Suy Ngẩm:
Mỗi tôn giáo đều có nhân sinh
quan & thế giới quan riêng biệt, NSQ & TGQ này được thể hiện trong hệ
thống Giáo lý và Kinh điển của tôn giáo đó.
-
Kytô giáo (Christianity, Cristo) do Jesus lập vào đầu CN (?! ?!), trên
nền một hệ phái của Do thái giáo, sau này đã bị phân chia, biến thể
thành:
1/Roma Catholicism - vatican (cong giáo),
2/Eastern Orthodoxy (chính thống giáo Hy lạp & Nga sô),
3/Protestanism (tin lành, có nhiều giáo phái nhỏ). Những biến thể của
Kyto này có NSQ & TGQ được rút tỉa từ THÁNH KINH (tân & cựu uớc),
dưới đây, chúng ta thử trích 1 số đoạn để ngẩm xem tín đồ họ sống và
hành đạo theo lời dạy như thế nào.
+
Do thái giáo (Judaism) có 3 h ệ phái:
Pharisees, Sadducees và Essenes.
+ Gia
đình Jesus theo h ệ phái Pharisees, hệ phái chiếm giữ đền thờ Jerusalem.
Đến năm 30 tuổi thì Jesus từ bỏ Pharisees để theo phái Essense của John
Baptist và được John Baptist làm phép rửa tội trên sông Jordan. Vậy, hệ
phái Essenes là tiền thân của Kytô giáo.
Sáng-thế
Ký 3
Loài
người bị cám dỗ và sa vào tội lỗi
1
Vả, trong các loài thú đồng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm nên, có
con rắn là giống quỉ quyệt hơn hết. Rắn nói cùng người nữ rằng: Mà chi!
Đức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn trái các cây
trong vườn sao?
2 Người nữ đáp
rằng: Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn,
3 song về phần
trái của cây mọc giữa vườn, Đức Chúa Trời có phán rằng: Hai ngươi chẳng
nên ăn đến và cũng chẳng nên đá động đến, e khi hai ngươi phải chết
chăng.
4 Rắn bèn nói
với người nữ rằng: Hai ngươi chẳng chết đâu;
5 nhưng Đức Chúa
Trời biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái
cây đó, mắt mình mở ra, sẽ như Đức Chúa Trời, biết điều thiện và điều
ác.
6 Người nữ thấy
trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí
vì để mở trí khôn, bèn hái
ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa.
7 Đoạn, mắt hai người đều mở
ra, biết rằng mình lõa lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che
thân.
8 Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi ngang
qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt
Giê-hô-va Đức Chúa Trời.
9
Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu?
10 A-đam thưa
rằng: Tôi có nghe tiếng Chúa trong vườn, bèn sợ, bởi vì tôi lõa lồ, nên
đi ẩn mình.
11 Đức Chúa Trời
phán hỏi: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình
lõa lồ? Ngươi có ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn đó
chăng?
12 Thưa rằng: Người nữ mà Chúa đã để gần
bên tôi cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi.
13 Giê-hô-va Đức
Chúa Trời phán hỏi người nữ rằng: Ngươi có làm điều chi vậy? Người nữ
thưa rằng: Con rắn dỗ dành tôi và tôi đã ăn rồi.
14 Giê-hô-va Đức
Chúa Trời bèn phán cùng rắn rằng: Vì mầy đã làm điều như vậy, mầy sẽ bị
rủa sả trong vòng các loài súc vật, các loài thú đồng, mầy sẽ bò bằng
bụng và ăn bụi đất trọn cả đời.
15 Ta sẽ làm cho
mầy cùng người nữ, dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ nghịch thù nhau.
Người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người.
16 Ngài phán
cùng người nữ rằng: Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai
nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn mỗi khi sanh con; sự dục vọng ngươi phải xu
hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.
17 Ngài
lại phán cùng A-đam rằng: Vì ngươi nghe theo lời vợ mà ăn trái
cây ta đã dặn không nên ăn, vậy, đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn đời
ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn.
18 Đất sẽ sanh
chông gai và cây tật lê, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng;
19
ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến
ngày nào ngươi trở về đất ,
là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi.
20 A-đam gọi vợ là Ê-va vì là mẹ của cả
loài người.
21
Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng A-đam,
và mặc lấy cho.
22 Giê-hô-va Đức
Chúa Trời phán rằng: Nầy, về sự phân biệt
điều thiện và điều ác, loài người đã thành một bực như chúng ta; vậy bây
giờ, ta hãy coi chừng, e loài người giơ tay lên cũng hái trái cây sự
sống mà ăn và được sống đời đời chăng.
23 Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn đuổi loài
người ra khỏi vườn Ê-đen đặng cày cấy đất, là nơi có người ra.
24 Vậy,
Ngài đuổi loài người ra khỏi vườn ,
rồi đặt tại phía đông vườn Ê-đen các thần chê-ru-bim với gươm lưỡi chói
lòa, để giữ con đường đi đến
cây sự sống.
-Vì sao Chúa trời không muốn loài người khôn ngoan, mở mắt,
tự biết mình lõa lồ, biết điều thiện điều ác? ngu, để thờ phượng chúa.
-Khi loài người lở khôn ra thì bị Chúa phạt !
-Adam
và hậu duệ phải làm đổ mồ hôi trán mới có ăn, tại sao hiện nay
con chiên phải "cám ơn chúa ban lương thực hàng
ngày"?
Sáng-thế
Ký 19
Lót
tiếp rước các thiên sứ tại Sô-đôm
1
Lối chiều, hai thiên sứ đến Sô-đôm; lúc đó, Lót đương ngồi tại cửa
thành. Khi Lót thấy hai thiên sứ đến, đứng dậy mà đón rước và sấp mình
xuống đất.
2 Người thưa
rằng: Nầy, lạy hai chúa, xin hãy đến ở nhà của kẻ tôi tớ, và hãy nghỉ
đêm tại đó. Hai chúa hãy rửa chân, rồi sáng mai thức dậy lên đường. Hai
thiên sứ phán rằng: Không, đêm nầy ta sẽ ở ngoài đường.
