●   Bản rời    

Lại Bàn Về Yêu Nước

Lại Bàn Về Yêu Nước

Võ Khánh Linh

http://sachhiem.net/THOISU_CT/ChuV/VoKhanhLinh07.php

24-May-2014

Đêm hôm nay, một đêm tôi thức trắng sau khi đọc bài viết của bạn Đức Anh Quách “NẾU CÓ CHIÊN TRANH TÔI SẼ KHÔNG RA CHIẾN TRƯỜNG!” (SH - xin đọc ở Phụ Lục 1 bên dưới). Mới nhìn tít đề tôi đã giật mình, chẳng lẽ mình gặp rận nữa sao (vì tôi từng nghe vô khối rận khủng tuyên bố không bao giờ đi lính, không bao giờ hy sinh cho Tổ quốc khi Đảng Cộng sản còn nắm quyền…), nhưng đọc hết bài tôi mới hiểu, thế hệ trẻ - niềm tin – hy vọng – lòng yêu nước đích thực của đất nước tôi là ở đây với những lập luận rất chân thực nhưng sâu sắc đến từng câu từng chữ.

Quan Niệm Về “Chiến Trường” Thực Sự?

- “Hoàng Sa Trường Sa chỉ là 1 trong số những chiến trường mà chúng ta đang đối mặt.Tôi cho rằng Kinh tế cũng là chiến trường, giáo dục cũng là chiến trường, y tế cũng là chiến trường...”

- 90% đồ dùng gia dụng, quần áo, thiết bị điện tử… chúng ta dùng là của Trung Quốc. Đồ do VN sản xuất thì 80% nguyên liệu cũng là nhập khẩu từ TQ. Chưa kể đến Trung Quốc còn đang nắm giữ hàng trăm công trình trọng điểm quốc gia của Việt Nam, như giao thông, nhà máy điện, xây dựng, khu công nghiệp... chỉ tính riêng dự án xây dựng nhiệt điện, Trung Quốc đã nắm tới 15 trên tổng số 20 công trình nhiệt điện tại Việt Nam. Nếu bây giờ có chiến tranh, TQ chưa cần dùng bạo lực làm gì, chỉ cần đóng cửa khẩu, không xuất đồ sang VN và dừng hết các dự án đang đầu tư tại Việt Nam là dân ta đã đủ điêu đứng rồi. Bởi vì bấy lâu nay chúng ta đã lệ thuộc vào TQ đủ mọi mặt của đời sống…

- TQ kích động, công nhân tự biểu tình và đập phá công ty thiệt hại hàng ngàn tỷ đồng và sẽ có rất nhiều doanh nghiệp ko dám đầu tư vào VN nữa.

TQ mua rễ hồ tiêu, mua ốc biêu vàng, mua lá bơ...

Nông dân hám lợi thi nhau bán, rồi tự mình huỷ hoại cơ nghiệp nông sản của mình.

Có thể kể ra hàng trăm câu chuyện tương tự về việc "dân trí thấp nên bị nó lừa..."

Chừng nào dân trí còn thấp, TQ chưa cần đem quân sang mình đã tự tay bóp cổ.

- Những sự tích thần kỳ về các dân tộc nhỏ bé như Singapore, Nhật Bản, Israel …cho thấy yếu tố quyết định chiến thắng trong “chiến tranh” là trí tuệ, là chất xám, và những con người tài năng mới là "sức mạnh" thật sự của 1 quốc gia.

Một thiên tài đem lại cho đất nước cũng to lớn không thua kém gì ích lợi mà một hòn đảo có thể mang lại. 

Việc bảo vệ chủ quyền biển đảo, bảo vệ đất đai của quốc gia là việc vô cùng cần thiết, nhưng cũng còn rất nhiều chuyện "nếu được giải quyết" thì cũng đem lại nhiều giá trị không thua kém việc gìn giữ biển đảo.

"Lòng Yêu Nước" Mà Tôi Đang Chứng Kiến…

Mới cách đây hơn tuần, khi nghe bạn tôi kể bị bà cậu ấy trách mắng sao không bảo bà đi biểu tình hôm 11/5 sau khi nghe báo đài phản ánh, trách mắng bạn tôi sao không đi biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược đi, thanh niên lại không biết làm gì lúc dầu sôi lửa bỏng thế này ư? Tôi đã tâm sự với một số nhà báo, các anh hãy nghĩ cách để người dân từ lão ấu đến trẻ thơ đều có thể bày tỏ lòng yêu nước, sự đóng góp có ích của bản thân trước hiểm họa xâm lăng của Trung Quốc đi, đừng để người dân bức xúc mà không biết bày tỏ lòng yêu nước đúng cách, thiết thực vào đâu cả.

