ‘theophanies’ with seizure activity in temporal lobe foci (nearly always these are right-sided).” Historical figures that include Fyodor Dostoevsky and Joan of Arc are believed to have been influenced by temporal lobe epilepsy, which included feelings of ecstasy and the presence of something otherworldly. It may indeed be the case that those who have had a near-death experience may have had similar epileptic activity in the temporal lobes. Dostoevsky once said the following of his ecstatic seizures: “I would feel the most complete harmony in myself and in the whole world, and this feeling was so strong and sweet that for a few seconds of such bliss I would give 10 or more years of my life, even my whole life perhaps.” Dostoevsky’s description sounds quite similar to those made in accounts of near-death experiences, lending even more credence to the theory that epileptic activity in the temporal lobe may play a significant role. 1Neurology And Religion Are Not Necessarily Contradictory
While there have been countless studies done on near-death experiences, researchers have not necessarily disproved the totality of the experience as the simple result of normal neurological function. There is the famous case of “Maria,” an individual whose near-death experience involved veridical perception during cardiac arrest. After being resuscitated, she told a social worker that she had gone outside the hospital and seen a tennis shoe on the ledge of a window on the third floor. The social worker not only found the shoe but also recognized that there was no other way for her to have known all of the details she had relayed. Another famous near-death experience is that of Dr. Tony Cicoria, who was struck by lightning in 1994. A few weeks after the lightning strike, Dr. Cicoria, who possesses a doctorate in neuroscience, suddenly felt overcome with a desire to learn to play and write music. He was changed by the experience, and according to his own account, “saw no contradiction between religion and neurology—if God works on a man, or in a man, He would do so via the nervous system, via parts of the brain specialized, or potentially specializable, for spiritual feeling and belief.” J. Francis Wolfe is a freelance writer and a noted dreamer of dreams. When he’s not writing, he is most likely waiting for “just one more wave,” or quietly reading under a shady tree. _____________ 8 Thiếu oxy cho não Nguyên nhân Ảo giác Nhiều kinh nghiệm cận tử bao gồm sự hiện diện của bạn bè và người thân đã chết từ lâu xuất hiện và có lẽ thậm chí hướng dẫn các cá nhân khi họ đi từ thế giới của người sống với thế giới bên kia. Những ký ức từ mọi phần của cuộc sống được kể lại trong kế nhanh chóng, và có một cảm giác áp đảo thoải mái, nhưng mà nó xuất hiện nghiên cứu khoa học đã cung cấp một lời giải thích cho hiện tượng này là tốt. Nó đã được một lý thuyết lâu nay rằng phần lớn những gì được cảm nhận trong một kinh nghiệm cận tử có thể phần nào do việc phát hành endorphins và các hóa chất khác của não do căng thẳng cực độ. Trong khi ý tưởng rằng toàn bộ những trải nghiệm cận kề cái chết được cho là do endorphins đã phần nào xua tan , nó có thể dễ dàng giải thích tại sao rất nhiều cá nhân đã có một kinh nghiệm cận tử không cảm thấy sợ hãi hay lo lắng về đến ga cuối rõ ràng của cuộc sống. Nhận thức giác cao là phổ biến trong kinh nghiệm cận tử, và một nghiên cứu gần đây dường như chỉ ra rằng những cảm xúc của nhận thức năng ngoại cảm có thể được gây ra bởi một cành đáng kể trong hoạt động não ở những khoảnh khắc trước khi chết. Nghiên cứu được tiến hành trên chuột và sử dụng một cỡ mẫu nhỏ, vì vậy một số trong cộng đồng khoa học đã bác bỏ những kết quả, nhưng nghiên cứu chính Jimo Borjigin tin rằng nó chứng tỏ các cơ sở sinh học cho những kinh nghiệm cận tử. Nhận thức đích thật (kinh nghiệm out-of-body) có thể được bắt nguồn từ một nguyên nhân nào khác hơn thiệt hại nói trên đến ngã ba temporoparietal. Nhiều out-of-body kinh nghiệm có thể là gì khác hơn là nhận thức gây mê. Mặc dù nhận thức trong khi dưới gây mê may mắn là khá hiếm gặp (khoảng một trong mỗi 1.000 người trải nghiệm nó), nó có thể là những người tin rằng họ đã có một kinh nghiệm cận tử chỉ đơn giản là xây dựng những ký ức giả thông qua nhận thức này. Tiến sĩ Eben Alexander, một giải phẫu thần kinh, đã viết một cuốn sách chi tiết kinh nghiệm cá nhân của mình với gần chết, mà đã xảy ra khi ông đang hôn mê do một cơn viêm màng não. Theo tài khoản riêng của Alexander, kinh nghiệm cận tử đã nhiều ngày dài và phải xảy ra trong khi vỏ não của ông đã bị đóng cửa do tình trạng hôn mê, một thực tế đó là nghịch lý vì có nhiều những chi tiết cảm giác anh có kinh nghiệm thường bắt nguồn từ vỏ não. Điều này dẫn đến sự khẳng định của ông rằng không có nguyên nhân vật chất đối với kinh nghiệm của mình ở tất cả. Những người đã trải qua một kinh nghiệm cận tử khá thường xuyên nhớ lại rằng tất cả mọi thứ dường như rất thực tế trong một số trường hợp, thực tế hơn bất cứ điều gì họ đã từng trải qua. Trong khi nhiều người kiên quyết rằng những gì họ cảm nhận là chắc chắn nhất không phải là một ảo giác đơn giản, có một lý do rất chính đáng tại sao sành điệu giữa những gì là có thật và những gì là ảo tưởng là vô cùng khó khăn. Trong khi cơn ngây ngất là khá hiếm và xảy ra chỉ trong một mẫu nhỏ của dân số bị ảnh hưởng bởi chứng động kinh thùy thái dương, tăng đột biến trong hoạt động kinh ở thùy thái dương có thể chịu trách nhiệm về tầm nhìn của Thiên Chúa hay thiên đàng mà rất nhiều người xem trong một gần bờ kinh nghiệm cái chết. Một nghiên cứu đã phát minh ra bởi Orrin Devinsky giúp ông và các nhà nghiên cứu khác để "thực hiện theo dõi lâm sàng và video EEG ở những bệnh nhân như họ đang gặp cơn ngây ngất, tôn giáo, và do đó để quan sát sự trùng hợp chính xác của 'thần hiển' của họ với hoạt động co giật ở thùy thái dương foci ( gần như luôn luôn là những mặt đúng). " Trong khi đã có vô số các nghiên cứu được thực hiện trên những trải nghiệm cận kề cái chết, các nhà nghiên cứu đã không nhất thiết bác bỏ toàn bộ những kinh nghiệm như là kết quả đơn giản của chức năng thần kinh bình thường. Có trường hợp nổi tiếng của "Maria", một cá nhân có kinh nghiệm cận tử có liên quan nhận thức đích thật trong tim ngừng đập. Sau khi được hồi sinh, cô nói với một nhân viên xã hội rằng cô ấy đã đi bên ngoài bệnh viện và nhìn thấy một chiếc giày quần vợt trên gờ tường của một cửa sổ trên tầng thứ ba. Các nhân viên xã hội không chỉ tìm thấy chiếc giày nhưng cũng công nhận rằng không có cách nào khác để cô ấy đã biết tất cả các chi tiết cô đã tiếp sóng. Lý Thái dịch Việt Nguồn: 10 Scientific Explanations For Near-Death Experiences - https://listverse.com/2015/04/14/10-scientific-explanations-for-near-death-experiences/ April 14, 2015 Trang Khoa Học |