3 Nhưng Lót cố
mời cho đến đỗi hai thiên sứ phải đi lại vào nhà mình. Người dâng một
bữa tiệc, làm bánh không men, và hai thiên sứ bèn dùng tiệc.
4 Hai thiên sứ
chưa đi nằm, mà các người nam ở Sô-đôm, từ trẻ đến già, tức cả dân, đều
chạy đến bao chung quanh nhà.
5 Bọn đó gọi Lót
mà hỏi rằng: Những khách đã vào nhà ngươi buổi chiều tối nay ở đâu? Hãy
dẫn họ ra đây, hầu cho chúng ta được biết.
6 Lót bèn ra đến
cùng dân chúng ở ngoài cửa, rồi đóng cửa lại,
7 và nói cùng họ
rằng: Nầy, tôi xin anh em đừng làm điều ác đó!
8 Đây, tôi sẵn
có hai con gái chưa chồng, tôi sẽ đưa chúng nó cho anh em, rồi mặc tình
anh em tính làm sao tùy ý; miễn đừng làm chi hại cho hai người kia; vì
cớ đó, nên họ đến núp bóng mái nhà tôi.
9 Bọn dân chúng
nói rằng: Ngươi hãy tránh chỗ khác! Lại tiếp rằng: Người nầy đến đây như
kẻ kiều ngụ, lại muốn đoán xét nữa sao! Vậy, thôi! Chúng ta sẽ đãi ngươi
bạc tệ hơn hai khách kia. Đoạn, họ lấn ép Lót mạnh quá, và tràn đến đặng
phá cửa.
10 Nhưng hai
thiên sứ giơ tay ra, đem Lót vào nhà, và đóng cửa lại,
11 đoạn, hành
phạt bọn dân chúng ở ngoài cửa, từ trẻ đến già, đều quáng loà mắt, cho
đến đỗi tìm cửa mệt mà không được.
Hủy diệt thành
Sô-đôm
12 Hai thiên sứ
bèn hỏi Lót rằng: Ngươi còn có ai tại đây nữa chăng? Rể, con trai, con
gái và ai trong thành thuộc về ngươi, hãy đem ra khỏi hết đi!
13 Chúng ta sẽ
hủy diệt chỗ nầy, vì tiếng kêu oan về dân thành nầy đã thấu lên đến Đức
Giê-hô-va, nên Ngài sai chúng ta xuống mà hủy diệt.
14 Lót bèn đi ra
và nói cùng rể đã cưới con gái mình rằng: Hãy chỗi dậy, đi ra khỏi chốn
nầy, vì Đức Giê-hô-va sẽ hủy diệt thành. Nhưng các chàng rể tưởng người
nói chơi.
15 Đến sáng, hai
thiên sứ hối Lót và phán rằng: Hãy thức dậy dẫn vợ và hai con gái ngươi
đương ở đây ra, e khi ngươi cũng chết lây về việc hình phạt của thành
nữa chăng.
16 Nhưng Lót lần
lữa; vì cớ Đức Giê-hô-va thương xót Lót, nên hai thiên sứ nắm lấy tay
kéo người, vợ cùng hai con gái người, và dẫn ra khỏi thành.
17 Vả, khi hai
thiên sứ dẫn họ ra khỏi rồi, một trong hai vị nói rằng: Hãy chạy trốn
cứu lấy mạng, đừng ngó lại sau và cũng đừng dừng bước lại nơi nào ngoài
đồng bằng; hãy chạy trốn lên núi, kẻo phải bỏ mình chăng.
18 Lót đáp lại
rằng: Lạy Chúa, không được!
19 Nầy, tôi tớ
đã được ơn trước mặt Chúa; Chúa đã tỏ lòng nhân từ rất lớn cùng tôi mà
cứu tròn sự sống tôi. Nhưng tôi chạy trốn lên núi không kịp trước khi
tai nạn đến, thì tôi phải chết.
20 Kìa, thành
kia đã nhỏ, lại cũng gần đặng tôi có thế ẩn mình. Ôi! Chớ chi Chúa cho
tôi ẩn đó đặng cứu tròn sự sống tôi. Thành nầy há chẳng phải nhỏ sao?
21 Thiên sứ phán
rằng: Đây, ta ban ơn nầy cho ngươi nữa, sẽ không hủy diệt thành của
ngươi đã nói đó đâu.
22 Mau mau hãy
lại ẩn đó, vì ta không làm chi được khi ngươi chưa vào đến nơi. Bởi cớ
ấy, nên người ta gọi tên thành nầy là Xoa.
23 Khi mặt trời
mọc lên khỏi đất, thì Lót vào đến thành Xoa.
24 Đoạn, Đức
Giê-hô-va giáng mưa diêm sanh và lửa từ nơi Ngài trên trời sa xuống
Sô-đôm và Gô-mô-rơ,
25 hủy diệt hai
thành nầy, cả đồng bằng, hết thảy dân sự cùng các cây cỏ ở nơi đất đó.
Vợ của Lót hóa
ra tượng muối
26 Nhưng vợ của
Lót quay ngó lại đằng sau mình, nên hóa ra một tượng muối.
27 Áp-ra-ham dậy
sớm, đi đến nơi mà người đã đứng chầu Đức Giê-hô-va,
28 ngó về hướng
Sô-đôm và Gô-mô-rơ, cùng khắp xứ ở đồng bằng, thì thấy từ dưới đất bay
lên một luồng khói, như khói của một lò lửa lớn.
29 Vả, khi Đức
Chúa Trời hủy diệt các thành nơi đồng bằng, tức là thành Lót ở, thì nhớ
đến Áp-ra-ham, cứu Lót ra khỏi chốn phá tan đó.
Căn nguyên dân
Mô-áp và dân Am-môn
30 Lót ở Xoa thì
sợ hãi, nên cùng hai con gái mình bỏ đó mà lên núi, ở trong một hang đá
kia.
31 Cô lớn nói
cùng em mình rằng: Cha ta đã già, mà không còn ai trên mặt đất đến sánh
duyên cùng ta theo như thế thường thiên hạ.