Hôm nay đây tôi cũng lướt qua lòng yêu nước đang được cổ súy trên mạng Internet đây:

(1) Sau chị Bùi Hằng “lập đàn cầu cho thầy nó đánh nó”, lại đến một tiến sỹ chuyên nghiệp trả lời phỏng vấn trên các đài BBC, RFI, VOA, RFA có tên là Phạm Chí Dũng bày tỏ “tôi cho rằng chúng ta phải cảm ơn Trung Quốc. Vì nếu không có sự xâm lấn của Trung Quốc ít nhất là từ năm 2011 đến nay, không có sự kiện giàn khoan HD-981 của Trung Quốc xâm lăng Biển Đông, thì sẽ không có dịp để chúng ta đo lường được lòng dân Việt Nam như thế nào….”, mục đích “mang ơn” này không ngoài việc phê phán chính quyền không cho họ đi biểu tình, không nghe ý kiến dân chúng bằng “Hội nghị Diên Hồng” để “thống nhất giữa các lực lượng để chống ngoại xâm”. Chỉ có thể thấy ở những người đồng đảng với các anh các chị này ở sự hả hê vì đã chứng minh được “14 chữ vàng” kia là giả, cơ hội được biểu tình, cơ hội Đảng Cộng sản “thất cơ lỡ vận” đã đến…

(2) Việc chính quyền ngăn cấm biểu tình trái phép sau vụ bạo động ở Bình Dương, Vũng Ánh với con số bị bắt, chờ sàng lọc, xử lý lên đến con số nghìn người thì những người bao năm mong biểu tình, mở miệng là cổ súy biểu tình như là quyền chính đáng nhất thể hiện lòng yêu nước của công dân  thi nhau tố bị chính quyền “hèn với giặc ác với dân”, “bán biển đảo xong rồi” ngăn chặn “quyền yêu nước” của họ, khiến có những con người trí thức hải ngoại từng cùng chiến tuyến với họ phải ngao ngán “Nếu Trung Quốc đậu cái giàn khoan ở đó 20 năm nữa thì họ đi biểu tình đến bao giờ?

(3) Việc Trung Quốc nhấn mạnh Công thư năm 1958 của Thủ tướng Phạm Văn Đồng (SH - xem phụ Lục 2 ở dưới) cùng với các diễn biến khác, cho thấy họ không có chứng cứ nào khác có giá trị hơn một Bản Công thư, và báo chí, truyền hình ào ạt lên tiếng phủ nhận giá trị pháp lý của một văn bản mang tính thư tay phục vụ đối ngoại, không có giá trị pháp lý làm thay đổi chủ quyền biển đảo của Việt Nam thì gần như một cơn lên đồng của các anh chị “đấu tranh dân chủ” ra sức chửi bới, lăng mạ chế độ nhằm thỏa mãn lòng thù hận, hồ hởi chứng minh Công thư đó là “chứng cứ bán nước”, đòi trả lại “danh phận” cho VNCH …khiến vô khối bạn trẻ lâu nay vốn tránh né bàn chính trị phải bức xúc lên tiếng “Hãy để yên cho Chính phủ và những người tử tế lo việc này”.

Còn vô khối những bi hài khác, nào là các nhân sỹ trí thức nước Việt bận bịu lo tập hợp được bao nhiêu chữ ký để yêu cầu Nhà nước kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế, những đả kích vừa nhằm vào các tuyên bố mạnh mẽ về chủ quyền của ông Thủ tướng, Chủ tịch nước lại vừa nhằm vào chửi rủa cho ông Tổng bí thư chưa chịu “mở miệng” mạnh bạo như thế, châm biếm báo ANTĐ đi hướng dẫn ký bản Thỉnh nguyện thư gửi Nhà trắng, rỉa rói báo Nga phản bội “niềm tin dân Việt”, lên án ông Bộ trưởng Quốc phòng không “tuyên chiến” là hèn nhát, bán nước.v.v.v.

