Nén Hương Bái Biệt

Hoàng Nguyên Nhuận

https://sachhiem.net/HOANGNN/Hoang32.php

28 tháng 8, 2009

Kim Đại Trọng cựu Tổng Thống Nam Hàn, khôi nguyên Nobel Hòa Bình năm 2000, người chủ trì kế sách hiệp thương Ánh Dương để hoà hợp hòa giải hận thù chia cắt Nam Bắc Triều Tiên đã an lành dứt hơi thở cuối cùng xế trưa ngày 19-08-2009 tức Hăm chín tháng Sáu Kỷ Sửu, thọ 85 tuổi.

Kim Đại Trọng đã theo chân cựu Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ kiêm cựu Chủ Tịch Ngân Hàng Thế Giới Robert Mac Namara từ giã cõi đời trước ông ngày 06-07-2009 tức Mười bốn tháng Năm Kỷ Sửu, thọ 93 tuổi.

Trong lịch sử chính trị thế kỷ 20, nếu McNamara được tiếng là kiến trúc sư Chiến Tranh Lạnh mà Triều Tiên là nơi thử thách bằng chiến tranh nóng thì Kim Đại Trọng chính là kẻ quyết công khai dùng Ánh Dương dập tắt ngọn lửa Chiến Tranh Lạnh đó trên quê hương tổ quốc Triều Tiên của ông. Ánh Dương Kim Đại Trọng giờ đang chìm khuất hay có còn thì cũng chỉ còn trong tâm tưởng những người Triều Tiên bi trí dũng thôi...

Hai năm trước đây, khi hay tin hai chính quyền Nam Bắc Triều Tiên đồng ý tái hiệp thương, Hoàng tôi đã viết một bài nhan đề CON TIM BÁN ĐẢO LẠI HỒI SINH với những lời lẽ liên hệ đến Kim Đại Trọng đại để ...

... Thông tấn xã Reuters ngày 08/08/07 loan báo các nhà lãnh đạo Nam Bắc Triều Tiên đã đồng ý gặp nhau vào cuối tháng Tám này. Tổng Thống Nam Triều Tiên Roh Moo-Hyun sẽ đến thủ đô Bình Nhưỡng của Bắc Triều Tiên để gặp Chủ Tịch Kim Chính Nhất. Đây là cuộc gặp gỡ thượng đỉnh lần thứ hai giữa Nam-Bắc tiếp sau cuộc họp lần thứ nhất năm năm trước, khi lãnh tụ Bắc Triều Tiên Kim Chính Nhất xuống Hán Thành, thủ đô Nam Triều Tiên để gặp TT Nam Hàn Kim Đại Trọng năm 2000. Không có một tin tức chính thức gì về những thỏa hiệp nhân cuộc họp thượng đỉnh 2000 này, nhưng có hai sự kiện sau đó được ghi nhận.

Thứ nhất, Kim Đại Trọng được vinh danh bằng giải Nobel Hòa Bình năm ấy. Thứ hai, trong thế vận hội Sydney Olympic 2000, hai phái đoàn vận động viên Nam-Bắc Triều Tiên đã đi chung dưới một hiệu kỳ Triều Tiên thống nhất xanh trắng hiền hòa.

... Trong hội nghị Postdam tháng 7/1945, Mỹ, Nga, Anh thấy Khối Trục sắp sụm bà chè nên vội vàng họp nhau để chia phần. Ai đớp trọn nước nào, ai được chia quyền làm cha nước nào....Rủi cho ba nước VIỆT NAM, Triều Tiên và Đức không được các ông kẹ tương nhượng nên bị cưa đôi cho...tiện! VIỆT NAM dọc theo vỹ tuyến 16, Đức dọc theo đường ranh phân khu thủ đô Berlin và Triều Tiên dọc theo vĩ tuyến 38. Bức Tường Berlin, vỹ tuyến 16 và vỹ tuyến 38 trở thành những bức màn tre, những bức màn sắt che dấu những mưu định của cường quốc ...