32 Hè!
Chúng ta hãy phục rượu cho cha, và lại nằm cùng người, để lưu truyền
dòng giống cha lại.
33 Đêm đó, hai nàng phục rượu cho cha mình; nàng
lớn đến nằm cùng cha ; nhưng người chẳng hay lúc nào nàng nằm,
lúc nào nàng dậy hết.
34 Qua ngày mai,
chị nói cùng em rằng: Nầy, đêm hôm qua ta đã nằm cùng cha rồi; hôm nay
chúng ta hãy phục rượu cho cha nữa, rồi em hãy lại nằm cùng người, để
lưu truyền dòng giống cha lại.
35 Đêm đó, hai
nàng lại phục rượu cho cha mình nữa, rồi nàng nhỏ
thức dậy lại nằm cùng cha ; nhưng người chẳng hay lúc nào nàng
nằm, lúc nào nàng dậy hết.
36 Vậy, hai con gái của Lót do nơi cha
mình mà thọ thai.
37 Nàng lớn sanh được một con trai, đặt
tên là Mô-áp; ấy là tổ phụ của dân Mô-áp đến bây giờ.
38 Người em cũng
sanh đặng một con trai, đặt tên là Bên-Am-mi; ấy là tổ phụ của dân
Am-môn đến bây giờ.
-Loạn luân là chuyện bình thường? Đạo đức của Thánh kinh
chúa dạy là vậy sao?
Dân-số
Ký 31
Dân
Ma-đi-an bị thất trận
1
Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng:
2 Hãy báo
thù dân Ma-đi-an cho dân Y-sơ-ra-ên; rồi ngươi sẽ được về cùng
tổ phụ.
3 Vậy, Môi-se
truyền cho dân sự rằng: Trong các ngươi hãy sắm sửa binh khí mà ra trận
hãm đánh dân Ma-đi-an đặng báo thù dân đó
cho Đức Giê-hô-va.
4 Về mỗi chi
phái Y-sơ-ra-ên, các ngươi phải sai một ngàn lính ra trận.
5 Vậy, trong dân
Y-sơ-ra-ên người ta cứ mỗi chi phái chọn một ngàn lính, là mười hai ngàn
người sắm sửa binh khí đặng ra trận.
6 Môi-se sai
mười hai ngàn người đó ra trận, tức là sai một ngàn người về mỗi chi
phái, với Phi-nê-a, con trai của Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, đem đi theo mình
những khí giới thánh cùng kèn có tiếng vang.
7 Vậy, chúng
giao chiến cùng dân Ma-đi-an, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se, và
giết hết thảy nam đinh.
8 Trong các
người bị giết chúng cũng giết năm vua Ma-đi-an, là: Ê-vi, Rê-kem, Xu-rơ,
Hu-rơ, và Rê-ba; cũng lấy gươm giết Ba-la-am, con trai của Bê-ô.
9 Dân Y-sơ-ra-ên
bắt đàn bà và con nít Ma-đi-an dẫn theo, cướp hết thảy súc vật, bầy
chiên và của cải họ,
10 đốt hết những
thành, nhà ở, và hương thôn chúng nó,
11 cũng lấy đem
theo hết thảy của đoạt được, bất kỳ người hay vật.
12 Chúng dẫn
những kẻ bị bắt và những của đoạt được đến cho Môi-se, cho Ê-lê-a-sa,
thầy tế lễ, và cho hội dân Y-sơ-ra-ên đương đóng trại tại đồng bằng
Mô-áp, gần sông Giô-đanh, đối ngang Giê-ri-cô.
13 Bấy giờ,
Môi-se, Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, và hết thảy hội trưởng đi ra đón rước
chúng binh ngoài trại quân.
14 Môi-se nổi
giận cùng các quân trưởng, tức là quan tướng một ngàn quân và quan tướng
một trăm quân đi đánh giặc nầy trở về.
15 Môi-se nói
cùng họ rằng: Các ngươi để hết thảy người nữ còn sống sao?
16 Kìa, ấy là
chúng nó theo mưu kế của Ba-la-am mà dụ dỗ dân Y-sơ-ra-ên cúng thờ
Phê-ô, và phạm một tội trọng cùng Đức Giê-hô-va; và tội đó xui cho hội
chúng của Đức Giê-hô-va bị tai vạ.
17 Vậy bây giờ,
hãy giết hết thảy nam đinh trong bọn con trẻ, và giết người nữ nào đã
kết bạn cùng một người nam;
18 nhưng
hãy để sống cho các ngươi hết thảy con gái chưa hề kết bạn cùng người
nam. (gái trinh) 19 Còn về phần các ngươi, hãy đóng trại ngoài trại quân trong bảy ngày.
Ai có giết một người và có đụng đến một xác chết, thì ai đó cùng kẻ bị
bắt, phải dọn cho mình được sạch ngày thứ ba và ngày thứ bảy.
20 Cũng phải làm
cho sạch hết thảy áo xống, mọi vật bằng da, mọi vật bằng lông dê, và mọi
đồ đạc bằng cây.
21 Ê-lê-a-sa,
thầy tế lễ, nói cùng những lính đi trận về, mà rằng: Nầy là điều luật
pháp dạy mà Đức Giê-hô-va đã truyền cho Môi-se:
22 vàng, bạc,
đồng, sắt, thiếc, chì,
23 tức là mọi
vật đưa vào lửa được, thì các ngươi phải đưa ngang qua lửa đặng luyện
nó; nhưng người ta cũng phải dùng nước tẩy uế mà làm cho nó được sạch
nữa. Còn mọi vật chi không đưa qua lửa được, thì phải ngâm nó trong
nước.
24 Ngày thứ bảy
các ngươi phải giặt áo xống mình, thì sẽ được sạch; đoạn mới được vào
trại quân.
25 Đức Giê-hô-va
lại phán cùng Môi-se rằng:
26 Ngươi,
Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, và các quan trưởng của những tông tộc, hãy dựng
sổ về của giặc mà người ta đã đoạt được, nào người, nào vật,
27 rồi chia của
đó cho các người đã ra trận và cho cả hội chúng.