Kết Luận

Đúng như nhiều ý kiến đang tranh cãi về việc “đừng dạy nhau về cách yêu nước”, nhưng so sánh về 2 cách thể hiện lòng yêu nước trên thì tôi tin đa số các bạn đã có đáp án. Chừng nào chúng ta chưa biết đặt “giặc dốt”, “giặc nghèo” ngang với “giặc xâm lược”, đặt việc xây dựng nội lực là yếu tố quyết định chống xâm lược, biết nhìn vị trí chúng ta đang ở đâu, phải làm gì để thoát xác chứ không phải là “giành giật” lòng yêu nước bằng quyền biểu tình, phải khăng khăng giải pháp duy nhất “chỉ có Mỹ mới cứu được chủ quyền”…thì lúc đó những vô khối kẻ thù của chúng ta còn mãn nguyện.

Được đăng bởi Linh VÕ vào lúc 16:31

Nguồn http://vokhanhlinh98.blogspot.com/2014/05/lai-ban-ve-yeu-nuoc.html


Phụ Lục


1. Nếu Có Chiến Tranh Tôi Sẽ Không Ra Chiến Trường!

https://www.facebook.com/notes/...

May 24, 2014 at 11:24am

Các bạn có thể nghĩ rằng tôi hèn nhát, tôi sợ chết blah blah hoặc bất cứ điều gì tương tự.

Tại sao tôi lại không ra chiến trường ư? 

Vì Hoàng Sa Trường Sa chỉ là 1 trong số những chiến trường mà chúng ta đang đối mặt.

Tôi cho rằng Kinh tế cũng là chiến trường, giáo dục cũng là chiến trường, y tế cũng là chiến trường...

Hãy xem thử,

90% đồ dùng gia dụng chúng ta đang sử dụng là của TQ, từ cái bát, cái thìa, cái đũa...

90% quần áo chúng ta đang mặc là của TQ, từ cái quần áo lót, dây lưng, túi, ví, giầy, dép...

90% thiết bị điện tử chúng ta dùng là của TQ, điện thoại, tivi, tủ lạnh, nồi cơm điện...

Nhìn ở đâu cũng thấy toàn là đồ TQ, đồ do VN sản xuất thì 80% nguyên liệu cũng là nhập khẩu từ TQ.

Chưa kể đến Trung Quốc còn đang nắm giữ hàng trăm công trình trọng điểm quốc gia của Việt Nam, như giao thông, nhà máy điện, xây dựng, khu công nghiệp... chỉ tính riêng dự án xây dựng nhiệt điện, Trung Quốc đã nắm tới 15 trên tổng số 20 công trình nhiệt điện tại Việt Nam.

Nếu bây giờ có chiến tranh, TQ chưa cần dùng bạo lực làm gì, chỉ cần đóng cửa khẩu, ko xuất đồ sang VN và dừng hết các dự án đang đầu tư tại Việt Nam là dân ta đã đủ điêu đứng rồi.

Bởi vì bấy lâu nay chúng ta đã lệ thuộc vào TQ đủ mọi mặt của đời sống.

Tạm gác vấn đề kinh tế, thử nhìn sang vấn đề giáo dục & dân trí. Hãy xem những gì đang diễn ra,

TQ kích động, công nhân tự biểu tình và đập phá công ty, thiệt hại hàng ngàn tỷ đồng và sẽ có rất nhiều doanh nghiệp ko dám đầu tư vào VN nữa.

TQ mua rễ hồ tiêu, mua ốc biêu vàng, mua lá bơ... Nông dân hám lợi thi nhau bán, rồi tự mình huỷ hoại cơ nghiệp nông sản của mình.

Có thể kể ra hàng trăm câu chuyện tương tự về việc "dân trí thấp nên bị nó lừa..."

Chừng nào dân trí còn thấp, TQ chưa cần đem quân sang mình đã tự tay bóp cổ.

Chừng nào VN còn phụ thuộc và yếu kém đủ mặt, chừng đó mình còn bị "bắt nạt" dài dài.

Nhìn ra Thế Giới

Câu chuyện Singapore và Malaysia

Singapore ban đầu là 1 bang thuộc Malaysia, trong chiến tranh Thế giới thứ 2 là thuộc địa của Anh, vốn là một hòn đảo tập trung của các gã thủy thủ say xỉn và những kẻ vô gia cư. Năm 1965, Lý Quang Diệu đứng lên thành lập nhà nước Singapore với dân số khoảng 2 triệu. Thu nhập bình quân đầu người lúc đó của Singapore là 100$/người/năm. Thời gian đầu mới thành lập, Singapore liên tục bị Malaysia đem quân đến uy hiếp, yêu cầu chính quyền Singapore giải thể nhà nước và sát nhập trở lại Malaysia.

