này. Chuyện tai tiếng này và nhiều chuyện tai tiếng khác ở khắp nơi trên thế giới, thí dụ như chuyện một số sơ ở Rwanda bị truy tố về tội góp phần trong chính sách diệt chủng dân Tutsis, chuyện Mẹ Teresa dấu nhiều triệu đô la, tiền người ta cúng cho bà để làm việc thiện theo lời kêu gọi và quảng cáo của bà, trong ngân hàng trong khi để cho tình trạng các "cơ sở từ thiện" của bà sập sệ, thiếu thuốc men, thiếu sự chăm sóc v..v.. cho những người xấu số được "dòng tu bác ái" của bà mang về nuôi nấng, đã khiến cho quần chúng thấy rõ bộ mặt giả nhân giả nghĩa của giáo hội và giới chăn chiên.
Nhưng nguyên nhân chính là con người trong thế giới tiến bộ Âu Mỹ đã thường ngày đối diện với những tác phẩm nghiên cứu của nhiều học giả về tôn giáo của họ, chưa kể đến những tin tức hàng ngày trên báo chí và TV, những cuộc tranh luận về tôn giáo công khai trên TV. Với những thông tin tràn ngập về mọi mặt, giáo hội không còn có thể che dấu sự thật trước đám tín đồ có ăn học được nữa. Do đó, trong những xã hội tân tiến này đã xảy ra tình trạng linh mục, nữ tu, và con chiên bỏ đạo hàng loạt, khoan kể đến việc một số đã viết sách vạch trần thực chất phi nhân của giáo hội cũng như những chuyện hoang đường, dâm ô, tục tĩu trong Thánh Kinh. Thống kê cho biết, sau vụ 11 tháng 9 tại New York, số người đi lễ nhà thờ tăng vọt từ hơn 30% đến gần 60%, nhưng chỉ vài tuần lễ sau số người đi lễ nhà thờ lại trở lại mức hơn 30%. Đó là ở Mỹ. Còn ở Âu Châu thì tình trạng thê thảm hơn nhiều.
Không còn thuyết phục được người dân trong những xã hội văn minh tiến bộ, Ca-Tô Giáo Rô-Ma cũng như Tin Lành đang mở chiến dịch đi truyền đạo ở các nước nghèo và kém mở mang, nấp sau những bình phong như "tự do tín ngưỡng" và "nhân quyền". Ở Á Châu, họ tung ra ra cái gọi là nền "thần học theo cung cách Á Châu". Riêng đối với Việt Nam, họ viết sách và bỏ tiền ra mua lương tâm của những tên trí thức dỏm viết sách viết báo xuyên tạc, bôi nhọ lịch sử Việt Nam, hạ thấp Phật Giáo, và đánh bóng những tên đại Việt gian như Trần Lục, Nguyễn Trường Tộ, Pétrus Ký cùng quan thầy Alexandre de Rhodes. Tin Lành thì len lỏi vào các vùng Thượng Du Bắc Việt, mang tiền ra khuyến dụ những người Thượng nghèo khổ, xúi bẩy họ đòi tự trị với quốc giáo là Ki Tô Giáo, gây xáo trộn trong xã hội Việt Nam.
Họ có thành công hay không, tất cả tùy thuộc ở trình độ hiểu biết của người dân về vấn đề tôn giáo. Cái vũ khí hữu hiệu nhất để vô hiệu hóa những lý luận hoang đường của Ki Tô Giáo về vai trò cứu rỗi của Giê-su và vai trò của "hội Thánh" Ki-Tô là giáo dục để cho người dân biết rõ về những sự thực về Ki Tô Giáo. Chính quyền có nhiệm vụ đưa ra một chính sách giáo dục mở mang dân trí. Đây là cái chìa khóa để bảo vệ truyền thống và văn hóa Việt Nam.
Riêng tôi, tôi cho rằng mưu toan Ki Tô hóa Á Châu của Ca-Tô cũng như Tin Lành không thể thành công, dù họ có nấp sau những chiêu bài như "trở về với dân tộc", "góp phần vào nền văn hóa Việt Nam" qua những luận điệu của cái gọi là "thần học theo cung cách Á Châu".
Thứ nhất, thần học Ki Tô Giáo, dù mang tên gì đi chăng nữa, Á Châu hay Phi Châu, Giải phóng hay của phái nữ, cũng đều là thần học. Thần học là môn học đặt tiền đề trên sự hiện hữu của một vị Thần mà họ gọi là Thượng đế, trên sự "cứu rỗi" của Giê-su như là có thực, rồi mới tìm cách lý luận để biện giải cho những tiền đề trên. Nhưng ngày nay, những khám phá của khoa học trong nhiều bộ môn, và nhất là thuyết Big Bang về nguồn gốc vũ trụ và thuyết Tiến Hóa về nguồn gốc loài người, đã dứt khoát phá đổ thuyết Sáng Tạo trong Cựu Ước cũng như chức năng "cứu rỗi" của Giê-su trong Tân Ước. Khi mà chuyện Adam và Eve chỉ là một huyền thoại như mọi người, kể cả các bậc lãnh đạo Ki Tô Giáo, đều công nhận, đặc biệt là ông Đỗ