28 trong phần
thuộc về quân binh đã ra trận, hoặc người, hoặc bò, hoặc lừa hay chiên,
ngươi phải cứ thâu một phần trong năm trăm
mà đóng thuế cho Đức Giê-hô-va,
29 Tức phải thâu thuế đó trong phân nửa
thuộc về quân binh và giao cho Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, làm lễ vật dâng
cho Đức Giê-hô-va.
30 Còn trong
phân nửa kia thuộc về dân Y-sơ-ra-ên, hoặc người, hoặc bò, hoặc lừa hay
chiên, tức các súc vật, ngươi phải cứ mỗi năm chục mà để riêng ra một,
và giao cho người Lê-vi có chức phận coi sóc đền tạm của Đức Giê-hô-va.
31 Môi-se và
Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, làm y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.
32 Vả, của giặc
còn lại mà quân binh cướp lấy được là sáu trăm bảy mươi lăm ngàn con
chiên cái;
33 bảy mươi hai
ngàn con bò,
34 sáu mươi mốt
ngàn con lừa đực.
35
Người nữ chưa kết bạn cùng người nam nào,
hết thảy được ba mươi hai ngàn người. (32.000)
36 Phân nửa
thuộc về kẻ đã đi trận, là ba trăm ba mươi bảy ngàn năm trăm con chiên
cái,
37 đóng thuế cho
Đức Giê-hô-va là sáu trăm bảy mươi lăm con;
38 ba mươi sáu
ngàn con bò, đóng thuế cho Đức Giê-hô-va là bảy mươi hai con;
39 ba ngàn năm
trăm con lừa đực, và đóng thuế cho Đức Giê-hô-ra sáu mươi mốt con;
40 mười sáu ngàn
người, và đóng thuế cho Đức Giê-hô-va là ba
mươi hai người. (32) 41 Môi-se giao
cho Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, của thuế làm lễ vật dâng cho Đức Giê-hô-va, y
như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.
42 Phân nửa kia
thuộc về dân Y-sơ-ra-ên, tức là phân nửa mà Môi-se chia ra với phân nửa
của quân binh đã đi trận, -
43 phân nửa nầy
thuộc về hội chúng, số là ba trăm ba mươi bảy ngàn năm trăm con chiên
cái,
44 ba mươi sáu
ngàn con bò,
45 ba mươi ngàn
năm trăm con lừa,
46 và mười sáu
ngàn người.
47 Trong phân
nửa nầy thuộc về dân Y-sơ-ra-ên, Môi-se cứ mỗi năm chục thì để riêng ra
một, bất luận người hay vật, và giao cho người Lê-vi có chức phận coi
sóc đền tạm của Đức Giê-hô-va, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn mình.
48 Những quan
trưởng, tức là quan tướng một ngàn quân và quan tướng một trăm quân, đến
gần Môi-se
49 mà rằng:
Những kẻ tôi tớ ông đã dựng sổ chiến sĩ, là người ở dưới quyền chúng
tôi, và không thiếu một tên.
50 Mỗi người
trong chúng tôi có đem đến đồ bằng vàng mình đã được, hoặc dây chuyền,
hoặc vòng, hoặc cà rá, hoặc hoa tai, hoặc kiềng, làm lễ vật dâng cho Đức
Giê-hô-va đặng chuộc tội cho mình trước mặt Ngài.
51 Môi-se và
Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, bèn nhận lãnh vàng, và hết thảy đồ trang sức làm
công kỹ.
52 Hết thảy vàng
về lễ vật mà những quan tướng một ngàn quân và quan tướng một trăm quân
dâng cho Đức Giê-hô-va, cọng là mười sáu ngàn bảy trăm năm mươi siếc-lơ.
53 Vả, mỗi người
trong quân binh đều có cướp lấy vật cho mình.
54 Vậy, Môi-se
và Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, nhận lãnh vàng của quan tướng ngàn quân và
trăm quân, rồi đem vào hội mạc làm kỷ niệm về dân Y-sơ-ra-ên trước mặt
Đức Giê-hô-va.
-Chúa hiếu sát, thù cá nhân, xúi giục loài người đánh
nhau, chém giết, cướp bóc, hãm hiếp gái trinh?
-Chúa thu thuế % trên đồ ăn cướp được? tướng cướp?
Ma-la-chi 2
Sự thờ
phượng uế tục. - Sự cưới đàn bà ngoại. - Sự bỏ đàn bà Giu-đa.
1
Hỡi các thầy tế lễ, bây giờ ta truyền lịnh nầy về các ngươi.
2 Nếu các ngươi
chẳng nghe, và không để lòng dâng sự vinh
hiển cho danh ta, thì, Đức Giê-hô-va vạn quân phán,
ta sẽ giáng sự rủa sả trên các ngươi, và sẽ rủa sả
những phước lành của các ngươi ; và ta đã rủa sả rồi, vì các
ngươi không để điều đó vào lòng.
3 Nầy, ta
sẽ quở trách giống gieo của các ngươi, rải phân trên mặt
các ngươi , tức là
phân của những lễ các ngươi; các ngươi sẽ bị đem đi với phân ấy.( !!!!)
4 Các ngươi sẽ biết rằng ta đã truyền
lịnh nầy cho các ngươi, để làm giao ước của ta với Lê-vi, Đức Giê-hô-va
vạn quân phán vậy.
5 Giao ước của
ta với Lê-vi vốn là sự sống và sự bình an mà ta đã ban cho nó, hầu cho
nó kính sợ ta; thì nó đã kính sợ ta, và run rẩy trước danh ta.
6 Luật pháp của
sự chân thật đã ở trong miệng nó, trong môi miếng nó chẳng có một sự
không công bình nào; nó đã bước đi với ta trong sự bình an và ngay
thẳng, làm cho nhiều người xây bỏ khỏi sự gian ác.
7 Vì môi miếng
của thầy tế lễ nên giữ sự thông biết, người ta tìm luật pháp trong miệng
nó, vì nó là sứ giả của Đức Giê-hô-va vạn quân.
