Thao Thức và Thẩn Thờ
Đức Dũng
http://sachhiem.net/VANHOC/DucDung.php
26-May-2015
LTS: Tác giả những bài thơ ngắn với tâm sự não lòng sau đây đã từng trao đổi với BBT sachhiem.net trong thời gian qua, kéo dài đến hơn năm. Thỉnh thoảng Dũng gửi những bài giảng của các linh mục hay những tin tức đăng tải trên các trang mạng của Công Giáo, cùng với những thắc mắc đến tòa soạn. Đôi khi anh lại được tòa soạn khuyên nên hỏi trực tiếp các ngài linh mục hay Tòa Giám Mục. Kết quả là Dũng đã vô cùng thất vọng và lần này Dũng đưa ra quyết định cuối cùng cho gánh nặng niềm tin của mình. Đó là trút bỏ nó. Chúng tôi không biên tập thi pháp, vì muốn để tôn trọng tính cách nguyên thủy và tự nhiên của cảm xúc rất quan trọng này. (SH)
Thao Thức
Bỗng phút chốc trong ta bừng khát vọng:
Một niềm tin không có Chúa ba ngôi!
Trong thiên nhiên ở một cõi thiên hà
Vũ trụ ấy ai trả lời cho hết?
Trên cõi trần biết bao là tăm tối
Ta từng ngủ một giấc ngủ u mê
Suốt trăm năm ta chẳng có lối về
Suy ngẫm lại biết ở đâu bạn nhỉ!
Thiên đường địa ngục nào ai biết tỏ
Đường thênh thang lối nhỏ một mình ta
Những ưu tư mang thất vọng tràn trề
Còn đâu nữa những đêm dài canh thức
Ngẫm loài vật biết bao là thao thức
Nhìn đàn nai ngẫm nghĩ để mà xem
Đang yên vui nhảy múa ở bình nguyên
Trong phút chốc đã là mồi sư tử
Và thế giới biết bao là biến đổi
Người với người sao lại cứ giết nhau!
Những thiên tai hỏa hoạn biết là bao
Mang đau khổ ngàn trùng cho nhân loại.
Nhìn Giáo hội với muôn vàn thổn thức
Hàng ngàn năm một thế giới lao xao
Trong miên man của những mối bất hòa
Thiên Chúa hỡi, Ngài ở đâu chẳng thấy!
Trên đường đời bao nhiêu là oan trái
Biết bao giờ ta mới quét cho xong
Kiếp nhân sinh ta mãi mãi miệt mài
Tìm chử “Nhẫn” trong nhân gian bạn nhé!
Cho tôi xin một cơn mưa giải thoát
Cho bụi trần cho thế giới tinh tươi
Cho ngàn năm còn thấy ánh rạng ngời
Cho sự thật chiếu soi ngàn tăm tối.
Đức Dũng
Thẩn Thờ
Sáng sớm ta ngồi ngẫm nghĩ chơi
Thẩn thơ suy nghĩ lắm sự đời
Nhân gian đau khổ thiên trường ấy
Giả dối tình yêu biết có chi
Ngẫm thấy ngàn năm đâu lẽ sống
Trăm năm vẫn thế kiếp con người
Ô hô thế sự dò đâu nhẽ
Vũ trụ càn khôn ta bước đi
Đức Dũng
Nguồn: tác giả gửi trực tiếp
Trang Tôn Giáo