... Cũng chính trong hội nghị mỗ heo chia phần Postdam này mà các cường quốc quyết định ra tối hậu thư cho Nhật... Không biết tối hậu thư đó có được thảo ra gửi cho Nhật? Nhật có nhận không và nhận được thì có hiểu ngôn từ ngoại giao không và nếu có thì trả lời ra sao mà một tháng sau Mỹ đã khơi khơi dùng hai trái bom nguyên tử đầu tiên của văn minh Tây phương chế ra ném xuống đầu một dân tộc Đông phương. Ngày 06/08/1945, chiếc B.29 Enola Gay thả trái bom nguyên tử đầu tiên xuống Hiroshima khiến cho 73.150 người chầu tổ và 58.855 người bị thương, chưa kể những kẻ nhiễm phóng xạ lâu dài chết dần chết mòn hay sinh quái thai. Ba ngày sau, Nagazaki lãnh trái bom thứ hai khiến cho 73.884 người bỏ mạng, và 76.796 người bị thương. Nhật đầu hàng, không đợi Tokyo nếm mùi nguyên tử dù cho trước đó Tokyo đã bị các pháo đài bay B.29 cho tắm gội bằng bom lửa mà tổng số hỏa lực cộng lải cón cao hơn cả những trái bom nguyên tử ném xuống Hiroshima và Nagazaki. Điều bi hài, Nagazaki chính là hải cảng đầu tiên của Nhật đã được mở ra từ thế kỷ 16 để đón nhận những cái hay cái đẹp của văn minh Tây phương và để cho Thiên Chúa giáo Tây phương thấm nhập. Nagazaki là xứ có nhiều người theo Thiên Chúa giáo và nhiều nhà thờ nhất nước Nhật! Nagazaki là giáo xứ của giáo chủ. Hồng Y của giáo xứ cũng là người quê Nagazaki!

... Trong hội nghị Postdam, Nga được chia cho nửa nước Đức...Trung Hoa Dân Quốc của Tưởng Giới Thạch đang chuẩn bị bồng bế nhau chạy ra Đài Loan hay qua biên giới Miến Điện nhưng vì có tên trong danh sách đồng minh nên được thí cho nửa nước VIỆT NAM từ Ải Nam Quan đến vỹ tuyến 16. Trong lúc đó, Anh được chia cho Miền Nam đến vỹ tuyến 16 dù đa số người Anh chẳng biết Indochina nằm ở đâu trên bản đồ thế giới! Pháp hoàn toàn bị cho ra rìa khoanh tay nhìn đám quân Tàu phù cướp phá…. Pháp đã bị Nhật kềm kẹp từ mấy năm qua... giờ nương thế Anh và Trung Hoa nhảy vô tái lập thuộc địa và nhắm mắt cho Mỹ bao trọn gói để chơi domino trên bàn cờ Chiến Tranh Lạnh.

...Quân Pháp dưới quyền một tướng quân chó nhảy bàn độc tên Đề Đốc Thierry d’Argenlieu, tự tung tự tác ba chớp ba nháng nên chỉ mới 9 năm [1946-1954] đã mất tiêu nửa VIỆT NAM bằng thỏa ước ngưng bắn Genève. Thay chỗ Pháp, quân Mỹ dưới quyền Thống Tướng Westmoreland cầm đầu hơn nửa triệu quân tự tung tự tác nên cũng chỉ 9 năm sau [1965-1973] mất luôn nửa còn lại bằng hiệp định ngưng bắn Paris. Lại cũng chỉ thỏa ước ngưng bắn để yên bụng rút thôi. Lúc nào cảm thấy vui vui hay ngứa tay thì đánh lại, chẳng sao cả! Như có kẻ từng tin chết tin sống như vậy nên ngậm miệng ăn tiền mặc cho Kissinger tha hồ đi đêm ở Paris?!

... Triều Tiên hay Cao Ly hay Hàn quốc vốn là một chư hầu của Nhật từ năm 1910 đã được chia đôi cho Nga phần Bắc và Mỹ kiểm soát Nam Triều Tiên đến vỹ tuyến 38.

... Và cũng như hiệp định khu quân ngưng bắn Genève 1954, hai bên chỉ ấn định vùng đồn trú để ngưng bắn và rút, tất cả những chia cắt Bắc-Nam Triều Tiên, Đông-Tây Đức...đều không có một điều khoản hiệp thương nào quy định, trừ sự hứa hẹn sẽ tái thống nhất khi đồng minh chấm dứt chiếm đóng. Nói thế khác hai bên Mỹ-Nga không hề thừa nhận phần trú quân như một quốc gia, có chính quyền đại diện.