8 Nhưng, trái
lại, các ngươi đã xây khỏi đường lối, làm cho nhiều người vấp ngã trong
luật pháp, và đã làm sai giao ước của Lê-vi, Đức Giê-hô-va vạn quân phán
vậy.
9 Vậy nên ta
cũng đã làm cho các ngươi ra khinh bỉ hèn hạ trước mặt cả dân, vì các
ngươi chẳng giữ đường lối ta, hay vị nể người ta trong luật pháp.
10 Hết thảy
chúng ta chẳng phải là có chung một cha sao? Chẳng phải chỉ có một Đức
Chúa Trời đã dựng nên chúng ta sao? Vậy sao ai nấy đãi anh em mình cách
gian dối, phạm giao ước của tổ phụ chúng ta?
11 Giu-đa đã ăn
ở cách lừa phỉnh, và đã phạm một sự gớm ghiếc trong Y-sơ-ra-ên và trong
Giê-ru-sa-lem; vì Giu-đa đã làm uế sự thánh khiết của Đức Giê-hô-va, là
sự Ngài ưa, mà cưới con gái của thần ngoại.
12 Phàm ai làm
sự đó, hoặc kẻ thức, hoặc kẻ trả lời, hoặc kẻ dâng của lễ cho Đức
Giê-hô-va vạn quân, Đức Giê-hô-va sẽ trừ họ khỏi các trại của Gia-cốp.
13 Các ngươi lại
còn làm sự nầy: Các ngươi lấy nước mắt, khóc lóc, than thở mà che lấp
bàn thờ Đức Giê-hô-va, nên nỗi Ngài không nhìn đến của lễ nữa, và không
vui lòng nhận lấy vật dâng bởi tay các ngươi.
14 Các ngươi lại
nói rằng: Vì sao? Ầy là vì Đức Giê-hô-va làm chứng giữa ngươi và vợ
ngươi lấy lúc tuổi trẻ, mà ngươi đãi nó cách phỉnh dối, dầu rằng nó là
bạn ngươi và là vợ giao ước của ngươi.
15 Vả, hơi sống
của Đức Chúa Trời dầu có dư dật, chỉ làm nên một người mà thôi. Nhưng vì
sao chỉ làm một người? Ầy là vì tìm một dòng dõi thánh. Vậy các ngươi
khá cẩn thận trong tâm thần mình; chớ đãi cách phỉnh dối với vợ mình lấy
lúc tuổi trẻ.
16 Vì Giê-hô-va
Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên có phán rằng ta ghét người nào bỏ vợ, và
người nào lấy sự hung dữ che áo mình, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.
Vậy hãy giữ trong tâm thần các ngươi, chớ đãi cách phỉnh dối.
17 Các ngươi đã
làm phiền Đức Giê-hô-va bởi những lời nói mình; các ngươi lại nói rằng:
Chúng tôi có làm phiền Ngài ở đâu? Ầy là khi các ngươi nói: Ai làm điều
dữ thì đẹp mắt Đức Giê-hô-va, và Ngài ưa thích những người như vậy; bằng
chẳng vậy, thì nào Đức Chúa Trời của sự chánh trực ở đâu?
-Tại
sao Chúa lại trét phân trên mặt người ta? chơi dơ bần quá?
-Nếu
lời Chúa có giá trị đạo đức thì đâu cần phải "phán" như vậy?
1 Các Vua
1
Buổi già của Đa-vít. - A-đô-ni-gia muốn làm vua. - Đa-vít chọn Sa-lô-môn
nối ngôi mình.
1 Vua Đa-vít đã
già, tuổi cao; và mặc dầu người ta đắp áo cho người, cũng không thể ấm
được.
2 Các tôi tớ
người nói với người rằng: Xin tìm cho vua
chúa tôi một gái trẻ đồng trinh, để hầu hạ vua và săn sóc vua. Nàng sẽ
nằm trong lòng vua, thì vua chúa tôi có thể ấm được.
3 Vậy người ta
tìm trong khắp địa phận Y-sơ-ra-ên một người gái trẻ đẹp, và gặp được
A-bi-sác, người Su-nem, dẫn nàng đến cùng vua.
4 Người gái trẻ
nầy rất là lịch sự. Nàng săn sóc và hầu hạ vua.
5 Vả,
A-đô-ni-gia, con trai Ha-ghít, tự tôn mà rằng: Ta sẽ làm vua. Người sắm
xe và quân kị, cùng năm mươi người chạy trước mặt mình.
6 Cha người
chẳng hề phiền lòng người mà hỏi rằng: Cớ sao mầy làm như vậy? - Vả lại,
A-đô-ni-gia rất đẹp, sanh ra kế sau Áp-sa-lôm.
7 Người bàn tính
với Giô-áp, con trai của Xê-ru-gia và với thầy tế lễ A-bia-tha; hai
người theo phe A-đô-ni-gia và giúp đỡ người.
8 Nhưng thầy tế
lễ Xa-đốc và Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, Na-than, thầy tiên tri,
Si-mê-i, Rê-i, và các dõng sĩ của Đa-vít không theo phe A-đô-ni-gia.
9 A-đô-ni-gia
dâng những chiên, bò, và bò con mập bên hòn đá Xô-hê-lết, ở cạnh giếng
Ên-Rô-ghên; rồi mời anh em mình, là các con trai của vua, và hết thảy
những người Giu-đa phục sự vua.
10 Nhưng người
chẳng mời Na-than, là đấng tiên tri, Bê-na-gia, các dõng sĩ, cùng
Sa-lô-môn, em mình.
11 Bấy giờ,
Na-than nói với Bát-Sê-ba, mẹ của Sa-lô-môn, mà rằng: Bà há chẳng hay
rằng A-đô-ni-gia, con trai Ha-ghít, đã làm vua, mà Đa-vít, chúa ta,
chẳng hay biết sao?
12 Thế thì, bây
giờ, hãy nghe; tôi sẽ cho bà một kế để bà cứu mạng sống mình và mạng
sống của Sa-lô-môn.
