Bản Chất Nô Lệ Của Bọn Giáo Hội Công Giáo VN

Hay Là Đòi Đất Cho Thằng Khâm Sứ

Giuse Phạm Hữu Tạo

http://sachhiem.net/TONGIAO/TOAKHAM/.php

14 tháng 1, 2008

Lời đầu của SH

(Trong “Phép Giảng Tám Ngày” thằng Alexandre de Rhodes gọi Đức Phật là thằng)

Tin trong nước cho biết bọn giáo hội Công Giáo VN, trước kia là Giặc Áo Đen bán nước cho Tây, nay vẫn còn là bọn tay sai, tôi đòi, con ở, bồi bếp của bọn Bạch Quỷ La Mã, đã xúi dục giáo dân đòi đất cho thằng khâm sứ La Mã.

Bọn Công Giáo La Mã VN, tay sai ngọai bang, nên biết đã từng phản quốc bán nước cho Tây, nên phạm tội phản quốc phải bị phạt tử hình và tài sản bị tịch thu hết, như ở miền Bắc trước 1975.

Còn trong Nam, tổng giám mục Phaolồ Bình đã dâng tài sản giáo hội cho nhà nước để phục vụ quốc dân, văn thư còn đó, không đòi lại được. Còn nếu nổi lọan, thì các sư đòan đánh thắng trận Điện Biên Phủ sẽ lại đánh thắng trận Điện Biên Phủ bán nước Công Giáo tay sai, nội tuyến, và vô tổ quốc, như linh mục Nguyễn Hữu Khai xác nhận trong sách Thập Ác và Lưỡi Gươm của lm Trần Tam Tỉnh. Khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng, dù nó là nội tuyến, có đòan quân thứ 5 mấy triệu người. Nhớ rằng bọn thiểu số Công Giáo làm lọan cũng chỉ đến được hậu quả ô nhục là trở lại làm tay sai cho ngọai bang để được cầm quyền. Sách lược của ngọai bang là cho thiểu số nương dựa để lấy thiểu số tay sai ấy cai trị đa số. (Đọc Hồi Ký bác sĩ Văn Văn Của). Bởi vậy mang óc não theo Tây, thì Tây cũng lại vắt chanh bỏ vỏ, van xin quỳ lạy, gẫy xương sống, làm tôi cho nó, mà nó vẫn bắt hôn chân chùn chụt, không thấy nhục sao?

Bản chất của bọn chức sắc Công Giáo hèn mạt lắm, thư của gs Nguyễn Văn Trung cho biết, khi chúng sang triều cống linh hồn cho tòa thánh đã tranh nhau ngửi rắm tòa thánh và khen thơm rối rít. Nếu không còn tử đạo, có thể La Mã sẽ phong thánh ngửi rắm mà giáo hội VN giữ độc quyền. Cứ cho là có phản đối phá tượng Mẹ Sầu Bi, nhưng phá tượng thánh Công Giáo ngửi rắm không biết thái độ vâng lời chịu nhục của giáo dân ta thế nào? Còn Chúa định cho mũi chúng phải làm việc ấy để chúng tỏ lòng trung thành với nước Chúa La Mã, đành chỉ biết tạ ơn Chúa dùm chúng thôi!

Giáo hội ta, trước kia theo xúi dục của ngọai bang, nay hãy can đảm đứng thẳng lên làm người, để không còn chịu làm đầy tớ nữa. Đừng quên năm 1951 bọn khâm sứ và giám mục mũi lõ điếm đàng ra thư chung bắt giáo dân không được chống Pháp mà bọn gíam mục da vàng tay sai cũng ký tên trong thư ấy, đồng lõa với thằng khâm sứ, để làm bọn phản quốc không biết ngượng. (Thư chung này đã được phổ biến trên mạng lưới donguongthoibao.net). Hay sự ô nhục bọn linh mục ta phải hôn chân Tây, bài viết được in trong sách “Vì sao tôi bỏ giáo điều Công Giáo” (Comment j’ai donné congé aux dogmes) của linh mục giáo sư thần học Abbé J. Turmel, thuộc tổng giáo phận Rennes, Pháp-trang 345 và 346 ĐDTB phát hành Mùa Thu năm 2005).

