●   Bản rời    

Sách lược nhắm vào đời tư cá nhân để phỉ báng - Trường Hợp Cụ Hồ (Nguyễn Mạnh Quang)

Sách Lược Chống Lại

TRUYỀN THỐNG TÔN THỜ ANH HÙNG DÂN TỘC TA:

TRƯỜNG HỢP CỤ HỔ CHÍ MINH

Nguyễn Mạnh Quang

http://sachhiem.net/NMQ/NMQ026.php

20 tháng 11, 2009

(tiếp theo kỳ trước)

1.- Sách lược nhắm vào đời tư cá nhân để phỉ báng:

 

Nói đến việc bôi nhọ và phỉ báng cụ Hồ Chí Minh là nói đến thành tích bộ máy tuyên truyền của Tòa Thánh Vatican được các chính quyền của chế độ đạo phiệt Ca-tô Ngô Đình Diệm (1954-1975) và chế độ quân phiệt Ca-tô Nguyễn Văn Thiệu (1967-1975) cũng như các cơ quan truyền thông tiếng Việt ở hải ngoại do Giáo Hội La Mã kiểm sóat triệt để thi hành từ năm 1975 cho đến nay. Rầm rộ nhất là chuyện ông Linh-mục Nguyễn Hữu Lễ và  con chiên Trần Quốc Bảo thực hiện cuốn DVD Sự Thật Về Hồ Chí Minh. Mục đích thực hiện và phát hành cuốn DVD này cũng không ngoài chính sách cố hữu của Giáo Hội La Mã về chủ trương phải phá bỏ hay hủy diệt truyền thống tôn vinh và thờ cúng các vị anh hùng dân tộc Việt Nam ta.

Điểm đặc biệt là tất cả những vị anh hùng dân tộc đã hy sinh trọn đời cho đại cuộc chống hay đánh đuổi Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican và Liên Minh Xâm Lược Mỹ - Vatican trong suốt chiều dài lịch sử từ đầu thập niên 1860 cho đến ngày 30/4/1975 đều bị Vatican chiếu cố rất kỹ. Đặc biệt hơn nữa, trong số những vị anh hùng dân tộc này, vị nào lập được càng nhiều chiến công hay chiến công càng lớn thì càng bị bộ máy tuyên truyền của Giáo Hội và bọn văn nộ Ca-tô người Việt chiếu cố kỹ hơn. Bằng chứng rõ ràng nhất là trong số những vị anh hùng dân tộc trong thời gian này, thì cụ Hồ Chí Minh là vị anh hùng dân tộc đã tạo được công nghiệp lớn nhất đối với dân tộc và đất nước.

Các nhà sử học đều cho rằng công nghiệp này vô cùng lớn lao, có thể nói là lớn lao không khác gì công nghiệp của vua Trần Nhân Tôn và Đức Hưng Đạo Đại Vương đánh tan quân Nguyên xâm lăng nước ta trong thế kỷ 13, lớn hơn cả công nghiệp của vua Lê Lợi và ông Nguyễn Trãi trong đại cuộc đánh đuổi quân Minh ra khỏi đất nước vào đầu thứ kỷ 15 và lớn hơn cả công nghiệp của Vua Quang Trung cùng với các ông Ngô Thời Nhiệm và Ngô Vặn Sở đánh đuổi quân Thanh vào đầu xuân năm Kỷ Dậu 1789.

Lý do là vì tất cả các thế lực xâm lăng Nguyên, Minh, Thanh đều:

1.- Mới chiếm đóng hay mới tràn qua Việt Nam và chiếm đóng một thời gian rất ngắn, chưa thể bắt rễ được ở Việt Nam.

2.- Không có một thế lực bản địa phản quốc là nội ứng tiếp tay.

3.- Đơn phương, chỉ có một mình chính quyền Trung Quốc huy động quân lính sang đánh chiếm Việt Nạm mà thôi.

4.- Chỉ sử dụng những thứ vũ khí thô sơ cổ điển giống như những thứ vũ khí của các lực lượng kháng chiến nhân dân ta sử dụng.

5.- Không có ưu thế về không quân, hải quân, chiến xa và các đạo tinh binh chuyên nghiệp.

6.- Chỉ kéo dài một thời gian ngăn nhiều lắm là mười năm (quân Minh phải chấp nhận đầu hàng) và ngắn nhất là có mấy ngày là quân Thanh đã bị đánh tan hoang và bỏ chạy.

7.- Quân đich xâm lăng chỉ có hơn lực lượng kháng chỉến của nhân dân ta về quân số mà thôi.

Trái lại, lực lương kháng chiến của nhân dân ta dưới quyền lãnh đạo của Cụ Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản phải đối phó với muôn ngàn khó khăn như:

1.- Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican đã bắt rễ có cả hơn một thế kỷ, rất quen thuộc với địa hình và phong thổ ở Việt Nam.

2.- Liên Minh Xâm Lược Mỹ - Vatican trong đó Mỹ là một siêu cường số 1 trên thế giới về cả kinh tế và quân sự.

3.- Gần hai triệu người Việt theo đạo Công Giáo đã bị nhồi sọ đến mức độ mất hết liêm sỉ và nhân tính, cho nên chính họ đã hô hảo bản nhau rằng “Thà mất nước, chứ không thà mất Chúa”, “giữ đạo chứ không giữ nước”, chỉ biết tuyết đối trung thành với Vatican và triệt để tuân hành những lệnh truyền của các đấng bề trên của họ trong hệ thống quyền lực của Giáo Hộ La Mã.

4.- Tập đoàn vua quan phong kiến phản động, tàn dư của triều đình Huế còn rớt lại và chế độ Bảo Hộ của Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican còn rớt lại.

5.- Các chính đảng xôi thịt phản động như Đại Việt, Việt Quốc, Việt Cách, v.v….

6.- Các giáo phái phản động như Hòa Hảo và Cao Đài với niềm tin cuồng tín về tôn giáo không khác gì tín đồ Ca-tô của Giáo Hội La Mã.

7.- Bọn lưu manh xu thời và các băng đảng tội ác xã hội bị liên minh giặc lợi dụng làm công cụ cho chúng mà điển hình là đảng cướp Bình Xuyên.

8.- Ưu thế về vũ khí của liên minh giặc ngoại xâm, đặc biệt là quân đội Mỹ sử dụng cả vũ khí hóa học như chất độc Da Cam.

