cũng bị thôi miên đến độ tự mình lột hết quần áo, trần truồng nằm trên đất suốt một ngày một đêm. Do đó David lại trốn thoát. (1 Samuel 19: 24).
Đến đây chắc các độc giả sẽ cho rằng những chuyện quanh quẩn lẩm cẩm như vậy thì có gì hay mà phải kể. Xin quý vị hãy yên tâm, những đoạn hấp dẫn còn chưa tới. Trên đây mới chỉ là phần mở đầu. Trước khi kể tiếp chuyện ông Thánh David, tôi cần phải nói là, đọc Thánh Kinh là một nghệ thuật và phải có đầu óc suy luận. Bởi vì những cái hay trong Thánh Kinh thường không được viết thẳng ra mà chứa nhiều uẩn hàm (implication). Thí dụ, Thánh Kinh không viết thẳng ra rằng bà Mary đã sinh nở ít ra là 7 lần mà chỉ viết khéo là: "đây có phải là 4 em trai và các (ít nhất là 2) em gái của Giê-su hay không?". Câu này uẩn hàm bà Mary đã sinh nở ít ra là 7 lần với Giê-su là đứa con đầu lòng. Trong chuyện về Thánh David chúng ta cũng phải "nhìn vào giữa các hàng chữ" mới có thể hiểu hết ý của những tác giả viết Thánh Kinh.
Trở lại chuyện Thánh David. Vì Saul vẫn tìm cách đuổi bắt David nên sau khi Samuel chết, David tụ tập một đám lâu la khoảng 600 người và đi vào vùng đồi núi hoang dã Carmel, sống ngoài vòng pháp luật (outlaws), nói nôm na là làm nghề ăn cướp. Câu chuyện sau đây sẽ cho chúng ta thấy rõ tư cách của David.
Gần vùng David và lâu la tụ tập có một phú hào rất giầu có tên là Nabal, có tới 3000 con cừu và 1000 con dê. Ông ta có bà vợ khôn ngoan và xinh đẹp tên là Abigail. David sai 10 tên lâu la đến "bắt địa" Nabal một các rất lịch sự như sau, nhân danh David: "David vẫn bảo vệ tài sản của Nabal, không đụng chạm gì tới những đầy tớ của Nabal, không tơ hào gì đến của cải của Nabal, vậy xin Nabal hãy cung cấp một ít súc vật và thức ăn thức uống cho tập đoàn của David" (1 Samuel 25: 5-8).
Chúng ta đã biết, trong các thành phố lớn ở Mỹ, có nhiều thương gia cũng được Mafia chiếu cố một cách tương tự, nói là để bảo vệ thương vụ của họ, nhưng thực chất là tống tiền. Ở Quận Cam, trong cộng đồng người Việt trước đây cũng đã xảy ra chuyện này, không biết bây giờ còn hay không.
Nabal là người cứng đầu, coi David không ra gì, hỏi "Đứa nào là David? và đứa nào là con của Jesse? (bố David)" (Who is David?, and who is the son of Jesse?), rồi từ chối lời yêu cầu của David. Các sứ giả của David quay về và phúc trình sự việc lên David. David nổi giận truyền lệnh cho lâu la: "mọi người hãy đeo gươm vào" và David cũng tự mình đeo gươm, rồi cả đoàn 400 người tiến đến "hỏi tội" Nabal, để lại 200 người giữ hậu cứ. (1 Samuel 25: 13), định giết sạch cả nhà Nabal, không tha một người đàn ông nào hết (1 Samuel 25: 22).
Có người nói cho Abigail biết chuyện, Abigail biết là Nabal đã gây họa vì từ chối không cung cấp thức ăn, nước uống và bánh trái cho một tên tướng cướp nổi tiếng trong vùng. Bà ta bèn vội vàng lấy 200 ổ bánh mì, 2 bầu rượu, 5 con cừu quay, 2 giạ hạt rang, 200 bánh trái vả, chất lên lưng lừa đi đến gặp David, kể tội chồng là người thô lỗ, ngu ngốc, xin David tha cho chồng rồi dâng cho David những phẩm vật mang theo (1 Samuel 25: 23-28). David nhận phẩm vật và chấp thuận thỉnh cầu của Abigail.
Abigail trở về nhà, khi đó Nabal đang tiệc tùng say sưa. Sáng hôm sau Abigail mới kể cho Nabal mọi việc. 10 ngày sau, Thượng đế vật Nabal chết. (1 Samuel 25: 38). Thánh Kinh viết là "struck" nghĩa là "đánh" nhưng tôi dịch là "vật" để phù hợp với quan niệm của người Việt Nam: "Trời đánh, Thánh vật." Nghe tin Nabal chết, David sai người đến nói muốn cưới Abigail làm vợ. Abigail vội vàng lên lưng lừa (Abigail