Thật vậy, Douglas Lockhart viết như sau:
“Vào khoảng năm 1187 sự giả mạo các tài liệu đã trở thành một
dịch vụ có lợi, với cả một trường phái các chuyên gia làm giả mạo, cặm
cụi tạo ra sự phê chuẩn những tham vọng của giáo hoàng Gregory III;
có ngay cả chính sách biến đổi những tài liệu cũ nói ngược hẳn lại
những điều thực sự viết trong tài liệu. Điều thú vị là, de Rosa (Tổng
Giám mục Peter de Rosa, tác giả cuốn “Vicars of Christ: The Dark Side of
The Papacy”. TCN) vạch ra rằng chính những tài liệu cũ này cũng là
giả mạo và phê phán rằng cái trường phái những kẻ chuyên làm tài
liệu giả mạo này “..đã xào xáo tất cả những văn kiện cũ, bất kể là giả
hay thực, với một tính bất lương như nhau.”
De Rosa, khi đứng trước tình trạng lạ lùng này, đã thẳng thắn
phơi bày sự kiện là, vào giữa thế kỷ 12, sắc lệnh Decretum, hay Giáo
Luật, đã được rắc vào trong đó những văn kiện giả mạo suốt trong 3
thế kỷ và những kết luận dẫn xuất từ chúng. Một trong những kết luận
này là giáo hoàng đứng trên và là nguồn gốc của mọi giáo luật mà
không có cần đến khả năng chuyên môn; một sự kiện mà theo sự diễn
giải của de Rosa, giáo hoàng theo định nghĩa thì bằng vai với Con của
Thiên Chúa. Và đây là giáo hội mà chúng ta phải có, cái định chế
sáng lập ra bởi Thiên Chúa qua vai trò Constantine để soi sáng cho
một thế giới tối tăm”
18
Có lẽ trong lịch sử nhân loại chúng ta không thể thấy một sự lừa bịp nào trắng trợn và hoang đường hơn. Ấy thế mà cho tới ngày nay vẫn còn nhiều người, kể cả những người thường được gọi là trí thức, vẫn còn tin vào luận điệu quái gở của giáo hội như trên, và rất lấy làm hãnh diện được hôn giày hôn dép “đức Thánh Cha”, đại diện của Chúa trên trần.
Nhưng Constantine là người như thế nào? Lịch sử đã viết rõ. Trong cuốn Những Sự Lừa Dối Và Huyền Thoại Trong Thánh Kinh, Loyld Graham viết:
Hắn ta đích thân giết hai người anh em rể, sai người giết vợ, giết
đứa con tên là Crispus và 2 đứa cháu, giết những kẻ kẻ đối lập chính
trị, quẳng những người không tin đạo Chúa xuống giếng, và làm cho
nhiều ngàn người chết trên chiến trường.
19
Từ những sự kiện trên, và sau khi khảo xát về lịch sử thành lập, và lịch sử phát triển của Ki Tô Giáo, bắt đầu bằng sự ủng hộ của Constantine, Lloyd Graham đã bình luận như sau:
Trong gần 2000 năm nay, Ki Tô Giáo toan tính cứu rỗi chúng ta
thay vì văn minh hóa chúng ta, và nó đã đi đến một thế kỷ man rợ, một
thời đại trong đó có tới 250 triệu tín đồ Ki Tô chết trong những cuộc
chiến của Ki Tô Giáo.
..Đó là Ki Tô Giáo, một tôn giáo đặt căn bản trên sự gian dối,
thành lập bởi những kẻ điên và được củng cố bởi một tên sát nhân –
Đại đế Constantine.
20
Tại sao Graham lại có thể viết như trên về một tôn giáo lớn nhất trên hoàn cầu như Ki Tô Giáo? Sự phân tích bằng chứng ngụy tạo thứ hai sau đây sẽ chứng minh cho chúng ta thấy rõ vấn đề. Chúng ta cũng nên biết rằng, sau nhiều thế kỷ phủ nhận những công trình nghiên cứu về Bản Văn Hiến Dâng của Constantine và giữ nguyên tính cách xác thực (authenticity) của Bản Văn, cuối cùng Tòa Thánh Vatican và các nhà Thần học Ki Tô Giáo cũng phải thú nhận rằng Bản Văn Hiến Dâng của