9.- Ưu thế tuyệt đối của liên minh giặc về không lực và hải lực vô cùng hùng mạnh, ngoài ra còn có những chiến xa hiện đại nhất cùng với các đạo tinh binh chuyên nghiệp.

10.- Ưu thế của địch về tài chánh do tiền viện trợ của Hoa Kỳ.

11.- Phải chịu đựng cả hai cuộc chiến kéo dài tới cả 30 năm trời.

Lá thư kêu gọi toàn quốc kháng chiến của Cụ Hồ

Chính vì vậy mà công nghiệp của Cụ Hồ Chí Minh càng trờ nên hiển hánh vang lừng khắp năm châu bốn bể và càng khiến cho Vatican điên cuồng và lồng lộn lên vì tức giận. Vì thế Giáo Hội La Mã và bọn văn nô Ca-tô người Việt mới chiếu cố cụ Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Việt Nam rất kỹ và kỹ hơn tất cả. Họ tìm cho được một kế sách đặc biệt để phỉ báng cá nhân Cụ hầu đánh lạc hướng và làm giảm thiểu, càng nhiều càng tốt, đại công nghiệp cứu nước của Đảng Cộng Sản Việt Nam và Mặt Trận Việt Minh dưới quyền lãnh đạo của Cụ.

Việc Linh-mục Nguyễn Hữu Lễ và con chiên Trần Quốc Bảo thực hiện và phát hành cuốn DVD Sự Thật Về Hồ Chí Minh và việc họ đưa ra luận cứ "không cần phát đống chiến tranh để đánh đuổi giặc Pháp thì sớm muộn thì người Pháp cũng thức tỉnh mà trao trả độc lập cho Việt Nam, giống như người Anh đã làm đối với Ấn Độ và người Hòa Lan đã làm đối với Nam Dương," tất cả chỉ là nằm trong kế sách này của Giáo Hội mà thôi.

Nội dung của cuốn DVD này và chủ ý của hai tác giả linh-mục Nguyễn Hữu Lễ và con chiên Trần Quốc Bảo đã được Giáo-sư Trần Chung Ngọc trình bày khá đầy đủ và rất rõ ràng trong bài viết “Nhận Định Về DVD Sự Thật Về Hồ Chí Minh”. Bài viết này có thể đọc online trên sachhiem.net. Ở đây chúng tôi luận về những khía cạnh khác để đặt ra một vài vấn đề với tác giả và những người nhiệt thành ủng hộ việc thực hiện cuốn DVD.

Vài vấn đề quanh cuốn DVD "Sự Thật Về Hồ Chí Minh"

A. Vấn đề thứ nhất: Bới móc đời tư

Đối với các dân tộc Đông Phương cũng như đối với bất kỳ dân tộc nào có văn hiến trên thế giới, thì việc tôn vinh một nhân vật nào lên bậc anh hùng của đất nước là xét về công nghiệp của người đó với đất nước, chứ không phải moi móc những thiếu sót hay những cung cách hành xử thường tình hàng ngày của của con người bình thường theo cái tiêu chuẩn chủ quan của chính mình hay cái “tôn giáo ác ôn” của mình làm tiêu chuẩn để “dĩ tiểu nhân tâm, đạc quân tử phúc” rồi chửi bới và hạ nhục người ta như Giáo Hội La Mã đã từng làm từ thế 4 cho đến ngày nay. Có câu nói nổi tiếng của bà Anna Eleanor Roosevelt, đệ nhất phu nhân thời Tổng Thống Mỹ Franklin Roosevelt (1933-1945), như sau:

Great minds discuss ideas; (Vĩ nhân bàn luận về tư tưởng)

Average minds discuss events; (Người trung trung thì bàn luận về sự cố)

Small minds! discuss people. (Những kẻ tiểu nhân thì luận về người).

Vậy những tác giả hay diễn giả đưa ra các nhận xét nhỏ mọn về đời tư của người ta là thuộc về hạng tiểu nhân không hơn không kém.

B. Vấn đề thứ hai: Bỏ qua các công nghiệp chính đối với đất nước.

Khi xét nét về những điểm tiêu cực về đời tư của Cụ Hồ Chí Minh mà không xét đến hay không cần biết đến những đại công nghiệp của cụ và đảng Cộng Sản Việt Nam đã làm cho dân tộc và đất nước Việt Nam thì quả thật là một việc làm phi lịch sử và phản lịch sử. Làm như vậy chỉ là có ý đồ bất chính là triệt hạ uy tín cá nhân của Cụ Hồ trong dã tâm tẩy xóa những công nghiệp của Cụ và và Đảng Cộng Sản đối với dân tộc và tổ quốc Việt Nam.

1.- NẾU đem so sánh với Lưu Bang (vua Thái Tổ Nhà Hán) và Chu Nguyên Chương (vua Thái Tổ Nhà Minh) của nước Trung Hoa, THÌ tư cách và công nghiệp của Cụ Hồ Chí Minh vượt rất xa Lưu Bang và Chu Nguyên Chương rất nhiều. Ai có đọc sử Trung Hoa cũng đều biết những việc tư và việc công của hai ông vua này. Ấy thế mà dân tộc Trung Hoa vẫn đời đời nhớ ơn và ghi nhận công nghiệp của Vua Thái Tổ nhà Hán và Thái Tổ nhà Minh. Vậy thì TẠI SAO nhân dân Việt Nam lại không tôn vinh Cụ Hồ Chí Minh lên hàng cứu tinh của dân tộc và lập đền thờ thờ cụ?

2.- NẾU đem so sánh với tư cách cũng như đời tư và công nghiệp của Hoàng Đế Napoleon I đối với nước Pháp, THÌ tất cả mọi phương diện của Cụ Hồ Chí Minh vượt xa hơn Hoàng Đế Napoleon I rất nhiều. Ấy thế mà nhân dân Pháp còn tôn vinh vị hoàng đế này lên là vị anh hùng của đất nước và là vị cứu tinh của dân tộc Pháp. Vậy thì TẠI SAO nhân dân Việt Nam lại không tôn vinh Cụ Hồ Chí Minh là vị cứu tinh của dân tộc và lập đền thờ Cụ?