Trong đại chiến thứ Hai, Triều Tiên thuộc quyền kiểm soát của Nhật. Khi Nhật đầu hàng thì Triều Tiên thuộc quyền bảo hộ của Mỹ và Nga Xô, theo quyết định phân chia chiến lợi phẩm giữa các đồng minh trong hội nghị Postdam.

Trong vùng Bắc, Nga dùng những cán bộ của đám Kim Nhật Thành và Đảng Lao Động để lèo lái thành lập Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Triều Tiên.

Năm 1948, tại Nam Triều Tiên do Mỹ kiểm soát, một chính quyền được thành lập bằng tổng tuyển cử và bác sĩ Lý Thừa Vãn, một tín hữu Tin Lành, được giao cho chức Tổng Thống. Thế là Tin Lành của Mỹ đã có chân đứng ở Á châu. Ở Triều Tiên với Lý thừa Vãn, ở Trung Hoa với gia đình Tống Mỹ Linh-Tôn Dật Tiên và người anh em cột chèo Tưởng giới Thạch.

Tổng thống Lý Thừa Vãn gắn huân chương

cho Đề Đốc Mỹ Ralph Ofstie (1952)

... Với chính quyền Kim Nhật Thành ở Bắc, Lý Thừa Vãn ở Nam, Triều Tiên mặc nhiên biến thành hai nước và trở thành công cụ nóng trong Chiến Tranh Lạnh. Nhất là sau khi đại lục Trung Hoa lọt vào tay Mao Trạch Đông đang lo ngày lo đêm Nga-Mỹ hợp đồng để lật ngược thế cờ có thể cả lục địa và Bắc Triều Tiên để gỡ gạc sau khi đám sứ quân và Tưởng giới Thạch lếu láo để mất lục địa vào tay Mao. Mao lo là phải vì vốn của Mao là biển người trong khi Mỹ và Nga đều có bom nguyên tử và đang loay hoay làm bom khinh khí!

... Cách tự vệ hay nhất là tấn công, là quậy. Sẵn khí giới tàn quân Tưởng Giới Thạch để lại, Mao không mở hàng ve chai được nên đã tha hồ viện trợ đồ chơi cho VIỆT NAM và Bắc Triều Tiên quậy chơi...

... Chiến Tranh Lạnh được TT Truman quyết định khai sinh bằng Nghị Quyết 68 của Hội Đồng An Ninh Quốc Gia từ năm 1950 nhưng phải đến 1975 mới được giải mật. Muốn biết nội dung của nghị quyết này có những điểm chính yếu nào xin chịu khó đọc Dreaming War, Blood for Oil and The Cheney-Bush Junta [Nation Books, NY, 2002, tr.123] của Gore Vidal.

... Đức, VIỆT NAM, Triều Tiên trở thành những điểm nóng, những tiền đồn chỉ chờ cơ hội là bùng nổ. Ngày 25/06/1950, Bắc Triều Tiên bất thần tràn qua vỹ tuyến 38 ồ ạt tấn công xuống phía Nam và suýt đẩy lực lượng Nam Triều Tiên-Mỹ rớt xuống biển ở cảng Phú Sơn. Mỹ phải điều danh tướng MacArthur chỉ huy phản công có lúc đẩy cả lực lượng Bắc Triều Tiên chạy tuốt qua biên giới Trung Hoa làm cho Trung Hoa hoảng hốt tung quân cứu viện dưới quyền chỉ huy của Chu Đức, Lâm Bưu. Bom đạn thì Trung Hoa kém hơn Mỹ là cái chắc cho nên đành lấy thịt đè người thay vào. Chiến thuật biển người được khai sinh.

... Cuộc chiến cù cưa kéo dài ba năm 1950-1953 chà láng thị thành và đồng ruộng Triều Tiên chỉ tạm ngưng khi hai bên đạt được thỏa hiệp ngưng bắn kiểu Genève 1954, và dĩ nhiên Nam Triều Tiên chối từ không ký.

... Triều Tiên tan nát như cái mền rách. Chết chóc, đói khát, bệnh tật, ly tán...xảy ra cho từng người, từng nhà để lại một vết sẹo sâu đậm trong lòng người dân Triều Tiên ớn chiến tranh và ý thức hệ đến tận mang tai và tũi nhục với thân phận nhược tiểu của mình. Mọi lời lẽ khinh bạc khích bác nếu không là cuồng tín hận thù thì cũng chỉ là hít hà xu nịnh để câu tài lợi, câu cơm.