Tất cả những gì Singapore đã làm là tập trung mọi nguồn lực để phát triển tài nguyên con người - nguồn vốn quý giá duy nhất của họ lúc bấy giờ. Sau 35 năm không ngừng nỗ lực, đến năm 2000 - Singapore có thu nhập bình quân đầu người khoảng 20.000$/người/năm, trở thành 1 trong 4 con rồng Châu Á, một trong các cường quốc trên Thế giới ở các lĩnh vực: Công nghệ cao, công nghệ sinh học, công nghệ môi trường, giáo dục, du lịch...

Năm 2008, thu nhập bình quân của Singapore đã đạt ~50.000$/người/năm, đứng thứ 4 Thế giới và vượt cả Mỹ.

Và Malaysia buộc phải công nhận chủ quyền cũng như "sức mạnh" không thể tranh cãi của Singapore.

Israel và các nước Trung Đông

Israel là nhà nước của người Do Thái. Trước năm 1948, người Israel là những người không có quê hương và phải đi tị nạn khắp nơi trên Thế giới.

Năm 1947, người Israel tổ chức chiến tranh vũ trang đánh đuổi người Palestine ra khỏi lãnh thổ, chiếm lại vùng đất trước đó là quê hương của họ, và giữ nó cho đến bây giờ.

Trong suốt hơn 60 năm qua, Israel vừa phải gồng mình chiến đấu chống lại các nước Trung Đông để bảo vệ lãnh thổ của mình, vừa phải tập trung phát triển kinh tế, tìm cách tạo dựng sự ổn định cho người dân sinh sống và phát triển.

Dù vậy đến năm 2007 Israel đã đạt mức thu nhập bình quân ~32.000$/người/năm.

Israel đã nổi tiếng khắp Thế giới với những thành tựu trong các lĩnh vực: quân sự, công nghệ, nông nghiệp, nước sạch...

Nội lực Israel càng phát triển mạnh mẽ, các nước Trung Đông càng phải kiêng nể họ.

Nhật Bản và Trung Quốc.

Tương tự 2 quốc gia kể trên, Nhật Bản có một lịch sử đầy ảm đạm sau chiến tranh Thế giới thứ 2. Bị buộc phải kí kết Hiệp định không xây dựng lực lượng quân đội, chỉ được duy trì "Đội tự vệ" và không được đầu tư quá 1% GPD vào nó. Nhưng họ cũng không hề sợ hãi TQ trong câu chuyện tranh chấp đảo "Senkaku - Điếu Ngư", mà ngược lại, phía TQ phải dè chừng Nhật Bản và không dám manh động.

Đến nay 100% đảo Senkaku vẫn thuộc quyền kiểm soát của chính phủ Nhật Bản.

Cái TQ sợ không chỉ là sức mạnh tàu thuyền hay vòi rồng của Nhật, mà là cả một đất nước mạnh mẽ đằng sau nó.

Một Nhật Bản không quân đội chống lại Trung Quốc lớn gấp 10 lần.

Một Singapore nhỏ bé với 2 triệu dân, chống lại 1 Malaysia lớn gấp 15 lần.

Một Israel đơn độc, chống lại liên quân của 5-7 nước Trung Đông xung quanh.

Vậy mà họ vẫn dành chiến thắng về cả quân sự lẫn kinh tế và vượt xa về nhiều phương diện xã hội khác.

Lịch sử cho thấy rằng thời đại này to hay nhỏ, đông hay ít ko phải là yếu tố quyết định.

Thứ quyết định là trí tuệ, là chất xám, và những con người tài năng mới là "sức mạnh" thật sự của 1 quốc gia.

Bao giờ Việt Nam có nội lực đủ mạnh mẽ, thì mọi việc chắc chắn sẽ khác.

Một thiên tài cũng quan trọng như 1 hòn đảo

Theo tôi, giá trị mà một thiên tài đem lại cho đất nước cũng to lớn không thua kém gì ích lợi mà một hòn đảo có thể mang lại.

Nếu như Việt Nam có một thiên tài như Billgate, Steve Job, Honda, Yamaha, Matsumoto... thì chắc hẳn nền Công nghiệp và Công nghệ của chúng ta đã tiến rất xa, Việt Nam đã có tên trên bản đồ công nghệ Thế giới, và biết đâu những sản phẩm Made in Việt Nam đã tràn ngập thế giới như Apple, Sony, Panasonic...

Nếu VN có 100 người như Phạm Nhật Vượng, Trương Gia Bình, Ngô Bảo Châu, Đặng Lê Nguyên Vũ... sức mạnh nội tại của Việt Nam, vị thế của Việt Nam chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều.