3.- NẾU đem so sánh với những thủ đọan chính trị của ông Charles De Gaulle và công nghiệp của vị tổng thống này đối với nước Pháp với những thủ đoạn chính trị của cụ Hồ Chí Minh và công nghiệp của cụ đối với nước Việt Nam, THÌ bất cứ về phương diện, ông De Gaulle cũng thua Cụ Hồ Chí Minh rất xa. Ấy thế mà nhân dân Pháp còn tôn vinh ông De Gaulle lên hàng anh hùng dân tộc Pháp và là vị cứu tinh của nước Pháp. Vậy thì TẠI SAO nhân dân Việt Nam lại không tôn vinh Cụ Hồ Chí Minh lên là vị cứu tinh của dân tộc và lập đền thờ thờ Cụ?

Vấn đề đặt ra là khi thực hiện cuốn DVD Sự Thật về Hồ Chí Minh, ông Linh-mục Nguyễn Hữu Lễ và con chiên Trần Quốc Bảo có biết rằng các ông đang làm "nhiệm vụ tông đồ" của một người tín đồ cuồng đạo của Giáo Hội La Mã hay không?

c). Cần biết những đặc tính của các tu sĩ và tín đồ ngoan đạo của Giáo Hội La Mã

Chúng ta cũng nên biết rằng tất cả các tu sĩ và tín đồ ngoan đạo (cuồng tín) của Giáo Hội La Mã đều có những đặc tính dưới đây:

a.- Tinh thần nô lệ Vatican - Tuyệt đối vâng lời các đấng bề trên trong hệ thống quyền lực của Giáo Hội La Mã hay lệnh truyền của Tòa Thánh Vatican.

b.- Vong bản, phản dân tộc, phản tổ quốc.

(Bằng chứng cho sự kiện này là những hành động của tín đồ Da-tô cuồng tín người Pháp trong thời kỳ Cách Mạng từ tháng 7 năm 1789 cho đến đầu thế kỷ 20, những hành động của tín đồ Da-tô người Việt ở Việt Nam từ năm 1858 cho đến ngày 30/4/1975, và ở hải ngoại từ năm 1975 cho đến ngày nay, khẩu hiệu “nhất Chúa, nhì cha, thứ ba Ngô tổng thống” được lưu hành ở trong các cộng đồng Da-tô người Bắc Kỳ di cư ở miền Nam trong những năm 1954-1963, lời hô hào “Thà mất nước, chứ không thà mất Chúa” của Linh-mục Hoàng Quỳnh vào mùa hè năm 1964 để kêu gọi và dạy dỗ giáo dân phải theo đó mà hành xử.)

3.- Theo luật buộc, các con chiên phải đi nhà thờ một tuần Ít nhất một lần, hay đến bàn thờ Chúa cầu nguyện mỗi ngày. Việc tập thói quen này đã biến các tín hữu thành những con chiên thực sự với ý nghĩa của một con vật ngoan ngoãn theo lệnh chủ chăn.

4.- Coi tất cả các ông tu sĩ Da-tô như là đại diện cho Chúa ngay cả vào khi họ không làm lễ, và tin rằng các ông tu sĩ này đều có quyền năng giống như Chúa Bố Jehovah, Chúa con Jesus.

5.- Nặng lòng mê tín, dị đoan, thật lòng tin hết tất cả những chuyện hoang đường nhảm nhí do Giáo Hội La Mã hay các ông tu sĩ Da-tô rao truyền hay phổ biến.

Theo "niềm tin" mới này, các con chiên được dạy phải khinh rẻ và chê bai tất cả những lễ nghi cúng tế các vị thần linh của các nhóm văn hóa khác và cho là nhảm nhí.

Từ đó phát sinh tính hung dữ, hiếu chiến, hiếu sát, khát máu, tàn ác và dã man đối với những người thuộc các tôn giáo khác khi có quyền lực ở trong tay.

6.- Hợm hĩnh, cao ngao, lố bịch, trịch thượng và nham nhở, coi ông thần Jehovah và ông Jesus là Thiên Chúa Toàn Năng, Toàn Thiện và có mặt ở khắp mọi nơi", coi Giáo Hội La Mã là "Hội Thánh duy nhất, thánh thiện, công giáo và tông truyền", là "Hiền Thê của Thiên Chúa Làm Người" và tự phong là "dân Chúa", nhưng lại coi các vị thánh tổ và các đấng thần linh của các tôn giáo khác là "tà thần" và "ma quỷ".

Hệ luận của các đặc tính trên: khinh thị, vênh váo, nghênh ngang, làm oai, làm phách, hách dịch, trịch thượng đối với những người lép vế, thế cô, nhất là đối với những người dưới cơ mà là những người thuộc các tôn giáo khác. Việc đòi hòi những người thuộc các tôn giáo khác phải theo đạo Da-tô khi họ muốn thành hôn với người yêu là tín đồ của Giáo Hội là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự kiện này

7.- Do các đặc tính kể trên, các con chiên nặng đầu óc chia rẽ và nặng tinh thần kỳ thị, phân chia giai cấp, nặng đầu óc thiên vị và bất công.

Luôn luôn cho rằng cái gì thuộc về Giáo Hội La Mã đều tốt cả, cái gì thuộc về các tôn giáo khác đều xấu. Nếu có người nào chứng minh các ngài mang chức thánh đại diện cho Chúa (linh mục, giám mục, tổng giám mục, hồng y và giáo hoàng) làm bậy, sờ mó con nít, gian dâm với nữ tín đồ, hoặc là có những hành động gian ác tàn ngược thì họ lại đổ lỗi cho là bị quỷ ám.

Đồng thời, xun xoe, khúm núm và quỵ lụy với các đấng bề trên hoặc những người có thế lực hay quyền uy lớn hơn. Tỏ ra vô cùng sợ hãi Tòa Thánh Vatican, tán thưởng và khen tụng hết mình tất cả những lời dạy, quyết định và việc làm của Vatican. Tình trạng này đã khiến cho ngay cả một linh mục Việt Nam ở Việt Nam đã phải thốt ra lời chua chát “Toà Thánh đánh rắm cũng khen thơm.”[1]

8.- Mất khả năng sử dụng lý trí để phân biệt việc công và việc riêng tư (cá nhân), không biết sự khác biệt giữa việc đạo và việc đời hay giữa tôn giáo và chính quyền, không có khả năng phân biệt được sự khác nhau giữa sự kiện và ý kiến cũng như nguyên nhân và hậu quả..