Điều này giải thích tại sao Triều Tiên lại có những con gà say không chịu ngậm miệng ăn tiền mà cứ hô hào hòa hợp hòa giải như Kim Đại Trọng...

Nhưng sự nghiệp một người có lòng như Kim Đại Trọng không chỉ là bấy nhiêu...

Nặng nghiệp yêu nước thương nòi

Kim Đại Trọng là tác giả của chủ trương hiệp thương Nam-Bắc với Chính Sách Ánh Dương, cái phương án đã làm cho ông khốn đốn tù lên tù xuống cuối cùng liệt luôn cặp giò.

Kim Đại Trọng xuất thân từ một gia đình nông dân trung lưu vùng quê nghèo thời Triều Tiên bị Nhật đô hộ từ 1910. Thời nhỏ học rất giỏi, học xong đi làm thư ký cho một hãng vận tải hàng hải và dần dần leo lên địa vị chủ hãng. Chiến tranh Nam Bắc bùng nổ, ông từng bị Bắc Triều Tiên cầm tù trong thời chiến tranh Cao Ly 1950-1953 và dần dần bước lên võ đài chính trị quốc gia cũng như quốc tế với đảng Dân Chủ Xã Hội, lấy Kwangju làm căn cứ địa.

Kim Đại Trọng vốn là một trí thức Công giáo thuần thành nhưng đầu óc xã hội cấp tiến nên không chịu nhắm mắt nghe thiên hạ “hữu thần”, do đó trở thành con chiên ghẻ suốt bốn mươì năm, cứ nhắm mắt tranh đấu hết đòi dân chủ hóa quốc gia cách mạng xã hội, lại đòi hòa hợp hiệp thương Nam-Bắc nên tha hồ đội cái mũ thân Bắc Triều Tiên, nếu không phải là thân Cộng.

Kim Đại Trọng trở thành cái gai dưới bất cứ chế độ quân nhân nào cho nên phải ở tù lia chia... Ra tù, Kim Đại Trọng lại tiếp tục vận động làm cho các chính quyền Nam Triều Tiên mất ăn mất ngủ nữa mà phản ứng thông thường duy nhất là thẳng tay đàn áp, nghĩa là làm cho tình hình tồi tệ thêm.

Năm 1960, lợi dụng những tệ trạng hối mại quyền thế và tham nhũng của Lý Thừa Vãn sau 12 năm cầm quyền, và sinh viên học sinh Phú Sơn ào ạt nổi dậy kéo các trường đại học, trung học nhất tề nổi lên chống chính quyền đòi dân chủ và cách mạng xã hội. Lý Thừa Vãn đàn áp hết nổi phải rút lui nhường cho Po Sun Yun rồi hạy qua Nhật chết già bên đó.

Tướng Phác Chánh Hy tuyên thệ nhậm chức Tổng Thống

vào ngày 16 tháng 7 năm 1963 tại Hán Thành

Những cuộc cải cách nửa vời của Po Sun Yun chỉ làm cho tình hình trầm trọng thêm trong khi Mỹ cần ổn định đề biến Nam Triều Tiên thành một tiền đồn xung kích với 600.000 tay súng sẵn sàng Bắc tiến sát Cộng. Phác Chánh Hy được chọn như người hùng tương tự như Nguyễn Khánh được McNamara chọn ở Nam Việt Nam đế cai trị Nam Việt Nam bằng Hiến Chương Vũng Tàu 1964 ... Phác Chánh Hy đã bắn một mũi tên triệt hai con chim là một mặt đàn áp thẳng tay các cuộc biểu tình và mặt khác, truất phế Po Sun Yun để cai trị Nam Hàn bằng bàn tay sắt bọc ... sắt khiến qua ông phổng đá Choi Kyu Ha. Kim Đại Trọng lại vào tù không biết là lần thứ mấy...Choi Kyu Ha thả đối lập trong đó có Kim Đại Trọng với điều kiện Kim phải xuất ngoại như kiểu Nguyễn cao Kỳ tha cho Nguyễn Chánh Thi qua Mỹ chữa bênh thối mũi..?

