tôi là ai?” thì có lẽ tín đồ Ki Tô Giáo sẽ không trả lời vì không biết trả lời ra sao. Nhưng phần chắc là, do được dạy nhồi sọ từ nhỏ, họ sẽ nhìn chúng ta với một cặp mắt khinh khi, cho rằng chúng ta đích thật là những kẻ mọi rợ, chưa biết đến “tin mừng phúc âm.” trong khi họ chưa bao giờ đọc đến phúc âm và cũng không biết trong phúc âm có những gì, ngoài vài điều vụn vặt chọn lọc được rao giảng trong nhà thờ, và trong sách báo tuyên truyền một chiều của Ki-Tô giáo. Chỉ có điều, đối với thiểu số trên thế giới thì phúc âm, hay nói cho đúng hơn, những điều mê tín cách đây 2000 năm của dân tộc Do Thái, quả mang đến một tin mừng: “cứ tin ở Chúa thì sau khi chết phần hồn sẽ được lên thiên đường ở cùng Chúa, và đến ngày phán xét cuối cùng, thì Chúa sẽ làm cho xác chết của mình sống lại đoàn tụ với linh hồn”. Nhưng đối với đa số trên thế giới hiện đại có chút ít đầu óc thì chuyện “linh hồn lên thiên đường và xác chết ngày sau sống lại” thuộc loại chuyện “Chú Cuội ngồi trên cung Hằng”, vì "cứ tin ở Chúa" chỉ có thể áp dụng cho con người sinh sau Chúa, nghĩa là cách đây khoảng 2000 năm, trong khi lịch sử nhân loại đã trải dài ít ra là vài triệu năm.
Có lẽ tuyệt đại đa số tín đồ Ki Tô Giáo không hề đọc đến 3 tác phẩm nhan đề Giê-su là ai?, trong số hàng trăm tác phẩm khác, mà nội dung là kết quả nghiên cứu về nhân vật Giê-su trong lịch sử Ki Tô Giáo. Tác giả 3 tác phẩm nghiên cứu về cùng một chủ đề này là hai học giả Ki-Tô: Colin Cross và Thomas Wright, và Linh mục Ca-Tô John Dominic Crossan, giáo sư thần học tại đại học De Paul ở Chicago trong 26 năm. Ba tác phẩm này cùng với nhiều tác phẩm nghiên cứu khác ngày nay đã có thể cho chúng ta một cái nhìn về nhân vật Giê-su hoàn toàn khác với hình ảnh cùng những thuộc tính mà các giáo hội đã cấy vào đầu óc các tín đồ về Chúa của họ. Ngay cả mặt mũi thực sự của Giê-su cũng được đài BBC dùng máy điện toán tái tạo dựa trên những mẫu sọ người Do Thái cách đây 2000 năm, và những hình vẽ người Do Thái cho đến thế kỷ thứ 4. Hình ảnh gần đúng với sự thực này đã được đăng trên báo chí, và chương trình “Dateline NBC” của đài truyền hình NBC ngày 11 tháng 4, 2001 cũng đưa lên cho cả thế giới coi. Hình ảnh này cũng được đài TV Discover loan truyền cho thế giới coi tối ngày 15 tháng 4, 2001, trong cuốn phim khảo cứu “Jesus: The Complete Story”, cùng với những chi tiết đối ngược với những luận điệu thần học của giáo hội. Theo các khoa học gia thì hình ảnh Giê-su mà chúng ta thường thấy trên các hình vẽ, tượng hình v..v.. ngày nay chỉ là những sản phẩm tưởng tượng của các nghệ sĩ (Artists’ fantasies) thuộc giống dân da trắng, vì sự thực là không có một tài liệu nào cho biết hình dáng Giê-su ra sao. Nhưng với kỹ thuật tái tạo trong khoa học ngày nay, người ta đã có thể tái tạo khuôn mặt của Giê-su một cách sát với thực tế nhất. Khuôn mặt này trông thô lỗ, râu tóc quăn, da ngăm ngăm, mũi to, môi dày v..v.., như chúng ta thấy ở đầu cuốn sách này, không có gì giống với những hình ảnh do người da trắng tạo ra theo sự tưởng tượng của họ. Sự tái tạo khuôn mặt Giê-su của đài BBC đã gây nên nhiều phản ứng trong giới da trắng vì theo quan niệm của họ, Giê-su phải là người da trắng, mặt mũi gọn ghẽ như hình ảnh mà chúng ta thường thấy trong các xã hội Âu Mỹ.. Trong tờ Chicago Tribune ngày 13 tháng 4, 2001, Brad R. Braxton viết: “Vấn đề không phải là có lẽ Giê-su có tóc quăn, mũi lớn, môi dầy, da đen mà là tại sao hình ảnh này lại thu hút sự chú ý (phản đối) của một số người da trắng... Trong nhiều thế kỷ, dân da trắng đã hưởng lợi thế về tôn giáo, tâm lý, chính trị và kinh tế vì đã vẽ ra một vị thần theo hình ảnh của họ. Vẽ ra chân dung của Giê-su như là một người da trắng vốn không phải là điều khó hiểu. Đó chỉ là thần học dưới dạng nghệ thuật.” (So the news is not that Jesus probably had curly hair, a broad nose, thick lips and dark skin, the news is why this is so arresting to some white people...For centuries, white people have enjoyed the religious, psychological, political and economic advantages of having the divine cast in their image. The depiction of Jesus as a white man is not inherently problematic. It is theology in the