"Người phi Do Thái là đồ chó. Tại sao ta lại phải làm bất cứ gì cho
ngươi?" Anh cảm thấy thế nào khi Jesus gọi anh là chó? Gọi người phi
Do-Thái là đồ chó không phải là sự biểu thị của lòng thương yêu. Giê-Su
thật là hỗn hào, kiêu căng và tự phụ khi gọi người đàn bà kia là chó. Vậy
trong vấn đề thực hành, Thánh Giê-Su chẳng có chút gì là Thánh cả.
Những sự kiện cho thấy Giê-Su thực sự ghét những người phi Do-Thái.
Thánh Phao-Lồ (Paul) viết rằng, theo lời mặc khải của Thiên Chúa,
"Giê-Su luôn luôn như vậy, ngày hôm qua, ngày hôm nay và cho tới mãi
mãi, không bao giờ thay đổi." (Hebrew 13:8) Vậy nếu anh dự định lên
Thiên Đường ở cùng Giê-su đầy tình thương, và anh không phải là người
Do Thái, anh nên nghĩ lại đi thì vừa.
1
Thánh Kinh có đầy những chuyện chứng tỏ nhân cách và đạo đức thấp kém của Giê-su như trên, nhưng trên khắp thế giới, các tín đồ vẫn được dạy là "Chúa toàn hảo", "Tình Yêu của Chúa" bao trùm thế gian v..v.. nên phải "Kính Chúa" và hãy hãnh diện là "đầy tớ hầu hạ Chúa", "thờ phụng Chúa". Nhưng Giám Mục John Shelby Spong thì lại nghĩ khác, vì sự lương thiện trí thức không cho phép ông ta tin nhảm nhí. Do đó, ông đã viết:
Chúng ta có thấy hấp dẫn đối với một Chúa phải giết cả một bày heo
để đuổi một con quỷ ra khỏi thân người hay không? Chúng ta có nên
khâm phục và kính trọng người mà chúng ta gọi là Chúa đã nguyền rủa
một cây sung khi nó không ra trái lúctrái mùa không?...
Cuốn Thánh Kinh đã làm cho tôi đối diện với quá nhiều vấn đề hơn
là giá trị. Nó đưa đến cho tôi một Thiên Chúa mà tôi không thể kính
trọng, đừng nói đến thờ phụng.2
Thật là tội nghiệp cho những tín đồ trong thời buổi này mà vẫn còn tin vào những chuyện thuộc loại huyền thoại phản khoa học, đầy mâu thuẫn và phi lý, kể cả những chuyện không hề có trong Thánh Kinh. Thật là tội nghiệp vì họ đã được cấy vào đầu óc, từ khi còn nhỏ, những huyền thoại mà giáo hội dạy rằng đó là những sự thực lịch sử. Do đó những huyền thoại mà họ tin là thực đã ăn sâu vào đầu óc họ, không có cách gì có thể làm cho họ thay đổi niềm tin, nhất là khi lớn lên, họ không bao giờ đọc Thánh Kinh, rất ít khi dùng đến đầu óc suy luận của mình, chỉ biết phó mặc tư duy của mình cho giới chăn chiên. Ngoài ra, họ còn bị giới chăn chiên đe dọa là nghi ngờ những lời giảng dạy của giáo hội là mang tội với Chúa. Ngay gần đây, ở Việt Nam, nếu có tín đồ Ca-Tô nào phàn nàn về đạo đức của một số linh mục thì được "bề trên" dạy rằng: "Các con đừng nói hành các cha mà mang tội với Chúa." Cho nên, có thể nói là họ đã bị buộc chặt bởi một mớ xiềng xích trí tuệ. Đó là cái giá mà họ phải trả cho một viễn tượng không chắc chắn: một đời sống đời đời ở trên thiên đường.
Nhưng đối với giới trí thức thì khác, chúng ta hãy đọc một đoạn ngắn trong chương mở đầu cuốn Jesus: A Life của học giả A. N. Wilson, để thấy rõ ảnh hưởng của những huyền thoại trên đầu óc con người, nhất là đối với những thành phần thấp kém, ít học, những thành phần chiếm đa số tín đồ Ki Tô trên thế giới.
Giống như mọi Ki Tô hữu, tôi biết rằng tôn giáo của tôi nhận là có
căn cứ trên lịch sử. Đức tin của tôi được xây dựng trên một vài câu
chuyện, với những ngày tháng kèm theo. Nhưng tôi không phải là trở
thành một tín đồ Ki Tô vì tôi tin những chuyện đó. Tôi trở thành một tín
đồ Ki Tô từ khi tôi còn là một đứa con nít được mang đi rửa tội. Năm này