học chính thức của giáo hội, viết ra với mục đích củng cố đức tin Ki-Tô cùng lôi cuốn người ngoại đạo vào Ki giáo....

Trong thế kỷ 19, lần đầu tiên Tân Ước đượcđưa ra làm chủ đề nghiên cứu trí thức. Đây sự bắt đầu của công cuộc khảo cứu hệ thống về cuộc đời của Giê-su.

Năm 1835 David Friedrich Strauss đã xuất bản một

cuốn sách nhan đề Cuộc Đời Của Giê-su, gây nhiều ảnh hưởng. Trang bị với những quan điểm phân tích thuần với tinh thần không thỏa hiệp, Strauss đã thẳng thắn bác bỏ tích cách chính xác lịch sử của các phúc âm. Đối với ông, những điều viết trong phúc âm chỉ những truyền thuyết những chuyện sùng tín về hình ảnh con người Giê-su, lấy ý từ Cựu Ước. Sự chống đối tính cách xác thực của phúc âm như trên còn đi xa hơn vào khoảng giữa thế kỷ 19. Bruno Bauer loại hẳn hình ảnh của Giê-su trong công việc nghiên cứu lịch sử, tuyên bố rằng nhân vật chính trong Tân Ước một phát minh huyền thoại. Giê-su Paul (Phao Lồ) chỉ những giả tượng văn chương; Ki Giáo được coi tạo ra bởi một nhóm cuồng tín pha chế đức tin xung quanh hai nhân vật phát minh từ những truyền thống tôn giáo Hi Lạp, Do Thái La Mã.

Ngày nay chúng ta đến hơn 80000 tác phẩm chuyên khảo về Giê-su, nhưng tác dụng của chúng để soi sáng nhân vật Giê-su lịch sử thật quả cùng khiêm nhường. Ai Giê-su? Ông ta sinh ra bao giờ? Hình dáng ông ta ra sao? Khi nào ông ta bị đóng đinh trên thập giá? Bao giờ, đâu ông ta chết như thế nào? Tìm kiếm giải đáp cho những câu hỏi trên đã trở thành một vấn đề không giải quyết nổi. Trong những cuốn sách viết trong hai thế kỷ đầu hầu như không cuốn nào nhắc đến Giê-su như một con người thực sự hiện hữu. Những nguồn tài liệu về sau toàn những tác phẩm thần học, dựa trên niềm tin không thắc mắc: Giê-su con đấng Cứu Tinh (của dân Do Thái. TCN) con của Thần Gia-vê (thần của dân Do Thái. TCN). Do đó, hầu như không những tác phẩm thực sự về Giê-su, cho tới ngày nay, công cuộc nghiên cứu trí thức cũng không vị thế thể khẳng định Giê-su sinh ra năm nào. Hầu như không tài liệu nào nói về cuộc đời niên thiếu của Giê-su, một giai đoạn quan trọng làm nền tảng tạo ra những tính của con người. Ngay cả những chuyện kể về khoảng thời gian ngắn ngủi ông ta tiếp xúc với quần chúng cũng không nói nhiều về tiểu sử của ông ta. vẻ như ông ta không được các sử gia đương thời biết tới, hay ít nhất không đáng để nhắc tới. Vậy làm sao các sử gia này không hề biết tới những phép lạ hoặc những hiện tượng kỳ lạ như được kể trong phúc âm?

9

7. Michael Martin trong cuốn Bản Án Chống Ki Giáo viết:

Những phương pháp phân tích hiện đại về học thuật khảo cứu Thánh Kinh đã đặt vấn đề về tính cách xác thực của Thánh Kinh, nhất Tân ước. Trong ánh sáng của sự phân tích Tân Ước này, nhiều nhà thần học đã cho rằng người ta chẳng biết được bao nhiêu về Giê-su. Thí dụ, W. Trilling cho