13 Hãy đi ra mắt
vua Đa-vít, và tâu rằng: Ôi vua, chúa tôi! Chúa há chẳng có thề cùng con
đòi của chúa rằng: Con trai ngươi là Sa-lô-môn ắt sẽ trị vì kế ta, và nó
sẽ ngồi trên ngôi ta, hay sao? Vậy, cớ sao A-đô-ni-gia trị vì?
14 Trong lúc bà
tâu với vua như vậy, thì chính tôi cũng sẽ đi vào sau, làm cho quả quyết
các lời của bà.
15 Vậy,
Bát-Sê-ba đi đến cùng vua, tại trong phòng. Vua đã già lắm có A-bi-sác,
người Su-nem, hầu hạ người.
16 Bát-Sê-ba cúi
mình xuống và lạy trước mặt vua. Vua hỏi rằng: Ngươi muốn chi?
17 Bà tâu rằng:
Chúa tôi ôi! Chúa đã nhân danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúa thề cùng con
đòi của chúa rằng: Sa-lô-môn con trai ngươi sẽ trị vì kế ta, và nó sẽ
ngồi trên ngôi ta.
18 Ôi vua chúa
tôi! Nhưng bây giờ, A-đô-ni-gia làm vua, mà chúa chẳng biết chi đến.
19 Người lại có
giết bò đực, bò tơ mập, và chiên rất nhiều, cũng có mời hết thảy các
vương tử với A-bia-tha, thầy tễ lễ, và Giô-áp, quan tổng binh; nhưng
người không mời Sa-lô-môn, kẻ tôi tớ vua.
20 Ôi vua chúa
tôi! Cả Y-sơ-ra-ên đều xây mắt về vua, đợi vua cho họ biết ai là người
kế vua phải ngồi trên ngai của vua, là chúa tôi.
21 Chẳng vậy,
khi vua chúa tôi an giấc với các tổ phụ, thì tôi và con trai tôi là
Sa-lô-môn sẽ bị xử như kẻ có tội.
22 Bà đương còn
tâu với vua, thì tiên tri Na-than đến.
23 Người ta đến
thưa cùng vua rằng: Nầy có tiên tri Na-than. Na-than ra mắt vua, sấp
mình xuống trước mặt người mà lạy,
24 và nói rằng:
Ôi vua chúa tôi! Có phải vua đã phán rằng: A-đô-ni-gia sẽ trị vì kế ta
và ngồi trên
-Vua
thánh dâm đảng cho đến ngày về với Chúa ? lại là gái trinh !!!
Ma-thi-ơ 10 (Phúc âm Matthew)
Mười hai sứ đồ chịu chức đi giảng đạo
1 Đức Chúa Jêsus
gọi mười hai môn đồ đến, ban quyền phép trừ tà ma, và chữa các thứ tật
bịnh.
2 Tên mười hai
sứ đồ như sau nầy: Sứ đồ thứ nhứt là Si-môn, cũng gọi là Phi-e-rơ, và
Anh-rê là em người; Gia-cơ con của Xê-bê-đê, và Giăng là em Gia-cơ;
3 Phi-líp cùng
Ba-tê-lê-my; Thô-ma, và Ma-thi-ơ là người thâu thuế; Gia-cơ con của
A-phê, cùng Tha-đê;
4 Si-môn là
người Ca-na-an, cùng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, là kẻ phản Đức Chúa Jêsus.
5 Ầy đó là mười
hai sứ đồ Đức Chúa Jêsus sai đi, và có truyền rằng: Đừng đi đến dân
ngoại, cũng đừng vào một thành nào của dân Sa-ma-ri cả;
6 song thà đi
đến cùng những con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên.
7 Khi đi đường,
hãy rao giảng rằng: Nước thiên đàng gần rồi.
8 Hãy chữa lành
kẻ đau, khiến sống kẻ chết, làm sạch kẻ phung, và trừ các quỉ. Các ngươi
đã được lãnh không thì hãy cho không.
9 Đừng đem vàng,
hoặc bạc, hoặc tiền trong lưng các ngươi;
10 cũng đừng đem
cái bao đi đường, hoặc hai áo, hoặc giày, hoặc gậy; vì người làm việc
đáng được đồ ăn.
11 Các ngươi vào
thành nào hay là làng nào, hãy hỏi thăm ai là người đáng tiếp rước mình,
rồi ở nhà họ cho đến lúc đi.
12 Và khi vào
nhà nào, hãy cầu bình an cho nhà ấy;
13 nếu nhà đó
xứng đáng, thì sự bình an các ngươi xuống cho; bằng không, thì sự bình
an các ngươi trở về các ngươi.
14 Nếu ai không
tiếp rước, không nghe lời các ngươi, khi ra khỏi nhà đó, hay là thành
đó, hãy phủi bụi đã dính chân các ngươi.
15 Quả thật, ta
nói cùng các ngươi, đến ngày phán xét, thì xứ Sô-đôm và xứ Gô-mô-rơ sẽ
chịu đoán phạt nhẹ hơn thành ấy.
16 Kìa, ta sai
các ngươi đi khác nào như chiên vào giữa bầy muông sói. Vậy, hãy khôn
khéo như rắn, đơn sơ như chim bồ câu.
17 Hãy coi chừng
người ta; vì họ sẽ nộp các ngươi trước tòa án, đánh đòn các ngươi trong
nhà hội;
18 lại vì cớ ta
mà các ngươi sẽ bị giải đến trước mặt các quan tổng đốc và các vua, để
làm chứng trước mặt họ và các dân ngoại.
19 Song khi họ
sẽ đem nộp các ngươi, thì chớ lo về cách nói làm sao, hoặc nói lời gì;
vì những lời đáng nói sẽ chỉ cho các ngươi chính trong giờ đó.
20 Ầy chẳng phải
tự các ngươi nói đâu, song là Thánh Linh của Cha các ngươi sẽ từ trong
lòng các ngươi nói ra.
21 Anh sẽ nộp em
cho bị giết, cha sẽ nộp con cho bị giết, con cái sẽ dấy lên nghịch cùng
cha mẹ mà làm cho người phải chết đi.