Sang được Nhật rồi, Kim Đại Trọng lại tiếp tục chống đối khiến Tướng Phác Chánh Hy nổi khùng, bí mật cho người sang Nhật bắt cóc về. Hành động của Tướng Phác Chánh Hy đã bị thế giới, nhất là Nhật, lên án nặng nề nên cuối cùng phải trả tự do cho Kim Đại Trọng.

Với lập trường dân chủ hóa xã hội và hòa hợp Nam-Bắc, Kim Đại Trọng suýt đánh bại Tướng Phác Chánh Hy trong cuộc tổng tuyển cử năm 1971.

Tướng Phác Chánh Hy hăng say đòi Bắc tiến và chống Bắc Triều Tiên còn hơn cả Mỹ khiến Mỹ ngán quá phải mượn tay một cận thần mai phục bên Phác Chánh Hy như trưởng ngành nội an đặng dứt gọn năm 1987. Tựa như Tướng Nguyễn Cao Ký cứ nằng nặc đòi Bắc tiến nên cuối cùng phải làm phó chóc ngóc bên cánh trái Dinh Độc Lập đọc tiểu thuyết kiếm hiệp giải sầu?! Phác Chánh Hy bị loại, người kế vị là cựu Thủ Tướng Choi Kyu Hah lên thay thả tù nhân chính trị để xả xì hơi đối kháng. Nhưng hành động này đã vô tình quạt lò lửa đối kháng chính trị lên mạnh, nhất quyết đòi hỏi phải có bầu cử. Tổng tuyển cử được tổ chức và người hùng, Tướng Chun Doo Huan đang giữ vai chóp bu một thứ quân ủy đặc biệt, được đề cử phải hi sinh ra tranh cử độc diễn tham dự cuộc đua một ngựa.

Kim Đại Trọng khởi nghiệp với chức Dân Biểu quốc hội vì những âm mưu ám toán. Năm 1961, Kim Đại Trọng lọt vào Quốc Hội thì Phác Chánh Hy ngại Kim Đại Trọng vào đó kết bè kéo cánh chống mình nên tim đủ cách đề giải tán Quốc Hội. Mươi năm sau, Kim Đại Trọng lại ra tranh cử Tổng Thống và suýt hất văng Phác Chánh Hy khỏi ghế Tổng Thống khiến ông phải tìm cách tu chính Hiến Pháp để ở lại. Tướng Phác bị coi như đã chịu trách nhiệm về những hành vi mớ ám nhắm vào Kim Đại Trọng. Một trong những vụ ám hại ấy đã làm cho Kim Đại Trọng què giò phải chống gậy. Nhưng trầm trọng nhất có lẽ là lần mật vụ Triều tiên xâm nhập một khách sạn ở Tokyo, nơi Kim Đại Trọng đang ẩn trú, bắt cóc và định đem thả ngoài biến cho chết luôn. May mà giới chức Mỹ đã nhanh trí phản ứng bằng cách cho một trực thăng quần trên xuồng bọn bắt cóc nên Kim Đại Trọng mới thoát chết về Triều Tiên để rồi bị quản thúc tại gia và vào tù. Tướng Phác bị ám sát, quyền hành lọt vào tay Tướng Chun Doo Huan. Trong một cuộc xuống đường chống chính quyền, chính quyền đã thẳng tay đàn áp khiến cho hơn hai trăm người thiệt mạng. Kim Đại Trọng bị tống giam và ra tòa lảnh án tử hình. Nhưng một lần nữa, nhờ Mỹ can thiệp nên Kim Đại Trọng mới thoát chết.

Kim Đại Trọng đã phải tự lưu đày sang Mỹ và chỉ trở về năm 1985 để lãnh đạo nhóm đối lập đánh bại Tướng Roh Tae Woo trong cuộc tổng tuyển cử 1987 và trở thành TT dân cử chính thức đầu tiên của Nam Hàn. Đây là cơ hội cho Kim Đại Trọng công khai phất cờ Ánh Dương mà ông hằng lận đận ấp ủ.

Phải mấy năm sau thì nỗ lực của Kim Đại Trọng mới thành tựu khi ông thuyết phục được dư luận Nam Triều Tiên chịu thừa nhận và đón tiếp lãnh tụ của Miền Bắc vốn được tiếng là ‘hiếu chiến ác ôn khát máu’ mà cuộc đột kích và những trận chiến cù nhầy năm 1950-1953 vẫn còn là cơn ác mộng trong tâm trí mọi người, để lôi được đại lãnh tụ con Kim Chính Nhất của Bắc Triều Tiên xuống Hán Thành ngồi xuống với ông để nói chuyện.