Nhưng nhục nhã nhất là vụ bọn La Mã đạp vào mặt tổng giám mục Pierre Ngô Đình Thục, mà bọn giáo hội tay sai rất kiêu ngạo, mục hạ vô nhân coi rẻ giáo dân, chai đá, vô ơn không biết chúng sống được là nhờ tiền bạc giáo dân ban cho chúng hưởng thụ, cơm Đức Chúa Trời ngon, gái Đức Chúa Trời đẹp! Đúng ra phải là: Giáo dân vi quý, giáo hội thứ chi, Thiên Chúa vi khinh, vì Thiên Chúa nhảm nhí, khốn nạn quá hết giết con nít đến nỗi hèn mạt chia chác chiến lợi phẩm chiến tranh bằng đòi lấy nhiều gái trinh-Kinh Thánh). Vì Hồi Giáo cho rằng lòai người sinh ra Thiên Chúa là phạm thượng (Blasphemy), hay dân Âu Châu nói Giêsu sinh ra giữa khai và thối (entre pisse et merde). Có gì là vinh hiển đâu! Nhưng trước họa của gm Thục, bọn giáo hội VN đã câm miệng hến! Thật vậy, bọn chúng nên hỏi tại sao giáo hội dậy yêu thương kẻ thù như chính ta vậy, mà bọn đại mất dậy tại La Mã lại đạp vào mặt một giáo phẩm cao cấp của ta mà bọn đàn em trong giáo hội lại hèn nhát không một thằng nào dám có phản ứng bênh vực gì? Nếu bọn giáo hội không dám lên tiếng, yêu cầu báo đạo tôn trọng công lý và sự thật lên tiếng bênh vực ông Thục. Sao không thấy tấm gương bất khuất sáng ngời của các giám mục Nhật, khi các Ngài nói : “Chúng tôi không thèm làm chi nhánh cho Công Ty Đa Quốc Rôma!” Trong khi đó linh mục quèn người Đức Eugen Drewermann tuyên bố công khai Maria không đồng trinh và Giêsu không lên trời là đánh bật tung, tan tác gốc rễ của Công Giáo, thì bọn La Mã làm ngơ. Phải chăng vì hồng y sắt Pantzer Joseph Ratzinger, nay là giáo hòang Biển Đục XVI, cũng là người Đức, nên đã thiên vị làm ngơ bao che cho đồng hương? Tên giáo hòang này còn hủi hơn hết là từng ngạo mạn khoe Công giáo là thật, là đúng, là nhất, nhưng lẻn vào đền thờ Hồi Giáo cầu nguyện (ở Turkey) khi đọc kinh nó không dám làm dấu thánh giá. Cần gì phải chối Chúa ba lần, một lần bỏ dấu thánh giá là phản đạo rồi, có lẽ nó là phản giáo hòang (Anti-Pope) đấy.

Về vụ bầu cử của nó khi đã 78 tuổi là một sự việc rất ô nhục cho tòa thánh, vì nó phải tổ chức bầu như máy và nhanh như gió, bởi cái tuổi cận kề 80, còn ra ứng cử là làm trò hề! Nhưng cũng may, vì mặt trái là tham vọng chức giáo hòang, nhưng vẫn hơn là để Gioan Phaolồ II ngủ gà ngửi gật, nói líu lưỡi và ngồi trên ngai nghiêng ngả như đùa rỡn làm trò hề. Khốn nạn cho giáo dân ta, vì quen tôn kính chức sắc tu hành, song không phải là con đường một chiều. Giáo sĩ Pháp từng xác nhận thờ Chúa chứ không thờ giáo hòang, có thể chức sắc ta thấy thờ Chúa vô bổ, thờ giáo hòang mới được làm giám mục gia nô chăng?