22 Các ngươi lại
sẽ bị thiên hạ ghen ghét vì danh ta; song ai bền lòng cho đến cuối cùng,
thì sẽ được rỗi.
23 Khi nào người
ta bắt bớ các ngươi trong thành nầy, thì hãy trốn qua thành kia; vì ta
nói thật, các ngươi đi chưa khắp các thành dân Y-sơ-ra-ên thì Con người
đã đến rồi.
24 Môn đồ không
hơn thầy, tôi tớ không hơn chủ.
25 Môn đồ được
như thầy, tôi tớ được như chủ, thì cũng đủ rồi. Nếu người ta đã gọi chủ
nhà là Bê-ên-xê-bun, phương chi là người nhà!
26 Vậy, các
ngươi đừng sợ; vì chẳng có việc gì giấu mà chẳng phải bày ra, cũng chẳng
có việc gì kín nhiệm mà sau sẽ chẳng biết.
27 Cho nên lời
ta phán cùng các ngươi trong nơi tối tăm, hãy nói ra nơi sáng láng; và
lời các ngươi nghe kề lỗ tai, hãy giảng ra trên mái nhà.
28 Đừng sợ kẻ
giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Đấng làm cho mất
được linh hồn và thân thể trong địa ngục.
29 Hai con chim
sẻ há chẳng từng bị bán một đồng tiền sao? Và ví không theo ý muốn Cha
các ngươi, thì chẳng hề một con nào rơi xuống đất.
30 Tóc trên đầu
các ngươi cũng đã đếm hết rồi.
31 Vậy, đừng sợ
chi hết, vì các ngươi quí trọng hơn nhiều con chim sẻ.
32 Bởi đó, ai
xưng ta ra trước mặt thiên hạ, thì ta cũng sẽ xưng họ trước mặt Cha ta ở
trên trời;
33 còn ai chối
ta trước mặt thiên hạ, thì ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha ta ở trên
trời.
34 Chớ tưởng rằng ta đến để đem sự bình an cho
thế gian; ta đến, không phải đem sự bình an, mà là đem gươm giáo.
35 Ta đến để phân rẽ con trai với cha, con gái với
mẹ, dâu với bà gia;
36 và người ta sẽ có kẻ thù nghịch, là
người nhà mình.
37 Ai yêu cha mẹ
hơn ta thì không đáng cho ta; ai yêu con trai hay là con gái hơn ta thì
cũng không đáng cho ta; (!!!!)
38 ai không vác cây thập tự mình mà theo
ta, thì cũng chẳng đáng cho ta.
39 Ai gìn giữ sự
sống mình, thì sẽ mất; còn ai vì cớ ta mất sự sống mình, thì sẽ tìm lại
được.
40 Ai rước các
ngươi, tức là rước ta; ai rước ta, tức là rước Đấng đã sai ta.
41 Ai rước một
đấng tiên tri vì là tiên tri, thì sẽ lãnh phần thưởng của đấng tiên tri;
ai rước một người công chính vì là công chính, thì sẽ lãnh phần thưởng
của người công chính.
42 Ai sẽ cho một
người trong bọn nhỏ nầy chỉ uống một chén nước lạnh, vì người nhỏ đó là
môn đồ ta, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ ấy sẽ chẳng mất phần
thưởng của mình đâu.
-Chúa có phải đem tin mừng đến cho chúng ta, nhân loại?
-Chúa có nhân đạo không, hay ai không theo thì chúa phạt?
đạo lý hay cưỡng bức?
Gia phả
của Jesus !
Ma-thi-ơ
1
Gia phổ của Đức Chúa Jêsus Christ
( xem lại Luke 3)
1
Gia phổ Đức Chúa Jêsus Christ, con cháu Đa-vít và con cháu Áp-ra-ham.
2
Áp-ra-ham sanh Y-sác; Y-sác sanh Gia-cốp;
Gia-cốp sanh Giu-đa và anh em người.
3
Giu-đa bởi Tha-ma sanh Pha-rê và Xa-ra. Pha-rê sanh Ếch-rôm; Ếch-rôm
sanh A-ram;
4 A-ram sanh
A-mi-na-đáp; A-mi-na-đáp sanh Na-ách-son; Na-ách-son sanh Sanh-môn.
5 Sanh-môn bởi
Ra-háp sanh Bô-ô. Bô-ô bởi Ru-tơ sanh Ô-bết. Ô-bết sanh Gie-sê;
6 Gie-sê sanh
vua Đa-vít.
Đa-vít bởi vợ của U-ri sanh Sa-lô-môn.
7
Sa-lô-môn sanh Rô-bô-am; Rô-bô-am sanh A-bi-gia; A-bi-gia sanh A-sa;
8 A-sa sanh
Giô-sa-phát; Giô-sa-phát sanh Giô-ram; Giô-ram sanh Ô-xia.
9 Ô-xia sanh
Giô-tam; Giô-tam sanh A-cha; A-cha sanh Ê-xê-chia.
10 Ê-xê-chia
sanh Ma-na-sê; Ma-na-sê sanh A-môn; A-môn sanh Giô-si-a.
11 Giô-si-a đang
khi bị đày qua nước Ba-by-lôn sanh Giê-chô-nia và anh em người.
12 Khi đã bị đày
qua nước Ba-by-lôn, thì Giê-chô-nia sanh Sa-la-thi-ên;
Sa-la-thi-ên sanh Xô-rô-ba-bên;
13 Xô-rô-ba-bên
sanh A-bi-út; A-bi-út sanh Ê-li-a-kim; Ê-li-a-kim sanh A-xô.
14 A-xô sanh
Sa-đốc; Sa-đốc sanh A-chim; A-chim sanh Ê-li-út;
15 Ê-li-út sanh
Ê-lê-a-xa; Ê-lê-a-xa sanh Ma-than; Ma-than sanh Gia-cốp;
16 Gia-cốp sanh
Giô-sép là chồng Ma-ri; Ma-ri là người
sanh Đức Chúa
Jêsus
, gọi là Christ.