Hội đàm với Kim Chính Nhất (6/2000)

Kim Đại Trọng vẫn nhắc đi nhắc lại là hai miền Triều Tiên chẳng có lợi gì khi sống trong bầu không khí nghi kỵ và sợ hãi. Đã hơn năm mươi năm qua, hai miền Triều Tiên không hề có được một ngày không lo sợ hận thù nhau. Khi chúng ta hợp tác, cả hai miền Triều Tiên sẽ được an hưởng hòa bình và thịnh đạt kinh tế. Nhưng trụ cột của chính sách Ánh Dương là thực sự là mua chuộc. Là san sẻ sự giàu có và đem tài lợi làm khí giới hóa giải cái say máu ngà của đám cán bộ dưới quyền Kim Chính Nhất.

Bằng chứng của chủ trương này đã được chính thông tấn xã REUTERS của Mỹ gián tiếp xác nhận qua bản tin ngày 17/05/07 cho biết là để lấy lòng Bắc Triều Tiên, Nam Triều Tiên đã lợi dụng cơ hội Bắc Triều tiên bị bão lụt tàn hại để viện trợ cho Bắc Triều tiên và hứa tiếp tục viên trợ 10 ngàn tấn gạo, 70.415 tấn xi măng, 50 xe vân tải, 60.ngàn chiếc mền và 1.800 tấn cọc sắt. Miền Nam sẽ giao ngay phân bón cho Bắc Triều Tiên vào tuần tới...

Và khi chuyến tàu thống nhất lịch sử chuyển bánh vượt qua lằn ranh vỹ tuyến 38 thì Bộ Trưởng đặc tránh tái thống nhất trong nội các Nam Triều Tiên đã tuyên bố “con tim của bán đảo Cao Ly đã hồi sinh [nguyên văn the heart of the Korean peninsula is beating again.] trong khi Kwon Ho-ung, cố vấn cao cấp trong nội các Bắc Hàn kêu gọi là hai miền Cao Ly hãy cố đừng để trật đường rầy hay ngần ngại trong việc tiến tới tái thống nhất vì hiện nay không thiếu gì thế lực ngoại bang cũng như quốc nội đang cản trở việc hòa hợp và thống nhất của dân tộc Triều Tiên. [Nguyên văn: The two Koreas should not be derailed from the track or hesitate in their moves towards unification. But he warned that outside powers were the main obstacle to reconciliation between the Koreas. Even at this point, challenges are continuing from divisive forces at home and abroad who don't like reconciliation and unification of our people.]

Nói thế khác, có đánh nhau thì đánh võ mồm, giết nhau bằng miệng thôi không dại gì giết thật nhau. Ai cho viện trợ cứ nhận rồi chia nhau mà sống. Không nhận, đói cũng phải nhận. Đói đầu gối cũng bò nhưng không ai bỏ Hồng Thư của Mao Trạch Đông, Tuyên Ngôn Đảng CS của Marx hay Thánh thư vào nồi hầm thành cơm cháo cả hay thành mền đắp cho ấm cả!

Thế cho nên trong ba nước bị chia cắt sau đại chiến thứ là Triều Tiên, Đức, Việt Nam. Cuối cùng Đức và Triều Tiên dần dần dùng võ mồm, nước bọt và tiền thiên hạ để dần dần xóa tan lằn ranh hận thù là Bức Tường Berlin và vỹ tuyến 38 chẳng tốn giọt mồ hôi nước mắt nào... Công lao đó phần lớn là nhờ Kim Đại Trọng với lòng hiếu hòa yêu nước sắt son đôi khi như vượt quá thế thái nhân tình.

Thế giới kính cẩn gọi Kim Đại Trọng là Mandela của Á Châu, Nelson Mandela of Asia, những kẻ thừa kế sự nghiệp thế trị của ông đã chiêu niệm ông bằng những lời lẽ: Chúng tôi đâu đã sẵn sàng bái biệt một Người không bao giờ đầu hàng độc tài, một Người đã khắc phục khủng hoảng kinh tế, Người nhắc nhở chúng tôi nhớ rằng dù 50 năm phân rẻ hận thù chúng ta vẫn thuộc về một tổ quốc. [Nguyên văn: We are not ready to bid farewell to you, who did not give in to dictatorship, overcame the economic crisis and made us aware that we, divided by hostility for half a century, belong to one nation.]