9.- Tùy theo hoàn cảnh, phải cố gắng tối đa để biến cải những thành phần thuộc các tín ngưỡng hay tôn giáo khác theo đao Da-tô. Họ dùng bất cứ thủ đoạn và phương tiện nào dù là bất chính, đê tiện, lưu manh, độc ác và dã man để thi hành nhiệm vụ đó, mà họ được dạy là làm "sáng danh Chúa". Nhiệm vụ "cải đạo" được gọi là "nghĩa vụ tông đồ."

10.- Khi viết những bản văn cám ơn hay cảm tạ về các quan khách đã tham dự những buổi họp măt hay lễ lạc về tang, hôn, hiếu, hỉ đều có hàng chữ “quý vị lãnh đạo tinh thần” được đưa lên hàng đầu.

Vì có những đặc tính trên đây, cho nên Linh-muc Nguyễn Hữu Lễ và  con chiên Trần Quốc Bào mới nỗ lực thực hiện cuốn DVD Sự Thật Về Hồ Chí Minh với mục đích duy nhất là làm hạ giá cá nhân Cụ Hồ Chí Minh, một trong những vị đại anh hùng của dân tộc Việt Nam và là vị anh hùng lớn nhất trong công cuộc đánh đuổi Liên Quân Xâm Lăng Pháp – Vatican và Liên Quân Xâm Lăng Mỹ - Vatican. Ai cũng biết rằng việc thực hiện cuốn DVD này là thành quẩ của chính sách ngu dân và giáo dục nhồi sọ của Giáo Hội La Mã trong suốt chiều dài lịch sử mà khởi đầu ở Việt Nam là việc biên soạn và phát hành cuốn Phép Giảng Tám Ngày của Linh-mục Alexandre de Rhodes như đã trình bày ở trên.

Thế nhưng Giáo Hội La Mã và nhóm thiểu số ngưởi Việt “thà mất nước, chứ không thà mất Chúa “ muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì làm, toàn thể nhân dân Việt Nam, bất kể là ở trong nước hay ở hải ngoại, cũng đều kính mến Cụ, đều coi Cụ là vị cứu tinh (the savior) của đất nước, đã có đại công đuổi giặc xâm lăng đòi lại chủ quyền độc lập cho dân tộc và làm cho người Việt Nam rạng rõ với cộng đồng nhân loại.

Ánh Wilkipedia

Đội Thiếu Niên Tiền Phong do cụ Hồ Chí Minh thành lập

 

Người Làm Lịch Sử Vẫn Phải Được Ghi Trong Lịch Sử

Mặc cho Giáo Hội La Mã và nhóm thiểu số người Việt Ki-tô chỉ biết “giữ đạo chứ không giữ nước” muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì làm, các nhà viết sử chân chính và ngay cả những người không thích Cụ Hồ về chính sách cải cách ruộng đất (có đụng chạm đến quyền lợi của họ) cũng vẫn phải công nhận Cụ là một nhà lão thành cách mạng, một nhà đại quốc và là một vị đại anh hùng dân tộc. Những bản vặn lịch sử dưới đây là những bằng chứng bất khả phủ bác cho sự kiện này:

1.- Một nhân vật chống Cộng rất tích cực ở hải ngọai hiện nay là ông Vũ Thư Hiên viết về cụ Hồ Chí Minh trong cuốn Đêm Giữa Ban Ngày như sau:

“Ông (Hồ Chí Minh) mở đầu pho sử hoành tráng cho cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc chống lại chế độ thuộc địa toàn cầu, với tư cách một phong trào, chứ không phải môt cuộc đấu tranh của riêng một Việt Nam. Trận thắng Điện Biên Phủ đã thổi vào lòng các dân tộc bị trị niềm phấn khích chưa từng có, mở ra cao trào đấu tranh cho độc lập dân tộc trên thế giới, thúc đẩy sự chấm dứt chế độ thực dân, làm tan rã hệ thống thuộc địa. Thế giới biết tên ông cùng với tên đất nước (Việt Nam) nhỏ bé dám dùng gậy tầm vông chống lại vũ khí hiện đại để giành độc lập, tự do. Tượng đài cho ông, với tư cách nhân vật lịch sử, đã được đúc.”[2]

2.- Trong cuốn Hồ Chí Minh, Ngô Đình Diệm và Mặt Trận Giải Phóng, tác giả Hồ Sĩ Khuê viết về cụ Hồ như sau:

Tên tuổi, sự nghiệp ông Hồ, cả nước đều biết rõ. Ông tổ chức Việt Minh để tranh thủ chủ quyền. Ông thành lập chính quyền cách mạng, tuyên ngôn độc lập ngày 2/9/1945 ở Ba Đình. Ngày 19/12/1946, ông mang chính phủ ông vào Khu, hô hào quốc dân kháng chiến chống thực dân Pháp. Cho đến tháng 5/1954, ông thắng trận Điện Biên (Phủ), rồi tháng 7 nặm này, ông ký Hiệp Định Genève, thu hồi độc lập. Kể cả những người chống Cộng, không một ai trong nước phủ nhận được sự nghiệp ông cứu nước ra khỏi vòng ngoại trị. Ông tiếp tục cầm quyền, người trong nước xem ông là chuyện đương nhiên.”

“Ông Hồ từ năm 1945 đã xuất hiện trước thế giới là một nhà cách mạng Việt Nam lão thành, một chính khách có tầm vóc quốc tế. Trận thắng Điện Biên, Hòa Hội Genève, nêu rõ tài ông lương đống, đưa ông vào lịch sử ngay lúc còn sinh thời, và làm cho thế giới tôn vinh ông.”