17 Như vậy, từ Áp-ra-ham cho đến Đa-vít, hết thảy có mười bốn đời; từ
Đa-vít cho đến khi bị đày qua nước Ba-by-lôn, cũng có mười bốn đời; và
từ khi bị đày qua nước Ba-by-lôn cho đến Đấng Christ, lại cũng có mười
bốn đời.
Đức Chúa Jêsus
giáng sanh
18 Vả, sự giáng
sanh của Đức Chúa Jêsus Christ đã xảy ra như vầy: Khi Ma-ri, mẹ Ngài, đã
hứa gả cho Giô-sép, song chưa ăn ở cùng nhau, thì người đã chịu thai bởi
Đức Thánh Linh.
19 Giô-sép,
chồng người, là người có nghĩa, chẳng muốn cho người mang xấu, bèn toan
đem để nhẹm.
20 Song đang
ngẫm nghĩ về việc ấy, thì thiên sứ của Chúa hiện đến cùng Giô-sép trong
giấc chiêm bao, mà phán rằng: Hỡi Giô-sép, con cháu Đa-vít, ngươi chớ
ngại lấy Ma-ri làm vợ, vì con mà người chịu thai đó là bởi Đức Thánh
Linh.
21 Người sẽ sanh
một trai, ngươi khá đặt tên là Jêsus , vì chính con trai ấy sẽ cứu dân
mình ra khỏi tội.
22 Mọi việc đã
xảy ra như vậy, để cho ứng nghiệm lời Chúa đã dùng đấng tiên tri mà phán
rằng:
23 Nầy, một gái
đồng trinh sẽ chịu thai, và sanh một con trai,
Rồi người ta sẽ
đặt tên con trai đó là Em-ma-nu-ên;
nghĩa là: Đức
Chúa Trời ở cùng chúng ta.
24 Khi Giô-sép
thức dậy rồi, thì làm y như lời thiên sứ của Chúa đã dặn, mà đem vợ về
với mình;
25 song không hề
ăn ở với cho đến khi người sanh một trai, thì đặt tên là Jêsus.
……………………
Lu-ca 3.
Gia phổ Đức Chúa
Jêsus (xem lại Matthew 1)
23 Khi Đức Chúa
Jêsus khởi sự làm chức vụ mình thì
Ngài có độ ba mươi tuổi. Theo ý người ta tin, thì Ngài là con
Giô-sép , Giô-sép con Hê-li,
24 Hê-li con Mát-tát, Mát-tát con Lê-vi, Lê-vi con Mên-chi, Mên-chi con
Gia-nê, Gia-nê con Giô-sép,
25 Giô-sép con
Ma-ta-thia, Ma-ta-thia con A-mốt, A-mốt con Na-hum, Na-hum con Ếch-li,
Ếch-li con Na-ghê,
26 Na-ghê con
Ma-át, Ma-át con Ma-ta-thia, Ma-ta-thia con Sê-mê-in, Sê-mê-in con
Giô-sếch, Giô-sếch con Giô-đa,
27 Giô-đa con
Giô-a-nan, Giô-a-nan con Rê-sa, Rê-sa con Xô-rô-ba-bên, Xô-rô-ba-bên
con Sa-la-thi-ên, Sa-la-thi-ên con
Nê-ri,
28 Nê-ri con
Mên-chi, Mên-chi con A-đi, A-đi con Cô-sam, Cô sam con Ên-ma-đan,
Ên-ma-đan con Ê-rơ,
29 Ê-rơ con
Giê-su, Giê-su con Ê-li-ê-se, Ê-li-ê-se con Giô-rim, Giô-rim con
Mát-thát, Mát-thát con Lê-vi,
30 Lê-vi con
Si-mê-ôn, Si-mê-ôn con Giu-đa, Giu-đa con Giô-sép, Giô-sép con Giô-nam,
Giô-nam con Ê-li-a-kim, Ê-li-a-kim con Mê-lê-a,
31 Mê-lê-a con
Men-na, Men-na con Mát-ta-tha, Mát-ta-tha con Na-than, Na-than con
Đa-vít,
32 Đa-vít con Gie-sê, Gie-sê con Giô-bết, Giô-bết con Bô-ô, Bô-ô con
Sa-la, Sa-la con Na-ách-son, Na-ách-son con A-mi-na-đáp,
33 A-mi-na-đáp
con Át-min, Át-min con A-rơ-ni, A-rơ-ni con Ếch-rôm, Ếch-rôm con Pha-rê,
Pha-rê con Giu-đa,
34 Giu-đa con
Gia-cốp, Gia-cốp con Y-sác, Y-sác con Áp-ra-ham, Áp-ra-ham con Tha-rê, Tha-rê
con Na-cô,
35 Na-cô con Sê-rúc, Sê-rúc con Ra-gao, Ra-gao con Pha-léc, Pha-léc con
Hê-be, Hê-be con Sa-la,
36 Sa-la con
Cai-nam, Cai-nam con A-bác-sát, A-bác-sát con Sem, Sem con Nô-ê, Nô-ê
con La-méc,
37 La-méc con
Ma-tu-sê-la, Ma-tu-sê-la con Hê-nóc, Hê-nóc con Gia-rết, Gia-rết con
Mê-lê-lê-ên, Mê-lê-lê-ên con Cai-nam,
38 Cai-nam con
Ê-nót, Ê-nót con Sết, Sết con A-đam, A-đam con Đức Chúa Trời.
Vậy,
gia phả nào là gia phả thật? Nguồn gốc Chúa Jesus là đâu?
-----------------------------------
Trích từ Thánh Kinh (cựu & tân ước) www.tinlanh.com
-Quý
vị có thể tham khảo thêm trên website: www.tinlanh.com & có
những nhận xét riêng.
-Chúa
đem gì đến cho loài người?
-Sự ngu dốt, trần trụi, lõa lồ.
-Giáo điều loạn luân,
-Hiếu sát, cướp bóc, cưỡng hiếp.
-Đe dọa phạt vạ, thiếu văn hoá, mất vệ sinh.
-Chia rẽ cha – con, anh – em, tổ tiên - hậu thế,
-Jesus là ai?
Các Emails khác
|