Kim Đại Trọng sinh ngày 03-12-1925 tức Mồng bảy tháng Mười một Giáp Tý, từ một gia đình trung nông miền quê tây nam Triều Tiên gần Kwangju, hải cảng sầm uất và là hậu cứ chính trị của Kim Đại Trọng, vốn nổi tiếng thế giới với những phong trào Trung, Đại học quật khởi chống độc tài đòi hòa binh.

Để thấy rõ thành quả kiên trì của Kim Đại Trọng, có lẽ không gì bằng đọc lại bản tin ngày 17-05-2007 của thông tấn xã Reuters với tựa đề ...

Chuyến tàu Hàn Quốc vượt ranh bắt đầu chuyển bánh

... Những chuyến tàu xuyên Nam Bắc vắng bóng từ hơn nửa thế kỷ nay đã chuyển bánh trở lại. Những chuyến tàu xuyên Nam Bắc thử nghiệm kiểu này đã trầm trầy trầm trật vì công cuộc tái lập đường tàu kể từ năm 2003 đã trở ngại vì tình hình căng thẳng do chương trình nguyên tử của Bắc Triều Tiên.

...Trên sân ga Munsan cách đường ranh phi quân sự 12 cây số, Bộ Trưởng Nam Triều Tiên Lee Jae-Jung đặc trách thống nhất có mặt trên chuyến tàu xuyên miền đã nói biến cố này là một bước tượng trưng hướng về hòa hợp hòa giải trên bán đảo Triều Tiên. Đây không chỉ là một chuyến tàu chạy thử. Đây là một cách khâu lại mạch máu của dân tộc chúng tôi. Con tim của bán đảo Triều Tiên đang đập nhịp trở lại.

Kwon Ho-Ung một cố vấn cao cấp trong chính phủ Bắc Triều Tiên đã phụ họa: Cả hai phần Triều Tiên phải tránh đừng để trật đường rầy lần nữa hay ngần ngại tiến bước thống nhất...và ông này cảnh giác rằng những thế lực ngoại lai, từ mà Bắc Triều Tiên thường dùng để ám chỉ Mỹ, là trở ngại chính cho việc dàn hòa giữa hai miền Triều Tiên. Ngay cả giờ đây, không phải là không có những thách thức từ những phe phái chia rẻ, trong cũng như ngoài nước, không muốn cho hai miền Triều Tiên hòa hợp, không thích dân tộc chúng ta sống hiền với nhau.

Chuyến tàu thống nhất quả đã nối kết những đòi đoạn của 62 năm lịch sử của dân Triều Tiên.

Thật vậy, bản tin ngoại quốc đã tóm lược như sau ...

-Năm 1945: Nhật đầu hàng, chấm dứt đại chiến 2, hay đúng ra là chiến tranh Mỹ-Nhật Thái Bình Dương. Bán đảo Triều Tiên bị chia đôi

-Năm 1948: hai chế độ khác biệt được ngoại nhân bảo trợ hình thành ở miền Bắc và Nam để sớm muộn biến thành những tiền đồn nhận tiền và súng đạn của thiện hạ để sẵn sàng xông vào giết nhau.

-Năm 1950: Bắc Triều Tiên bất thần vựợt qua lằn ranh tấn công miền Nam

-Năm 1953, chiến tranh Triều Tiên chấm dứt bằng thỏa ước ngưng bắn dưới quyền giám sát của Liên Hiệp Quốc.

- Năm 1971, hai miền Nam Bắc gặp nhau kể từ ngày có hội nghị ngưng chiến ngót 20 năm trước đây.

-Năm 1997, Kim Đại Trọng đắc cử Tổng Thống Nam Triều Tiên, thừa thắng xông lên thử thách kế sách Ánh Dương.

-Năm 1998, môt phái đoàn du khách Nam Triều Tiên đầu tiên viếng thăm khu du lịch trên linh sơn Kumgang của Bắc Triều Tiên.

-Năm 2000, hội nghị thượng đỉnh Nam-Bắc hình thành và chương trinh thăm viếng đoàn tụ gia đình khởi sự.

