Ca-Tô, nghĩa là tin vào những điều giáo hội giảng dạy về Thánh Kinh thì mới hiểu được Thánh kinh muốn viết gì và do đó hiểu được Thiên Chúa. Viết như trên, ông Nguyễn Văn Thuận tưởng rằng như vậy là tôn vinh Thiên Chúa mà không biết rằng chính mình đang mạ lỵ Thiên Chúa. Đúng vậy, theo Ca Tô Giáo, Thiên Chúa "sáng tạo" ra con người theo hình ảnh của Thiên Chúa, nghĩa là có đầy đủ đầu óc và lý trí để có thể cảm nhận những điều mặc khải của Thiên Chúa. Rồi Adam cưỡng điều cấm của Thiên Chúa, ăn một trái cây trên cây hiểu biết, do đó đầu óc con người đã trở thành không thua gì Thiên Chúa, có khả năng phân biệt Thiện Ác. Nhưng tình thương qua những việc làm của Thiên Chúa con người lại không hiểu được bằng đầu óc hay lý trí. Ai cũng biết những người không biết xử dụng đến đầu óc hay lý trí là những người ngu. Vậy hóa ra việc làm của Thiên Chúa chỉ để cho những người ngu tin theo hay sao? Vậy Thiên Chúa của những người ngu có giá trị gì đối với những người không ngu, nghĩa là biết xử dụng đến đầu óc và lý trí? Luận điệu dùng lý luận của lý trí không thể hiểu được những việc làm của Thiên Chúa chẳng qua chỉ là luận điệu của thời sơ khai. Bởi vì ngày nay, sự hiểu biết của con người đã vượt quá xa sự hiểu biết của Thiên Chúa như được viết trong Thánh Kinh. Những kiến thức của con người ngày nay về khoa học, y học, vũ trụ học, sinh học v..v.. đã bỏ xa những kiến thức của Thiên Chúa trong Thánh Kinh. Sự kiện này đã quá hiển nhiên, chẳng cần phải chứng minh.
Nhưng sự chọn lựa của Thiên Chúa mà chúng ta không thể hiểu được bằng lý trí là như thế nào? TGM Nguyễn Văn Thuận giải thích: Abraham bỏ trưởng lập thứ, rồi đến Isaac, con của Abraham, cũng bỏ trưởng lập thứ, rồi đến Jacob, cháu của Abraham, cũng phế bỏ ba đứa con đầu, lập đứa con thứ tư là Judah, và tất cả sự chọn lựa trên là do “ý định mầu nhiệm của Thiên Chúa”. Ông giải thích thêm:
“Chúng ta không được lựa chọn vì công trạng của mình, nhưng chỉ vì lòng từ bi (sic) của Chúa.”
Trước hết, chúng ta nên để ý là ông Nguyễn Văn Thuận đã "mượn" danh từ "từ bi" trong Phật Giáo để dịch chữ "grace" nghe cho nó có vẻ Việt Nam, chứ thực ra "grace" có nghĩa là ân sủng hay ân huệ mà Thiên Chúa ban cho loài người. Nền Thần Học Ki-Tô đưa ra quan niệm là "Chúng ta được cứu rỗi chỉ bởi ân huệ của Thiên Chúa mà thôi" (Xin đọc, thí dụ, Karl Barth: We are saved "sola gratia" - "only by grace", without any works of our own).
Ngoài các tín đồ không bao giờ cần đến đầu óc của mình, nếu có, và tuyệt đối tuân phục các cấp lãnh đạo trong Ca Tô Giáo, có ai nghe lọt tai những lời giải thích đầy tính cách huyền hoặc, ngụy biện và phi lý như trên? Thứ nhất, chuyện bỏ trưởng lập thứ là chuyện thường tình thế gian, chúng ta thấy đầy dẫy trong lịch sử Tàu, Ta, những dân tộc không hề biết đến và không hề tin vào một Thiên Chúa hữu danh vô thực.. Vậy tất cả đều là ý định mầu nhiệm của Thiên Chúa cả hay sao?
Thứ nhì, Thiên Chúa chọn lựa vì lòng "từ bi" (sic) thật hay sao? Từ là cho vui và bi là cứu khổ. Thiên Chúa bỏ người này, chọn người kia, bản chất đã là một hành động thiên vị, vì nếu bảo rằng đó là thể hiện lòng từ bi đối với người được chọn, thì đối với người bị loại bỏ một cách bất công Thiên Chúa đã thể hiện lòng gì? Mặt khác, Thiên Chúa lựa chọn tùy hứng, không dựa trên căn bản đạo đức hay công trạng, vậy thì chúng ta cứ việc làm ác rồi ngồi há miệng chờ quả sung từ bi của Thiên Chúa thì có được hay không? Sau cùng, Thiên Chúa đã sáng tạo ra con người theo hình ảnh của Thiên Chúa (thuyết sáng tạo này ngày nay đã không còn chỗ đứng trong thế giới của khoa học) thì mọi người đều phải bình đẳng trước Thiên Chúa, tại sao Thiên Chúa lại phải nhúng tay vào chuyện chọn người kế vị của vài ông vua Do Thái vô đạo đức? Tại sao Thiên Chúa lại vướng mắc vào cảnh "con yêu, con ghét" của người thường?
Viết lên một câu phi-lôgic mà nội dung có tính cách mạ lỵ Thiên Chúa mà ông TGM cũng viết lên được thì chúng ta phải hiểu đầu óc của ông TGM đã được giáo hội cho vào khuôn phép như thế nào? Nói tóm lại, cách giải thích theo luận điệu