Khi Gioan Phaolồ II ra lệnh cho nghỉ hưu các hồng y 75 tuổi, một hồng y người Ý nói : “Tao 75 tuổi không coi được một giáo phận, sao nó hơn 80 tuổi lại coi được một giáo hội?” Sự thật này giải thóat chúng ta, nhưng bọn báo đạo tránh né vì bản chất con ở, tôi đòi, con mọn, quỳ lạy van xin ngọai bang, nên chúng sợ đụng chạm. Chúng chỉ dám nói sự thật bợ đỡ nâng bi như triệt để tuân hành mọi giáo mệnh, như cấm thờ cúng tổ tiên, của hội thánh tầm gửi thế lực thực dân Tây! Để chúng được lên Thiên Đàng làm gia nô đời đời cho bọn bạch quỷ! Muốn nâng bi Giáo hội, cũng nên chọn lựa! Ai lại đi nâng bi gìa, bi teo có gì thích thú đâu, và làm như vậy không chắc được Giêsu cứu, vì Kinh Thánh và giáo luật có điều khỏan nào xác quyết nâng bi thánh mà được lên Thiên Đàng đâu! Tội nghiệp báo đạo và giáo dân cuồng tín ta, nâng bi chưa biết được gì, mà tay đã hôi khắm quá! Thum thủm mùi bi và chùi đít không sạch của chức … thánh!

Đọc bản tin giáo hòang Gioan Phaolồ II trên giường bệnh đau thanh quản, và khi xuất hiện ngủ gà ngủ gật, líu lưỡi, trông rất tục tĩu của một con bệnh ở tuổi chùi đít không sạch, mà bọn giáo đòan, và nhất là báo đạo gia nô Việt Nam đui mắt không nhìn ra: “Một thân thể bệnh tật trong một tinh thần bạc nhược suy xụp lão hóa!” Nhưng không một ai dám hỏi sự sáng suốt của nó để dám hỏi nó còn đủ khả năng lãnh đạo giáo hội không? Thằng Tây thực dân quá hay, nhồi nặn sao mà hết thời nô lệ rồi bọn giáo dân cuồng tín vẫn thích sống trong chuồng đạo, thế là không những phải làm những con chiên thôi, mà còn làm những con bò nữa! Do đó, phải biết tại sao linh mục DCCT Hồng Phúc viết một bài báo về Thánh Địa La Vang rằng sau khi quân phiến lọan (năm 1789) bị quân triều đình đuổi vào La Vang; Mẹ đã hiện ra dậy lấy lá công viên Mẹ đun sôi uống bệnh gì cũng khỏi. Vì vậy, khi thực dân Pháp đến biết phép lạ nấu lá Công Viên La Vang chữa bệnh gì cũng khỏi, chúng mang mẫu (sample) lá về Viện Pasteur Pháp phân chất thử nghiệm, quả thật bệnh gì cũng khỏi trừ bệnh NGU. Thực dân Pháp không chiếm đất La Vang nữa, để dân giáo Công Giáo lấy lá sắc thuốc, nhưng không chữa được bệnh ngu, nên từ giám mục xuống đến giáo dân đều cuồng tín ngu đạo, La Mã phán gì là răm rắp tuân theo. Thậm chí sang La Mã dù đã được miễn họa hôn chân, nhưng tinh thần nâng bi bợ đỡ chưa hết, mỗi khi xuất trào bọn đầu nậu La Mã phải che dấu chân, nếu không bọn an-nam thấy là tranh nhau hôn … gió liền! Thật là đạo con cái hiếu thảo quá lố, đến nỗi vì vậy, bọn chúng ngứa chân, phải gãi sồn sột, trông quá thảm.

Eugen Drewermann vì là người Đức nên không bị trừng phạt. Còn Pierre Ngô Đình Thục, da vàng, nên bị kỳ thị và trừng phạt. Cũng không trách được ông làm công cho bọn chúng, gặp thằng chủ La Mã khốn nạn ông đành chịu. Hay như Charlie Nguyễn gọi La Mã là bọn khuyển sinh, ông chơi với chó bị chó bạch quỷ liếm mặt thôi. Cũng như bọn báo chí đạo cuồng tín, chửi VC buôn xác MIA, trong khi chúng nó không thấy La Mã buôn một cái xác khô, chết treo, con cu lủng lẳng trên hai khúc củi (ngôn ngữ của cha già Augustinô Nguyễn Hữu Trọng), một cái xác mà thôi mà bọn chúng lời khẩm hơn hai ngàn năm qua. Không thấy sao, hay là Chúa nói đúng : ”Bay chỉ thấy hạt bụi trong mắt người khác, và không thấy khúc củi trong mắt bọn bay, stupid!