“Nhân sự miền Bắc, bên cạnh ông Hồ, còn có một số lãnh tụ khác, như Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, được dư luận thế giới sắp vào hàng nhân vật quốc tế. Vai vế họ cao, tên tuổi họ vang dội, lòng họ yêu nước ai cũng thấy rõ. Cho nên thế giới chú mục vào Hà Nội. Tập đoàn này từ nay cầm quyền ở Hà Nội không vướng mắc liên hệ với thực dân, với triều đình cũ. Đại bộ phận họ là những nhà cách mạng có một quá khứ kiên trì và hiệu quả.” [3]

3.- Trong cuốn Con Rồng Việt Nam, ông Bảo Đại viết về ông Hồ Chí Minh như sau:

Tôi thích thái độ của ông (Hồ Chí Minh – NMQ) hơn thái độ của các lãnh tụ Quốc Gia, thật sự là bù nhìn trong bọn Tàu. Giữa sự xáo trộn ấy, Hồ Chí Minh vẫn giữ được bình tĩnh.” [4]

4.- Cụ Hòang Xuân Hãn nhận xét về cụ Hồ như sau:

Nhưng mà nói cái kết quả tức thì nước mình bây giờ có độc lập, có thống nhất, thì cái ấy là cái công của Hồ Chí Minh to lắm. Dẫu là người ta dùng chính sách gì, Cộng Sản hay Quốc Gia, thì cái ấy sau này đối với người viết sử, người ta xét lại, không khác gì đời LÊ LỢI, mà rồi quân Minh phải về. Hợp Lưu số 29, trang 83.” [5]

5.- Ông Hoàng Văn Chí, một nhân vật chống công cực đoan, viết về cụ Hồ trong cuốn Từ Thực Dân đến Cộng Sản như sau:

“Trong lúc người Pháp đang ngắm nghía những bức ảnh của ông Hồ và dùng viễn vọng kính để nhìn mặt ông Hồ mỗi khi ông ra mắt công chúng, thì tất cả nhân dân Việt Nam đều nhất nhất coi ông Hồ Chí Minh là Nguyễn Ái Quốc, vì họ không tin được rằng trong cùng một thời đại mà một nước lại có thể sinh ra hai người có tài trí như ông Hồ. Ông Hồ nói lưu loát hàng chục thứ tiếng, và đã từng chu du khắp thế giới dưới nhiều biệt danh, nửa đời sống trong khám đường – có thể cả khám đường Soviet – và nửa đời hoạt động chính trị trong bóng tối. Ông hơn hẳn các đối thủ chính trị của ông về cả chiến thuật cách mạng lãn kinh nghiệm chính trị. Hồi thiếu thời, ông đã đọc rất nhiều cổ thư Trung Hoa, và sau đó tiếp tục học trong khi bôn ba khắp Âu Châu và Mỹ Châu. Suốt trong thời kỳ ấy, ông hoạt động, quan sát và học hỏi ở bạn bè cũng như trong sách báo. Cuối cùng, ông đã được Đệ Tam Quốc Tế huấn luyện một cách kỹ lưỡng và có quy củ. Do đó, ông đã hấp thụ được ba nguồn văn hóa khác nhau nhưng có giá trị tương đương: văn hóa Đông Phương, Tây Phương và Mác-xít. Ông nói chuyện lưu loát với bất cứ ai, dù là nông dân Việt Nam, quân phiệt Trung Hoa, triết gia Ấn Độ hay là nhà báo Tây Phương.

Trong suốt thời kỳ hoạt động chính trị trong bóng tối, ông Hồ phải dùng nhiều mánh khóe, mưu mẹo để trốn tránh cạm bẫy của công an và phá hỏng kế hoạch của kẻ thù. Nhờ sự tập dượt ấy mà ông Hồ đã trở nên một địch thủ vô song, vì qua bao nhiều năm trời, ông đã học được cái tài đánh lạc hướng bất cứ ai muốn theo dõi ông. Ông đã nhiều lần trốn thoát khỏi quốc gia Việt Nam, Trung Hoa Quốc Dân Đảng, và các cơ quan tình báo Anh, Mỹ.

Ngoài trí thông minh xuất chúng, ông Hồ còn có một nhân phẩm rất cao. Nói tóm lại, ông đã có đủ những đức tính cần thiết của một nhà lãnh tụ. Nếp sống thanh bạch, lòng nhẫn nại, ý chí sắt đá và sự tận tâm của ông đối với cách mạng là một nguồn phấn khởi cho tất cả những ai đã làm việc dưới quyền ông và phụng sự đất nước nói chung. Nhiều người cho rằng ông Hồ đã thừa hưởng tinh thần cách mạng của tổ phụ và của người đồng hương. Nhẫn nại, thanh đạm, và cần cù là những đức tính thường thấy ở người dân Nghệ An, nơi sinh quán của ông Hồ. Ông Hồ đã phát huy những đức tính của người Nghệ An, gần giống như đức tính của người Nhật Bản.” [6]

6.- Sách Việt Nam Những Sự Kiện Lịch Sử Trong Thế Kỷ 20 viết về cụ Hồ Chí Minh như sau:

Tất cả công đó là do công trạng của ông Hồ và Đảng Cộng Sản Việt Nam đứng lên lãnh đạo cuộc chiến tranh thần thánh Giải Phóng Dân Tộc, đánh đổ chế độ thuộc địa, chế độ thực dân trên toàn thế giới. Vì thế cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO của Liên Hiệp Quốc đã quyết định tôn vinh ông Hồ Chí Minh vào hàng danh nhân thế giới của thế kỷ 20, đồng thời chủ xướng kỷ niệm 100 năm ngày sinh nhật của ông Hồ tại Paris. Ngày 12/5/1990, họ tổ chức tại Mulhouse và các ngày sau tại Bordeaux, Toulouse, Lille, Marseille, Lyon. Ở Việt Nam thì tổ chức tại Quảng Trưởng Ba Đình với nhiều đại diện các quốc gia trong đó có hai người Mỹ.[7]

7.- Trong bài viết “Vài Nét về Cụ Hồ”, Giáo-sư Trần Chung Ngọc viết:

Trong tờ “Les Collections de L’Histoire”, số 23, Avril-Juin 2004, một tuyển tập về “Indochine Vietnam: Colonisation, Guerres et Communisme” có bài “Con Người Trở Thành Hồ Chí Minh” [L’Homme Qui Devint Ho Chi Minh] của Pierre Brocheux, Giáo sư Diễn Giảng Danh Dự tại Đại Học Denis-Diderot, Paris-VII. Chúng ta sẽ thấy trong đó có vài chi tiết chứng tỏ ngay cả Nga và Tàu cũng không tin tưởng ông Hồ Chí Minh là người Cộng Sản chính thống (orthodox communist). Giáo sư Brocheux viết, trang 33:

Đối với Quốc (Nguyễn Ái Quốc), chủ thuyết Mác Lênin đã đưa lên những phương tiện hành động, như là ông ta đã giảng giải nhiều năm sau: “Chúng ta phải hiểu rằng giật độc lập ra khỏi tay một cường quốc như Pháp là một nhiệm vụ rất khó khăn mà người ta không thể hoàn thành mà không có một sự ngoại viện, không cần thiết phải là một sự viện trợ vũ khí mà dưới dạng cố vấn và tiếp xúc. Chúng ta không lấy lại được độc lập bằng cách ném bom hay bằng những hành động tương tự. Đó là sự sai lầm của những nhà cách mạng lúc đầu đã phạm phải [Có lẽ ông Hồ muốn nói đến cuộc ám sát thất bại của Phạm Hồng Thái đối với Toàn Quyền Merlin]. Chúng ta lấy lại độc lập bằng sự tổ chức và tự khép mình vào kỷ luật. Chúng ta cũng còn cần đến một lòng tin, một phúc âm, một sự phân tích thực tiễn, có thể nói đến như là một thánh kinh. Chủ thuyết Mác-Lênin đã cung cấp cho tôi đường lối hành động này.”  [8]

8.- Sử gia William J. Duiker viết về Cụ Hồ với nguyên văn như sau:

Tin tức về cái chết của ông Hồ Chí Minh được loan truyền thì khắp địa cầu với hàng loạt nhận xét về ông. Hà Nội nhận được tới hơn hai mươi hai (22) ngàn bức điện tín từ các thủ đô lớn của 121 quốc gia trên thế giới để bày tỏ lời ca ngợi ông và chia buồn với nhân dân Việt Nam. Một số các nươc theo chủ nghĩa xã hội tổ chức buổi lễ truy điệu ông và đưa ra những lời ca tụng ông. Thủ đô Mạc Tư Khoa chính thức ca tụng ông như là “người con vĩ đại của dân tộc anh hùng Việt Nam, một người lãnh đạo xuất sắc của phong trào giải phóng dân tộc và cộng sản quốc tế, và là người bạn vĩ đại của Liên Bang Sô Viết.Các nước trong Thế Giới Thứ Ba (các nước trung lập) cũng nhận xét về ông với những lời ca tung ông như là một người bảo vệ những người bị áp bức. Một bài báo phát hành ở Ấn Độ mô tả ông như là "tinh túy của dân tộc và là hiện thân của lòng khát vọng tự do, của sự tranh đấu bền bỉ.” Những bài báo khác đề cao đức tính giản dị và thẳng thắn của ông. Một bài xã luận trong một tờ báo ở Uruguay (Nam Mỹ) ghi nhận “Ông có một tấm lòng bao la như vũ trụ và có một tình thương vô bờ bến đối vào các trẻ em. Ông là gương mẫu về đức tính giản dị và thẳng thắn trong tất cả mọi phạm vi.”

Phản ứng từ các thủ đố Tây Phương thì không biểu lộ mạnh mẽ. Tòa Bạch Ốc lặng thinh và các viên chức cao cấp trong chính quyền của Tổng Thống Nixon cũng không bình luận gì cả. Nhưng việc chú ý đến cái chết cúa ông Hồ Chí Minh đối với giới truyền thông trong các nước Tây Phương thật là mãnh liệt. Những tờ báo ủng hộ các phong trào phản chiến có khuynh hướng mô tả ông bằng những lời lẽ ca tụng ông như là một địch thủ xứng đáng và là một người bảo vệ những kẻ yếu, những người lép vế thế cô và những người bị áp bức. Ngay cả những người vẫn thường khăng khăng chống lại chế độ Hà Nội đánh giá ông bằng những lời lẽ kính trọng ông như là một người đã tận hiến cả cuộc đời cho đại cuộc chiến đầu giành độc lập và thống nhất đất nước cho tổ quốc ông, coi ông như là người phát ngôn xuất chúng cho các dân tộc bị bóc lột ở trên thế giới. [9]

9.- Một điểm đặc biệt nữa là cũng vào khi Cụ Hồ nhắm mắt đi vào cõi chết, Chủ Tịch Nhà Nước Trung Quốc có viết đôi câu đối phúng điếu cụ như sau:

Chí khí tráng sơn hà, kim cổ anh hùng duy hữu nhất;

Minh tinh quang vũ trụ, Á Âu hào kiệt thị vô song![10].

Được biết câu đói này là của chủ tịch Trung Quốc Mao Trạch Đông.

 

Nhận xét:

Qua phần trình bày trên ta thấy rằng cái nhìn về cụ Hồ Chí Minh của các nhà viết sử chân chính cũng như của các chính khách và của các danh nhân trên thế giới với lòng trân trọng, khâm phục và kính yêu như vậy!

Trong khi đó thì Giáo Hội La Mã qua bộ máy truyên truyền siêu việt với những văn sử nô thì lại cố gắng bới móc đời tư cá nhân và bịa đặt hay thêm thắt nhiều điều tiêu cực để tạo nên những hình ảnh với mục đích duy nhất là phỉ báng cá nhân làm tổn thưong đến danh dự để đánh lừa người đời và hậu thế về công đức của Cụ đối với dân tộc Việt Nam, giống như Giáo Hội đã từng làm đối với Bà Jeanne d’ Arc và đối với rất nhiều danh nhân và vĩ nhân khác của nhân loai như Thomas Hobbes (1588-1679), John Locke (1632-1704), René Descartes (1596-1650), Montesquieu (1689-1755), Voltaire (1694-1778), Dennis Diderot (1713-1784), Jean Jacques Rousseau (1712-1778), Thomas Paine (1737-1809), John Adams (1735-1826), James Madison (1751-1836), Arthur Schopenhauer (1788-1860), v.v…

Thế nhưng, dù cho Giáo Hội La Mã đã tự xưng là “đại diện duy nhất của Thượng Đế ở trên trái đất này”, rồi lại tự phong là “Hội Thánh duy nhất, thánh thiện công giáo và tông truyền”, là “Hiền Thê của Thiên Chúa…” là “tôn giáo của tình thương và bác ái”, là “đạo cứu rỗi”, là gì gì đi nữa, thì cũng vẫn bị văn hào Voltaire gọi là “cái tôn giáo ác ôn[11], học giả Henri Guillemin gọi là “Cái Giáo Hội Khốn Nạn” (Malheureuse Église)[12], học giả Charlie Nguyễn gọi là “đạo máu” và “đạo bịp[13], cá nhân người viết gọi nó là “đạo của lừa dối”,đạo của bạo lực” và vẫn bị nhân dân thế giới kinh tởm, đời đời nguyền rủa và lánh xa như lánh xa một thứ bệnh dịch tả hay chứng bệnh nan y như bệnh phong cùi đúng như sách Vatican Thú Tội và Xin Lỗi? đã viết:

Giáo Hội Công Giáo Rôma La-tinh trong thời cực thịnh kinh bang tế thế, đội vương miện cho các hoàng đế, tung hoành dọc ngang, làm mưa làm gió, thâu tóm cả thiên hạ trong tay, tiền rừng bạc biển, đã không biết tự chế, không học bài học khiêm hạ rửa chân, tự cao tự đại, coi bàn dân thiên hạ như cỏ rác… hôm nay hối bất cập, lịch sử còn nằm trơ ra đó. Người Âu Châu khiếp sợ Giáo Hội tránh xa như tránh hủi! Người Á Châu có thành kiến ghép Giáo Hội vào ông Tây thực dân và chống thực dân! Người Mỹ Châu La-tinh đồng hóa Giáo Hội vào đại họa diệt chủng! Và người Trung Đông làm sao quên được 250 thánh chiến tàn bạo hãi hùng! v.v…

Trọng tội của Giáo Hội không phải là nguồn phúc lộc bình an dưới thế! Ngược lại, và riêng Việt Nam, Giáo Hội chống phá đạo hiếu, phế bỏ bàn thờ tổ tiên, chà đạp văn hiến dân tộc Đại Việt, gọi tôn giáo bản địa là thờ Bụt Thần Ma quỷ… Giáo Hội chia hai dân tộc Việt Nam là dân có đạo là dân riêng của Giáo Hội, và dân vô đạo là dân ngoại đạo theo tà thần, tạo dựng thành kiến kỳ thị rất sâu đậm và thô bạo.. Đức Hồng Y Hà Nội Phạm Đình Tụng xác minh trọng tội này của Giáo Hội trong bài tham luận đọc tại Roma vào năm 1998, có Đức Giáo Hoàng đương kim (John Paul II) ngồi dự thính.” [14]

Trong khi đó, dù Giáo Hội La Mã và nhóm thiểu số những người vong bản “thà mất nước, chứ không thà mất Chúa” quen sống với quan niệm “Nhất Chúa, nhì cha, thứ ba Ngô Tổng Thống[15]đã khống chế được hầu hết các hội đoàn người Việt tại các địa phương và các phương tiện truyền thông bằng tiếng Việt tại hải ngoại để thả sức tôn vinh ông Ngô Đình Diệm lên là “chí sĩ yêu nước Vatican” và là “nhà ái quốc đã chết vì nước Vatican” vì đã từng đem nước Việt Nam dâng cho Vatican với danh nghĩa là “dâng cho Đức Mẹ Vô Nhiễm”[16], thì ông ta cũng vẫn bị người dân Việt Nam gọi là tên “phản thần tam đại Việt gian” và cũng vẫn bị các nhà viết sử chân chính ghi vào danh sách những tên tội đồ thuộc hàng thiên cổ tội nhân đối với xã hội loài người. Danh sách này nằm trong cuốn sách “100 tên bạo chúa ác độc và tàn ngược nhất trong lịch sử nhân loại.[17]vì cái thành tích tội ác tàn sát tới hơn 300 ngàn người Việt Nam thuộc các tốn giáo khác và bách hại Phật Giáo trong những năm 1954-1963.[18]

Phần trình bày trên đây cho chúng ta thấy rõ lịch sử vẫn là lịch sử. Bộ máy tuyên truyền của Vatican dù có ba đầu sáu tay siêu việt đến đâu đi nữa và chính sách bất khoan dung của Giáo Hội La Mã dù có tàn ngược đến mức nào đi nữa thì cũng không thể bưng bít và bóp méo lịch sử để che giấu những rặng núi tội ác của họ trong gần hai ngàn năm qua, và cũng không thể bưng bít hay lấp liếm được những khu rừng tội ác phản quốc phản dân tộc, phá đình phá miếu, hủy diệt chùa chỉền chiếm đất xây nhà thờ, v.v… của các  con chiên người Việt trong suốt chiều dài lịch sử từ giữa thế kỷ 19 cho đến ngày 30/4/1975, và họ vẫn bị nhân dân ta đời đời nguyền rủa đúng như thi ca Việt Nam đã từng nói rõ:

Thương dân, dân lập đền thờ,

Hại dân, dân đái xuống mồ thấu xương.[19]

 

(xem tiếp mục 2: Sách lược làm giảm thiểu đại công nghiệp của Cụ Hồ Chí Minh)

CHÚ THÍCH


[1]Nhiều tác giả, Tại Sao Không Theo Đạo Chúa - Tuyển Tập 2 (Spring, TX: Ban Nghiên Cứu Đạo Giáo, 1998), tr 116.

[2] Vũ Thư Hiên, Đêm Giữa Ban Ngày (Wesminster, CA: Văn Nghệ, 1997), tr. 461- 462.

[3] Hồ Sĩ Khuê, Hồ Chí Minh, Ngô Đình Diệm và Mặt Trận Giải Phóng (Wesminster, CA: Văn Nghệ,1992), tr.215 và 216.

[4] Bảo Đại, Con Rồng Việt Nam (Los Alamitos, CA: Xuân Thu, 1990), tr.214.

[5] Cửu Long Lê Trọng Văn, Việt Nam Những Sự Kiện Lịch Sử Trong Thế Kỷ 20 (San Diego, CA: Mẹ Việt Nam, 1997), tr.267.

[6] Hoàng Văn Chí, Từ Thực Dân đến Cộng Sản (Tokyo, Japan: Tổ Chức Người Việt Tự Do – Tổ Hợp Xuất Bản Việt Nam – Cơ sở Nhật Bản, 1980?), tr. 55-57.

[7] Cửu Long Lê Trọng Văn, Sđd., tr. 201.

[8] Nguồn: http://sachhiem.net/TCN/TCNls/TCNls04.php.

[9] William J. Duiker, Ho Chi Minh (New York: William J. Duiker, 2000), p. 562.