-Năm 2003, miền Nam khởi sự xây cất công viên kỹ nghệ Keasong tại miền Bắc.

-Năm 2006, tổng số giao thương hai miền Nam-Bắc đạt đến mức 1 ngàn 350 triệu MK

-Năm 2007 chuyến tàu thống nhất hai miền Nam Bắc Triều Tiên chuyển bánh hơn nửa thế kỷ chấm dứt chiến tranh Triều Tiên và trên nguyên tắc hai miền vẫn ở trong tình trạng chiến tranh vì không hề ký một thỏa ước hòa bình công khai nào.

Chuyến tàu Nam Bắc cuối cùng đã bị đội quân biên phòng Mỹ chận lại ngày 31-12-1950 và sau đó đường tàu bị mìn phá tung...

Thế là nguyện ước của Kim Đại Trọng đã đạt thành. Ông đã kích động cho Nam Triều tiên trở thành một phần đất tự do dân chủ chính trị và cường thịnh kinh tế. Ông đã khởi động và đặt nền móng cho tiến trình hóa hợp tương thân tái thống nhất dân tộc Triều Tiên mà không phải đổ ra một giọt máu của đồng bào, đồng loại. Nhưng đại nguyện nào cũng có cái giá của nó...

Điều ngạc nhiên là truyền thông quốc tế, nhất là báo đài tiếng Việt, vốn rất bép xép về chuyện tạp nhạp ruồi bu nhưng lại tỏ ra thờ ơ trước cái chết của một người suốt đời mang nặng nghiệp yêu nước thương nòi biết đánh giá dân chủ tự do như Kim Đại Trọng. Tại sao? Một là vì cả thẹn với quá khứ, hai là vì thấy mình chẳng ra gì?!

Thuở còn đi học, Hoàng tôi nhớ đã được đọc cuốn Trên Đường Giải Phóng của Younghill Kang. Lâu ngày quá nên Hoàng tôi không còn nhớ cốt truyện, người dịch và tựa nguyên tác mà chỉ nhớ hai chuyện, Thứ nhất tên tác già Younghill Kang. Thứ hai bài thơ thất ngôn tứ tuyệt mở đầu sách hình như là...

Trang sinh hồ điệp mái nhà tranh

Gối cỏ chăn đơn giấc mộng xanh

Nhưng bỗng vì đâu ta tỉnh giấc

Sáo ai ngư phủ lọt qua mành.

Mới đây táy máy lục lọi Google thì quả có Younghill Kang thật. Kang là người Triều Tiên, chống Nhật đô hộ và tranh đấu cho độc lập quốc gia rồi tự lưu đày sang Mỹ và trở thành nhà văn. Năm 1921, trước khi Kim Đại Trọng chào đời ba năm, Younghill Kang cho xuất bản cuốn Lều Cõ [Grass Roof] mới đầu bẳng tiếng Triều Tiên và Nhật, sau chuyển ra tiếng Anh năm 1931 rất được hoan nghênh. Có thể cuốn Trên Đường Giải Phóng đã được dịch ra từ cuốn Lều Cỏ nầy?

Vì có sự trùng hợp giữa tựa đề sách tiếng Anh và bốn câu thơ vào đề nên Hoàng tôi bán tín bán nghi cuốn sách mình đọc là quyển Lều Cỏ và Hoàng tôi bùi ngùi liên tưởng đến Kim Đại Trọng vừa khuất bóng... Trang sinh hồ điệp đã giã từ Triều Tiên thân yêu của mình để bay về đâu?

Vì không biết trả lời sao nên Hoàng tôi đành mượn lời của Trịnh công Sơn để âm thầm hướng về một bóng hình vĩ đại vừa khuất ... Xin cho một người vừa nằm xuống thấy bóng thiên đàng cuối trời thênh thang...

Hoàng Nguyên Nhuận

Để nhớ đêm khuya 20 tháng 8 năm 1963,

trong chiến dịch Nước Lũ tấn công chùa chiền trên toàn miền Nam của chính quyền Ngô Đình Diệm, tại sân chùa Từ Đàm.

 

Bà Kim Đại Trọng trước linh cửu chồng:

Tiễn biệt một người từng khốn đốn vì không muốn quê hương khốn khồ

 

Trang Thời Sự