Có được 1 nhân tài tầm cỡ thế giới cũng quan trọng chẳng kém gì giữ được 1 hòn đảo, có khi còn là quan trọng hơn.

Ấy vậy mà bấy lâu nay tôi chưa bao giờ thấy có ai đi biểu tình vì sự bất cập của Giáo dục, hay vấn đề kinh tế, hành chính nhà nước...

Nếu như mọi người cũng trăn trở về việc kinh tế Việt Nam phụ thuộc tới 90% vào TQ nhiều như vấn đề biển đảo, chắc năm 2013 không đến nỗi 60.000 doanh nghiệp phá sản, 500.000 sinh viên thất nghiệp... 

Nếu như người dân cũng quan tâm mạnh mẽ các bất cập trong cải cách giáo dục như là biển đảo, chắc ko đến nỗi 10 năm hô hào cải cách rồi mà Giáo dục Việt Nam vẫn thụt lùi từng ngày. Và nếu giáo dục Việt Nam được cải cách triệt để từ 10 năm trước thì giờ có lẽ chúng ta đã thấy một loạt tên tuổi các nhân tài trên mặt báo thay cho các tên như Huỳnh Thị Huyền Như, Lê Văn Luyện...

hàng Trung Quốc

Đồ chơi trẻ em do Trung Quốc sản xuất chiếm chợ Việt.
Ảnh http://tinngan.vn/

Việc bảo vệ chủ quyền biển đảo, bảo vệ đất đai của quốc gia là việc vô cùng cần thiết, nhưng cũng còn rất nhiều việc cần được quan tâm và giải quyết.

Nếu 500.000 sinh viên đang thất nghiệp có việc làm ổn định,

Nếu 70.000.000 công nhân, nông dân được giáo dục và nâng cao dân trí,

Nếu các thể loại bệnh dịch được khống chế và giúp cứu sống hàng ngàn trẻ em,

Nếu các sản phẩm Made in VN vượt trội TQ cả về giá thành và chất lượng,

Nếu công trình xây tàu điện ngầm ở Hà Nội ko thất thoát hàng ngàn tỷ...

Nếu 100% sinh viên ra trường đều có việc làm ngay và ko phải đào tạo lại...

Nếu sông Tô Lịch được làm sạch,

Nếu Hà Nội ko còn khói bụi hay ô nhiễm,

Nếu 34000 tỷ đồng đầu tư cho Giáo dục được sử dụng hiệu quả...

Và còn rất nhiều chuyện "nếu được giải quyết" thì cũng đem lại nhiều giá trị không thua kém việc gìn giữ biển đảo.

Tôi chọn giáo dục

Nếu cầm súng ra chiến trường, có lẽ tôi sẽ bắn được vài tên địch trước khi về với đất mẹ.

Nhưng chết vài tên địch có làm mọi thứ tốt hơn nhiều ko?

Hay chỉ tự thêm nhiều thù hận cho mình và người?

Xét cho cùng chẳng ai muốn chết, người cầm súng bên kia có khi cũng là do bị chính phủ của họ đẩy ra trận, chứ họ cũng chẳng thù oán gì Việt Nam và càng chẳng có thù oán gì với mình.

Nếu từ giờ đến lúc hết đời, tôi đào tạo được khoảng vài chục ngàn học trò chiến đấu trên các mặt trận của đời sống, Có lẽ nhiều thứ sẽ thay đổi hơn là việc tôi cầm súng ra trận.

Mỗi người cần phải biết giá trị của mình được phát huy nhiều nhất ở đâu & khi nào.

Bởi vậy nếu có chiến tranh, tôi vẫn sẽ đi dạy học!

Nay ở trong thơ nên có thép,
Nhà thơ cũng cầm bút xung phong.

HCM

Tuy Ko phải nhà thơ, cũng chẳng phải nhà văn, nhưng cậu học trò nhỏ này cũng xin cầm bút xung phong.

Đắn đo mãi rồi cũng quyết định đăng cái bài này.

Thôi thì hiểu biết mình hạn hẹp nên cứ phải nói ra cho mọi người ném đá để mình được mở mang đầu óc.

Các bạn cứ gạch đá thoải mái nhé.