Đối với bọn xâm lấn La Mã và bọn ngu đạo ta, cần phải có nhiều cách hóa giải lần lượt sau :

Truyền bá và phiên dịch, ấn lóat rộng rãi mọi sách báo thông tin về sự thật và thủ đọan chính trị của bọn Công Giáo La Mã. Phá tan sự bí mật của sinh họat ngầm của Công Giáo, như những bao che cho bọn linh mục dâm dục, phơi cu (priests loosing pants) và giáo phận vô trách nhiệm hay trốn trách nhiệm, thuyên chuyển chúng đi các giáo xứ mới để chúng tiếp tục săn lùng thêm nạn nhân thỏa mãn lòng dục của chúng. Lúc có bang giao, chính quyền phải chu tòan bổn phận điều tra khi chấp nhận bất cứ tên khâm sứ nào của bọn La Mã chuyển sang. Phải thăm dò và tìm biết xem y có phải là một tên dâm tặc bị thuyên chuyển đi nhiều các giáo xứ mới không? Có phải vì đã bị thuyên chuyển qua quá nhiều giáo xứ rồi. Vì hết chỗ, nên đành phải thuyên chuyển nó sang VN ngồi trên đầu bọn gíao hội ta không? Cung cấp các tin về sinh họat gian manh của Công giáo lên mạng lưới tòan cầu, và đăng tin và hình những tu sĩ linh mục tà dâm như vụ cha cố Đa Minh Nguyễn Hữu Du. cho nữ giáo dân rất ngoan đạo thổi kèn dương cụ của cha ở xa lộ 45 North (Houston), hay linh mục bị giáo phận treo chén vì có kiện tụng của nạn nhân bị sách nhiễu tình dục! Cũng nên theo luật như của Mỹ là chỉ định cư trú cho bọn linh mục phạm pháp, để người dân, và nhất là trẻ em không phải làm nạn nhân khốn khổ của bọn chúng nữa.

Kiểm sóat tiền bạc chi thu của nhà thờ để giáo hội không quá giầu trở nên no cơm ấm cật dâm dật mọi nơi. Cũng tiện thể trả lời cho bọn chúng về vụ Đức Mẹ Sầu Bi, nghĩa là không hề bao giờ có Đức Mẹ như thế. Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Chúa Trời, và con chỉ chết giả ba ngày sao sầu bi được? Còn được lên trời ngự bên hữu Chúa Cha nữa, vinh quang như thế, Mẹ Sầu Bi cái quái gì? Có thể sầu bi, vì bọn cha cố dâm dục chọi gái ngay dưới chân tượng Mẹ, nên Mẹ mới Sầu Bi. Hay con Mẹ là Giêsu, đã bằng lòng chịu chết để chuộc tội thiên hạ, mà làm không xong, cứu chuộc không ra hồn, nên Mẹ mới Sầu Bị vì con Mẹ là con Thiên Chúa, mà đã làm hỏng chương trình cứu chuộc của Chúa Cha, thì Sầu Bi mới đúng chứ! Sai hết, chẳng có Sầu Bi, Sầu Beo gì hết, công Giáo lợi dụng tình mẹ để săn bắt giáo dân thôi. Lúc nhỏ thì bắt cóc dội nước, lúc lớn thì khai thác lòng mẹ, đúng như câu nói của Pháp :”L’asile le plus sure est le sein d’une mère!” – Nơi an trú chắc chắn nhất là lòng mẹ! – Có vậy thôi, nên La Mã nhất là Giáo Hội ta khai thác lòng mẹ tối đa để kiếm lợi thôi, chứ thật, nếu Mẹ còn phải Sầu Bi, như giáo hội rêu rao, thì còn đâu là lòng mẹ an tòan nhất nữa. Mẹ không yên, thì Mẹ an ủi giúp đỡ được ai? Nói thật là nếu Giêsu cứu chuộc không xong là lỗi của Giêsu, một gã thợ mộc mù chữ mà giáo hội ép làm việc quá sức, nên Mẹ việc gì phải Sầu Bi, và Sầu Bi được làm được gì?

