Kiệt, Trụ, Tần Thủy Hoàng, Võ Tắc Thiên v..v Đã là những sự kiện lịch sử của một dân tộc thì không có người này cũng có người kia ghi chép lại. Do Thái cũng không ra ngoài lệ và tuyệt đối không phải là nước duy nhất chép lại trung thực những sự kiện lịch sử. Cho nên chẳng có gì đáng ngưỡng mộ và cũng chẳng có gì gọi là tuyệt vời như chúng ta đã biết sơ về lịch sử Do Thái trong phần trên. Thật vậy, chúng ta hãy đọc một đoạn về dân tộc Do Thái cổ xưa mà Thomas Paine đã viết trong cuốn Thời Đại Lý Trí như sau:
Nếu chúng ta có thể tự cho phép để cho rằng Đấng Toàn Năng đã phân biệt một quốc gia nào đó và gọi là Dân Được Ngài Chọn Lựa thì chúng ta phải cho rằng dân tộc đó là một gương mẫu cho phần còn lại của thế giới về hiếu kính và nhân đạo thuần khiết nhất, chứ không phải là một dân tộc của những kẻ côn đồ và giết người như là dân Do Thái cổ xưa, một dân tộc đồi bại vì phỏng theo những con quái vật và mạo danh như là Moses và Aaron, Joshua, Samuel và David, một dân tộc đã làm cho chính mình nổi bật hơn mọi dân tộc kháctrên thế giới về sự man rợ và độc ác.
13
Vậy, đáng ngưỡng mộ và tuyệt vời ở chỗ nào? Có lẽ dân Do Thái, dân cưng mà Chúa Cha chọn làm dân của Chúa (chosen people), đáng ngưỡng mộ và tuyệt vời ở chỗ không chấp nhận Giê-su là “Chúa con”, là “đấng cứu thế”, nên bị giáo hội Ca-Tô vu cho tội giết Chúa và bách hại dân Do Thái suốt 2000 năm nay. Những dân tộc như Việt, Mên, Lào v..v.. mà Chúa Cha không hề biết đến (xin đọc Augustine) không tin và chấp nhận Chúa Con thì là điều dễ hiểu, nhưng dân tộc Do Thái là dân Chúa Cha chọn (chosen people) mà lại không chấp nhận Chúa Con thì chúng ta phải hiểu rằng “Chúa Con” chỉ là một “ngụy Chúa” và những lời tự nhận như là “con của Thiên Chúa”, “vua của dân Do Thái” v..v.. thật ra chỉ bắt nguồn từ một hoang tưởng tôn giáo ở vào một thời đại mà quan niệm về quỷ thần tràn ngập dân gian. Đây không phải là chỗ phê bình cuốn Chứng Nhân Hy Vọng của TGM Nguyễn Văn Thuận, nhưng có một đoạn nơi trang 293 tôi không thể bỏ qua:
Do quyền năng của Chúa Thánh Thần, mầu nhiệm nhập thể cao cả được thựchiện. Người Con ở trên Trời sống trong lòng Thiên Chúa Cha, tìm thấy ở dưới đất, nơi Đức Maria, một cung lòng xứng đáng với Ngài. Là nữ tử của Thiên Chúa Cha, Đức Maria trở thành mẹ. Mẹ của Ngôi Lời nhập thể, Hiền Thê của Chúa Thánh Thần.
Người con ở trên Trời? Chỗ nào trên Trời? Phải chăng ở phía trên cái vòm trời bằng đồng thau có những cánh cửa mở ra để cho mưa rơi xuống như được viết trong Thánh Kinh? Hay là ở trong cái nhà ở trên trời, thiên đường, nơi Thiên Chúa ngự. Nhưng chính giáo hoàng John Paul II cũng phải thú nhận “Không làm gì có thiên đường ở trên các tầng mây” TGM Thuận luôn luôn ở sát nách giáo hoàng mà không biết đến lời tuyên bố này hay sao? Mặt khác, trái đất đâu có đứng yên? Nó vừa di chuyển trong không gian xung quanh mặt trời với vận tốc trên một trăm ngàn cây số một giờ, vừa quay xung quanh trục Nam Bắc với vận tốc quay khoảng 1600 cây số 1 giờ, vậy TGM Thuận có dám khẳng định “người con ở trên Trời” là ở chỗ nào trên trời hay không, hay đối với con người đứng yên trên trái đất, "người con ở trên trời" cũng phải đảo điên điên đảo theo định luật tương đối của mọi chuyển động?
Luận điệu thần học ngụy biện lý luận rằng: Vì nhãn quang của con người cũng như những dụng cụ quang học như kính thiên văn đều giới hạn nên không thể nào thấy Chúa được, nếu chúng ta có khả năng nhìn đến tận cùng không gian thì sẽ thấy Chúa ngự bên hữu Chúa Cha. Luận điệu này ném thuyết Chúa Ba Ngôi, nghĩa là thuyết điên rồ toán học (mathematical insanity), 3 là 1 và 1 là 3, vào "Recycled Bin" . Luận điệu này cũng mù tịt về khoa vũ trụ học vì không hề có một ý niệm gì về tận