form of art.)

Vậy thì “Giê-su ai?”. Cho đến thế kỷ 16, hầu như toàn thể Á Châu chẳng mấy người biết Giê-su ai. Còn Âu Châu thì không một ai dám đặt ra câu hỏi này không một ai dám phê phán bình luận cuốn Thánh Kinh sợ bị đầy, tra tấn mang đi thiêu sống. Chúng ta nên nhớ, những tòa hình án xử Dị Giáo của giáo hội Ca-Tô, thế giới loài người càng ngày càng văn minh hơn, do đó quyền lực của giáo hội cũng càng ngày càng suy sụp, chỉ được dẹp bỏ vào khoảng giữa thế kỷ 19, sau khi đã tra tấn giết hại 11 triệu người "dị giáo", “Thánh bộ” (Holy Office) cầm đầu các tòa án xử dị giáo đã được biến thể, đổi tên thành Thánh Bộ Truyền Giáo Về Đức Tin, ngày nay do “hồng y thiết giáp” Ratzinger đứng đầu.

Sự tiến bộ trí thức một định luật thiên nhiên của nhân loại. giáo hội Ca- đã tìm hết cách xử dụng tối đa mọi quyền lực thế gian trong suốt 1500 năm, từ thế kỷ 4 đến thế kỷ 19, với những biện pháp man, tàn bạo nhất để ngăn chận sự tiến bộ này, cuối cùng giáo hội cũng phải đầu hàng trước những bước tiến trí thức của loài người. Thật vậy, ngay từ 1760, Hermann Samuel Reimarus, giáo ngôn ngữ Á Đông tại đại học Hamburg bên Đức, đã viết một cuốn sách đưa ra nghi vấn về sự thực lịch sử viết trong các phúc âm. sợ bị giáo hội trả thù, ông ta đã xếp đặt để cho tác phẩm của ông được xuất bản sau khi ông ta chết. Rồi cho đến năm 1835, Giáo Thần học David Friedrich Strauss cho ra đời cuốn Khảo Xát Kỹ Cuộc Đời Của Giê-su (Life of Jesus Critically Examined) trong đó tác giả dùng những phương pháp phân tích để đi tới kết luận: “các phúc âm không phải do các tông đồ của Giê-su viết do những tín đồ Ki về sau, những người đan lẫn những truyền thuyết, những điều tưởng tượng sự kiện vào với nhau.”(..the gospels were written not by followers of Jesus but by later Christians who wove fact, legend, and fantasy together). Sau đó Strauss bị cấm dạy môn Thần học cho đến khi chết. Chúng ta thể đọc tóm tắt những tác phẩm của Reimarus Strauss trong cuốn sách được coi làm “lung lay thế giới thần học” (..it rocked the theological world) vào đầu thế kỷ 20, Tìm Kiếm Nhân Vật Giê-su Lịch Sử (The Quest of The Historical Jesus), của một tác giả nổi tiếng trên toàn thế giới, Y Khoa Bác Albert Schweitzer. Ngoài bằng bác sĩ, Albert Schweitzer còn hai bằng cấp khác: tiến Thần học, tiến Triết Học.

Bước sang thế kỷ 20, sự khám phá ra những cuộn kinh nơi Biển Chết (The Dead Sea Scrolls) song song với kỹ thuật định tuổi vật chất cùng nhiều khám phá khác trong ngành khảo cổ đã giúp cho những nhà nghiên cứu rất nhiều trong công cuộc đi tìm những sự thực trong Thánh Kinh. Rồi đến thập niên 1960, những khoa dạy môn Thần học trong các trường đại học Ki bắt đầu xuống dốc càng ngày càng ít người học, nhiều học giả đã bỏ các trường đại học Ki để sang dạy tại các trường đại học công, nơi đây họ nhiều tự do hơn trong việc khảo cứu.

Tất cả những sự kiện trên đã làm động thúc đẩy cho công cuộc nghiên cứu phúc âm về nhân vật Giê-su phát triển mạnh mẽ. Điển hình Hội Nghiên Cứu Giê-su (The Jesus Seminar) gồm nhiều học giả trong cũng như ngoài các giáo hội Ki Tô, đã phối hợp các kỹ thuật nghiên cứu tân tiến nhất như khảo cổ, cổ sinh vật học, phương pháp định tuổi vật chất, với phương pháp phân tích ngữ học, cổ ngữ học, hội học, sử học v..v.. để phân tích từng câu, từng lời, từng sự kiện viết trong phúc âm. Một khuôn mặt đặc biệt trong ngành nghiên cứu Tân Ước lại chính một linh mục Ca-Tô: John P. Meier, giáo Thần học. Trong tác phẩm Một Người Do Thái Ngoài Lề, Không Đáng Kể: Nghĩ Lại Về Nhân Vật Giê-su Lịch Sử (A Marginal Jew: Rethinking The Historical Jesus), tập 1 2, nhà xuất bản Doubleday tại New York phát hành năm 1991 1994, với sự duyệt phê chuẩn (imprimatur) của Vatican, tuy còn dặt trong những điểm tế nhị khác thuộc về đức tin Ca-Tô, linh mục Meier đã thẳng thắn luận về những bằng chứng chứng tỏ Giê-su đứa con hoang, đã lấy vợ, nhiều chủ đề khác thể gây ngỡ ngàng trong một giáo xứ (He discusses evidence that the historical Jesus was illegitimate, that he was married, and