Á Châu, do chính sách hủy diệt văn hóa phi Ki của Ca-Tô Giáo, Phi Luật Tân mất luôn nền văn hóa của mình trở thành hầu như toàn tòng Ca-Tô Giáo, ngay cả tên nước cũng đặt lại theo tên Vua Phillip của Tây Ban Nha.

Tân Thế Giới (Mỹ), Tin Lành, dựa trên ưu thế của súng ống đối với cung tên của dân da đỏ, đã trả ơn người da đỏ đã nuôi sống họ qua mùa đông khắc nghiệt năm 1620 bằng cách đi cướp hết đất đai thi hành chính sách diệt chủng đối với người da đỏ cưỡng bách người da đỏ phải theo cái đạo cao quý cầm đầu bởi Chúa lòng lành cùng của họ. Từ 1620 đến 1890, trong vòng 270 năm, những con cái da trắng của Chúa đã giảm dân số dân da đỏ từ 15 triệu xuống còn dưới 250000, biến miền đất phì nhiêu của dân da đỏ thành "Tân Thế Giới" của người da trắng, do người da trắng (Christophe Columbus) tìm ra. Nhiều người da đỏ ngày nay nuốt nước mắt, không biết làm hơn uống rượu để giải sầu. (Ward Churchill, Sacramento Bee, Nov.23, 2000: Does anyone expect us (the Indians) to give thanks for the fact that soon after the Pilgrim fathers regained their strength, they set out to dispossess and exterminate the very Indians who had fed them that first winter? Is it reasonable to assume that we might be jubilant that our overall population, numbering perhaps 15 million at the ouset of the European invasion, was reduced to less than a quarter- million by 1890?)

Năm 1996, Samuel P. Huntington xuất bản cuốn Sự Xung Đột Giữa CácNền Văn Minh Sự Tái Lập Trật Tự Thế Giới (The Clash of Civilizations and the Remaking of World Order). Huntington một thuyết gia chính trị thế giới nổi tiếng của Mỹ, thường viết trong tập san Foreign Affairs. Uy tín của Huntington không ai thể phủ nhận. Ông ta giáo đại học Harvard, giữ chức vụ Giám Đốc Viện Nghiên Cứu Chiến Lược John M. Olin Chủ Tịch Học Viện Harvard Nghiên Cứu Các Địa Phương Trên Thế Giới. Ông cũng từng Giám Đốc Kế Hoạch An Ninh cho Hội Đồng An Ninh Quốc Gia dưới thời Tổng Thống Carter, Chủ Tịch Hội Chính Trị Khoa Học Hoa Kỳ.

Trong cuốn sách trên, Giáo Huntington đưa ra vài nhận định như sau: Vào đầu thế kỷ 20, vị thế của Tây phương bao trùm thế giới, tạo nên một tâm cảnh chung trong thế giới Tây phương “văn minh thế giới văn minh Tây phương, luật quốc tế luật Tây phương”. Sự bành trướng của Tây phương trên thế giới từ thế kỷ 16 dựa trên sự phát triển kỹ thuật: kỹ thuật hàng hải để đi tới các nơi xa xôi, kỹ thuật khí để chiến thắng quân sự v..v..”Tây phương thắng trên thế giới không phải sự ưu việt của những ý tưởng, hoặc giá trị, hoặc tôn giáo Tây phương ưu thế trong sự áp dụng bạo lực một cách tổ chức.” (Huntington, Ibid., p. 51: The West won the world not by the superiority of its ideas or values or religion but rather by its superiority in applying organized violence). Người Tây phương thường quên đi sự kiện này; người các nước khác, nhất các nước đã một thời bị Tây phương đô hộ, không bao giờ quên. Thật vậy, Tây phương nơi sản xuất ra nhiều tưởng hội như tự do, phát xít, dân chủ theo quan niệm Ki (Christian democracy), dân chủ hội (social democracy), đoàn thể, kinh tế tự do v..v.. nhưng Tây phương chưa bao giờ được một tôn giáo lớn (theo nghĩa chủ lực tinh thần hướng dẫn đạo đức tính thiện của con người. TCN). Những tôn giáo lớn trên hoàn cầu không phải sản phẩm của Tây phương của những nền văn minh ngoài Tây phương, trong hầu hết các trường hợp, đã trước nền văn minh Tây phương. (Huntington, Ibid., p. 54: The West, however, has never generated a major religion. The great religions of the world are all products of non-Western civilizations and, in most cases, antedate Western civilization). So sánh giáo lý, lịch sử Ki Giáo (Chính Thống, Gia Tô, Tin Lành) với