( “The news of Ho Chi Minh’ s death was greeted with a outpouring of comment from around the globe. Eulogies flowed in from major world capitals, and Hanoi received more than twenty-two thousand messages from 121 countries offering the Vietnamese people condolences for the death of their leader. A number of socialists states held memorial services of their own and editorial comment were predictable favorable. An official statement from Moscow lauded Ho as a “great son of the heroic Vietnamse people, the outstanding leader of the international Communist and national liberation movement, and a great friend of the Soviet Union.” From the Third World countries came praise for his role as a defender of the oppressed. An article published in India described him as the essence of “the people, the embodiment of the ardent aspiration for freedom, of their endurance and struggle.” Others referred to his simplicity of manner and high moral standing. Remarked an editorial in Uruguayan newspaper: “He had a heart as immense as the universe and in a boundless love for the children. He is a model of simplicity in all fields.”

Reaction from Western capitals was more muted. The White House refrained from comment, and senior Nixon administration officials followed suite. But attention to Ho’s death in the Western news media was intense. Newspapers that supported the antiwar cause tended to describe him in favorable terms as a worthy adversary and a defender of the weak and oppressed. Even thoses who had admandtly opposed the Hanoi regime accorded him a measure of respect as one who had dedicated himself first and foremost to the independence and unification of his country, as well as a prominent spokesperson for the exploited peoples of the world.”

[10] Nguồn: http://www.nhandan.org.vn/tinbai/?top=43&sub=80&article=139782

[11] Bùi Đức Sinh, Lịch Sử Giáo Hội Công Giáo – Phần Nhì (Sàigòn: Chân Lý 1973), tr. 165.

[12] Nhiều tác giả, Vatican Thú Tội và Xin Lỗi? (Garden Grove, CA: Giao Điểm, 2000), tr. 92.

[13] Charlie, Nguyễn , Công Giáo Trên Bờ Vực Thẳm (Garden Grove, CA: Giao Điểm, 2001), tr. 228 và 272.

[14] Nhiều tác giả, Vatican Thú Tôi và Xin Lỗi? (Garden Grove, CA: Giao Điểm, 2000), tr. 245-246.

[15] Nguyễn Ngọc Ngạn, Xóm Đạo (Đông Kinh: Tân Văn, 2003) tr.18.

[16] Trần Tam Tỉnh, Thập Giá Và Lưỡi Gươm (Paris: Nhà Xuất Bản Trẻ, 1978), tr. 126-127.

[17] Nigel Cawthorne, Tyrants History’s 100 Most Evil Despots & Dictaors (London: Arcturus, 2004), pp. 167-168.

[18] Nguyễn Mạnh Quang, Nói Chuyện Với Tổ Chức Việt Nam Cộng Hòa Foundation (Houston, TX: Đa Nguyên, 2004), tr. 127-131.

[19] Ca dao Việt Nam

[20] Arnold Schrier & T. Walter Wallbank, Living World History (Glenview, Illinois: Scott Foresman Company, 1974), p. 398.

 


 

Trang Tôn Giáo




Đó đây


2024-04-19 - Israel Tấn Công Trả Đũa Iran -

2024-04-19 - 80 Năm Thực Dân Pháp Đô Hộ Việt Nam - Văn minh hay bóc lột? -

2024-04-19 - HOÀNG NAM: DÂN TA ĐÃ QUÁ NHÂN TỪ VỚI HỌ NGÔ - Gửi Hoàng Nam, chủ kênh Challenge Me.

2024-04-18 - "THUẾ THUỘC ĐỊA" - 60 NĂM CHÂU PHI VẪN LÀ BÒ SỮA NUÔI BÉO NƯỚC PHÁP -

2024-04-18 - Ổi Xanh: 274. Ông Võ Văn Thưởng từ chức. Thái độ của HDH và một số YouTuber... bố đời. -

2024-04-17 - Sidney, Úc: 1 Giám mục bị đâm trong lúc làm lễ - Không biết Chúa làm gì mà bắt các giám mục của Chúa phải đổ vỏ! Các đây mấy năm, có viên chức chính phủ đề nghị treo bảng ở các nhà thờ "Đây là nơi nguy hiểm cho trẻ con"

2024-04-16 - Đọc báo QĐND - Bài viết: Không "chính trị hoá" các vụ án kinh tế -

2024-04-14 - Trực tiếp tại Ấp Chiến Lược Bolsa? Quê hương Nhà dâm chủ cuội Nguyễn Văn Đài Rè - Bạn có tin ở đây là Hưng Yên, gần Hà Nội? Cứ tưởng như một thành phố ở Châu Âu!

2024-04-13 - Nhận Diện Cách Mạng Màu Tại Việt Nam -

2024-04-12 - 326-2: Vì Sao Không Thể Đặt Tên Đường Lê Văn Duyệt Ở Quãng Ngãi? -



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2024-04-19 - “CỬA LÒ - KHÁT VỌNG TOẢ SÁNG” - Nguyễn Tiến Trung -

● 2024-04-16 - Bất bình trước sự san bằng, trộn lẫn CHÍNH /TÀ của những người mù sử: HOÀNG NAM - Chủ kênh Challenge Me - FB Lý Thái Xuân -

● 2024-04-01 - Phim ĐÀO PHỞ & PIANO -Tại sao không nên đánh dấu người yêu nước bằng biểu hiệu của một tập thể thiểu số - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -

● 2024-01-29 - Nhân Quyền Ở Nước Mỹ: Vụ Án Oan, 70 Năm Sau Khi Tử Hình Bé George Stinney - - Giác Hạnh sưu tầm -

● 2024-01-29 - NOEL - Ba Giáo Hoàng John Paul II, Benedict XVI, Francis I Thú Nhận Đã Bịp Chiên- Cừu Chuyện Jesus Ra Đời - Ri Nguyen -

● 2024-01-29 - Một dàn đồng ca, ngày càng đặt câu hỏi về quyền lực của Giáo hoàng - John L. Allen Jr. -

● 2024-01-29 - Tỷ lệ phá thai nơi người công giáo lại cao hơn nơi người ngoài công giáo! - Lê Hải Nam -

● 2024-01-29 - Kinh Khải Huyền Cho Biết Jesus Là Một Tên Ác Qủy Đê Tiện, Man Rợ - Ri Nguyễn -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 >>>

.

Trang Sách Hiếm

| ©2012 |