Vì có nhiều bạn hỏi nên mình bổ sung thêm một số nguồn dẫn để các bạn tham khảo:

Hàng Trung Quốc chiếm lĩnh thị trường Việt Nam:

http://clip.vn/watch/Quan-ao-.../

http://www.kinhte24h.com/view-gh/52/50159/

http://tinngan.vn/Thi-truong-do-choi...

http://petrotimes.vn/news/...

http://www.thegioididong.com/tin-tuc/dien...

http://www.vinacorp.vn/news/80-nguyen-lieu...

Lịch sử Singapore: tham khảo chương I, sách "Bí quyết hóa Rồng", Lý Quang Diệu. 

Lịch sử Israel và chiến tranh Trung Đông: tham khảo http://vi.wikipedia.org/

Nhật Bản - Trung Quốc và tranh chấp đảo Senkaku: tham khảo http://vi.wikipedia.org/

Việc so sánh ở đây được xét trên quy mô dân số và diện tích đất đai.

http://vi.wikipedia.org/wiki/

 

2. Công Thư Của Cố TT. Phạm Văn Đồng

Nguồn http://vi.wikipedia.org/...zhouenlai.jpg

 

Trang Thời Sự /Chính trị




Đó đây


2024-03-28 - 25: Khắc Phục Hậu Quả Sau Khi Ông VVT Rời Ghế CTN - Ông Võ Văn Thưởng ra đi có chấm dứt mọi chuyện chưa?

2024-03-28 - Chấn động người Việt ở #Thailand: Thiếu tướng GĐ CA tỉnh Gia Lai … xuất hiện … chuyện gì xảy ra …? -

2024-03-24 - Thiếu tướng Hoàng Kiền _BUỒN, VUI, "GIẢI OAN" VẤN ĐỀ CHỐNG LẬT SỬ - Đôi lời với ông Võ Văn Thưởng

2024-03-22 - Thật là buồn khi một người mình đặt nhiều kỳ vọng lại làm mình thất vọng -

2024-03-22 - Tá hoả tịch thu! Tòa án NY bắt đầu kê biên tài sản sân golf, dinh thự Seven Springs -

2024-03-21 - VKSND TP HCM: Bị cáo Trương Mỹ Lan không ăn năn - VKSND TP HCM nêu quan điểm bị cáo Lan phạm tội nhiều lần, phạm tội có tổ chức, bằng nhiều thủ đoạn tinh vi, chiếm đoạt và gây thiệt hại số tiền đặc biệt lớn cho nhà nước

2024-03-21 - NHỮNG BIỂU HIỆN CỦA CHỦ NGHĨA DÂN TÚY Ở VIỆT NAM -

2024-03-20 - Toàn cảnh đề nghị mức án với vợ chồng Trương Mỹ Lan, Trương Huệ Vân và đồng phạm -

2024-03-20 - Lý do đồng chí Võ Văn Thưởng có đơn xin thôi các chức vụ -

2024-03-20 - Trung ương đồng ý ông Võ Văn Thưởng thôi chức Chủ tịch nước - Ban Chấp hành Trung ương đồng ý để ông Võ Văn Thưởng thôi giữ các chức vụ Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Trung ương Đảng khóa 13, Chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng An ninh nhiệm kỳ 2021-2026, theo nguyện vọng cá nhân



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -

● 2024-01-29 - Nhân Quyền Ở Nước Mỹ: Vụ Án Oan, 70 Năm Sau Khi Tử Hình Bé George Stinney - - Giác Hạnh sưu tầm -

● 2024-01-29 - NOEL - Ba Giáo Hoàng John Paul II, Benedict XVI, Francis I Thú Nhận Đã Bịp Chiên- Cừu Chuyện Jesus Ra Đời - Ri Nguyen -

● 2024-01-29 - Một dàn đồng ca, ngày càng đặt câu hỏi về quyền lực của Giáo hoàng - John L. Allen Jr. -

● 2024-01-29 - Tỷ lệ phá thai nơi người công giáo lại cao hơn nơi người ngoài công giáo! - Lê Hải Nam -

● 2024-01-29 - Kinh Khải Huyền Cho Biết Jesus Là Một Tên Ác Qủy Đê Tiện, Man Rợ - Ri Nguyễn -

● 2024-01-29 - Vatican Cho Phép Linh Mục Hiếp Dâm Trẻ Con - Đó là chính sách! - Ri Nguyen -

● 2024-01-28 - Quận Utah cấm Kinh Thánh ở các trường tiểu học và trung học cơ sở - Ri Nguyen -

● 2024-01-26 - Chiên Hô Hào Các Bạn Chiên Đừng Đọc Sachhiem.net: "Nhận Diện!" - SH vs Nguyễn Trọng Nghĩa -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 >>>