Cho nên, khi Giê-su nói đến "mọi nước" (all nations) thì tôi tin rằng đó chỉ là một số quốc gia ở quanh vùng Trung Đông mà thôi.
Vì sống trong niềm hoang tưởng là mình được Thần Gia-vê phái xuống để cứu dân Do Thái, và chỉ dân Do Thái mà thôi (Matthew 15: 24: I was not sent except to the lost sheep of the house of Israel), nhưng dân Do Thái lại không tin lời ông và không chấp nhận ông là đấng cứu tinh của họ, nên ông cho rằng họ không đáng được hưởng nước của Thần Gia-vê, do đó ở trong đền thờ ông đã nói với những thầy tế lễ, lớp giáo sĩ chỉ đạo dân Do Thái, rằng:
Matthew 21: 43: Cho nên Ta nói cho các ngươi hay, nước của Thiên
Chúa sẽ bị tước đi khỏi các ngươi và để cho một nước mang hoa trái của
nó. (Therefore I say to you, the kingdom of God will be taken from you and given
to a nation bearing the fruits of it.)
Cái nước có phúc này là nước nào? Đó là nước của những người theo Giê-su tìm kiếm nước của Chúa chứ không lo tìm kiếm những nhu cầu vật chất như đoạn sau đây trong Thánh Kinh đã viết rõ:
Luke 12: 29-32: Các ngươi đừng lo kiếm thức ăn thức uống, cũng
đừng mang tâm lo lắng. Vì đó là những thứ mà mọi nước trên thế giới
đều lo kiếm, và Cha của các ngươi biết là các ngươi cần các thứ đó.
Nhưng hãy lo tìm kiếm nước của Chúa, và rồi các ngươi sẽ có thêm những
thứ đó. Đừng có sợ, bầy chiên nhỏ, vì đó là sự hân hoan của Cha các
ngươi cho cácngươi nướcđó.
(Luke 12: 29-32: Do not seek what you should eat or what you should drink, nor have an anxious mind. For all these things the nations of the world seek after, and your Father knows that you need these things. But seek the Kingdom of God, and all these things shall be added to you. Do not fear, little flock, for it is your Father's good pleasure to give you the Kingdom.)
Điều rõ ràng trong đoạn trên là Giê-su đã chia thế giới ra làm hai: nước của Chúa cho "bầy chiên nhỏ", và "mọi nước khác". Nước của Chúa là một nước hoàn toàn khác biệt với mọi nước khác, vì dân của nước này chỉ lo tìm kiếm nước của Chúa chứ không như dân của các nước khác, chỉ lo kiếm thức ăn thức uống hoặc những nhu cầu vật chất cần thiết của con người. Điều hiển nhiên là công dân của nước này không có bao nhiêu, vì tất cả họp lại chỉ thành một "bầy chiên nhỏ". Bầy chiên nhỏ này là những con chiên của Giê-su, người chăn chiên chí thiện, với đặc tính là rất ngoan ngoãn, giống như những con cừu, Giê-su lùa đi đâu thì phải đi đó, kể cả chuyện thù ghét cha mẹ, anh chị em. Nhưng Tân Ước cũng lại viết rõ, Matthew 22: 14: "Vì nhiều người được ơn kêu gọi, nhưng chỉ có ít người được chọn" (For many are called, but few are chosen). Cho nên, ngày nay số người theo Giê-su thì nhiều, nhưng số người được Giê-su chọn để mà cứu rỗi chắc cũng chẳng là bao nhiêu. Nhất là đối với những người đang sống trong những quốc gia Âu Mỹ chỉ biết lo ăn, kiếm mặc, kiếm tiền, và các nước Đông phương trong đó có Việt Nam chỉ lo xóa đói giảm nghèo v..v.. thì nước của Chúa không thể thuộc về họ. Họ không đủ tiêu chuẩn đòi hỏi của Chúa Giê-su. Thánh Kinh đã viết như vậy, mà Thánh Kinh là những lời mạc khải của Chúa, làm sao có thể sai lầm được, có phải như vậy không, quý vị tín đồ Ki Tô Giáo, Ca-Tô cũng như Tin Lành?
Sau khi chia thế giới ra làm hai: "nước Của Chúa" và "mọi nước khác", Giê-su sẽ đối xử với các nước này ra sao trong tương lai? Thánh Kinh cũng lại viết rất rõ:
Matthew 25: 31-34: Khi Con Của Người (nghĩa là Giê-su) tới trong