Cũng như khi ông Frank Keating nói Công Giáo là Mafia (La Cosa Nostra), hay linh mục Giuse Nguyễn Thanh Sơn (C.S.Sr) gọi Gioan Phalồ II hay hồng y sắt Pantzer Joseph Ratzinger là ác quỷ (dracula), hay tố cáo các linh mục ta là đa số dâm dục, là các ông ấy đã chỉ nói sự thật giải thoát chúng ta thôi. Có ông nào chửi Chúa, phá đạo đâu. Các báo đạo cuồng tín thường dùng tố cáo đó để gây sợ hãi ngầm ý là phạm tội phá đạo hay chửi Chúa sẽ chạm nọc ngu đạo quồng tín, bị cuồng tín ngu đạo khủng bố. Hay có những hăm dọa như Chúa phạt, Chúa giết, Chúa vặn cổ (e-mail của bà Đ. Thuần về một đàn em của bà đã hăm dọa ĐDTB sẽ bị Chúa Giêsu “vặn cổ”). Thấy mà thương Chúa nhân từ, bọn chúng tha hồ biến Chúa thành tay sai của chúng, phải làm đao phủ giết người vv… Nhưng chúng sợ hãi không dám tố cáo hay đành quay đi làm như không biết về những sự thật dơ bẩn mà cha Giuse N.T. Sơn tố cáo bọn linh mục làm dơ bẩn giường trinh nữ, hay hãm hiếp lắp đít các em giúp lễ … Chơi bời tá lả, còn vứt bỏ thánh gía trên giừơng tội lỗi. Đó mới thật là chửi Chúa phá đạo chứ, còn ai đồi bại hơn bọn linh mục khi khấn hứa thanh sạch, nghèo khó lại vi phạm làm gương mù cho giáo dân, nhất là nữ con chiên ngoan đạo vượt chỉ tiêu, sẵn sàng vì Chúa mang vui cho cha, như thổi kèn dương cụ cho cha “thải mái” vv … và rước lễ tinh trùng thánh của cha!!!

Ngay cả bọn khóac lác “tôn trọng sự thật vì sự thật giải thóat chúng ta”, hay “nói thay cho những người không có tiếng nói”, chúng có dám nói ra sự thật La Mã coi chúng, hay giáo hội tay sai bản địa của chúng không bằng những con poodles hay không? Bởi nhân cách hèn hạ lúc nào cũng khúm núm sợ hãi bọn bạch quỷ La Mã nên chúng tuân hành triệt để các huấn lệnh của tổ tiên La Mã của chúng là “thà mất nước chẳng thà mất Chúa”, nên đã làm ngơ không dám phản ứng gì khi bị làm nhục phải bỏ thờ cúng ông bà tổ tiên để cùng nhau được về các thánh tổ Moise, Abraham và Jacob. Thật là tôi mọi da vàng chen chân đứng với bọn bạch quỷ mà nó vẫn coi như chó. Nhục quá! Chúng hẳn phải có da mặt bulletproof mới vui vẻ sung sướng ươn hèn chịu đựng như vậy được thôi!

Tóm lại thay vì đòi giáo sản, giáo hội và giáo dân nên học lại lịch sử xem giáo hội theo Tây đã cưỡng chiếm được bao đình Chùa ruộng đất của Phật giáo? Quan trọng nhất là đời sống tu hành thánh thiện, chứ không phải là đòi tài sản. Hãy xét tư cách của bọn linh mục dâm dục, lợi dụng áo tu thế nào mà thời miền Nam Cần Lao Công Giáo, dân chúng phải rùng mình mỉa mai:” Nhất đĩ nhì cha …” Nhưng bỉ ổi nhất là giáo hội và giáo quyền bao che, áp lực để dấu diếm, cho đến khi chính quyền Bush đưa ra tòa, các giáo phận phải đối chất, và phải bồi thường cho nạn nhân và tiền án phạt lên đến bạc tỷ. Khốn nạn ma mãnh là bọn giáo hội bao bọc, che dấu nên bọn linh mục tội gì không lợi dụng kẽ hở khổng lồ là ngay đến hồng y còn phải thề giữ bí mật những điều làm mất uy tín hội thánh. Như vậy ông Frank Keating gọi là Mafia có gì sai? Những giáo dân có đạo, là con chiên, là nạn nhân và chứng nhân, ở nước Mỹ quê hương của dân chủ tự do, giáo hội không còn đạo phiệt khủng bố hăm dọa được nữa. Ở miền Đất Hứa của tự do tôn giáo thật, không tự do tôn giáo như giáo hội Công Giáo ta làm áp lực chính quyền, như linh mục xụp lỗ (Thúy Kiều) Nguyễn Văn Lý … chính quyền không bảo vệ đất nước lại để cho bọn nội tuyến cắt sẻ đòi giáo sản, trước nguy cơ bị hủy diệt không gì hơn là phải có phản ứng quyết liệt. Những sư đòan đánh thắng trận ĐBP, sằn sàng chuẩn bị, ứng chiến đánh thắng một lần cho xong, đại thắng trận ĐBP Công Giao, để một lần giải phóng con chiên con bò bị tụi giáo hội lưu manh khai thác lợi dụng trong công tác bán nước cho La Mã, mà chúng lừa bịp giáo dân bằng về miền Đất Hứa, về nước Chúa, theo lệnh của bọn giáo hòang già nua cằn cỗi … chùi đít không sạch! Còn bên ngoài, truyền thông báo chí đều sống bằng quảng cáo chống Cộng đã về chiều, hay sợ hãi tránh né bạo lực Công Giáo cuồng tín. Một chủ báo khi có vụ tai tiếng các cha phơi cu, đã lên mặt báo là các đại diện địa phương ngăn cản không cho loan tin, để các cha được thảnh thơi hành lạc chăng? Nhưng cũng may chỉ có nhà báo sợ bạo quyền Công Giáo thôi. Các báo khác, nhất là báo Mỹ, và mạng lưới tòan cầu làm bổn phận truyền thông. Các cha dâm dục thì kệ bố các cha, đó cũng là một ưu điểm của báo chí Mỹ, và quốc tế, rất kính phục các cha chân tu, và không sợ hãi và coi các cha Viagra, Tề Tuyên là bọn cùi hủi dù chúng mang chức thánh! Bọn giáo hội ta, không nên hàm hồ làm việc xúi dục đòi đất mà lỗi phép công bằng khi nhờ Tây cưỡng chiếm đất đình Chùa Phật Giáo. Dù có báo chí truyền thông mạng lưới tòan cầu, song thành kiến, sợ hãi cả nể tránh né cho yên ổn của giáo dân ta vẫn chưa gột bỏ được ngay một sớm một chiều. Nên còn một thời gian khá dài để giáo hội làm nhà máy nước rửa tội. Cho đến khi nào như dân Công Giáo Âu Châu chán đạo, mửa ra Kinh Thánh, thì đạo ta vẫn còn cơ hội hưởng thụ cơm Đức Chúa Trời ngon, gái Đức Chúa Trời đẹp. Đừng nhẹ dạ đòi đất, không bao nhiêu mà mất ăn trong một thời gian tương đối lâu. Lúc giáo dân ta được khai thông mở mắt nhìn thấy nước ta cũng phải là miền Đất hứa của tự do tôn giáo và nhân phẩm của giáo dân được bảo vệ thì có cả trăm ngàn Trung Tâm Nhân Vị Vĩnh Long sống lại cũng quá trễ rồi!

Giuse Phạm Hữu Tạo

ĐDTB, ngày 12/1/07

Viết thêm: Các thượng tọa như Tâm Châu, Huyền Quang, Quảng Độ, Hộ Giác...cũng ở tuổi trên 80 rồi. Trắng ra là cũng chùi đít không sạch! Không phải thượng tọa gíao chủ là đương nhiên có uy tín và cầm quyền sai bảo ra văn thư, giáo chỉ vv … Những ai lợi dụng các vị lão tăng này nên nhân từ để họ chân chánh tu hành, thay vì xúi họ làm chính trị, đối lập, mà cơ hội họ bị lợi dụng nhiều hơn là dịp may tinh tấn tu hành. Trân trọng cám ơn! ĐDTB.

 



Trang Tôn Giáo